Anh Hoắc Ngoan Ngoãn Nuông Chiều Tôi

Chương 1485: Đây là đêm tân hôn của bọn họ



Đây là đêm tân hôn của bọn họ.

Cậu không cho cô mặc cái khác, cơ thể trắng ngần đó chỉ mặc chất liệu tơ ren mềm mại, dường như lại che hết toàn bộ nhưng lại gần như không che được gì, cô ngại ngùng che cơ thế lại.

Lục Thước cúi đầu, hôn cô cách lớp áo.

Vật nhỏ Lục Huân ngại ngùng như thế, mặt nhỏ của cô bất lực dựa vào vai cậu, mặc cho cậu muốn làm gì, nhưng Lục Thước chê không đủ, cậu muốn cô cũng như thế với bản thân.

“Lục Thước!”

Cánh mũi của Lục Huân hơi run, cô vừa sợ hãi vừa mong chờ.

Bọn họ là lần đầu của nhau, tất cả kinh nghiệm bọn họ có đều cho đổi phương, tất cả đều mới lạ và kích thích…

Giọng nói của Lục Thước khàn khàn: “Anh đi tắt đèn.”

Đèn tắt đi, vật nhỏ đó to gan hơn rất nhiều, cô là vợ của Lục Thước, cô có thể làm tất cả mọi việc ở trên người của cậu, Lục Thước sờ mặt nhỏ của cô thở dốc vô cùng.

Tình đến lúc nồng nàn, Lục Thước mở đèn…

Lục Huân trốn ở trong lòng cậu.

Cậu quá hư rồi! Rõ ràng nói là tắt đèn!

Lục Thước tì vào môi cô hôn, giọng nói cũng khàn đặc: “Tiếu Huân, anh muốn nhìn thấy em.”

Lục Huân vẫn ngại ngùng, nhưng cô đồng ý khiến cậu vui.

Cô ôm cổ của cậu hôn, cho dù có ngại ngùng cò cũng chủ động yêu cậu. Lục Thước ôm eo nhỏ của cô vừa hôn vừa dỗ dành cô làm…

Mọi thứ kết thúc đã là ba giờ sáng.

Lục Thước còn chưa đủ.

Nhưng Lục Huân không chịu được nữa, gọi mấy tiếng anh trai cậu mới miễn cưỡng bỏ qua.

“Bế em đi tắm?”Giọng nói của cậu khàn.

Lục Huân mệt rồi, cô không chịu đi cứ muốn nằm ở trong lòng cậu, muốn nói chuyện với cậu.

Lục Thước cười nhẹ ôm cô vợ nhỏ tân hôn nói những chuyện khi đi du học, nói một chút thì cô ghen hỏi cậu ở nước ngoài có bạn gái không.

Lục Thước nhéo mũi nhỏ của cậu, hỏi ngược lại:” Anh có hay không, em không biết?”

Lục Huân đỏ mặt.

Vấn đề này bọn họ không thảo luận nữa, cô nằm ởtrong lòng cậu, nghe nhịp tim của cậu mà trong lòng vừa ngọt ngào vừa an yên, cô nhẹ nhàng chạm vào nhẫn kết hôn của mình nhỏ

tiếng nói: “Em là bà Lục rồi!”

Lục Thước cười cô: “Không chỉ có được người chồng, người bố hằng mong ước cũng có rồi.”

Lục Huân không cho cậu nói bậy.

Cô ôm cậu, cơ thể mềm mại lộn xộn ở trong lòng, Lục Thước sao có thể chịu được vì thê’ lại đè cô dỗ thêm một lần nữa, lần này kết thúc Lục Huân trực tiếp ngủ tiếp đi.

Lục Thước lại không buồn ngủ.

Trong lòng cậu có kích động lại có bình thản, là cảm giác nó không ra.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.