Anh Hoắc Ngoan Ngoãn Nuông Chiều Tôi

Chương 1304: Dịu dàng



Lai lịch của chiếc váy kia rất lớn, nhãn hiệu ấy chỉ phục vụ cho hoàng thất Châu u, vị Tổng Giám đốc Lục này có thể lấy được đúng là rất giỏi.

Tổng giám đốc mang một cái hộp lớn tinh xảo đến cho Lục Khiêm.

Lục Khiêm mở ra xem một chút, chiếc váy trắng thêu lông vũ được làm thủ công tỉ mỉ.

Ông chọn một tuần mới chọn được. Lục Khiêm đi lên xe, ông không nhịn được lấy một cái hộp nhỏ ra khỏi túi áo. Đây cũng là đồ ông vừa lấy.

Một viên kim cương hồng 12 cara, xung quanh được đính kim cương hình bông hoa.

Dịu dàng, lại sáng chói. Phù hợp nhất với hòn ngọc quý trên tay ông.

Lục Khiêm cười nhạt, đột nhiên chiếc RV màu đen lại dừng lại, cả người ông đều lao về phía trước, choáng đầu hoa mắt.

Lục Khiêm hơi cau mày.

Tài xế đã nói: “Tổng Giám đốc Lục, không phải tôi không cẩn thận, thật sự là người phụ nữ này không biết xuất hiện từ chỗ nào chạy vào cản đường tôi! Tôi xuống xe xem một chút!”

Lục Khiêm thấy không bình thường.

Ông mở cửa xe đi xuống theo, sau đó ông hơi bất ngờ.

Người nhảy ra trước xe không phải ai khác mà chính là Khúc Ninh.

So với vẻ tươi trẻ trước đây, bây giờ Khúc Ninh cứ như đã thay đổi cả người, cô ta ốm yếu như mất nước, mái tóc đen cũng không còn óng ánh, quan trọng nhất là chân của cô ta đã bị tàn tật.

Đi lại cũng không được thuận tiện.

Lục Khiêm lặng lẽ nhìn cô ta chăm chú.

Mà Khúc Ninh chậm rãi đứng lên từ dưới đất, ngẩng đầu nhìn người đàn ông này.

Đây là người đàn ông cô ta đã từng yêu.

Môi cô ta run lên hỏi anh vì sao...

Tài xế bước đến đá cô ta một cái, mắng khó nghe: “Cô gái này cô bị điên rồi à, giữa ban ngày ban mặt còn nằm mơ chưa tỉnh sao! Cô hỏi ông Lục vì cái gì, nhưng ông Lục của chúng tôi còn có thể có gì với cô, còn vì sao, cô đi về mà hỏi bố mẹ cô!”

Lục Khiêm liếc anh ta một cái, tài xế rất ngượng ngùng.

Lục Khiêm bảo anh ta lên xe.

Tài xế từ trước đến nay đều hơi sợ ông, nhưng lúc này lại can đảm nói một câu: “Tổng Giám đốc Lục, ông không được có lỗi với cô Hoắc đâu, cô thật lòng chờ đợi ông đấy.”

Lục Khiêm mắng anh ta: “Nói bậy cái gì đấy, lên xe!”

Tài xế vuốt tóc lên xe.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.