Anh Hoắc Ngoan Ngoãn Nuông Chiều Tôi

Chương 1266: Em muốn uống



Bóng dáng của Lục Khiêm xuất hiện trong tầm nhìn. Ánh đèn trên trần nhà chiếu lên trên mặt ông, càng hiện vẻ quý phái. Ông đứng lại ở cách hai mét, nói với Minh Châu: "Về thôi!"

Minh Châu cũng không muốn dây dưa với họ Khúc, cô ấy tự nhiên đi tới, Lục Khiêm vịn tay lên vai Minh Châu, nhỏ giọng hỏi: "Uống rượu à?”

"Một ly rượu vang đỏ thôi."

"Em muốn uống."

Lục Khiêm cười, dẫn Minh Châu ra khỏi câu lạc bộ.

Từ đầu đến cuối, ông giống như không hề nhìn thấy Khúc Ninh, ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn một cái.

Khúc Ninh siết chặt nắm tay lại, móng tay găm sâu vào da thịt.

Lúc này, một bóng người đi ngang qua.

Phía sau cô có một người giống như là thư ký, người đến là Ôn Noãn và trợ lý Từ, cô đến đây là do người quản lý Hồng kia tìm cô, mà cũng trùng hợp, cô với Minh Châu chỉ chân trước chân sau đến nơi.

Khúc Ninh nhận ra Ôn Noãn.

Tuy Ôn Noãn đã lui về ở ẩn, nhưng trong tay vẫn có không ít tài nguyên, cho dù chỉ có một chút lọt qua kẽ tay cũng có thể nuôi sống rất nhiều minh tinh nhỏ.

Hơn nữa cô còn là cháu gái ngoại của Lục Khiêm, Khúc Ninh cảm thấy có thể làm quen, cô ta do dự tiến lên chào hỏi: "Cô là Tổng Giám đốc Ôn đúng không?"

Ôn Noãn cũng nhận ra cô ta. Bí thư Liễu mới nhắc với cô xong.

Cô dừng lại, im lặng nhìn chằm chằm Khúc Ninh một hồi, sau đó mới cười nhạt: "Đúng thế! Có việc gì không?”

Khúc Ninh đã từng hầu hạ ông chủ khu than đá, cho nên rất biết ăn nói.

Ôn Noấn chỉ đứng nghe, không đáp lời.

Cuối cùng, Khúc Ninh thử thăm dò về Lục Khiêm, cô ta khẽ cắn môi nói: "Tổng Giám đốc Ôn, tôi rất thích ngài Lục, muốn theo đuổi ông ấy, cho nên tôi muốn hỏi xem ý kiến của cô thế nào."

Ôn Noãn cười một cái, nói: "Tôi không thể quyết định thay cho cậu được! Có điều tôi nghĩ ngoại trừ Minh Châu ra, bà ngoại sẽ không chấp nhận người khác

vào làm con dâu nhà họ Lục, sao cô Khúc không tìm mối khác đi?"

Khúc Ninh không phải là kẻ ngu ngốc.

Cô ta nhận ra Ôn Noãn không thích mình.

Nhưng cô ta không dám đắc tội với Ôn Noấn.

Ôn Noãn thu liễm biểu cảm trên mặt, nói vài câu với trợ lý Từ rồi đi ra ngoài, lúc cô đi ra cửa còn đang nhìn thấy Minh Châu và Lục Khiêm giận dỗi nhau trong xel

Nhìn qua thì giống như cậu đang dỗ Minh Châu.

Trợ lý Từ cười phì một cái.

Cô ấy hỏi: "Tổng Giám đốc Ôn, chúng ta có cần đi tới chào một tiếng không?"

Ôn Noấn khẽ vuốt mái tóc dài màu trà lại, lên xe.

Đợi đến khi yên vị rồi, cô mới cười nhạt nói: "Tôi không đến đấy thì hơn! Đúng rồi trợ lý Từ, mặc dù Minh Châu sẽ không chịu thiệt, nhưng vẫn nên tìm người trông chừng Khúc Ninh thì hơn, mấy cô gái trẻ như vậy mà điên vì tình thì chuyện mất mặt gì cũng có thể làm được."

"Được, cô yên tâm!"

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.