Anh Hoắc Ngoan Ngoãn Nuông Chiều Tôi

Chương 1178: Con có thể mang em gái theo không?



Tiểu Thước Thước đứng cạnh ông, mím mím môi nhỏ.

Lục Khiêm lại hỏi cậu bé có muốn qua chỗ ông ở vài ngày không, Tiểu Thước Thước trả lời muốn, nhưng cậu bé lại không nỡ rời xa em... Mỗi đêm trước khi đi ngủ, cậu đều phải thơm em gái một cái.

Tiểu Lục Thước do dự hỏi: “Con có thể mang em gái theo không?”

Lục Khiêm cũng muốn mang theo, nhưng Tiểu Lục U quá nhỏ, ở với mẹ vẫn tốt hơn.

Tiểu Lục Thước cuối cùng vẫn chọn theo bố.

Cậu bé đứng cạnh bố, vuốt vuốt mái tóc nâu trà của em gái, giống một người lớn thu nhỏ nói: “Anh phải đi một tuần, cuối tuần anh trai sẽ về.”

Tiểu Lục U ôm bình sữa, vừa uống vừa nhìn anh trai bằng đôi mắt đen láy sáng ngời.

Thước Thước không nhịn được mà thơm cô bé. Cậu bé thì thào nói: “Đáng yêu quái”

Lục Khiêm cho cô bé bú xong, chơi với cô bé một lúc rồi bế lên lầu trả lại cho Minh Châu.

Minh Châu vào phòng khách đọc kịch bản.

Bên cạnh cô là một máy chạy bộ, Lục Khiêm đem Tiểu Lục U vào phòng để cô bé chơi trong đó.

Minh Châu ngước mắt: “Có chuyện gì sao?”

Lục Khiêm ngồi đối diện cô, cẩn thận nhìn đôi mắt cô, ông phát hiện ra đuôi mắt hơi đỏ đỏ lên.

Ông không biết là do cô thức đêm hay là đau lòng vì chia tay với cậu chủ nhà họ Tư mới thành ra như vậy, ông muốn biết đáp án nhưng không thể nêu câu hỏi, đắn đo hồi lâu ông mới mở miệng: “Em và cậu ta...”

“Chia tay rồi!” Minh Châu lạnh nhạt nói.

Cô nói xong thì đi đến bên cửa sổ, nơi đang đặt một tách cà phê.

Lục Khiêm nhìn chăm chú bóng lưng cô, bóng lưng mang đến cảm giác cô tịch quạnh quẽ.

Ông nghĩ cô chỉ mới ngoài ba mươi, vẫn muốn có người ở bên bầu bạn, hơn nữa ông đã gặp qua cậu Tư vài lần, hai người ở bên nhau trông rất hợp, nếu gác lại tình yêu, cuộc sống sau khi kết hôn sẽ không tệ!

Tâm trạng Lục Khiêm phức tạp vô cùng.

Ông cảm thấy bản thân cực kỳ may mắn, nhưng đồng thời cũng áy náy và đau lòng.

Tiểu Lục U kêu a a chạy tới cạnh ông, cô bé muốn nhào vào lòng bố, nhưng lại cách cả một máy chạy bộ.

Nhóc con dậm chân một cái, ngửa đầu nhìn ông. Lục Khiêm bế cô nhóc lên.

Cô nhóc mềm mại ôm lấy cổ ông, cô bé thấy bố đẹp đang bế mình bèn rướn người hôn lên mặt bố, nhưng không được thành thạo nên nước dãi chảy khắp nơi.

Lục Khiêm không quan tâm đến chuyện này. Ông ôm Tiểu Lục U, chậm rãi bước đến phía sau Minh Châu.

Hồi lâu sau, ông mới gian nan mở miệng: “Em thích cậu ta sao?”

Minh Châu cụp mắt cười nhạt: “Nếu tôi nói thích, ông sẽ không xuất hiện trước mặt tôi, không đến nhà tôi nữa sao?”

Trái tim Lục Khiêm nhói lên, đau rát. Cả hai người đều biết rõ cô và cậu Tư đã chia tay. Nhưng ông không thể chắc chắn.

Ông thừa nhận mình ích kỷ, vậy mà dám khát khao một người như một món đồ, muốn giữ lấy không từ thủ đoạn.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.