Anh Hoắc Ngoan Ngoãn Nuông Chiều Tôi

Chương 1077: Ông một lời hai nghĩa



Mới một lúc, Lục Khiêm lại gắp thêm mấy con thú bông.

Ông cố ý nói: “Nói như vậy, bà Lục của chúng ta cũng rất giỏi nhỉ?”

Ông một lời hai nghĩa.

Cô nghe ra được, cảm thấy xấu hổ nhưng anh gọi cô là bà Lục nên cũng không nỡ giận.

Lục Khiêm nhìn cô.

Tâm tư cô gái nhỏ rất dễ đoán, cả nửa ngày cô gần như đều bám trên người

ông, ông nghĩ lúc nhàn rỗi nên ở bên cạnh cô nhiều hơn...

Cuộc sống sau đó cũng yên bình như thường. Lục Khiêm chỉ là thi thoảng gọi điện cho đứa bé kia. Việc kinh doanh của ông rất thuận lợi.

Minh Châu cũng vào đoàn phim, cũng may quay phim ở tại thành phố này, chỉ cần Lục Khiêm có thời gian thì sẽ đến đón cô về nhà, buổi tối chăm con xong thì sẽ đến thời gian riêng tư của bọn họ.

Lục Khiêm nhu cầu mạnh, Minh Châu cũng nguyện ý phối hợp.

Gần như mỗi buổi tối, đều khiến cô khóc lóc cầu xin.

Chỉ là Lục Khiêm đều dùng biện pháp.

Rõ ràng tạm thời ông chưa muốn có con.

Nhưng Minh Châu nghĩ, với tuổi của ông, nếu bọn họ muốn có một cô nhóc thì phải nhân lúc sớm, mặt khác thì nhân lúc bà cụ còn tỉnh táo khỏe mạnh cũng khiến trong nhà thêm không khí trẻ nhỏ vui vẻ.

Trần Thước cũng muốn có em gái.

Mỗi ngày bò lên bụng cô nghe ngóng, sợ mẹ làm sai gì.

Minh Châu dở khóc dở cười.

Sáng sớm cô nói với Lục Khiêm, Lục Khiêm đang cạo râu trong nhà vệ sinh, âm thanh từ bên trong vọng ra: “Em muốn có con?”

Anh lau sạch mặt rồi ra phòng ngủ.

Lát nữa phải mở cuộc họp, Lục Khiêm đã ăn mặc chỉnh tề. Sơ mi xám phối với quần tây, cà vạt là do Minh Châu chọn cho ông.

Trông rất anh tuấn đẹp trai.

Hôm nay Minh Châu nghỉ ngơi.

Cả người cô mềm mại, dự vào đầu giường xem tạp chí.

Sắp kết hôn rồi, cô muốn chọn mấy bộ đồ ngủ.

Áo cưới đương nhiên quan trọng, nhưng một cuộc hôn nhân tốt đẹp thì tiểu tiết cũng rất quan trọng, nhất là tình thú giữa hai vợ chồng tân hôn càng không thể thiếu, cô cũng thích ánh mắt Lục Khiêm lúc ôm cô.

Lục Khiêm vỗn cũng không có ý đó.

Nhưng ông nhìn thấy thứ cô đang xem, thì cũng bị khơi dậy đôi chút.

Lục Khiêm ngồi bên giường, bàn tay lớn tiến vào kéo áo ngủ của cô, chạm vào bụng nhỏ của cô.

Minh Châu đỏ mặt: “Anh sờ gì đấy!” Lục Khiêm thấp giọng: “Anh đến kiểm tra xem có thai hay không.” Nói xong, ông ấn nút trên đầu giường.

Rèm cửa đóng lại, trong phòng tối sầm, chăn bị xốc lên, ông đè cô xuống dưới người mình.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A.z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.