Được sự cho phép rồi, cô ta mới nói vớik Tần Nguyễn: “Hiện trường rất khốc liệt, nếu cô muốn nhìn thì phải chuẩn bị tinh thần thật tốt.” Nữ cảnh sát dời mắt, giọng lạnh nhạt: “Người đàn ông đang được hỏi cung kia xuất thân là người mẫu, anh ta là tình nhân của hai nạn nhân, cũng là nhân chứng duy nhất ở hiện trường”
Tam quan của Tần Muội bị phá vỡ nên toàn thân đều cảm thấy không ổn. Ở góc giường có hai vong hồn bay lơ lửng mà mắt thường không nhìn thấy được.
Chính là hai mẹ con Hàn Nhàn và Hàn Khả Tâm. “Tôi muốn trở thành người mẫu, nhưng trong cái giới này mà không có hậu thuẫn phía sau thì căn bản không thể ngóc đầu lên được, muốn nổi tiếng thì phải trả giá cả thân thể lẫn tinh thần. Về sau sự nghiệp của tôi chậm rãi có khởi sắc, Hàn Nhàn cũng có con mồi khác nên chúng tôi dần dần tách ra”
“Tôi thật sự không biết Hàn Khả Tâm là con gái của Hàn Nhàn, nếu biết thì tôi sẽ không bao giờ dính líu đến cô ấy, ai mà biết được rằng bọn họ lại là loại quan hệ đó!” Ảnh mắt sắc bén kia đánh giá hai anh em, từ trên xuống dưới mấy lần.
Nhìn một lúc lâu người đó mới dời mắt, nhẹ nhàng gật đầu với nữ cảnh sát đứng bên cạnh hai em. “Hai mẹ con họ có tranh chấp gì không?”
Ngôn Ân lắc đầu: “Không, Hàn Nhàn rất ngạc nhiên nhưng không nổi giận, bà ấy còn đưa ra đề nghị ba người có thể tiếp tục chơi, như thể cùng thú vị hơn. Tôi thì chẳng quan trọng, bảo bọn họ là mẹ con thì thật ra trong họ càng giống chị em hơn. Tôi là đàn ông, khó mà từ chối được kiểu kích thích tinh thần và tâm lý như vậy. Nhưng Hàn Khả Tâm không đồng ý, cô ấy hét to và phát điên lên, thậm chí còn chất vấn Hàn Nhàn vì sao lại cặp với tôi, cô ấy không ngừng khóc, Hàn Nhàn ở bên cạnh an ủi cô ấy” Ba người ra khỏi phòng, nam người mẫu đang bị tra khảo ngoài hành lang đứng dựa vào tường, tay bứt tóc, lớn tiếng gào thét.
“Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi, tôi không giết người! Không phải tôi! Tôi chỉ xuống tầng một hít thở không khí một lúc thôi, ai biết lúc trở về bọn họ đều đã chết rồi! Nếu tội giết họ thì tôi còn báo cảnh sát làm gì, phải chạy mất dép rồi chứ! Các người thả tôi ra đi!” Lúc đầu nhìn thấy Hàn Khả Tâm bị lột da mặt, Tần Nguyễn còn tưởng rằng bên trong còn có ẩn tình gì.
Nhưng khi nhìn thấy vong hồn của hai mẹ con nhà này, cô mới xác định hai người họ thực sự đã chết rồi. Điều khó hiểu nhất là khuôn mặt của Hàn Khả Tâm bị hung thủ lột da, có thể nói là không thể nhận ra nổi.
Ảnh mắt của Tần Nguyễn vượt qua các cảnh sát trong phòng, liếc về phía góc giường, đôi mắt xinh đẹp của cô hơi dò xét. Anh ta ngồi xổm trên mặt đất, tay bóp mạnh mi tâm, anh ta thì thào: “Tôi không biết bọn họ là mẹ con, tôi thật sự không biết”
“Anh không biết à, vậy tại sao hai nạn nhân lại cùng lúc xuất hiện tại khách sạn, và tên người cuối cùng bọn họ liên lạc trong điện thoại di động đều là anh” Viên cảnh sát quan sát hiện trường, thật ra trong lòng anh ta cũng hiểu rõ, việc Ngôn Ân bị hiềm nghi cũng không chắc chắn lắm.
Thời gian gây án và thảm trạng ở hiện trường trong không giống như một người có thể gây nên, mà chuyện trên người Ngôn Ân sạch sẽ cũng không khớp. Nhân viên cảnh sát: “Xin anh phối hợp, chúng tôi muốn giải quyết vụ án sớm, và anh cũng muốn thoát khỏi sự hiềm nghị càng sớm càng tốt phải không?
Ngôn Ân đã bình tĩnh hơn nhiều, cơ thể dựa vào tường cũng từ từ trượt xuống. Anh ta châm điếu thuốc và đưa lên miệng hút một hơi thật sâu rồi từ từ thở ra làn khói xanh nhạt.
Sau khi hút ba hơi liên tiếp, Ngôn Ân tiếp tục nói: “Lúc đầu mọi chuyện đều rất tốt, mọi người ra ngoài chơi chẳng phải là để tìm sự sung sướng ư, biết quan hệ của hai người họ rồi, ban đầu tôi cũng rất hào hứng” Tần Cảnh Sầm: “Đi xem một chút vậy”
Cứ như vậay ba anh em được dẫn lên tầng. Họ nhìn thấy hai thi thể trên chiếc giường lớn, Tần Muội là người có phản ứng cực lớn.
Anh ta trợn tròn mắt, đồng tử co rụt lại, nôn khan một tiếng rồi quay người chạy ra khỏi phòng. Nói đến đây Ngôn Ân dừng lại, anh ta ngẩng đầu lên hỏi người cảnh sát trước mặt: “Anh có thuốc lá không?”
Anh ta rất may mắn, người cảnh sát đang thẩm vấn anh ta vì trường kỳ phải tăng ca, làm việc áp lực nên trong túi thật sự có thuốc lá. Dạng hiện trường vụ án như thế này, bình thường sẽ không dễ dàng để người khác tiến vào.
Nhưng vừa rồi khi cô ta xin chỉ thị của cấp trên, phía trên lại bảo để cô ta dẫn người nhà họ Tần vào hiện trường và quan sát mọi hành động của họ khi đối mặt với nạn nhân, dùng cách này để tiến hành phương pháp loại trừ xem họ có phải là hung thủ hay không. “Vâng”
Nữ cảnh sát lạci nhìn về phía Tân Cảnh Sầm và Tần Muội: “Hai người cũng muốn đi xem ư?” Nhưng người đã chết làm sao có thể trở lại thân thể chứ, cô ta làm thế chỉ là phí công mà thôi.
Khi Tần Cảnh Sầm và Tần Nguyễn đang kinh ngạc và bàng hoàng nhìn chằm chằm vào thi thể của hai mẹ con Hàn Nhàn, thì có một đôi mắt cũng đang chăm chú quan sát hết tất cả những biểu cảm dù là nhỏ nhất trên gương mặt họ. Tuy nhiên hung thủ là ai, tại sao lại muốn dùng thủ pháp vô nhân đạo như vậy để giết hại dã man hai mẹ con ấy.
Ảnh mắt vong hồn Hàn Nhàn đờ đẫn, nhìn chằm chằm vào những cảnh sát đi qua đi lại trong căn phòng. Những cảnh sát ở xung quanh đã quen với cảnh này rồi.
Trước kia, mỗi lần người thân của nạn nhân nhìn thấy hiện trường thảm khốc đều sẽ có cảm xúc đặc biệt mâu thuẫn, thậm chí mất kiểm soát, không ngất đi đã được tính là khá rồi. “Ngôn n, xin anh trả lời câu hỏi vừa rồi, vì sao ba người lại xuất hiện trong cùng một căn phòng khách sạn, phải chăng hai nạn nhân khi còn sống vì tình cảm bị tổn thương mà dẫn đến có tranh chấp, hoặc là ra tay đánh nhau? Chúng tôi phát hiện ở trên người nạn nhân có rất nhiều vết tích bị thương”
Ngôn n, cũng chính là tay người mẫu nam có vẻ bề ngoài xuất chúng, có một thoáng trên gương mặt anh ta xuất hiện biểu cảm xấu hổ và bối rối. Tay chân cô ta bị chặt đứt lìa, phần thân dưới là một đống máu thịt be bét.
Hẳn khi còn sống cô ta đã phải chịu sự tra tấn kinh khủng khiếp. Nữ cảnh sát nghiêng người ngăn trở tầm mắt của cô, cô ta đưa tay ra dấu xin mời: “Không nên ở lâu trong hiện trường, chúng ta ra ngoài nói?”
“Cũng tốt” Nữ cảnh sát nhận được ám chỉ của đối phương cũng khẽ gật đầu.
Người bí mật quan sát đó lặng lẽ rời khỏi phòng. Nữ cảnh sát tiến lên hai bước, đứng bên cạnh Tần Nguyễn , cô ta nói: “Hai anh em can đảm đấy.”
Giọng của cô ta đầy ẩn ý. Cảnh sát: “Chúng tôi đã lấy được bằng ghi hình từ nhân viên khách sạn, trong camera biểu hiện sau khi anh đi ra ngoài thì không có ai tiến vào căn phòng nữa”
“Tôi không giết hại người họ!” Ngôn Ân ngẩng đầu lên, để lộ ra đôi mắt vẫn vận tơ máu. “Xin anh hợp tác với chúng tôi, chúng tôi chỉ hỏi theo thông lệ thôi!”
Người cảnh sát lấy khẩu cung của anh ta cũng hơi bực mình. Đoàn người đứng ở trước cửa hiện trường, nữ cảnh sát nói: “Pháp y đang tiến hành kiểm tra ở bên trong, xin các vị không nên quấy rầy đến nhân viên công tác, cũng không được phá hỏng hiện trường”
Ba anh em nhà họ Tần nghiêm túc gật đầu, sau đó họ được đưa vào bên trong căn phòng. Ngón tay kẹp điếu thuốc lá run rẩy: “Lúc tôi rời đi, Hàn Nhàn còn tự mình tiên tôi ra cửa, cửa phòng cũng do bà ấy đóng lại ở bên trong.”
Viên cảnh sát thẩm vấn lạnh lùng nói: “Trên camera giám sát chỉ biểu hiện anh đi từ trong phòng ra, chứ không nhìn thấy Hàn Nhàn đưa anh ra. Khách sạn này lại lắp đặt thiết bị tự động đóng cửa, phía trên cánh cửa có một loại lò xo ép khí, sau khi cửa mở ra là có thể thông qua nén khí rồi thả ra, cửa sẽ tự động đóng lại. Những lời anh nói cũng không thể giúp anh thoát khỏi hiểm nghi, anh cố gắng nhớ lại xem, trong lúc đó có bất kỳ chi tiết nào khác mà anh đã bỏ qua không? Hàn Khả Tâm thì nhìn trùng trùng vào thi thể của mình.
Linh hồn của cô ta lặp đi lặp lại động tác xuyên qua cơ thể, hết lần này đến lần khác, kiên trì cố gắng muốn trở lại cơ thể của mình. Cảnh sát hỏi: “Sau khi Hàn Nhàn đến thì chuyện gì xảy ra?”
“Hàn Khả Tâm đang không mặc quần áo nên tôi là người đi mở cửa, sau khi Hàn Nhàn vào trong phòng, Hàn Khả Tầm nhìn thấy bà ấy thì gọi một tiếng mẹ, lúc đó tôi hoàn toàn choáng váng.” Cơ thể Hàn Nhàn bị chém ngang eo, cũng không biết là do loại hung khí nào làm được như thế.
Mà tử trạng của Hàn Khả Tâm thì còn thảm hại hơn. Ngôn Ân vò đầu bứt tai, nói một cách chán nản: “Lúc đầu tôi hẹn với Hàn Khả Tâm là hôm nay sẽ chơi một trò gì đó kích thích và khác biệt, tôi nói sẽ gọi một người khác nữa đến, cô ấy đồng ý. Tôi và Hàn Khả Tâm đến khách sạn trước, chúng tôi... lúc chúng tôi bắt đầu thì Hàn Nhàn đến”
“Tôi và Hàn Nhàn quen biết nhau rất nhiều năm rồi, lúc tôi còn chưa đặt chân vào giới người mẫu thì đã đi theo bà ấy, bà ấy là phủ bà bao nuôi đầu tiên của tôi.” Đối phương móc thuốc lá ra đưa đến trước mặt Ngôn n.
Nhìn thấy gói thuốc lá giá rẻ, trong mắt Ngôn Ân hiện lên vẻ chê bai, nhưng anh ta không từ chối mà đưa tay ra nhận lấy điếu thuốc. Mà một chữ thảm cũng không đủ để hình dung được.
Rốt cuộc là ai có thù hận lớn như vậy với hai mẹ con nhà này, lại dùng thủ đoạn kinh khủng như vậy để giết họ. Đây là nhân chứng duy nhất tại hiện trường, bọn họ phải thẩm vấn thật cẩn thận.
Tay người mẫu nam: “Tôi đang hợp tác mà, các người có thể tha cho tôi được không, tôi thật sự không giết người mà!” Tần Cảnh Sầm hỏi: “Đây là ai vậy?”
Nữ cảnh sát: “Tình nhân của hai nạn nhân” Vừa bước chân vào phòng, mùi máu tươi rất nồng đã phá vào mặt họ, Tần Nguyễn đưa tay bịt miệng mũi, lông mày nhíu lại.
Sắc mặt của Tần Cảnh Sầm và Tần Muội tái mét, bị cái mùi này làm cho buồn nôn. “Cái quỷ gì vậy?” Tần Muội trợn tròn hai mắt, mặt mũi đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Sắc mặt của Tần Cảnh Sầm và Tần Nguyễn cũng cau lại. Tần Nguyễn ngoài nhìn, cô nhướng mày: “Người chết không đáng sợ, thứ đáng sợ chính là người sống”
Cô hướng ánh mắt về vị trí người vừa nãy đã bí mật theo dõi cô và anh cả rồi rời đi. Người đàn ông này không nói được một câu thật nào, cách nói chuyện cũng bừa bãi, có thể nói là đầy sơ hở.
Nếu người như vậy mà không nghi ngờ thì còn nghi ngờ ai được nữa. ở trong hành lang của hiện trường vụ án, bọn họ nhìn thấy một người đang bị hói cung.
Người đàn ông này có ngoại hình xuất chúng, dáng người rất đẹp, cao khoảng 1 mét 9. Mãi một lát sau, đi đến cửa căn phòng hiện trường vụ án, anh ta vẫn còn đang bị choáng váng, anh ta nói: “Hai người này biết chơi thật đấy!”
Hai mẹ con nhà ấy vậy mà lại cùng ngủ với một người mẫu nam, chuyện này bắt đầu từ khi nào, trước khi ly hôn hay sau khi ly hôn với ông già nhà anh ta.