Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 1257: Ngoại truyện



Sau khi hoàng thượng đột nhiên sắc phong hoàng hậu thì vội vàng cử hành buổi lễ sắc phong.

Các văn võ bá quan không hiểu nguyên 1nhân bên trong, nhưng cũng không có ai ra mặt ngăn cản. “Người bên thái miếu chuẩn bị thế nào rồi?”

Tiêu Quân An nhìn thẳng về phía trước, ôn hòa nói: “Trẫm đã ra lệnh cho Mục thống lĩnh điều mười nghìn Ngự Lâm quân trấn giữ.”
Hoắc Dư Ninh không để ý đến động tác nhỏ của hắn, cô nói với giọng hờ hững lại gấp gáp: “Ta nói trước cho ngươi biết, hôm nay ta không chắc có thể mở ra kết giới, nếu không mở được thì ngươi cũng đừng trách ta. Nếu kết giới thật sự mở ra, nhà họ Hoắc của ta sẽ chuẩn bị vũ khí chất lượng tốt, ngươi phải nhanh chóng sắp xếp vận chuyển nó đến biên giới phía Bắc.”

Mặc dù Hoắc Dư Ninh chắc chắn 100%, cô vẫn phải nói kết quả xấu trước.
Cô đứng bên dưới chân bậc thang, ngước nhìn vị vua của một quốc gia mặc long bào đang đứng trên chỗ cao.

Hoắc Dư Ninh bước từng bước đi lên vị trí trên cao, mỗi bước đi của cô đều rất vững chãi và có một chút vội vàng nữa.
Từ hoàng tộc, quan lại triều đình, cho tới ngàn vạn dân chúng của Đại Càn đều có2 một lòng tin sâu sắc đối với Quốc sư.

Hoàng đế Đại Càn đã đứng cùng một mặt trận với Quốc sư thì bọn họ còn lý do gì để phản đ0ối nữa.
Cô liếm môi, lại hỏi: “Xe vận chuyển vũ khí đâu? Chuẩn bị xong chưa?”

Có lẽ nhận ra cô đang khẩn trương, khóe mắt Tiêu Quân An liếc nhìn người bên cạnh.
Nếu có thể, Hoắc Dư Ninh sẽ tranh thủ rời khỏi thời đại lạc hậu này khi kết giới mở ra.

Điều kiện tiên quyết là hai anh trai của cô có thể chống lại áp lực từ mẹ cô và việc mở kết giới sẽ không vi phạm ý chí của thế giới này, nó sẽ ngăn cản cô rời đi.
Hai người nắm tay nhau, dưới sự ủng hộ của văn võ bá quan, họ tiến về thái miếu để tế tổ.

Hoắc Dư Ninh ngồi trên chiếc xe của hoàng tộc, thì thầm với hoàng đế Đại Càn vô cùng uy nghiêm ở bên cạnh.
Tả thừa tướng bởi vì đề nghị phong Tô quý phi, con gái của Tô đại tướng2 quân làm hoàng hậu, mà bây giờ đang bị hoàng thượng giam ở nhà, liệu trong tương lai có thể trở lại triều đình hay không vẫn còn đang 7tranh luận.

Mọi người đều biết hoàng thượng đã hạ quyết tâm, mà lúc đó Quốc sư cũng đã từng thẳng thắn tuyên bố muốn phong cô g7ái mồ côi không rõ lai lịch kia làm hoàng hậu.
An Kim công công đứng bên cạnh Tiêu Quân An, một lần nữa tuyên đọc thánh chỉ sắc phong hoàng hậu.

Giọng nói của gã nhẹ nhàng nhưng rất có lực, đủ để quan viên bên dưới nghe rõ ràng.
Âm nhạc được tấu lên.

Hoắc Dư Ninh mặc phượng bào, đầu đội mũ phượng xuất hiện một cách long trọng trước mặt mọi người.
Thực ra hắn còn nói sót, vì để tránh có tình huống đột ngột xảy ra, hôm nay cửa thành đóng kín, dân chúng trong thành không được ra vào thành, bên thái miếu cũng được bố trí gần trăm tên ám vệ của hoàng tộc.

Thấy thái miếu càng ngày càng gần, nhịp tim của Hoắc Dư Ninh bắt đầu tăng nhanh.
Hoắc Dư Ninh rất xinh đẹp, đẹp đến mức có chút phô trương, ngay cả bộ lễ phục phượng hoàng trang nghiêm cũng không thể kìm hãm được sức hút của cô.

Tiêu Quân An giơ tay vỗ nhẹ vào mu bàn tay đang đặt trên đầu gối của Hoắc Dư Ninh, dịu dàng an ủi: “Mọi chuyện đã được an bài, hoàng hậu cứ yên tâm.”
Hoắc Dư Ninh muốn về nhà.

Cô muốn quay lại cuộc sống hiện đại thuộc về mình.
Hoắc Dư Ninh không cho rằng mẹ cô đá cô vào thời đại này lại có thể để cô dễ dàng rời đi.

Đã tới thái miếu.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.