Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 886: Hoắc quân tín sợ hãi, nhờ em trai giúp đỡ



Ông cụ Hoắc không để ý tới hai đứa chắt đang nằm trên thảm, ông cầm điện thoại trên bàn gọi cho Lục Thiên Vinh.

Thật trùng hợp, ngay lúc ông1 cụ Hoắc gọi điện thoại, Hoắc Quân Tín đã quay về văn phòng. Nhìn thấy những vị khách không mời mặc bộ đồng phục đặc biệt, toàn thân tràn đầy sát khí, Kha Chí Tân lập tức choáng váng, hôm nay thật sự đầy tréo ngoe, khiến đôi chân của ông ta bủn rủn.

Khuôn mặt nhỏ của Kha Di Minh cũng tái nhợt, đối mặt với nhiều vũ khí như vậy, cho dù thần kinh có vững đến mấy thì cậu ta vẫn còn là một đứa trẻ, không khóc đã là quá tốt rồi.
Hoắc Quân Tín do dự vài giây, sau đó vuốt ngón tay trên màn hình để tìm số của Hoắc Dịch Dung rồi ấn gọi.

Cả hai vội vàng hoàn thành công việc của mình nhưng đã quá muộn.
Tần Nguyễn rút bàn tay đang chống trên bàn về, cau mày nhìn mấy chục người xông vào, những người này chiếm hết không gian nhỏ bé của phòng ngủ.

Ánh mắt bình tĩnh của cô quét qua mọi người, giọng nói lạnh lùng chậm rãi vang lên: “Các người là ai?”
Biệt thự của nhà họ Kha đã bị đội cảnh vệ của Nội Các và bộ đội đặc chủng tinh nhuệ chiếm giữ.

Bọn họ xông vào phòng của Kha Di Minh, mấy chục nòng súng đen ngòm nhắm vào ba người đang ngơ ngác bên trong.
Người đàn ông đối diện với Tần Nguyễn trầm giọng nói: “Nghe được rồi, tôi là đội trưởng đội tác chiến số một, biệt hiệu Săn chim cắt.”

Giọng nói của Cố Minh Yến rất trẻ và nghiêm túc: “Mọi người đã tiến vào chưa?”
Cố Minh Yến nói với giọng điệu rất nghiêm túc: “Săn chim cắt, có chuyện xảy ra rồi. Bảy người bị nghi ngờ là thành viên của tổ chức nước ngoài mà chúng ta vừa khống chế ở bên ngoài, bây giờ đã được xác nhận là ám vệ của nhà họ Hoắc ở thủ đô, hôm nay bọn họ đi với vị phu nhân kia của Tam gia đến thăm bạn bè.”

Săn chim cắt đột ngột ngẩng đầu, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Tần Nguyễn.
Nói cách khác, anh ta đã ra lệnh giết chính em dâu của mình?

“Rầm!”
Nhìn thấy Tần Nguyễn, ánh mắt của người đàn ông dẫn đầu hơi ngừng lại, trong mắt lộ ra sự ngạc nhiên.

Hắn ta vừa định lên tiếng, bên tai nghe vang lên tiếng hô khẩn cấp: “Đội tác chiến số 1, tôi là Cố Minh Yến của đội cảnh vệ, xin hãy trả lời!”
Một nam một nữ đẩy cửa bước vào, người đi trước là Hoắc Chi đang bị còng tay.

Phía sau là một người đàn ông có dáng người gầy, mắt sáng như sao, khuôn mặt tuấn tú, người này trông có vẻ bất cần đời, khí chất lãng tử.
Nhà ngoại của Tần Nguyễn là nhà họ Yên đã bị tổn hại rất nhiều bởi Hắc Dực, cô không gây rắc rối cho bọn chúng đã là quá tốt rồi, làm sao có thể hợp tác với Hắc Dực để phản bội tổ quốc? Điều này thật vô lý!

Ông cụ Hoắc trầm giọng nói: “Đã điều tra rõ người liên lạc chưa, trong căn biệt thự kia có vợ của Vân Tiêu nhà tôi không?”
Điện thoại trong tay Hoắc Quân Tín rơi xuống đất, phát ra âm thanh chói tai.

Lục Thiên Vinh cũng hiểu được mức độ nghiêm trọng của chuyện này, ông ta không kịp trả lời ông cụ Hoắc mà lập tức cúp máy, sau đó tự mình gọi điện cho đội trưởng đội cảnh vệ.
Khi Hoắc Quân Tín biết Tần Nguyễn dính dáng đến chuyện lần này, khuôn mặt tuấn tú của anh ta cứng đờ, sắc mặt tái nhợt với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được.

Nếu Hoắc Quân Tín nhớ không nhầm, lúc ra lệnh, anh ta đã cố tình thông báo với đội cảnh vệ, để tránh quấy rầy quần chúng dẫn đến khủng hoảng không cần thiết, bọn họ có thể lựa chọn giết sạch không để lại ai.
Ông cụ Hoắ7c ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách, gõ bàn tay chai sạn lên đầu gối, thản nhiên hỏi: “Thiên Vinh à, nghe nói cậu phái đội cảnh vệ của Nội Các7 đi làm nhiệm vụ.”

Nụ cười của Lục Thiên Vinh hơi dừng lại, ông ta liếc mắt nhìn Hoắc Quân Tín, vẻ mặt của đối phương vẫn không thay đổi. <2br>
Lục Thiên Vinh, người đã nắm quyền ở Nội Các, đặt chiếc bút trong tay xuống, thả lỏng người dựa vào ghế, sau đó mỉm cười giải thích lý do. <0br>
Sau khi nghe xong, ông cụ Hoắc thầm nghĩ rằng cháu dâu của mình không thể nào thông đồng với Hắc Dực.
Lúc này Kha Di Minh đã tìm được video của Hà Niệm Chân trên diễn đàn trong nước, ở mạng lưới Black Mandala.

Kha Di Minh vừa định bật đoạn video lên thì đội cảnh vệ của Nội Các đột nhiên xông vào, khiến cậu ta không thể tiếp tục tìm hiểu chân tướng.
Người đàn ông đè vai Hoắc Chi, không cho cô ta tiếp tục tiến lên.

Anh ta tiến lên đi ngang qua Hoắc Chi, lễ phép gật đầu với Tần Nguyễn, sau đó cười nói: “Xin chào chị dâu ba.”
Chẳng trách hắn ta thấy Tần Nguyễn quen mặt, hóa ra là cô vợ nhỏ của Hoắc Tam gia.

Săn chim cắt đã nhìn thấy đối phương từ xa tại một buổi tiệc nào đó, ngoài khí chất đặc biệt của Tần Nguyễn ra, hắn ta không ghi nhớ khuôn mặt cô.
Hoắc Quân Tín vô thức nuốt nước bọt, không biết nhớ tới cái gì, anh ta lại cúi người nhặt điện thoại lên.

Hành động đầu tiên ngay khi cầm máy của Hoắc Quân Tín là tìm số của Hoắc Vân Tiêu, nhưng khi ngón tay đặt lên dãy số, động tác của anh ta đột nhiên dừng lại.
Ông cụ Hoắc nói đầy ẩn ý: “Nguyễn Nguyễn sẽ không dây dưa với tổ chức Hắc Dực, dù có thì cũng là một cuộc đối đầu sinh tử. Hiện giờ Vân Tiêu vẫn chưa biết Nguyễn Nguyễn bị người của cậu bao vây, với sự coi trọng của nó dành cho con bé, hy vọng đừng xảy ra chuyện, đứa cháu trai của tôi rất bênh người của mình.”

Đứa cháu trai yêu quý của ông cụ vất vả lắm mới gặp được tri kỷ, nếu con bé Nguyễn thực sự bị tổn thương, không biết sẽ có chuyện gì xảy ra nữa.
Lục Thiên Vinh nghe máy, cười chào hỏi: “Ông cụ Hoắc, sao ông lại gọi điện tho2ại cho cháu?”

Nghe nói là ông nội gọi tới, vẻ mặt lâu nay vẫn nghiêm túc của Hoắc Quân Tín hiện lên một chút ngạc nhiên.
Nụ cười trên mặt Lục Thiên Vinh biến mất, ông ta liếc nhìn Hoắc Quân Tín đang kiểm tra thông tin trên điện thoại.

Đối phương cúi đầu, dùng ngón tay vuốt màn hình điện thoại, Hoắc Quân Tín vẫn chưa biết sự tình nghiêm trọng đến mức nào.
Vẻ mặt uy nghiêm của Săn chim cắt trầm xuống, hắn ta lạnh lùng nói: “Thả cô ta vào đây!”

Anh ta vừa dứt lời, cánh cửa bị đóng phía sau lưng khẽ phát ra tiếng.
Lục Thiên Vinh bật loa ngoài, giọng hơi khàn: “Ông cụ Hoắc, ông đừng làm cháu sợ.”

Hoắc Quân Tín nghe thấy giọng điệu của Lục Thiên Vinh không ổn, anh ta nhướng mày, nhìn người mang vẻ mặt nhăn nhó đang ngồi trước bàn làm việc.
Bây giờ được Cố Minh Yến nhắc tới, từ trí nhớ xa xôi của mình, Săn chim cắt đã tìm thấy một hình ảnh mơ hồ của Tần Nguyễn mặc váy.

Giọng nói của Cố Minh Yến lại vang lên trong tai nghe: “Cô gái đó là Hoắc Chi, có địa vị khá cao trong ám vệ, bây giờ cô ta muốn đi gặp phu nhân của Hoắc Tam gia.”
Lục Thiên Vinh gọi điện thoại cho đội trưởng đội cảnh vệ Cố Minh Yến, kết quả cũng có thể tưởng tượng được.

Một khi đội ngũ hành động, thiết bị liên lạc sẽ kích hoạt chế độ yên lặng, nghiêm ngặt hơn nữa là tắt máy và cất đi.

Lục Thiên Vinh tái mặt đặt điện thoại xuống, ngẩng đầu nhìn Hoắc Quân Tín đang đứng trước bàn làm việc.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.