Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 858: Nếu ông không tin ma quỷ, vậy tự mình nhìn xem có quỷ hay không



Trái tim Kha Chí Tân đập loạn nhịp khi nghe những lời đó, ông ta hốt hoảng lấy điện thoại ra gọi cho người con trai lớn đang ở bệnh viện trông chừng 1mẹ và đứa con trai út.

Ngay khi điện thoại được kết nối, giọng nói hốt hoảng và hổn hển của người con trai cả đã vang lên: “Ba, em xảy ra ch2uyện rồi! Thằng bé đột nhiên co giật và ngừng thở, vừa được đưa vào phòng cấp cứu!” Người vệ sĩ kiêng kị nhìn Tần Nguyễn, ánh mắt hắn tối sầm lại, ghé sát vào tai Kha Chí Tân và thì thầm: “Ông chủ, cho dù ngài là người kiên định theo chủ nghĩ duy vật, thì không có nghĩa là quỷ thần không tồn tại, có nhiều thứ tồn tại cùng với lực vạn vật hấp dẫn là hợp tình hợp lý. Tôi đã từng may mắn được làm việc trong nhà Nam Cung, một trong sáu thế gia, nên dù ít dù nhiều cũng được tiếp xúc qua một chút chuyện mà người ngoài không biết. Gia tộc Nam Cung từng bỏ ra một số tiền khổng lồ để chiêu mộ rất nhiều người có năng lực kỳ lạ, số tiền được chi ra còn nhiều hơn tổng tài sản của cả công ty Giải trí Á Hoàng cơ. Theo tôi được biết, trong nhà của bốn gia tộc lớn và sáu thế gia, thậm chí là cả một số gia tộc thế gia nhỏ ở bên dưới, đều thờ phụng đại sư Huyền học, đây là chuyện mà những gia tộc ở địa vị cao không nói với người ngoài, ông chủ nên thận trọng!”

Tay vệ sĩ cũng là móc tim móc phổi với Kha Chí Tân, một khi nói ra chuyện riêng tư của các gia tộc lớn sẽ mang đến nguy hiểm không hề nhỏ.
Nhớ đến người mẹ già vẫn đang nằm trong bệnh viện, sau nhiều lần xét nghiệm mà vẫn không tìm ra nguyên nhân, cán cân vô thần của Kha Chí Tâ2n bắt đầu nghiêng.

Kha Chí Tân siết chặt điện thoại, trầm giọng nói: “Ba sẽ về ngay bây giờ, con đừng đi đâu cả, hãy ở lại bệnh viện trông c0hừng em và bà.”
Kha Chí Tân đã hạ quyết tâm không tin những thứ ma quỷ này, nghe thấy Tần Nguyễn còn muốn lừa mình, ông ta bước nhanh đi lên phía trước vươn tay ra định tóm lấy cánh tay của cô, nhưng vừa động vào áo của Tần Nguyễn thì đã bị một cơn đau như kim châm ập tới.

Một tích tắc tiếp theo, thân hình cao lớn của ông ta bị một sức mạnh vô hình đánh bật ra xa.
Tần Nguyễn không hề che giấu ánh mắt nguy hiểm, lạnh lùng nhìn đối phương: “Ông Kha muốn làm gì?”

Kha Chí Tân nghiến răng tức giận nói: “Hãy nói ra ai là người đứng phía sau, tôi sẽ thả cô đi.”
Thấy sự việc càng trở nên ồn ào, Tần Nguyễn vừa khó chịu vì sự cứng đầu của Kha Chí Tân, vừa thưởng thức sự kiên định với chủ nghĩa duy vật của ông ta.

Thấy Tần Nguyễn cau mày, Kha Chí Tân cho rằng cô đang do dự, ông ta lên tiếng: “Con trai tôi vẫn đang nằm viện, không rõ sống hay chết, chỉ cần cô nói ra kẻ đứng phía sau, tôi có thể cho cô 10 triệu!”
Đôi mắt của Kha Chí Tân đỏ hoe, mí mắt như muốn rách ra:7 “Chuyện gì xảy ra thế?”

Kha Di Huy nghẹn ngào nói: “Con không biết, bác sĩ cũng không thể nói ra nguyên nhân, em trai đột nhiên phát bệnh.”7
Tần Nguyễn trả lại câu nói mà đối phương đã nói với cô lúc trước.

Tần Nguyễn âm thầm liếc nhìn những người xung quanh, đám người Kha Chí Tân quá thu hút sự chú ý khiến khá nhiều người đến xem.
Kha Chí Tân cười giận dữ khi nghe những lời này, nếu trước đó ông ta nửa tin nửa ngờ vào Huyền học, thì bây giờ hoàn toàn không tin.

Cô gái này chẳng những nói linh tinh, lại còn mở miệng tham lam đòi một trăm triệu, trong lòng Kha Chí Tân càng thêm xác định Tần Nguyễn là một trong số những kẻ chủ mưu làm hại ông ta.
Hai bên giằng co, không khí xung quanh rơi vào tình thế căng thẳng.

Tần Nguyễn hơi nhướng mắt, hờ hững nói: “Tôi đã nói cho ông biết kẻ chủ mưu đứng phía sau rồi, có người thứ ba xen vào mối quan hệ vợ chồng của ông, vợ ông phản bội, bị vướng vào một vụ kiện cáo liên quan đến mạng người.”
Mẹ và con trai út của ông ta đang nằm trong bệnh viện, cuộc sống của con trai cả bị đảo lộn, làm sao ông ta có thể để Tần Nguyễn rời đi.

Tần Nguyễn nhìn Kha Chí Tân, vẻ bình tĩnh và thoải mái như thể mọi chuyện đều nằm trong tầm kiểm soát của cô khiến người khác phải khiếp sợ, khóe miệng cô khẽ nhếch lên: “Ông đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà.”
Kha Chí Tân lùi lại vài bước, được vệ sĩ nhanh tay đỡ lấy: “Ông chủ!”

“Cái gì vậy, vừa có chuyện gì xảy ra?” Kha Chí Tân nhìn chằm chằm vào Tần Nguyễn bằng đôi mắt không thể tin nổi.
Kha Chí Tân là một người kiên định với chủ nghĩa duy vật, từ trước tới giờ luôn coi thường ma quỷ.

Thần thái của Tần Nguyễn thong dong, lông mày cong thành hình trăng lưỡi liềm, trong mắt toát lên ý cười, đánh giá Kha Chí Tân đang bị sụp đổ tam quan đứng trước quầy hàng của mình.
Tần Nguyễn chủ động đứng dậy đi tới chỗ Kha Chí Tân, nhét một tấm danh thiếp không có họ tên mà chỉ có số điện thoại vào túi áo đối phương: “Cái giá để cứu bốn mạng người nhà họ Kha là một trăm triệu, tôi sẽ luôn chờ đợi cuộc gọi của ông Kha. Đương nhiên, nếu người chết rồi thì đừng gọi tôi nữa, dù tôi có giỏi đến mức nào thì cũng không thể làm sống lại các vong hồn đã được ghi tên vào sổ sinh tử.”

Nói rồi, Tần Nguyễn búng ngón tay, sau đó thong dong rời đi.
Cô giơ tay làm động tác dừng lại, không cho Hoắc Chi tiến lên.

Gương mặt Hoắc Chi căng cứng, để lộ ra biểu cảm không đồng tình, nhưng cũng lập tức dừng lại.
Thấy cô muốn rời đi, Kha Chí Tân xông tới kéo tay đối phương.

Cảm nhận được luồng không khí phía sau lưng truyền đến sự khác thường, Tần Nguyễn quay đầu nhìn chằm chằm Kha Chí Tân, toàn thân cô tỏa ra khí chất lạnh lùng tự nhiên.
Kha Chí Tân tin rằng trên đời này không có ma quỷ, nếu muốn kiếm tiền từ đối phương, vậy Tần Nguyễn chỉ có thể đợi ông ta đến sát bờ vực của sự tuyệt vọng.

Nhiệm vụ của cô hôm nay đã hoàn thành, không cần phải ở lại đây cho mất thời gian.
“Ông Kha, có một số việc thà tin là có còn hơn là không, ông đã biết lời giải cho lá thăm này chưa?”

Kha Chí Tân nheo đôi mắt nguy hiểm: “Ý của nó là gì?”
Kha Chí Tân nghe vậy thì trên trán nổi gân xanh, trong lòng nổi lên sóng to gió lớn.

Mỗi một vệ sĩ trong nhà họ Kha đều được trải qua sàng lọc gắt gao rồi mới sử dụng, tay vệ sĩ ở bên cạnh đây là một mầm mống tốt, mới được sắp xếp làm việc ở bên cạnh ông ta, đương nhiên ông ta biết đối phương đã từng làm ở trong gia tộc thế gia.
“Ma quỷ vô cớ vào nhà, giấc mơ quái dị đáng sợ, người và của cải đều gặp nguy hiểm, chỉ vì con đường phía trước không bằng phẳng.” Tần Nguyễn đọc quẻ bói trong tay, giọng nói trong trẻo dễ nghe như hạt ngọc rơi xuống đất: “Gia đình ông không yên ổn vì bị ma quỷ quấy quá, làm hại đến tính mạng người thân, nếu không diệt trừ thì vĩnh viễn không có ngày bình yên.”

Thấy sắc mặt Kha Chí Tân càng ngày càng đen, Tần Nguyễn đổi giọng: “Ông Kha, tôi xin nhắc lại, tin hay không là tùy ông, bất cứ lúc nào ông nghĩ thông thì có thể đến tìm tôi, chỉ cần người nhà họ Kha còn một hơi thở, tôi nhất định sẽ cứu được từ tay Diêm Vương.”
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.