rần Nguyễn hỏi Donalkd: “Vậy còn anh?” Tần Nguyễn lắc đầu: “Tôi không giải được.”
Trong lúc Marina, Donald và các thành viên Huyết tộc biến sắc, Tần Nguyễn lại cười nói: “Nhưng tôi có thể làm cơ thể của các người khôi phục như bình thường, nếu thật sự là lời nguyền của gia tộc Ron, tôi có thể bảo đảm rằng các người sẽ không bị nguyền rủa nữa.” Marina kinh ngạc.
Vẻ mặt méo xệch của bà ta trở lại bình thường, Marina cúi đầu nói với Tần Nguyễn: “Chỉ cần cô có thể chứng minh một ít kết quả, tôi sẽ lập tức thề nhân danh gia tộc Lathambo.” Cô chỉ tùy tiện nói, nhưng Marina, Donald và các thành viên trong giaa tộc ở phía sau lại biến sắc.
Tần Nguyễn kinh ngạc: “Hóa ra tôi nói đúng à?” Marina đột nhiên lên tiếng: “Tôi nhớ ra rồi, trước khi ngủ say, tôi đã gặp người của gia tộc Ron.”
Vẻ mặt vốn đã âm trầm của Donald lại hiện lên đầy sát khí: “Mẹ chắc chứ?” Nếu một hoặc hai người tiếp xúc với người của gia tộc Ron rồi gặp chuyện, có lẽ chỉ là tình cờ.
Nhưng nếu liên tục có người gặp chuyện sau khi tiếp xúc với người của gia tộc Ron, thì chuyện này khiến mọi người phải cảm thấy có một sự liên hệ nào đó. Đôi mắt màu lam của Marina chuyển sang màu đỏ, vị Nữ vương huyết tộc này cũng nổi giận. Tần Nguyễn sợ hãi núp vào trong lòng Tam gia, cô ngước mắt lên nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Tam gia, hỏi: “Anh không sợ à?”
Toàn thân Tam gia tỏa ra khí thế lịch lãm, anh trầm giọng nói: “Sợ gì chứ?” người và các thành viên gia tộc Lathambo xuống Địa Ngục của phương đông, chưa nói đến việc sẽ khiến sứ giả dưới đó thêm một đống việc, mà chính tôi cũng cảm thấy áy náy lắm.”
Marina chẳng hiểu gì cả, bà ta nghi ngờ hỏi: “Ý cô là sao?” Tần Nguyễn nghiêm nghị ngăn cản: “Không được chạm vào bà ta!”
Một khi Donald chạm vào Marina, lực Minh Thần trên người Tần Nguyễn sẽ truyền sang gã thông qua Marina. Marina gật đầu: “Mẹ gặp người này ở quảng trường, chúng ta vô cùng nhạy cảm với hơi thở của thành viên gia tộc Ron, mà người đó cứ nhìn chằm chằm vào mẹ, mẹ tin rằng đối phương cũng đã nhận ra thân phận của mẹ, nhưng vì pháp thuật của đối phương không mạnh nên mẹ cũng không để ý đến.”
Donald cau mày, trên khuôn mặt tuấn tú lộ ra vẻ trầm ngâm. Vẻ mặt của Marina méo mó đầy dữ tợn, sự xinh đẹp và quyến rũ biến mất một nửa.
Bà ta trầm giọng nói: “Sau trận chiến đó, gia tộc Lathambo và gia tộc Ron không bao giờ xảy ra bất kỳ tranh chấp nào nữa, tại sao họ lại làm như vậy?” Lần này dường như rất đau, Marina phải kêu lên đầy đau đớn.
Donald thấy vậy vội vàng giơ tay ra đỡ. Không đợi Marina lên tiếng, Tần Nguyễn ấn mạnh ngón tay đang đặt trên mi tâm bà ta.
“A!” Điều này tương đương với việc cô phải truyền lực Minh Thần cho hai người.
Giọng nói của Tần Nguyễn quá gay gắt khiến bàn tay đang duỗi ra của Donald phải dừng lại. “Được thôi.”
Tần Nguyễn nhanh chóng rời khỏi vòng tay Tam gia, cô rời đi rất dứt khoát mà không hề nhìn anh. “Chắc chắn là gia tộc Ron!” Donald kích động đứng lên, gã cúi đầu với Marina: “Mẹ, con muốn tuyên chiến với gia tộc Ron một lần nữa!”
Vinh quang của huyết tộc Lathambo là không thể xâm phạm, cho dù là gia tộc Ron, một gia tộc phù thủy cổ xưa cũng không được. Là nữ vương của Huyết tộc, cách hành lễ của bà ta cũng khác với con người, tay phải của Marina đặt lên vai trái, bà ta khẽ gật đầu với Tần Nguyễn
“Hoắc phu nhân, tôi sẵn sàng dẫn các thành viên của gia tộc Lathambo thề trung thành với cô, bảo vệ sự bình an cho con cô cả đời. Cô có thể giải trừ lời nguyền rủa của gia tộc Ron đối với tôi và các thành viên gia tộc không?” Đầu ngón tay của Tần Nguyễn đang đặt giữa mi tâm Marina phát ra ánh sáng vàng mờ ảo.
Tần Nguyễn khẽ mỉm cười: “Được rồi, tôi thích cảnh cáo trước khi làm việc, ở phương đông, cái này được gọi là tiên lễ hậu binh đấy.” Donald thì lại hiểu, gã giải thích với Marina với vẻ mặt rất khó coi: “Mẹ, ý của cô ta là nếu chúng ta vi phạm lời hứa, cô ta sẽ đưa toàn bộ gia tộc Lathambo xuống Địa Ngục phương đông.”
Vẻ mặt Marina lập tức trở nên rất khó coi, khuôn mặt xinh đẹp tối sầm, bà ta kiên quyết nói: “Tôi thề với thân phận nữ vương Huyết tộc, chỉ cần cô làm được, tôi và gia tộc Lathambo sẽ không bao giờ thất hứa.” Marina và Donald đồng thanh.
Dường như Tam gia cuối cùng cũng có hứng thú với chủ đề mà họ đang nói, giọng nói lạnh lùng của anh chậm rãi vang lên: “Ron là một gia tộc phù thủy cổ xưa ở nước M, gia tộc Lathambo đã chiến đấu với họ hàng trăm năm trước, cuộc chiến khiến hàng triệu người thương vong và gia tộc Ron bị tổn thất nặng nề. Trên thế gian này, ngoại trừ Satan và Chúa trời thì chỉ có gia tộc Ron mới có thể gây ảnh hưởng được đến gia tộc Lathambo, nghe đồn pháp thuật của họ đến từ lúc Chúa mới sinh ra đời.” Phát hiện tình hình rất nghiêm trọng, vẻ mặt Tần Nguyễn khá nghiêm túc: “Đây chỉ là phỏng đoán thôi.”
Donald tức giận nghiến răng: “Khả năng này rất lớn, đầu tiên là mẹ tôi gặp chuyện, sau đó là những trưởng lão trong gia tộc, bây giờ là tôi, chắc một thời gian ngắn nữa thì các thành viên khác của gia tộc Lathambo cũng sẽ bị diệt vong!” Nếu Tần Nguyễn thực sự sợ, chắc anh ta sẽ tháo đầu mình xuống làm bóng đá.
Marina đứng dậy, cúi chào với Tam gia và Tần Nguyễn. “Ron!”
“Gia tộc Ron!” Đột nhiên, sắc mặt gã thay đổi: “Hình như con cũng đã gặp, trước khi có chuyện xảy ra với cơ thể con, có một cô bé chủ động tặng con một đóa hoa hồng, cô bé đó chỉ tầm bảy, tám tuổi, hơi thở của nó chắc chắn là người của gia tộc Ron. Vì vậy con đã nhận ra thân phận của cô bé, nó chỉ là một phù thủy nhỏ.”
Một thành viên Huyết tộc nào đó đứng phía sau cũng nói rằng hai trưởng lão xảy ra chuyện cũng đã từng tiếp xúc với người của gia tộc Ron. Hành động của hai người đập vào mắt Nicolas khiến anh ta phải bĩu môi.
Ngoài miệng thì nói sợ nhưng trong lòng chỉ muốn mọi chuyện trở nên hỗn loạn. Trong mắt Tần Nguyễn hiện lên nụ cười, nhưng cô lại giả vờ nói: “Trận chiến giữa Huyết tộc và phù thủy. Vừa nghĩ đến thôi đã thấy sợ rồi.”
Tam gia sờ đầu Tần Nguyễn, anh lờ đi nụ cười trong mắt cô mà chỉ ấm áp trấn an: “Ngoan nào, đừng sợ.”