1Sát khí ngút trời, không khí trong phòng đột nhiên động đặc lại.
Hai vị sứ giả đối mặt với Tần Nguyễn, họ hơi cúi người: “Chào T2ần tiểu thư” Lần trước lúc mới gặp mặt, cô nhìn tướng thấy người này cũng không phải là số đoản mệnh, tuổi thọ của ông ta ít nhất cũng có thể nhìn thấy con cái kết hôn.
Ngay cả bây giờ dù đã là vong hồn, thì tuổi thọ của ông ta vẫn chưa hết.
Rõ ràng là người không nên chết, nhưng lại cứ thế chết đi. “Ngài xem là biết”
Sứ giả Hắc Vô Thường nhẹ nhàng vụng ống tay áo màu đen lên, Tần Nguyễn thấy hoa mắt, những con người và cảnh vật xa lạ hiện lên trong mắt cô.
Hình ảnh chạy rất nhanh, nhưng lại in sâu vào trong tâm trí cô. Thì ra ở kiếp trước, người phải chết vào rạng sáng ngày hôm nay chính là Tiêu Vân Sâm. Sau khi trở về phòng, T2ần Nguyễn đã triệu hồi vong hồn của người tài xế từ dưới lầu lên đây.
Cô không nghe thấy đối phương nói cái gì, và cũng không có0 tâm trạng đi nghiên cứu.
Hiện giờ cô chỉ muốn biết tại vì sao người tài xế này lại chết. Và để cho tà ma ẩn nấp trong bóng tối làm ngư ông đắc lợi.
Nữ quỷ và Câu Xà bị thương quá nặng, mà Tiêu Vân Sâm cũng khó thoát khỏi cái chết.
Anh ta bị mọi tim, chết thảm ở trong nhà. Kiếp trước Tiêu Vân Sâm bị đào hoa sát trói buộc, nữ quỷ có mối ràng buộc quá sâu với anh ta, cũng gần như là chủ nhân của Câu Xà Trường Uyên rồi, nên Trường Uyên không thể ra tay với cô ta.
Nhưng ở thời khắc Tiêu Vân Sâm bị nguy hiểm đến tính mạng, cuối cùng Trường Uyên vẫn phải ra tay, vì thể dẫn đến việc anh ta bị khế ước chủ tớ cắn trả.
Cả Cầu Xà lẫn nữ quỷ đều bị thương nặng. Trên người Tần Nguyễn có lực Minh Thần, nên ở trước mặt hai vị sứ giả Hắc Bạch Vô Thường cũng gần như là chủ nhân c7ủa họ, nên bọn họ không dám vô lễ.
Tần Nguyễn chỉ vào vong hồn của tài xế taxi, vì sứ giả Hắc Bạch xuất hiện mà sợ hãi run rẩy n7ép vào góc phòng.
“Xin hỏi hai vị sứ giả, tại sao người này lại chết khi tuổi thọ còn chưa tận?” Những hình ảnh này nhanh chóng tràn vào trong não của Tần Nguyễn, ngoại trừ bóng dáng mơ hồ của con quỷ kia, thì mọi nghi vấn đều đã được giải đáp.
Cái chết của người tài xế lái xe taxi là do sự thay đổi quỹ đạo ở kiếp này.
Khuôn mặt xinh đẹp của Tần Nguyễn chìm xuống, sắc mặt cô trở nên khó coi. Thật khó để cô không đem trách nhiệm của việc này đặt ở trên người mình.
Nếu cô không sống lại, không nhận vụ làm ăn của Tiêu Vân Sâm, thì có phải người tài xế taxi này sẽ không phải chết.
Sứ giả Hắc Vô Thường thu tay áo lại, rồi nhìn sang người bạn nối khổ của mình. “Minh Vương nói rằng tất cả nhân duyên kiếp trước đều là nhân quả của kiếp này, số mệnh không phải là thứ mà một mình ngài có thể thay đổi được, ngài cũng không có năng lực lớn như thế”
Ẩn ý là cái chết của tài xế lái xe taxi không liên quan gì đến Tần Nguyễn.
Để cô không cần thiết phải nhận trách nhiệm về mình.
Câu này thực sự đã an ủi được Tần Nguyễn, nhưng trong lòng cô vẫn cảm thấy không được thoải mái.
Đôi mắt cô dán chặt vào vong hồn của người tài xế lái xe taxi đứng trong góc, quanh thân người này đang tràn ra oán khí mạnh mẽ.