Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 1244: Ngoại truyện



Tiêu Quân An thấy vẻ mặt Hoắc Dư Ninh đầy kiêu ngạo, như thể đang chờ mong hắn cầu xin cô.

Một nụ cười ấm áp hiện lên trên khuôn mặt đẹp tr1ai hờ hững của Tiêu Quân An, giọng điệu của hắn cũng dịu dàng hơn rất nhiều, hắn hỏi thẳng: “Trong tay nàng có loại vũ khí tên là thuốc nổ này khô2ng? Có thể cho binh lính của Đại Càn mỗi người một cái không?”

Hoắc Dư Ninh trợn tròn mắt, khóe môi giật giật nói: “Huynh đệ, ngươi đang n7ói đùa à? Nếu mỗi người cầm một cái, có lẽ toàn bộ thế giới này muốn xong đời!” Hắn chống tay lên môi, ho nhẹ một tiếng.

Khi Hoắc Dư Ninh nhìn sang, ánh mắt Tiêu Quân An bình tĩnh, giọng nói nhẹ nhàng: “Không sao, đêm nay chúng ta đi nhé?”

Tiêu Quân An nóng lòng dỗ dành cô gái trước mặt, hắn muốn lấy được thứ đó càng nhanh càng tốt.
Giải thích lực sát thương của vũ khí nóng trước mặt người thời cổ đại, cùng với biểu cảm kinh ngạc khó tin trên khuôn mặt của tên cẩu hoàng đế khiến Hoắc Dư Ninh có một cảm giác thành công to lớn.

Tiêu Quân An đi tới trước mặt Hoắc Dư Ninh, hắn nhìn cô bằng ánh mắt dịu dàng, như thể đang nhìn người yêu vậy.

Giọng điệu của hắn trầm thấp từ tính, mang theo sự uy nghiêm không thể phủ nhận: “An mỹ nhân, trẫm muốn thuốc nổ, hãy nói cho ta biết điều kiện của nàng đi!”
Khi cô ta ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt lạnh lùng trầm xuống của Hoắc Dư Ninh, đôi môi hơi hé mở của Đào Thanh lập tức ngậm lại.

Thân phận của Đào Thanh đã bại lộ, bây giờ không còn chỗ cho cô ta nói chuyện nữa.

Nghe thấy yêu cầu của Hoắc Dư Ninh, khuôn mặt đẹp trai của Tiêu Quân An xuất hiện vết nứt, hắn bị sốc không nói nên lời.
Tiêu Quân An chưa từng nghe thấy những vũ khí mà Hoắc Dư Ninh nói.

Nhưng nó thật sự tồn tại.

Khi Hoắc Dư Ninh nói về lực sát thương của những vũ khí đó, Tiêu Quân An có thể thấy rõ sự kiêu ngạo và đắc ý trên khuôn mặt cô.
Một cô gái đi tới lầu xanh thì còn ra thể thống gì chứ!

Nhưng...

Nghĩ đến thứ vũ khí có thể giúp Đại Càn thống nhất thiên hạ, trái tim của Tiêu Quân An kích động không thể nào bình tĩnh được.
Chỉ có người thực sự sở hữu nó mới có thái độ kiêu ngạo chân thực như vậy.

Thấy cẩu hoàng đế cuối cùng cũng cầu xin mình, Hoắc Dư Ninh híp mắt thành hình trăng lưỡi liềm.

Một nụ cười ranh mãnh xuất hiện trên gương mặt cô, Hoắc Dư Ninh chắp tay sau lưng, đi vòng quanh người Tiêu Quân An.
Bất kể phải trả cái giá thế nào, vương triều Đại Càn phải có được vũ khí mạnh mẽ như vậy.

Còn về phần tại sao Tiêu Quân An không nghi ngờ Hoắc Dư Ninh.

Bởi vì hắn biết rằng chìa khóa để giải quyết nguy cơ hiện tại của vương triều Đại Càn đang nằm trên người cô gái này.
Cô ung dung nói: “Muốn vũ khí cũng không khó, ngươi nhất định phải làm ta vui vẻ, không biết lầu xanh ở thời đại này thế nào, hay là ngươi dẫn ta đi chơi một chút?”

Hoắc Dư Ninh nhìn chằm chằm Tiêu Quân An bằng đôi mắt lấp lánh chứa đầy ánh sáng mong đợi.

Đào Thanh đang quỳ bên cạnh vẫn muốn khuyên can cô như trước đây.
“Quá tuyệt vời!”

Hoắc Dư Ninh vui vẻ, một nụ cười rạng rỡ hiện trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.