Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 1185: Vào ngày cưới của công chúa hồ tộc, 52 tộc thần thú thời thượng cổ sẽ tới đưa dâu



Tiêu Vân Sâm nhìn Tần Nguyễn ôm bụng bầu, đã cúp điện thoại và đang mỉm cười nói chuyện với Hoắc Chi, trong đầu anh ta hiện1 lên hình ảnh một gương mặt xinh đẹp gầy gò tái nhợt đang khóc lóc và nói với anh ta rằng, anh à, em hối hận, hối hận rồi.2..

Cô em gái được anh ta nâng niu trong lòng bàn tay từ nhỏ, cô em gái kiêu ngạo bá đạo, nay ở trong mắt lại tràn 7đầy bi thương, dáng vẻ đau đớn thống khổ như linh hồn bị xé rách khiến anh ta đau xót và cũng tự trách mình.

Em gá7i phạm phải sai lầm như vậy đều bởi vì anh ta. Thiên Đạo quá xảo quyệt và đê hèn, nên bọn họ phải trả giá bằng máu, vừa thê thảm vừa đau xót.

Vì để A Nguyễn độ kiếp bình an, Tiêu Vân Sâm không thể không hợp tác cùng Hoắc Vân Tiêu.

Chỉ hi vọng mọi thứ sẽ diễn ra theo đúng kế hoạch.
Xem ra lời cảnh cáo lần trước cuối cùng vẫn bị người ta xem như gió thoảng bên tai.

Thú cưng không nghe lời nên bị nhốt trong lồng và để nó nếm thử nỗi sợ hãi, chỉ khi biết sợ rồi mới có thể học được cách an phận.

Hoắc Dịch Dung quyết định tự mình dạy dỗ Tống Tình, để cô ta hiểu rằng lời cảnh cáo lần trước không phải chỉ là nói suông thôi đâu.
Hoắc Vân Tiêu khẽ cười một tiếng: “Cô ấy hiện giờ rất ổn.”

Ổn đến mức làm anh lưu luyến không muốn rời đi, muốn thời gian dừng lại ở đây, để lưu giữ mãi khoảnh khắc ấm áp và đẹp đẽ này.

Sắc mặt Tiêu Vân Sâm đầy phức tạp, anh ta cau mày nói: “Anh đã vượt qua tình kiếp từ lâu và có thể rời đi bất cứ lúc nào, nhưng Sinh Tử kiếp của A Nguyễn không có khả năng mạo hiểm được, anh thật sự có nắm chắc chứ?”
Mọi thứ phải bắt đầu từ tháng trước.

Sau khi được Tô Tĩnh Thư mật báo, nửa đêm anh ta đi đến quán bar và bắt được Tống Tình đang mập mờ với người đàn ông khác ở đây, lúc trên đường về nhà, anh ta đã âm thầm cảnh cáo Tống Tình một trận.

Anh ta cho rằng hai bên đã đạt được sự nhận biết thỏa đáng về vấn đề này.
Anh ta đang vô cùng mong chờ ám vệ mang cô gái không an phận kia về, nhưng chờ mãi lại chỉ phí công.

Tống Tình biến mất, cả Dung Mộng Lan cũng không thấy đâu, hai người họ cứ như tự dưng biến mất vậy, không hề có dấu vết rời đi.

Nơi cuối cùng họ biến mất là trong một hộp đêm nào đó ở khu đông, người bước vào rồi không thấy đi ra nữa.
Thời gian nửa năm không dài, nhưng cũng đủ để cho người ta nơm nớp lo sợ.

...

Gần đây cuộc sống của Hoắc Dịch Dung không được thoải mái cho lắm.
Anh ta mới là thủ phạm chính.

Nếu không phải anh ta, em gái2 làm sao lại xông vào thành Phong Đô, làm sao có thể dính tình kiếp và tử kiếp.

Tiêu Vân Sâm thu hồi ánh mắt, quay0 sang nhìn người đàn ông bên cạnh, đôi môi mím chặt khẽ nhếch lên: “A Nguyễn trông rất thoải mái.”
Tiêu Vân Sâm chỉ có thể cảm thấy may mắn là, người này vẫn còn giữ lại một chút tình cảm không thể giải thích được với A Nguyễn.

Hoắc Vân Tiêu liếc mắt nhìn Tiêu Vân Sâm, anh cất giọng trầm thấp nguy hiểm mà bá đạo nói: “Từ trước đến nay tôi chưa bao giờ làm chuyện gì mà không nắm chắc cả.”

Đặc biệt là chuyện của Tần Nguyễn, anh đã bỏ ra rất nhiều công sức, dùng thời gian cả nghìn năm chỉ để đổi lấy một kết thúc có hậu cho hai người họ.
Tuy nhiên, trước khi mất tích, cả hai đã thông báo với gia đình là đi làm việc và sẽ vắng nhà khoảng nửa tháng.

Sau khi rời khỏi nhà họ Hoắc, Tống Tình không làm bất kỳ công việc gì cả, chức vị của Dung Mộng Lan ở trong Nội Các cũng không quan trọng lắm, nhưng biến mất khoảng nửa tháng như thế cũng sẽ làm chậm trễ một số việc cấp bách.

Không có khả năng anh chàng này bỏ việc chỉ vì vướng vào một người phụ nữ.
Hoắc Vân Tiêu không nghĩ ngợi lâu, gật đầu đồng ý: “Được, nhưng ở thời điểm diễn ra hôn lễ, bảo đám thuộc hạ của anh an phận cho tôi, không được phép lộ nguyên hình, tiếp xúc với người quen cũ sẽ có thể khiến A Nguyễn rơi vào nguy hiểm vì khôi phục trí nhớ sớm.”

Tiêu Vân Sâm: “Tôi sẽ sắp xếp chuyện này.”

Hiện giờ Tần Nguyễn đang mang thai, huyết mạch thuần khiết trong cơ thể cô đang ở vào trạng thái từ từ khôi phục, nếu cô nhớ lại ký ức trước thời điểm Sinh Tử kiếp ập tới, thì rất có thể sẽ khiến bi kịch của nghìn năm trước bị lặp lại bất cứ lúc nào.
Tháng trước hai người họ đã có một cuộc trò chuyện thẳng thắn với nhau và anh ta biết vị vua của Phong Đô này cùng em gái anh ta có mối quan hệ dây dưa không thể nào cắt đứt được.

Cho dù là anh ta, khi nghe tin tình kiếp và tử kiếp cùng đồng thời giáng xuống hai người họ cũng không nhịn được mà hoảng hốt.

Đạo trời không thể làm trái, muốn đi ngược lại số mệnh đã định thì cái giá phải trả sẽ rất lớn.
Tiêu Vân Sâm lặng lẽ nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Hoắc Vân Tiêu mà trong lòng không có bất kỳ cảm xúc nào.

Cho đến giây phút cuối cùng, anh ta không thể hoàn toàn tin tưởng đối phương.

Anh ta sẽ chỉ chân thành cảm ơn người đàn ông trước mặt khi em gái của anh ta hoàn toàn thoát khỏi tử kiếp.
Tống Tình là người phụ nữ của anh ta, cho dù chỉ có một đêm, nhưng đã là người của anh ta thì không nên dây dưa với những gã đàn ông khác nữa.

Sau đó mấy ngày, ám vệ thông báo với Hoắc Dịch Dung rằng, Tống Tình cùng Dung Mộng Lan - con trai trưởng của nhà họ Dung đi với nhau như hình với bóng và tin tức hai nhà Tống – Dung kết thông gia cũng truyền đi khắp nơi.

Sau khi biết tin này, Hoắc Dịch Dung tức giận đến mức bật cười, anh ta phái ám vệ đi bắt Tống Tình về nhà họ Hoắc.
Nhưng Hoắc Vân Tiêu lại nói với anh ta rằng, đây là một bước cực kỳ quan trọng trong việc giúp A Nguyễn độ kiếp và chỉ có thân phận là Đế Hậu của Phong Đô mới có thể bảo vệ được Tần Nguyễn khỏi nguy hiểm trí mạng nhất tại lúc độ kiếp.

Tiêu Vân Sâm còn có thể nói được cái gì, cho dù trong lòng anh ta hoàn toàn không cam lòng, không muốn, thì vì sự an toàn của em gái mình, anh ta cũng chỉ có thể kiên trì nhìn bọn họ kết hôn.

Nhưng công chúa của Hồ tộc Đồ Sơn, cho dù là lấy thân phận con người để kết hôn, thì cũng không thể thiếu được sự phô trương nên có.
Tiêu Vân Sâm kìm nén sự xấu hổ và buồn bã trong lòng, anh ta thay đổi chủ đề: “A Nguyễn là công chúa của Hồ tộc Đồ Sơn chúng tôi, vào ngày cưới của em ấy, tôi sẽ dẫn dắt 52 tộc Thần thú thời thượng cổ, cùng Hỗn Độn, Đào Ngột, Cùng Kỳ và Thao Thiết đến đưa dâu.”

Tiêu Vân Sâm đã từng ngăn cản hai người kết hôn.

Vì anh ta thấy, chuyện độ kiếp không cần thiết dính dáng đến nhân duyên của hai người.
Tính tình Hoắc Dịch Dung vốn nóng nảy, cuối cùng không thể khống chế được nữa mà mắng xối xả Hoắc Khương - người phụ trách toàn bộ hành động lần này, sau đó tự mình đến tìm Tần Nguyễn xin giúp đỡ.

Với năng lực của nhà họ Hoắc mà cũng không thể tìm thấy hai người kia, thì sự tình đã không thể dùng từ phức tạp để hình dung nữa rồi.

Chỉ còn hai ngày nữa là đến đám cưới, thời gian càng đến gần, Tần Nguyễn bắt đầu cảm thấy khẩn trương.

So với lúc đi đăng ký kết hôn với Tam gia, thì có thêm một chút chờ mong và lo lắng, trong lòng cũng dâng lên một niềm hạnh phúc và vui sướng khó tả.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.