Nghê San San kđịnh thần lại, cô không biết tại sao lúc đó mình lại bình tĩnh như vậy. Sự thù hận trong lòng anh ta không hề biến mất theo thời gian mà ngược lại ngày càng tăng lên.
Tần Nguyễn nghe bà Trần thuật lại vô số chuyện nặng nề đã trải qua năm xưa, tâm tình cô vô cùng phức tạp, không biết nên đánh giá thế nào. Cơ thể của cậu thiếu niên gầy gò trước đây đã hoàn toàn trưởng thành, khuôn mặt thâm thúy vô cùng kiên nghị, khí chất trở nên trưởng thành, từ một cậu thiếu niên đẹp trai tỏa nắng trở thành một người đàn ông trưởng thành hấp dẫn có thể dựa vào.
Nghê San San có thể nhận ra mong muốn được kết giao của Trần Kính Nghi. Ngày hôm sau, nhà họ Nghê thông báo với bên ngoài rằng Nghê San San, con gái lớn của nhà họ Nghê đã qua đời.
Bằng cách này, Nghê San San đã sống tiếp với thân phận là em gái Nghê Bội Bội. Là do cha mẹ Nghê San San không có nhà, khiến lúc ra tay trở thành công dã tràng, hay anh ta còn có kế hoạch khác.
Dựa theo sự tính toán tỉ mỉ của Trần Kính Nghi, lẽ ra phải biết tình hình nhà họ Nghê trước khi ra tay, anh ta sẽ làm điều đó khi cả nhà tụ tập cùng nhau. Trần Kính Nghi không giống một kẻ phạm tội đầy kích động, anh ta sẽ không mắc phải những sai lầm cấp thấp như vậy. Sau khi nhìn đối phương biến mất khỏi tầm mắt, Nghê San San cuối cùng không thể kìm nén được nữa và ngã xuống đất.
Cô sợ hãi Trần Kính Nghi, đồng thời cũng cảm thấy bi thương và đau khổ khi người mình yêu năm năm đã tìm đến tận nhà. Nghê San San biết Trần Kính Nghi sẽ tìm nhà họ Nghê trả thù, cô biết sớm muộn gì ngày này cũng sẽ đến.
Chỉ là thời gian quá nhanh. Không biết ngồi xổm dưới đất bao lâu, lúc Nghê San San đứng dậy, hai chân vẫn còn run rẩy, cô đi vòng qua người em gái, không dám nhìn mà lảo đảo chạy vào trong nhà.
Nghê San San nghĩ rằng sẽ nhìn thấy xác cha mẹ, nhưng không ngờ hôm đó bọn họ không ở nhà mà lại đi dự tiệc chiêu đãi lãnh đạo tỉnh. Nào thì tiên nữ, nào thì giọng nói ngọt ngào, năm xưa những cô gái theo đuổi Trần Kính Nghi ở trường, ai mà chẳng có vẻ đẹp xuất chúng, khuôn mặt của Nghê San San chỉ là tầm trung trong số những cô gái đó mà thôi.
Đối phương nói ngay ra được dòng họ của Nghê San San, có thể thấy anh ta đã để mắt đến nhà họ Nghê từ lâu. Vậy thì, chỉ còn một khả năng cuối cùng, Trần Kính Nghi có kế hoạch khác.
Nghê San San nghĩ đến những câu nói ngắn gọn mập mờ bên ngoài sân của Trần Kính Nghi, cùng với cử nhỉ nhẹ nhàng vén tóc cho cô, trong lòng càng thêm chắc chắn, đối phương nhất định có âm mưu khác nên mới không tiêu diệt nhà họ Nghê. Ở thành phố Thanh những năm ấy, cứ cách vài năm lại có một chuyện lớn xảy ra, không chỉ là sự sụp đổ của gia đình giàu có và quyền lực, mà còn có cái chết ngoài ý muốn của những kẻ có tiền hoặc có quyền, thảm kịch khiến người ta cảm thán nhưng không gây nghi ngờ, mọi chuyện dường như chỉ là một tai nạn bình thường.
Nhưng bà Trần sống sót thay em gái mình thì biết, những chuyện đó căn bản không phải ngoài ý muốn, tất cả đều do Trần Kính Nghi làm ra. Nghê San San lộ vẻ ngạc nhiên và sợ hãi, cô ta run rẩy gọi điện báo cảnh sát, sau đó gọi cho cha mẹ và nói với họ rằng ở nhà đã xảy ra chuyện.
Tiểu thư nhà họ Nghê đã chết, kẻ sát nhân không thể tìm thấy. Nghê San San trấn áp nỗi sợ hãi trong lòng, bình tĩnh nói với người hầu rằng mình bị mất một chiếc khuyên tai, nhờ họ ra ngoài tìm kiếm.
Sau khi ra ngoài tìm kiếm, người hầu tìm thấy thi thể Nghê Bội Bội, bọn họ hét lên rồi chật vật chạy vào trong và nói với Nghê San San rằng bên ngoài có một xác chết. Chẳng qua lúc ấy Nghê San San không biết, liệu đối phương có nghi ngờ cô không phải em gái hay không, Nghê San San lo lắng đến mức không nói được lời nào.
Trần Kính Nghi dịu dàng nhìn Nghê San San, anh ta tiến lên vén mái tóc bị gió lạnh thổi tung của cô, động tác nhẹ nhàng một cách thái quá, đó không nên là thái độ đối với một người phụ nữ xa lạ. Bà Trần đột nhiên quay đầu nhìn Tần Nguyễn, tốc độ nói cũng nhanh hơn rất nhiều: “Trong những năm qua, tôi tận mắt chứng kiến Trần Kính Nghi giết kẻ thù năm xưa, mấy năm trước nhà họ Du cũng đã ngã ngựa. Nhà họ Du là hoàng đế của tỉnh này, Trần Kính Nghi đã mất hơn mười năm gian khổ mới kéo được bọn họ xuống, không ai trong số những người năm xưa làm tổn thương em gái ông ấy có thể trốn thoát. Nhưng Trần Kính Nghi để lại nhà họ Nghê, tôi đã nói sự thật với họ, cũng chính tôi là người đã thuyết phục họ để tôi thay thế thân phận em gái, họ đã lần lượt mất vào mười năm trước, bây giờ nhà họ Nghê chỉ còn một mình tôi.”
Tần Nguyễn biết tại sao nhà họ Du lại rơi vào tình cảnh như vậy, Du Khôn là thủ phạm chính đã hủy hoại hoàn toàn Trần Kính Nghi trong vũ trường. Trần Kính Nghi có một giọng nói nhẹ nhàng, nghe rất thoải mái, nụ cười trên mặt anh ta cũng rất đẹp.
Nghê San San chưa bao giờ tiếp xúc gần như vậy với anh ta, trái tim tê dại khi nghe đối phương khen ngợi, nhìn thấy khuôn mặt càng đẹp trai và trưởng thành hơn, ánh mắt cô cũng sáng lên. Cô nghe thấy mình chậm rãi nói: “Tôi tên là Nghê Bội Bội.”
Trong vài chục năm sau đó, Nghê San San chân thành biết ơn câu trả lời cực kỳ bình tĩnh của mình và từ đó cô có cơ hội được ở bên ngưaời mình yêu suốt đời.
Khi Trần Kính Nghi nghe thấy cái tên này, anh ta nở một nụ cười dịu dàng: “Lần đầu gặp mặt, tôi còn tưởng mình nhìn thấy tiên nữ, nhưng không ngờ lại là con gái của nhà họ Nghê, thật sự là người đẹp thì giọng nói càng ngọt ngào hơn.”
Nghê San San bình tĩnh lại, bắt đầu đặt mình vào vị trí của Trần Kính Nghi để suy nghĩ, bước tiếp theo anh ta sẽ làm gì, tại sao không giết sạch nhà họ Nghê giống như những lần trước. Vào thời điểm đó, nhà họ Nghê đã là một gia đình có máu mặt ở thành phố Thanh, bọn họ tham gia vào các mối quan hệ mà rất nhiều doanh nhân giàu có cũng không có cơ hội tham gia.
Cha mẹ Nghê San San đi đến bữa tiệc chiêu đãi của cha Du Khôn, chính là một trong số những gã thú vật đã hại hai anh em Trần Kính Nghi. Giọng nói bên tai đột ngột dừng lại, Tần Nguyễn ngước mắt nhìn bà lão bên cạnh, thấy khóe môi bà Trần cong lên chua xót, trên mặt cũng lộ vẻ bi thương khó tả.
Tần Nguyễn mím môi, cũng không thúc giục đối phương nói tiếp.