Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 1130: Còn dám nói chữ “chết”, tôi sẽ cho cô xuống địa ngục!



Nghe Tần Nguyễn nói đã từng gọi hồn của ông chủ Bàng và tình nhân của ông ta lên, lại thêm việc ở trên người Hoắc Vân Tiêu tỏa ra thứ khí thế m1ạnh mẽ trấn áp Cơ Thư Chân, khiến mặt cô ta biến sắc.

Nhưng ngay lập tức sắc mặt của cô ta lại trở về bình thường, đôi môi đỏ mọng xin2h đẹp khẽ cong lên. Khóe môi Tần Nguyễn cong lên một nụ cười nhạt, cô nói: “Những người này đều bị bắt vào tối hôm qua, đại bộ phận đều đã bị phế bỏ tu vi.”

Cơ Thư Chân nhìn thấy danh sách thì không có biểu cảm gì trên khuôn mặt.
Tần Nguyễn theo bản năng liếc nhìn sang bên cạnh, thấy Hoắc Vân Tiêu đang lấy tay che miệng, một dòng máu đỏ tươi chói mắt chảy ra qua kẽ tay anh.

Cô run rẩy nắm chặt bàn tay khác của Tam gia đang để xuôi ở bên người, lực Minh Thần chảy ồ ạt vào trong cơ thể anh.
Cơ Thư Chân nhìn thấy cảnh này thì cười phá lên: “Ha ha ha... Thì ra là thế!”

Trong mắt cô ta hiện lên vẻ vui sướng, cô ta nhìn đi nhìn lại Hoắc Vân Tiêu: “Tôi còn tưởng rằng thuộc hạ làm việc không tốt, thì ra cơ thể của anh thật sự bị bệnh nặng, tôi vừa mới giải phóng một chút pháp lực thôi mà anh đã không chịu nổi rồi, xem ra cơ thể này không kiên trì được lâu nữa đâu.”
Hoắc Vân Tiêu nhìn Tần Nguyễn tức giận đến mức gương mặt đỏ bừng, anh bèn trấn an cô: “Nguyễn Nguyễn, không sao đâu.”

Giọng nói yếu ớt, có một chút yếu đuối khiến người ta thương tiếc.
Cho dù có bằng chứng chắc chắn ở trước mặt, Cơ Thư Chân vẫn tỏ ra mỉa mai, không hoảng loạn cũng không lo lắng.

Tần Nguyễn thấy cô ta như thế cũng không tức giận, cô lại mở tập tư liệu thứ hai ra.
Cảm nhận được nguy hiểm, Tần Nguyễn theo bản năng kéo Tam gia mới hồi phục được một chút ra phía sau.

Hành vi được người khác bảo vệ này khiến Hoắc Vân Tiêu dở khóc dở cười.
Lần này Cơ Thư Chân thật sự tức giận: “Các người dám!”

Tần Nguyễn cong môi, trên mặt nở nụ cười vui vẻ: “Có cái gì mà không dám, Thánh nữ cảm thấy hôm nay tôi tới đây là để làm gì?”
Hai mắt Cơ Thư Chân trợn to, khuôn mặt quyến rũ hiện lên vẻ hoảng sợ, cô ta hỏi: “Thánh tử thế nào?”

Phục Sinh dập đầu với cô ta, gã thất kinh nói: “Xương cốt của Thánh tử bị Quỷ 16 phá hủy ạ!”
“Vậy thì sao?”

Thái độ khinh thường không thèm để ý chút nào, như thể chuyện này không hề có tính uy hiếp 7gì với cô ta vậy.
Hoắc Vân Tiêu buông bàn tay đang che miệng xuống, nhìn thấy máu trong lòng bàn tay mà anh vẫn tỏ ra thờ ơ.

Nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ lo lắng sốt ruột của Tần Nguyễn, trong mắt anh tràn ra một tia đau lòng.
“Chúng ta không nói đến chuyện thời gian trước tộc Pháp Sư phá hỏng long mạch ở núi Vấn Thế, Thánh nữ hãy xem tập tài liệu này, những cái tên được ghi lại ở phía trên đều là những thành viên được tộc Pháp Sư bồi dưỡng cẩn thận.”

Trong danh sách chi tiết này, cái tên số một không ai khác chính là tiểu đội trưởng của đội cảnh vệ Nội Các, Ngụy Ân.
Lại một lần nữa bị lực Minh Thần gây thương tích, sắc mặc của Cơ Thư Chân phẫn nộ, vặn vẹo.

Tần Nguyễn nhìn xuống Cơ Thư Chân đang nhanh chóng từ dưới đất bò dậy, trên mặt cô lộ ra vẻ tàn nhẫn, cô cất giọng nói lạnh lùng khát máu: “Còn dám nói thêm một chữ ‘Chết’, tôi sẽ cho cô xuống Địa Ngục!”
Người đến là Phục Sinh.

Sắc mặt gã tái nhợt, đôi môi run rẩy, gã nói: “Thánh nữ!”
Tần Nguyễn thu lại vẻ mặt hung ác, cô lo âu nhìn người đàn ông trước mặt, khuôn mặt xinh đẹp căng thẳng, cô cắn răng nói: “Em không nên đồng ý để anh tới đây.”

Cô hối hận vì đã mang người đàn ông này tới.
Mỗi thành viên của tộc Pháp Sư đều có sát khí trên người, sát khí dây dưa với khí tràng trên người Tam gia sẽ chỉ tăng thêm gánh nặng trên người anh.

Lúc này, một bóng người đột nhiên xuất hiện trong phòng, bóng người đó quỳ dưới chân Cơ Thư Chân.
Tần Nguyễn giơ tay ra và vẫy tay, lực Minh Thần lập tức tấn công Cơ Thư Chân.

“Bành!”
Khụ khụ...”

Đột nhiên, Hoắc Vân Tiêu từ nãy đến giờ vẫn luôn im lặng lại nhịn không được mà ho mấy tiếng.
Giây phút này cô như con sói bị chọc giận, vẻ mặt nhẫn nhịn đau đớn, khát máu hung hãn.

Cơ Thư Chân bị lực Minh Thần trên người cô trấn áp, nụ cười trên mặt cô ta biến mất, không còn dám lên tiếng nữa.
Cơ Thư Chân nhìn xuống gã thuộc hạ quỳ trên mặt đất, lông mày nhíu lại, cô ta hỏi: “Có chuyện gì?”

Phục Sinh quỳ trên mặt đất, giọng của gã run run, gã không ngừng lấy tay áo lau mồ hôi trên trán: “Thánh... Thánh tử... cậu ấy...”
Tam gia ho ra máu mà người phụ nữ kia lại đắc ý như thế, Tần Nguyễn lia ánh mắt lạnh lùng về phía đối phương: “Cô im miệng!”

Nụ cười trên mặt Cơ Thư Chân càng thêm tươi rói, cô ta chẳng những tiếp tục cười, mà còn cất giọng giễu cợt: “Anh ta sắp chết rồi, ôi đáng thương quá!”
Cô mở tập tư liệu tiếp theo, liếc nhìn nội dung bên trên rồi cất giọng lạnh lùng không chút dao động: “Năm ngoái, người của tộc Pháp Sư lợi dụng cây bách vàng hại tôi khó sinh, món nợ này tôi vẫn còn nhớ rất kỹ đấy. Trong những năm qua, tộc Pháp Sư đã cấu kết với tà đạo Nam Dương và tổ chức Hắc Dực, đạt được thỏa thuận hợp tác cùng tu luyện ma khí, phát lệnh Tuyệt Sát đối với tôi, đây là một món nợ nữa. Tộc Pháp Sư nhiều lần ra tay với người ở bên cạnh tôi, hết lần này đến lần khác thăm dò điểm mấu chốt của tôi, rốt cuộc thì các người muốn làm gì, tôi nghĩ là tôi chưa bao giờ đắc tội với các người mà.”

Cơ Thư Chân không hề che giấu sát ý của mình đối với Tần Nguyễn, cô ta nói bằng giọng âm u: “Vì cô là đồ dị loại, sự xuất hiện của cô ảnh hưởng tới kế hoạch thống lĩnh Nhân giới của tộc Pháp Sư.”
Tất cả những đồ vật đặt ở ngoài sáng của căn phòng đều vỡ vụn, đèn trang trí phía trên đầu cũng vỡ tan, rơi xuống đất kêu loảng xoảng, mái tóc dài của Cơ Thư Chân không có gió vẫn bị thổi tung lên.

Lửa giận khủng khiếp bao trùm quanh người cô ta, như thể cô ta muốn chết cùng với những người có mặt ở đây vậy.
“Rầm!”

Từ trên người Cơ Thư Chân tỏa ra pháp lực đen kịt.
Tần Nguyễn lật phần sau của tư liệu, trong đó ghi lại mọi giao dịch giữa tộc Pháp Sư và ông chủ Bàng, cũng như các g7iao dịch bí mật qua nhiều bước giữa bọn họ, để tránh có người muốn tìm hiểu chi tiết về quá trình.

Dưới thái độ phách lối và đắc ý của2 Cơ Thư Chân, Tần Nguyễn từ tốn nói: “Ông chủ Bàng là người vô cùng thông minh, mỗi lần giao dịch với người của tộc Pháp Sư, ông ta đều sẽ để 0lại một chút chứng cứ. Tôi lần theo manh mối và tra ra được trong những năm qua tộc Pháp Sư đã cho ông chủ Bàng rất nhiều tiền, tôi còn biết được tộc của cô đã chuyển rất nhiều tiền vào thủ đô. Những người được chuyển tiền này có lẽ không phải là những nhân vật có máu mặt ở thủ đô, nhưng họ có một điểm chung là đều có lực hiệu triệu không thể khinh thường.”
Nhưng khi nghe đến đoạn những người được bồi dưỡng cẩn thận này đã bị phế tu vi, ánh mắt cô ta như một thanh kiếm sắc bén bắn về phía Tần Nguyễn.

Pháp lực không thể kiểm soát được giải phóng khỏi cơ thể của Cơ Thư Chân, một luồng sát khí đen kịt, lạnh thấu xương ép về phía Tần Nguyễn.
Vừa rồi là anh cố ý làm cho mình bị ho ra máu.

Hiện giờ Thánh nữ chưa thể chết được.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.