Đám người Khí Tiết phó chủ văn minh, Tam Thư phó chủ văn minh, Khổng Ni, Khổng Minh Đức, Mạnh Vi, Túc Nguyệt Miên bị rung động thật lâu sau mới kịp phản ứng lại, bắt đầu xì xầm lên.
- Không ngờ Lý Thái Sử đỡ được một chỉ của Khí Tiết sư thúc.
- Lý Thái Sử tiềm lực vô cùng, ta rốt cuộc hiểu cái gì gọi là tiềm lực vô cùng.
- Lúc Lý thái sử sư đệ mới tới chỗ chúng ta dường như là thế giới cảnh thất tầng đi, không ngờ trong thời gian ngắn vậy đã đến mức đỡ một chỉ của Tiết sư thúc mà không thua.
- Ta coi như hiểu Lý sư đệ rất có khả năng là Ám Chi Tử.
- Ám Chi Tử?
- Đúng vậy, Ám Chi Tử đối ứng với Hoang Chi Tử.
- Có quang thì có ám, có Hoang Chi Tử cực kỳ cường đại thì đương nhiên có Ám Chi Tử đối ứng. Mặc dù thực lực của Ám Chi Tử không bằng Hoang Chi Tử thì e rằng chẳng kém hơn bao nhiêu. Cho đến nay chắc mọi người lấy làm lạ Ám Chi Tử rốt cuộc là ai? Nếu nói là Lục Nguyên thì không đúng, bình thường Ám Chi Tử sẽ không nổi tiếng như Lục Nguyên, rất nhiều người ngờ rằng là Ma Chi Tử nhưng Ma Chi Tử ở cuộc chiến văn minh thánh địa đã bị Lý sư đệ sở đánh bại. Xem ra Lý sư đệ rất có thể là Ám Chi Tử trong truyền thuyết.
Đám người xì xầm, bởi vì Lục Nguyên có thể đỡ một chỉ của Khí Tiết phó chủ văn minh khiến mọi người rất rung động.
Lục Nguyên xin Khí Tiết phó chủ văn minh xuất chiêu, cuối cùng dứt khóa thua, thắng được mười lăm bại, 'Bách Bại Chân Kinh' cho đến giờ đã gần một nửa.
.........
Lục Nguyên ở nho chi văn minh một đonạ thời gian định đi nơi kachs tiếp tục gom đủ 'Bách Bại Chân Kinh', nhưng đột nhiên lòng hắn run lên, cảm giác có khí thế cường đại tuyệt luân truyền khắp tiểu thiên thế giới nho chi văn minh.
Có tiếng cười to vang lên:
- Hôm nay bổn văn minh phải hủy diệt nho chi văn minh!
Ai muốn hủy diệt nho chi văn minh? Lục Nguyên cảm thấy quá kích thích, hắn ở trung ương thiên triều lâu như vậy chưa nghe nói qua ai đòi hủy diệt văn minh cả.
Nho Chi phó chủ văn minh vung tay áo dẫn đám Lục Nguyên, Khổng Ni đi ra ngoài nho chi văn minh, đứng ở không trung. Lập tức Tam Thư phó chủ văn minh, Khí Tiết phó chủ văn minh cũng bị kinh động cùng đi ra ngoài nho chi văn minh, xem coi ai dám cuồng ngôn như vậy, đòi hủy diệt nho chi văn minh.
Lục Nguyên đưa mắt nhìn sang, thấy người đứng ngoài nho chi văn minh rậm rạp nhiều đến đếm không hết. Thủ lĩnh đứng ở trước nhất là trung niên thư sinh âm trầm mà tuấn tu, Lục Nguyên có thấy người này hai lần, chính là Thiên Lý phó chủ văn minh hơi thắng Tam Thư phó chủ văn minh.
Bên cạnh Thiên Lý phó chủ văn minh có một người đàn ông trung niên đội mũ đeo đai chắp tay sau lưng đứng, trung niên nho sinh này cũng có vị âm trầm độc ác, trên trán có vết sẹo rõ rệt, từ người có khí chất khinh thường mọi thứ, không để mắt tất cả sinh mệnh.
Khí Tiết phó chủ văn minh hừ nói:
- Là ngươi ư, Diệt Luân Thiên Tôn, không đúng, là Diệt Luân phó chủ văn minh, không ngờ ngươi cũng thăng lên phó chủ văn minh rồi.
Người đàn ông trung niên trán có vết sẹo đội mũ đeo đai gật đầu nói:
- Khí Tiết phó chủ văn minh, năm đó chúng ta là đối thủ cũ, ngươi thăng lên phó chủ văn minh cảnh không lẽ không cho phép ta thăng sao?
Thiên Lý phó chủ văn minh mỉm cười nói:
- Chính vì Diệt Lâu tới cấp phó chủ văn minh nên ta mới đến hủy diệt nho chi văn minh.
Văn minh bình thường không cho phép khai chiến, nhưng nho chi văn minh và thiên lý văn minh thì khác, họ có mối hận cũ đã lâu, dù là cổ văn minh cũng không tiện xen vào.
Lần này thiên lý văn minh đến là gây chuyện, Thiên Lý phó chủ văn minh, Diệt Luân phó chủ văn minh cùng giáng xuống.
Bên nho chi văn minh thì Nho Chi phó chủ văn minh không có nhiều sức chiến đấu có thể bỏ qua, Tam Thư phó chủ văn minh thực lực không bằng Thiên Lý phó chủ văn minh, còn Diệt Luân phó chủ văn minh và Khí Tiết phó chủ văn minh đều là phó chủ văn minh có pháp lực một kỷ nguyên, e rằng thực lực của hai người xấp xỉ nhau.
Cho nên bên Thiên Lý phó chủ văn minh chiếm ưu thế nhất định.
Cùng lúc đó, sau lưng Thiên Lý phó chủ văn minh có một ánh mắt âm u nhìn chằm chằm Lục Nguyên. Lục Nguyên bị ánh mắt âm u nhìn khó chịu, tựa như rắn độc quấn chân vậy. Lần này thiên lý văn minh đến là gây chuyện đây.
Nhưng Lục Nguyên có chút hào hứng, đây là lần đầu tiên trong đời trải qua văn minh chiến tranh, xem ra quy mô lớn hơn bất cứ trận nào, hắn càng kích động không biết sẽ gặp loại đối thủ gì.
Thiên Lý phó chủ văn minh, Diệt Luân phó chủ văn minh, hai vị phó chủ văn minh giáng xuống và sau lưng họ đại quân thiên lý văn minh rầm rộ bộ dạng như phải san bằng nho chi văn minh vậy.
Bên nho chi văn minh, Nho Chi phó chủ văn minh không có bao nhiêu sức chiến đấu, Tam Thư phó chủ văn minh và Khí Tiết phó chủ văn minh thì sức chiến đấu tràn đầy.
Hai văn minh giằng co.
Nho Chi phó chủ văn minh chắp tay sau lưng, mặc dù gã gần mất hết sức chiến đấu nhưng khí độ vẫn còn đó.
- Thiên Lý phó chủ văn minh, bổn văn minh rất tò mò một việc, sức chiến đấu của hai văn minh ngươi tuy hơi đứng trên ba văn minh nho chi văn minh chúng ta nhưng nho chi văn minh có văn minh phòng ngự đại trận thủ hộ, ngươi công kích như vậy lấy thực lực hiện nay của các ngươi không đủ dùng.
- Văn minh phòng ngự đại trận hả? Cái thứ đó không có tác dụng gì.
Thiên Lý phó chủ văn minh cười tủm tỉm nói:
- Bổn văn minh cũng là xuất thân từ nho chi văn minh, rất hiểu về nho chi văn minh. Lại nói ta còn có nội gian, cho nên tan rã nho chi văn minh văn minh phòng ngự đại trận cũng là chuyện đơn giản thôi.
Gã chủ động nói ra có nội gian và nhẹ vỗ tay, vè một tiếng một tầng văn minh phòng ngự đại trận bên ngoài nho chi văn minh phút chốc biến mất.
Quả nhiên là có chuẩn bị mới đến!
Lòng Nho Chi phó chủ văn minh trầm xuống! rốt cuộc ai là nội gian? Và Nho Chi phó chủ văn minh thầm la nguy rồi, Thiên Lý phó chủ văn minh cố ý vào lúc này nói ra trong nho chi văn minh có nội gian tan rã văn minh phòng ngự đại trận của nho chi văn minh, e rằng cấp bậc của nội gian này không thấp. Trước khi chiến đấu gã nói nhiều như vậy là muốn rói loạn lòng nho chi văn minh và Tam Thư phó chủ văn minh, Khí Tiết phó chủ văn minh.
Trước khi chiến đấu tâm loạn là thủ đoạn thường dùng nhất trong chiến đấu.
Đây không hải âm mưu mà là dương mau.
Khiến ngươi không thể không suy nghĩ vấn đề này, khiến tâm ngươi không thể không loạn.
Thiên Lý phó chủ văn minh cười dài, tiến tới một bước lấy ra Thiên Lý Chi Thư. Thiên Lý Chi Thư của gã so với Chu Nhân Dục càng hoàn mỹ hơn nhiều, đại biểu đại đạo diệt tuyệt tất cả, chế độ diệt tuyệt nhân tính. Trên đầu gã hiện ra một ban đầu văn tự, diệt!
Hay cho diệt tự, đây là một ban đầu văn tự uy lực khá lớn.
Thiên Lý phó chủ văn minh lại tiến tới một bước, vô số đạo lý lớn bắn ra từ sách của gã, miệng liên tục lầm bầm, vô số thực ngôn thốt ra từ miệng gã. Gã phải sáng lập ra một thế giới của mình, trong thiên địa gã là vô biên vô hạn, vô thượng chân lý, không ai kháng cự được.
Tam Thư phó chủ văn minh chẳng tỏ ra yếu thế, đỉnh đầu dấy lên ba quyển sách, chính là 'luận ngữ thánh kinh', 'trung dung thánh kinh', 'đại học thánh kinh', và cũng lấy ra ban đầu văn tự 'nho' tự. Dường như lão là trong thiên địa chính khí trường tồn, đấu với Thiên Lý phó chủ văn minh.
Thiên Lý phó chủ văn minh chiến với Tam Thư phó chủ văn minh hiển nhiên chiếm ưu thế.
Gã quát to:
- Nho Chi phó chủ văn minh, chúng ta coi như là đối thủ cũ, không đến hơi một chút sao?
Gã nâng tay đã cuốn nho chi văn minh vào trong, biểu hiện gã còn dư sức đối phó.
Diệt Luân phó chủ văn minh cũng rống to rằng:
- Khí Tiết phó chủ văn minh, hai chúng ta cũng thanh toán mối hạn cũ, hôm nay văn minh ngươi sẽ chết tại đây!
Diệt Luân phó chủ văn minh vung bàn tay to như vung ngân hà, một ngân hà rót vào vô thượng trí tuệ đạo lý tri thức xông hướng Khí Tiết phó chủ văn minh.
Khí Tiết phó chủ văn minh nổi giận mặt vặn vẹo, tỏa ra khí thế hình thành khí chi tinh hà.
Hai ngân hà ở không trung va chạm vào nhau, vô số tinh quang xán lạn.
Năm vị phó chủ văn minh đang kịch liệt đấu nhau.
So sánh thì hai phó chủ văn minh bên thiên lý văn minh chiếm trên cơ một chút.
Văn minh cảnh thì chiến đấu văn minh cảnh, thế giới cảnh thì chiến đấu thế giới cảnh.
.............
Đại quân thế giới cảnh thiên lý văn minh rầm rộ xông hướng bên nho chi văn minh. Nho chi văn minh văn minh phòng ngự đại trận đã mất đi hiệu quả, hai phe Mạnh Vi va chạm nhau. Trong đại quân thế giới cảnh mạnh nhất tất nhiên là người nửa bước văn minh cảnh. Nửa bước văn minh cảnh đúng là đỉnh cao chiến đấu ở thế giới cảnh.
Giống như Khổng Ni, Khổng Minh Đức ra tay khó có đối thủ, chớp mắt tru sát mấy người thiên lý văn minh. Nho chi văn minh đúng là rất ít giết người nhưng bây giờ thiên lý văn minh muốn tiêu diệt nho chi văn minh, đến đây thì Khổng Ni, Khổng Minh Đức không có đọc thư đến đầu ngu ra, còn nhớ được phải mạnh tay.
Nhưng người bên nho chi văn minh rất nhanh ngã gục.
Trong phút chốc hóa ra một sông máu, sông máu đến đâu là nho chi văn minh chết hết, thậm chí nhiều người thiên lý văn minh đều bị lan đến.
Khổng Ni thấy vậy chặn lại nhưng bị sóng máu đánh bay!
Đây rốt cuộc là ai? Có thể một kích đánh bay Khổng Ni nửa bước văn minh cảnh? Sông máu ngừng lại hiện ra một thanh niên huyết sắc. Thanh niên huyết sách tay cầm một binh khí hình rắn, đầu chân mày có hơi thở lạnh nhạt, dường như vạn vật đều dễ dàng bị mạt sát, gã không thèm đặt tất cả sinh mệnh trong lòng, đấy là ai?
- Thiên Nhân Diệt Tuyệt Chu Thiên Nhân!
Khổng Ni hít ngụm khí lạnh. Khổng Ni là hạng nổi tiếng lâu đời, lập tức nhận ra đối thủ chính là ai. Sau khi nhận ra đối thủ thì gã rất kinh hoàng, không ngờ đối thủ sẽ là nhân vật như vậy.
Thiên Nhân Diệt Tuyệt Chu Thiên Nhân? Lục Nguyên ở bên cạnh nghe cảm giác cái tên khá quen tai, hắn đã nghe từ đâu nhỉ?
Khi Lục Nguyên chìm trong suy tư thì Túc Nguyệt Miên đứng bên cạnh nói:
- Lý sư đệ, người này chính là trong Năm Mươi Thiên Bảng xếp hạng thứ bốn mươi sáu Thiên Nhân Diệt Tuyệt, lại xưng Thiên Nhân Diệt Tuyệt Chu Thiên Nhân.
Năm Mươi Thiên Bảng, chính là nghe danh đã lâu, Hoa Pháp Thánh là người số một dưới Năm Mươi Thiên Bảng, thực lực hiện tại của Hoang Chi Tử đã xếp vào trong Năm Mươi Thiên Bảng.
Không ngờ tại đây thấy nhân vật xếp hạng bốn mươi sáu Năm Mươi Thiên Bảng.
Lục Nguyên không dám có chút sơ sẩy, bây giờ thực lực của hắn là ngang bằng với Hoa Pháp Thánh nhưng nghe nói nhân vật trong Năm Mươi Thiên Bảng có chênh lệch rất lớn với Hoa Pháp Thánh, xem Hoang Chi Tử liền thấy. Hoang Chi Tử đột phá vào Năm Mươi Thiên Bảng liền có thể lấy một chọi bảy, có thể cùng lúc đối phó bảy cao thủ, vượt xa Hoa Pháp Thánh.
Cho nên bây giờ Chu Thiên Nhân này sức chiến đấu chân chính e rằng không thấp hơn Hoang Chi Tử trong văn minh thánh địa.
Thiên Nhân Diệt Tuyệt Chu Thiên Nhân tay cầm binh khí hình rắn, nói:
- A, ngươi đỡ được một kích của ta mà không chết, địa nho Khổng Ni quả nhiên danh bất hư truyền, đáng khâm phục.
Chu Thiên Nhân định ra tay triệt để giết chết Khổng Ni nhưng chợt giật mình, ngược lại nhìn hướng Lục Nguyên.
Gã nói:
- A, ngươi chính là Lý Thái Sử tiềm lực vô cùng, nghe nói trong văn minh thánh địa ngươi đánh bại Ma Chi Tử? Tuy bản thân Ma Chi Tử không ghê gớm bao nhiêu nhưng tuổi như ngươi mà đánh bại được Ma Chi Tử thì cũng đáng khâm phục.
Chu Thiên Nhân ở không trung khẽ kêu một tiếng, đến trước mặt Lục Nguyên, tặc lưỡi nói:
- Vốn ta thích nhất là anh hùng thiếu niên, thanh niên tài tuấn. Đáng tiếc đường đệ của ta, ctd để lại một lá thư, trong thư nói người hắn muốn giết nhất chính là ngươi, Lý Thái Sử. Hắn kiêu ngạo nhất là sách vử và chính khí, đụng phải ngươi không ngờ chịu thiệt lớn, coi như là sỉ nhục lớn nhất trong đời hắn, cho nên rất muốn giết chết ngươi. Và văn minh chi thư cùng với ban đầu văn tự chính tự của ngươi là hắn suốt đời theo đuổi.
- Ta và đường đệ có cảm tình rất tốt, không thể trơ mắt nhìn đường đệ chết mà nguyện vọng chưa hoàn thành, vậy nên đành giúp đường đệ thực hiện ước vọng, thật là bất đắc dĩ. Nhưng chỉ cần ngươi giao ra văn minh chi thư và chính tự, ta đốt văn minh chi thư trước mộ phần đường đệ, hủy chính tự ở trước mộ xem như tế linh hòn trên trời của đường đệ, vậy thì sẽ không giết ngươi. Dù sao nhìn thiên tài có tiềm lực như vậy chết đi thật sự không tốt.
Chu Thiên Nhân làm bộ dạng rất là thương xót.
Lục Nguyên nghe vậy thầm cười nhạt. Chu Thiên Nhân sao mà thích diễn kịch thế nhỉ, quá buồn cười đi. rõ ràng gã muốn văn minh chi thư và chính tự cười mình, muốn giết mình vậy mà cứ làm bộ làm tịch. Nếu mình thật sự tin tưởng, e rằng đưa ra văn minh chi thư, chính tự xong sẽ chết trong tay gã.
- Chu Thiên Nhân, đừng có giả quá được không? Ngươi rõ ràng nhìn trúng văn minh chi thư, chính tự của tiểu tử Lý Thái Sử, muốn cướp thì cứ nói thẳng đi đừng đóng kịch, ta xem mà ghê tởm chết được.
Một người đàn ông trung niên âm trầm xuất hiện, vóc dáng rất cao, bắt mắt nhất là cuỗi đầu người treo trên cổ. Đó là một chuỗi đầu người rất nhỏ, sông động như thật, trên mỗi cái đầu có khí thế cường địa, dường như như lúc còn sống là nhân vật bất phầm.
Lục Nguyên lập tức nghĩ tới một người, chính là trong Năm Mươi Thiên Bảng xếp hạng thứ bốn mươi bảy Nhân Đầu Chuyên Gia Uông Huyết Trạch. Vị xếp thứ bốn mươi bảy Nhân Đầu Chuyên Gia Uông Huyết Trạch này là hạng tàn nhẫn khát máu, nhưng gã khác với Chu Thiên Nhân. Chu Thiên Nhân thích chơi âm độc mà gã thì là mạnh bạo. Gã thích giết người, hơn nữa thường giết nhân vật thế giới cảnh thập tầng rồi ngưng luyện đầu họ nhỏ lại treo trên cổ mình. Bây giờ cổ gã treo mấy trăm cái đầu là đầu từ thế giới cảnh thập tầng trở lên.
Nhân Đầu Chuyên Gia Uông Huyết Trạch xếp hạng bốn mươi sáu trong Năm Mươi Thiên Bảng tặc lưỡi nhìn Lục Nguyên.
Gã nói:
- Ngươi chính là Lý tiểu tử tiềm lực vô cùng đúng không? Ngươi đừng tin cái tên Chu Thiên Nhân nhé, tên này là muốn giết ngươi rồi cướp văn minh chi thư, 46 thôi. Đương nhiên ta cũng muốn có hai cái đó và giết chết ngươi.