Hư không đường này khi Lục Nguyên vừa bước vào thì phát hiện bên trong có ánh sáng mờ, phía không xa có không gian bình chướng, không biết trong hư không đường sẽ xảy ra chuyện gì. Lục Nguyên thầm nhủ, ngự kiếm quang trắng bay đi.
Bay như vậy thật lâu hắn phát hiện không đụng tới loại quái vật gì cả, không vấp phải chút khó khăn.
Đây là có chuyện gì?
Lục Nguyên thầm kinh ngạc, hư không đường theo lý nên có khó khăn mới đúng, tại sao bây giờ mình không gặp chút chướng ngại? Thật là quái quá. Càng là như vậy thì Lục Nguyên càng cẩn thận, tất nhiên không giảm tốc độ, bây giờ phải là một trong một vạn năm ngàn người đến Văn Minh Thánh Địa Môn, không thể bị thủ tiêu danh sách được.
Lục Nguyên một đoường ngự kiếm phi hành, bỗng trước mắt ánh sáng rực rỡ.
Dường như đằng trước là đại sảnh vậy.
Lục Nguyên dừng kiếm quang.
Lúc này trong lòng hắn xẹt qua tin tức.
"Hoan nghênh đi tới đấu trường,"
Đấu trường? Vậy là sao?
Lục Nguyên đi vào, phát hiện nơi này là một đại sảnh khá rộng lớn, ánh sáng rất chói lòa. Tại đây có năm người ngồi xếp bằng, đều là người quen cả. Năm người gồm môn chủ Duy Nhất Môn Duy Nhất Đế, môn chủ Thiếu Dương Môn Xích Đế, môn chủ U Lệ Môn U Vô Cầu, môn chủ Tiễn Môn Phong Khiếu Thiên, môn chủ Nam Hoa Môn Nam Hoa Chân Nhân.
Khi Lục Nguyên đi tới thì phát hiện ánh mắt năm người đều nhìn hướng mình.
Môn chủ Nam Hoa Môn Nam Hoa Chân Nhân thấy Lục Nguyên đến thì cười khổ nói:
- Không ngờ người cuối cùng đến là ngươi.
Lục Nguyên đi tới bên cạnh Nam Hoa Chân Nhân, hỏi:
- Có chuyện gì?
- Chuyện gì hả, chỗ này là đấu trường. Nói đơn giản là sáu hư không đường giao thoa tại đây.
Nam Hoa Chân Nhân chỉ vào con đường, Lục Nguyên phát hiện đó rõ ràng là hư không đường.
Nam Hoa Chân Nhân nói tiếp:
- Trước mắt chỉ có ba hư không đường, chúng ta đụng phải đấu trường tức là sáu người đến, ba chọi ba, chỉ có ba người đi tới trước.
Lục Nguyên coi như đã hiểu quy tắc chỗ này, thì ra phải tại đây ba chọi ba.
Lục Nguyên hỏi:
- Vậy làm sao chia cặp đấu?
Nam Hoa Chân Nhân nói:
- Tự do phân phối, nhưng cơ bản là Duy Nhất Đế, Xích Đế, U Vô Cầu cùng một chỗ. Ngươi, ta và Phong Khiếu Thiên một nhóm.
Lục Nguyên nhướng mày nói:
- Tại sao?
- Tại sao hả? Ha ha ha ha.
Duy Nhất Đế cười nói:
- Rất đơn giản. Bản đế là thế giới cảnh bát tầng, Xích Đế là thế giới cảnh bát tầng, U Vô Cầu trước đó không lâu thăng lên thế giới cảnh bát tầng, ba thế giới cảnh bát tầng. Ba ngươi thì môn chủ Tiễn Môn Phong Khiếu Thiên là thế giới cảnh thất tầng, môn chủ Nam Hoa Môn Nam Hoa Chân Nhân là thế giới cảnh thất tầng. Lục Nguyên, gần ba năm trước ngươi ở đại chiến xếp hạng môn phái là thế giới cảnh lục tầng, hơn hai năm trước bị Hoang Chi Tử trọng thương, chắc trong thời gian này trị thương chật vật như tang gia bại khuyển khó mà đột phá đúng không? Ghê gớm lắm là thế giới cảnh thất tầng thôi.
- Nay sáu người chỉ có ba đi tới thì đương nhiên là ba cường giả chúng ta hợp tác đối phó ba kẻ yếu các ngươi, để ba cường giả chúng ta tiến đến.
.............
Duy Nhất Đế duy ngã độc tôn hiện rõ quý khí. Xích Đế hỏa diễm bá khí, toàn thân gã như có vô số ngọn lửa nhiệt độ cao cuồn cuộn. U Vô Cầu u ám khó dò mặc đồ đen, như sương như mù. Ba khí thế thế giới cảnh bát tầng phát ra thật là kinh thiên động địa.
Tương đối thì Nam Hoa Chân Nhân dù là tiên khí vờn quanh nhưng khí thế không đủ. Môn chủ Tiễn Môn Phong Khiếu Thiên tương đương mũi nhọn, tựa mũi tên bay nhanh nhưng tiễn thuật bất lợi cho cận chiến, cố tình chỗ này là đánh cận chiến, hai nữa gã là thế giới cảnh thất tầng, pháp lực siêu yếu nên khí thế càng kém. Lục Nguyên bộ dạng lười biếng trông không đáng tin.
Dù là nhìn từ góc độ nào thì bên ba người Duy Nhất Đế, Xích Đế, U Vô Cầu chiếm hết ưu thế.
Duy Nhất Đế nhìn hướng Lục Nguyên, nói:
- Lục Nguyên, ngươi biết không? Ta sớm nhìn ngươi không vừa mắt rồi. Trong Vô Thượng Đại Giáo nên là ta mạnh nhất, ngươi là cái thứ gì? Bây giờ Vô Thượng Đại Giáo đều lan truyền uy danh của ngươi. Ta là đế vương duy nhất vô thượng, con kiến như ngươi cũng dám ở trên đầu ta?
- Môn chủ Huyết Môn là bằng hữu của ta vậy mà chết trong tay ngươi, luôn không có cơ hội giết ngươi, giờ rốt cuộc cơ hội đã đến.
Trong tay gã nắm một ngọn lửa không tắt, sát khí với Lục Nguyên lộ rõ rệt.
U Vô Cầu nhìn Lục Nguyên, nói:
- Lục Nguyên, ngươi biết trong thái cổ văn minh, giản chi văn minh thầm treo giải thưởng về ngươi cao cỡ nào không? Giải thưởng cao vô cùng, chỉ cần giết ngươi là sẽ được giải thưởng đó. Vì để ta có thể trùng kích cảnh giới càng cao hơn, ngươi đi chết đi.
Ba người đều sát khí đằng đằng nhìn Lục Nguyên, họ đều thật sự muốn giết hắn, có vì lợi ích, vì thù hân, nhưng mặc kệ vì cái gì thì đều muốn giết Lục Nguyên.
Duy Nhất Đế giơ tay lên đánh ra Duy Nhất Đao Pháp, tràn ngập duy nhất bá khí trong thiên địa. Đao pháp của gã rất giống với Hoành Trảm, nhưng Hoành Trảm là bá đạo vô song, còn gã thì chỉ có bản thân, thứ khác đều hủy diệt hết. Không có bá đạo như đao pháp của Hoành Trảm nhưng ngoan độc hơn nhiều. Đao pháp của gã vừa giơ lên, lập tức có huyết khí sâu nặng quấn quanh. Gã thật tình muốn giết Lục Nguyên, một thức đao pháp này có tên gọi là duy ta sinh tồn, chúng sinh đều tử! Vô biên tử khí lan tràn, mũi đao chỉ hướng trái tim Lục Nguyên.
Xích Đế lật đôi tay, chặp lại với nhau, hóa sinh ra một hồng hoang thượng cổ thần long màu đỏ cuốn hướng Lục Nguyên. Đây là xích đế chung cực cửu thức xích đế hỏa long khiếu, thượng cổ thần long to lớn như đến từ thế giới khác, mới vừa xuất hiện liền muốn tiêu diệt bất cứ sự vật gì, thời gian, không gian ở dưới vuốt của thượng cổ thần long thấy ớn lạnh. Hơn nữa Xích Đế trong chớp mắt ngọn lửa còn tế ra một chữ thiêu, đó là văn tự hỏa hệ đến từ hỏa hệ văn minh. Dưới tình huống bình thường thì Vô Thượng Đại Giáo không có văn tự nhưng Xích Đế vì tăng cường sức chiến đấu bản thân, dùng vật đặc biệt do hỏa chi văn minh giao dịch một nhị cấp văn tự thiêu tự. Vô biên diễm hỏa liên có thiêu tự phối hợp càng đốt càng rừng rỡ nóng cháy hơn, huy hoàng liệt liệt, uy phong như muốn thiêu đốt tất cả.
Công kích của U Vô Cầu khác với hai người trước. Gã lấy ra một pháp bảo to lớn, đó là Quỷ Thuyền, trên Quỷ Thuyền có quỷ vương, quỷ tương, quỷ hoàng, quỷ đế vân vân, các loại sinh linh quỷ. Gã lấy Dịch Quỷ Thần Diệt Quyết đem pháp lực của những sinh linh quỷ đạo tập trung lại. Chớp mắt khói đen vô hạn từ Quỷ Thuyền bốc cháy, từng đợt quỷ khí đậm đặc đáng sợ rót vào người U Vô Cầu, khiến pháp lực của gã tăng vọt đến gần thế giới cảnh cửu tầng. Mặc dù gã vừa đến thế giới cảnh bát tầng nhưng dựa vào uy lực pháp bảo Quỷ Thuyền, bàn về sức chiến đấu thì tuyệt đối không dưới Duy Nhất Đế, Xích Đế.
Duy Nhất Đế, Xích Đế, U Vô Cầu, mục tiêu của ba người đều là Lục Nguyên chứ không phải những người khác.
Họ muốn giết chết nhất chính là Lục Nguyên.
Khí lãng thật cường đại!
Ba cao thủ thế giới cảnh bát tầng bắt tay nhau đúng là không tầm thường. Lúc này Nam Hoa Chân Nhân, Phong Khiếu Thiên cùng biến sắc mặt, phát hiện đối thủ muốn trước giải quyết Lục Nguyên, xử lý hắn xong thì tới lượt họ. Môi hở răng lạnh, họ không dám có chút qua loa. Nam Hoa Chân Nhân lấy ra truyền tự thượng cổ nam hoa kinh của gã, chớp mắt đánh hướng ba cao thủ thế giới cảnh bát tầng. Trường tiễn của Phong Khiếu Thiên chỉ chớp mắt đã dùng tuyệt kỹ tiễn vũ ba mươi ba tầng. Trời có ba mươi ba tầng, mũi tên có thể xuyên qua ba mươi ba tầng trời, đây chính là tuyệt kỹ tiễn vũ ba mươi ba tầng.
Dù là Nam Hoa Chân Nhân hay Phong Khiếu Thiên đều là cao thủ thế giới cảnh thất tầng, họ dốc sức đánh ra cũng thật bất phàm.
Nhưng mà! Công kích của hai người so với Duy Nhất Đế, Xích Đế, U Vô Cầu ra tay thì kém quá xa.
Khí thế của hai người chưa thay đổi, mang theo sóng to cuồn cuộn chớp mắt đánh Nam Hoa Chân Nhân, Phong Khiếu Thiên không thể phản kích lại, làm họ hộc máu.
Đến đây thì Nam Hoa Chân Nhân, Phong Khiếu Thiên không thể nhúng tay vào được.
Cùng lúc đó Duy Nhất Đế, Xích Đế, U Vô Cầu đều đánh hướng Lục Nguyên, tóc đen của hắn bị sóng to cuồn cuộn quét đi.
Lục Nguyên nhẹ búng kiếm, không biết khi nào thì đã rút kiếm ra khỏi vỏ.
- Dưỡng Ngô à Dưỡng Ngô, hai năm rồi không dùng ngươi, cũng là lúc xuất kiếm.
Hai vạn hư không đường chỉ hướng Văn Minh Thánh Địa Môn.
Nhưng chỉ có một vạn năm nghìn người có thể tới.
Trong hai vạn hư không đường đang xảy ra đủ mọi việc, có đấu trường, có các loại quái thú, có chút là thời tiết khắc nghiệt. Muốn đến Văn Minh Thánh Địa Môn đúng là không phải chuyện dễ, đạt được tư cách là một chuyện mà có thể bước vào trong Văn Minh Thánh Địa hay không lại là chuyện khác.
Lúc này, chỗ giao nhau của sáu hư không đường có một đấu trường.
Duy Nhất Đế, Xích Đế, U Vô Cầu, ba người toàn là thế giới cảnh bát tầng hóa ra sát thế xông thiên giết hướng Lục Nguyên.
Vào lúc quan trọng như thế này mà Lục Nguyên chẳng hề trốn tránh, còn có rảnh búng kiếm, thật không thể hiểu nổi.
Giây sau chắc là Lục Nguyên sẽ chết bởi ba tuyệt kỹ từ tay ba người.
Chính lúc này, Lục Nguyên lật tay.
Lật tay một cái đánh ra luồng kiếm quang hoa lệ lạ lùng. Đó là kiếm quang hoa lệ cỡ nào, trong một kiếm như trông thấy non xanh nước biếc, mặt đất mênh mông. Ngọn núi hiểm trở xiết bao, là ngọn núi nào hùng tráng? Nước cuồn cuộn chảy trôi trong một kiếm này, nước chảy xuôi qua một thành quách.
Thành quách không rộng nhưng rất phồn hoa, bên trong có vô số kiến trúc, đủ các loại nhà lầu xinh đẹp lộng lẫy, và thật nhiều sự vật đẹp đẽ.
Đó là một kiếm!
Một kiếm hóa ra cảnh núi, nước biển thì chẳng có gì.
Nhưng trong một kiếm lại huyễn hóa ra vô số sự vật tinh mỹ, càng tinh xảo càng nhỏ bé thì càng khó làm.
Thế mà một kiếm này đã làm được.
Duy Nhất Đế phát hiện Duy Nhất Đao Pháp, duy ta sinh tồn, chúng sinh đều tử của mình dưới một kiếm này trở thành trò hề.
Xích Đế phát hiện thượng cổ xích đế hỏa long khiếu, cộng thêm nhị cấp văn tự thiêu tự dẫn phát uy lực dưới một kiếm này trở thành trò cười.
U Vô Cầu phát hiện kết hợp Quỷ Thuyền, vô số chúng quỷ đạo cộng lại dưới một kiếm này chỉ là buồn cười.
Đúng vậy, họ đều phát hiện tuyệt kỹ mạnh nhất của mình đối với một kiếm cực kỳ hoa lệ này hoàn toàn không có tác dụng.
Khi hoa lệ đến cực hạn tán đi, Duy Nhất Đế phát hiện đao chiêu của mình bị phá hoàn toàn, không chỉ là thế, cổ họng gã đau nhức, kiếm khí diệt tuyệt cực kỳ đáng sợ như bạo tạc trong người chảy xuôi. Pháp lực của gã không thể đè ép kiếm khí diệt tuyệt này chút nào.
Xích Đế ngơ ngác nhìn lồng ngực mình, trái tim đã bị đâm thủng, hơn nữa kiếm khí đang thiêu đốt tất cả của gã, mình sắp chết rồi!
U Vô Cầu là thảm nhất. Quỷ Thuyền của gã sớm tan rã, gã chỉ bị Lục Nguyên xẹt qua vai, theo lý thì vết thương như vậy không trí mạng. Nhưng mà chẳng biết tại sao kiếm khí chí đại chí cương, chí chính chí dương chảy xuôi trong người gã. Kiếm khí chí đại chí cương, chí chính chí dương này gần như hoàn toàn hủy diệt gã. Toàn thân gã biến thành đoàn sáng lửa, mạng sống đang đốt cháy. Tất cả pháp bảo cứu mạng tà ma ngoại đạo ở trước lực lượng chí đại chí cương này tựa băng tuyết tan rã. Gã biết, chính mình xong rồi.
Duy Nhất Đế, Xích Đế, U Vô Cầu cùng phát hiện mình tiêu rồi.
Lục Nguyên chỉ ra một kiếm, một kiếm mà thôi, chẳng những phá tuyệt chiêu của ba người mà còn đánh chết họ.
Đây là sao chứ!
Hơn hai năm trước Lục Nguyên chỉ mới tới thế giới cảnh lục tầng, đến nay bặt tin, tin tức duy nhất là hắn suýt chút bị Hoang Chi Tử giết chết. Mọi người cứ tưởng Lục Nguyên gục dưới tay Hoang Chi Tử đã mất nhuệ khí, hơn hai năm nay không biến mạnh bao nhiêu, trước đó không lâu Kiếm Môn bị hủy mà hắn không xuất hiện nữa là, chỉ là tang gia bại khuyển thôi.
Kết quả có ai ngờ rằng Lục Nguyên mạnh đến mức này, một kiếm đã làm được điều đó.
*Ầm!*
Duy Nhất Đế bị kiếm khí tiêu diệt.
Lửa của Xích Đế luôn chạ kiếm khí từ Lục Nguyên nhưng vẫn không ngăn được. Kiếm khí xé nát tất cả lửa, Xích Đế chết tại đây.
U Vô Cầu biến thành một đoàn sáng tan biến. Gã vẫn không chặn được công kích từ ban đầu văn tự chính tự, tà ma ngoại đạo như gã sợ nhất chính là chính tự. Thật ra trong ba mươi văn minh, hồ chi văn minh cũng sợ chính tự, cùng là tà ma ngoại đạo.
Bên cạnh Nam Hoa Chân Nhân và Phong Khiếu Thiên đều biến sắc mặt.
Vậy là xong rồi!
Vốn cho rằng lần này cả ba sẽ tiêu đời trong tay ba người Duy Nhất Đế, Lục Nguyên chết trước rồi tới hai người họ. Không dè Lục Nguyên trở tay một kiếm giết hết Duy Nhất Đế, Xích Đế, U Vô Cầu. Chỉ dùng một kiếm mà thôi, Lục Nguyên đã mạnh đến mức này.
Lúc trước luôn nói Lục Nguyên sợ Hoang Chi Tử, hơn hai năm không lộ mặt, chỉ là tang gia bại khuyển. Ai dám nói Lục Nguyên là tang gia bại khuyển? Đùa gì vậy, có tang gia bại khuyển nào mạnh thế không?
Hơn hai năm qua Lục Nguyên biến mạnh rất nhiều.
Hơn hai năm trước Lục Nguyên một chọi một e rằng đánh không lại Duy Nhất Đế, giờ một kiếm đã dễ dàng diệt người như Duy Nhất Đế.
Lục Nguyên thật đáng sợ.
Hết cách, chủ yếu là hơn hai năm nay Lục Nguyên trưởng thành mà không xuất hiện trước mắt người mọi người. Đầu tiên là đi tà kiếm văn minh đại náo một trận, nhưng ở xa tại di thất địa căn bản không bao nhiêu người nhận được tin, tiếp đó là theo Nho Chi phó chủ văn minh tu hành, dùng cái tên Lý Thái Sử ở Đổ Tiên Đảo chơi lớn một hồi.
Cho nên cơ bản đối với công chúng thì Lục Nguyên có hơn hai năm khoảng trống khiến rất nhiều người nghi ngờ Lục Nguyên là tang gia bại khuyển.
Nhưng lần này ở trước mặt mấy người kia Lục Nguyên chứng minh mình đã trở lại, hơn nữa không phải chó tang về.
Lục Nguyên nhẹ búng kiếm, nói:
- Ai, vốn chỉ một kiếm là giải quyết hết vấn đề nhưng hơn hai năm không dùng Dưỡng Ngô tiên kiếm, lần này kiềm không được muốn biểu diễn chút, dùng hoa lệ chút. Dưỡng Ngô, chúng ta phối hợp không tệ nhỉ.
Đây là lời nói thật, từ khi Dưỡng Ngô tiên kiếm bị Hoang Chi Tử chấn gần như đứt đoạn thì không dùng nữa, sau đó tuy có chính khí cửu tầng sửa lành lặn nhưng thực tế không sử dụng.