Hỗ Trợ Vương Bài

Chương 37



Ấn tượng của Trần Lư đối với hai cái ID trước mắt này rất sâu sắc.

Anh vẫn còn nhớ rõ khi ấy, các thành viên của đội MAX xúm lại cùng nhau tạo nick mới để tập luyện, không hiểu sao Hàn Hựu lại nổi hứng mà tạo hẳn hai cái, sau đó còn lấy hai cái tên nổi bần bật dễ khiến người ta mất não như vậy. Sau khi tạo xong nick, hắn còn đắc ý với khả năng đặt tên thần sầu của mình, lúc nào cũng dùng đi dùng lại nhìn lên nhìn xuống hai cái tài khoản không buông, thậm chí còn đầy nhiệt huyết suốt ngày mang đi show khắp nơi trong đội. Chỉ có điều, bọn họ không thể ngờ được rằng hai cái tài khoản hợp nhau đến hoàn hảo này cuối cùng lại chết yểu trên con đường thăng cấp dài đằng đẵng.

Hai tài khoản khắc sâu trong lòng giờ đây đột nhiên lại xuất hiện trước mắt, Trần Lư không khỏi kinh ngạc và hoài nghi.

Nếu như người cầm Thresh là Hàn Hựu thì người chơi Vayne này là ai?

Xét theo những xạ thủ có liên quan tới MAX hiện giờ thì chỉ có Madman là có khả năng nhất.

Nhưng mà ai cũng biết Madman trước giờ đều thích sử dụng tướng có sải tay dài chứ không phải loại sải tay ngắn như Vayne, nếu bắt hắn đánh thì phải nói là thê thảm đến không nỡ nhìn. Nếu loại Madman đi thì mấy người còn lại ở MAX hiện giờ lại càng không có khả năng.

Chưa nhắc đến chuyện bọn họ sẽ không bao giờ chơi Vayne, mà kể cả chơi thì cũng làm gì có chuyện Hàn Hựu chấp nhận móc hai cái acc dưới đáy hòm vừa lên đủ cấp này để đi dual?!

Nếu không phải bọn họ thì có thể là ai?

Chẳng lẽ là…

Trong đầu Trần Lư bỗng xuất hiện một ý nghĩ kì quái, nhưng còn chưa kịp thành hình thì đã bị anh tự gạt đi.

Cái ý tưởng từ trên trời rơi xuống này làm sao có thể nói là làm ngay được?

Trong khi Trần Lư còn đang suy nghĩ mông lung thì tải trận đã xong, thành viên cả hai đội đều xuất hiện ở bệ đá cổ nhà mình.

Cũng ngay lúc này, một câu thoại lại hiện ra trên kênh chat tổng.

[All] Bí Mật Muốn Nói Với AD (Thresh): Helu, lâu rồi không gặp.

Từ sau khi Can chuyển đi, quả thực đã lâu lắm rồi người hâm mộ không thấy hai người bọn họ xuất hiện cùng nhau, vậy mà giờ lại ở chỗ này hai phe xanh đỏ đối đầu, giống như đang nói quan hệ của chúng tôi không còn như xưa nữa khiến cho đám fan đứng giữa cảm thấy khó chịu trong lòng.

Bão spam comment của mười mấy nghìn người xem stream chẳng mấy khi lại yên tĩnh đến thế.

Trần Lư ngồi trước màn hình máy tính, khi nhìn thấy dòng chữ này thì khóe miệng hơi nhếch lên, hoàn toàn không có chút ức chế hay đau khổ nào, đồng thời còn có chút tán thưởng.

Tốc độ tay của người này vẫn nhanh như trước.

Ở trong liên minh, dạng tuyển thủ có tốc độ tay cao không phải là hiếm, nhưng để đạt tới trình độ của Hàn Hựu thì không được mấy người. Khi vẫn còn ở đội tuyển MAX, đám đội viên bình thường suốt ngày trêu là tốc độ tay của Hàn Hựu sánh ngang với tốc độ nói của hắn, mỗi lần vui đùa như thế, chỉ có Hàn Hựu là không biết, dù là đồng đội nhưng bọn họ vẫn không tránh khỏi chút đố kị trong lòng.

Có những thứ không phải cứ cần cù bù thông minh là đủ, ví dụ như ý thức vượt qua giới hạn, hay giống như tốc độ tay chỉ có thể nhìn mà ngưỡng mộ của người này.

Từ lúc Hàn Hựu gia nhập LPL cho đến lần đầu tiên hắn ra mắt công chúng, không thiếu người hoài nghi về quyết định để cho hắn chơi vị trí hỗ trợ của ban quản lý đội tuyển MAX. Hắn rõ ràng có thể đánh đường trên, đi đường giữa, thậm chí đủ trình để chơi xạ thủ carry, thế nhưng không hiểu sao lại phân cho hắn vị trí hỗ trợ chuyên ăn cỏ như vậy.

Thế nhưng những người đó không biết là câu lạc bộ cho hắn tự chọn vị trí, mà trong năm vị trí ấy, chính bản thân Hàn Hựu quyết định đi hỗ trợ.

Còn nhớ lúc đó Hàn Hựu nói với anh như thế này: “Lẽ nào cậu không thấy việc cầm hỗ trợ đuổi theo giết người rất là ‘ngầu’ sao?”

Trần Lư quả thực không hiểu được cảm giác “ngầu” mà hắn nói rốt cuộc là thế nào, nhưng rõ ràng, từ sau khi Hàn Hựu chơi cố định ở vị trí hỗ trợ, cho dù đội tuyển MAX có thay đổi chiến thuật ra sao, đánh xoay quanh vị trí nào thì tất cả đều căn cứ vào quyết định của người chơi hỗ trợ, vị trí thường bị coi nhẹ nhất ở các đội tuyển khác.

Tất cả mọi người đều biết U thần rất mạnh, nhưng thực lực của hắn ở mức nào thì chỉ có những người đã từng kề vai sát cánh với hắn mới hiểu rõ được.

Nhưng bọn họ từ đây về sau không còn là đồng đội nữa mà đã trở thành đối thủ.

Mỗi khi nghĩ tới đó, Trần Lư đều cảm thấy vô cùng áp lực.

Thu lại tâm tư ngổn ngang, anh đặt tay lên bàn phím rồi bắt đầu gõ.

[All] Gặp Được Bộ Mặt Thật Của Lư Sơn (Tristana): Đã lâu không gặp.

[All] Bí Mật Muốn Nói Với AD (Thresh): Suốt ngày smurf, ghê gớm nha!

*smurf: chỉ việc người chơi bậc cao sử dụng account phụ cấp thấp hơn để tập luyện (hoặc chủ yếu là đi hành gà)

[All] Gặp Được Bộ Mặt Thật Của Lư Sơn (Tristana): Giống cậu thôi.

Thấy đối phương vừa lên đã bắt đầu toxic, Trần Lư không nhịn được mà khẽ cười, anh tiếp tục thao tác Tristana chậm rãi ra đường, coi tên kia như một đứa trẻ con đang gây sự, hoàn toàn không bị ảnh hưởng chút nào.

“Hai người quen nhau à?” Khâu Mục nhìn hai bên tương tác với nhau, không nhịn được tò mò mới hỏi trong voicechat.

“Lúc trước tôi có hợp tác với cậu ấy.” Hàn Hựu thuận miệng đáp, dứt câu rồi mới chợt nhớ ra cậu nhóc đồ đệ của mình là một newbie chân chính nên bổ sung thêm: “Cậu biết Can không?”

“Ừm, biết.” Mấy ngày nay Khâu Mục cũng có tìm hiểu một chút về giới tuyển thủ chuyên nghiệp nên sau khi biết đáp án thì cũng hiểu tại sao Lý Kiệt lại ngạc nhiên đến mức ngã lăn khỏi ghế.

Ở rank Bạch Kim mà có thể gặp được đối thủ như vậy quả thực có khiến cậu hơi ngạc nhiên.

Khâu Mục trước kia đã từng được Hàn Hựu cho xem video của Can khi anh còn chơi ở vị trí xạ thủ trong bộ đôi đường dưới của đội tuyển MAX để hướng dẫn nên lúc này cũng cảm thấy có chút lo lắng. Cậu biết đối thủ rất mạnh nhưng không biết anh ta mạnh đến mức nào, lại càng không biết bản thân đã đủ sức để ứng phó với người kia chưa.

“Không cần lo, có tôi ở đây rồi.”

Tiếng cười của Hàn Hựu truyền ra từ tai nghe khiến cho Khâu Mục sực tỉnh khỏi dòng suy nghĩ miên man.

Cậu đang lo lắng à?

Khâu Mục định thần lại, khóe miệng hơi giật giật.

Về lý thuyết thì cậu chỉ là một người chơi bình thường, tại sao lại phải lo chuyện phân cao thấp với tuyển thủ chuyên nghiệp làm gì? Coi như bỏ qua vị sư phụ này của cậu thì người đứng trước mặt Khâu Mục bây giờ là Can, chuyện này nghe thực sự vô nghĩa.

Hàn Hựu thấy đầu bên kia không có động tĩnh gì thì cũng im lặng điều khiển Thresh đi theo Vayne, sau đó chui vào bụi cỏ bên đường theo dõi xạ thủ hai bên farm lính. Tuy mắt hắn dán vào nhất cử nhất động của Tristana nhưng tay thì lại không rảnh một giây nào.

[All] Bí Mật Muốn Nói Với AD (Thresh): Tôi bảo này, bây giờ đang stream đấy, thua lính thế này mất mặt lắm, hay là cậu bàn với đồng đội 20 phút nữa đầu hàng đi?

[All] Bí Mật Muốn Nói Với AD (Thresh): Mặc dù bây giờ không ở cùng phe nữa nhưng tốt xấu gì chúng ta cũng từng đồng cam cộng khổ, tôi tin là cậu sẽ không từ chối tôi đâu, đúng không?

[All] Bí Mật Muốn Nói Với AD (Thresh): Trên này đang có cả mấy chục nghìn người theo dõi, trong đó cũng có không ít những fan đã từng ủng hộ chúng ta, bọn họ chắc chắn không muốn thấy cảnh chúng ta tương ái tương sát đâu.



[All] Bí Mật Muốn Nói Với AD (Thresh): Hãy nhìn vào đôi mắt nghiêm túc của tôi đây và nói rằng cậu vẫn còn yêu tôi đi.

Trần Lư khi còn ở đội tuyển MAX đã luyện được khả năng miễn dịch với tên này, vì đã quá thân thiết nên ban đầu nhìn những dòng chat cuồn cuộn nhảy ra trên kênh thoại thì không có cảm giác gì nhiều, nhưng đến khi dòng cuối cùng đập vào mắt thì anh không nhịn được mà run tay thao tác trượt, con lính xe bên kia đã bị đám lính quèn đánh chết.

Trần Lư: “…”

Trần Lư không cảm thấy tiếc con xe mà chỉ lẳng lặng đọc đi đọc lại những dòng chữ kia, trong lòng chộn rộn thiếu chút nữa đã gõ chữ “Yêu” ra. Cũng may là lý trí đã kịp thời ngăn anh lại, nếu không… Nếu anh thực sự làm vậy, người khác chỉ nghĩ họ đang đùa, nhưng Trần Lư có thể tưởng tượng ra ngày mai đám báo lá cải e-Sports sẽ giật tít thế nào.

Nếu bạn đang đọc bộ truyện này ở bất cứ trang web nào khác ngoài wordpress nhà chính “Luân Hồi Vãng Sinh/Dạ Sắc” của mình thì tức là bạn đang tiếp tay cho hành vi ăn cắp công sức của người dịch để trục lợi kiếm tiền. Mình sẽ không chịu bất cứ trách nhiệm nào liên quan tới sai lệch nội dung và thiếu nội dung truyện trên các trang đăng lại trái phép. Cảm ơn.

Trong khi Trần Lư còn đang ngẩn người ra, đồng đội của anh sau khi nạp vào lượng thông tin lớn trên chat này đã lội lên kênh stream của người nổi tiếng để tìm hiểu tình hình, lượn qua một vòng mới biết có hai vị đại thần đang smurf ở đường dưới mà hết hồn.. Cuối cùng vẫn là người chơi hỗ trợ phản ứng đầu tiên, sợ hãi hỏi ra miệng.

BOXBOX` (Lulu): Có cần 20 phút đầu hàng không? Nếu có thì em cũng không có ý kiến gì đâu…

Những người còn lại lúc này cũng định thần lại phụ họa theo.

Trần Lư nhìn thái độ của đồng đội như thế, nhịn không được bật cười.

Thực ra từng câu từng chữ Hàn Hựu nói khi nãy hoàn toàn không phải dành cho anh.

Gì mà đang stream với chả tương ái tương sát, không phải là đang ăn mày tình thương để lung lay ý chí của mấy người bên này à?

Cùng lắm thì nếu Hàn Hựu muốn thắng, Trần Lư cũng có thể vui vẻ nhường hắn một lần này, dù sao cái account này của anh cũng chỉ là account phụ, thắng hay thua cũng không có vấn đề gì.

Trần Lư nghĩ vậy, còn đang định gửi lời cảm ơn tới mấy người đồng đội thấu tình đạt lý thì dưới góc trái màn hình lại nhảy ra một dòng chữ.

[All] Bí Mật Muốn Nói Với AD (Thresh): Tôi đang hết lòng hết sức “bồi dưỡng” cho đội tuyển đấy, há há, hiểu hông nè!”

Trần Lư đứng hình, tim đập mạnh hai cái, ý nghĩ vô thức trước đây anh từng bác bỏ lại đột ngột xuất hiện.

Những lời Hàn Hựu nói trước khi anh rời đội vẫn còn sờ sờ bên tai.

Chỉ qua một thời gian ngắn như vậy mà người này đã chọn được người thích hợp rồi ư?

Ánh mắt Trần Lư từ tốn nhìn từ Vayne đang farm lính tới ID trên đầu cô ta, trong lòng dâng lên một cảm xúc không diễn tả được bằng lời.

Người chơi xạ thủ này có thực lực đủ để U thần công nhận sao?

Anh xóa dòng chat vừa mới gõ trên kênh thoại chưa kịp gửi đi, sau đó thay vào câu khác.

[All] Gặp Được Bộ Mặt Thật Của Lư Sơn (Tristana): Cậu tìm được à?

[All] Bí Mật Muốn Nói Với AD (Thresh): Ha ha ha thấy tôi năng suất không?

Nếu như đối thoại của bọn họ lúc trước tràn đầy ý xuân khiến dân tình thỏa mãn thì hai câu vừa rồi lại khiến cho tất cả mọi người mơ hồ.

Tìm được cái gì? Năng suất là sao? Đây là đang ra vẻ thần bí đấy à?

So với đám fan còn đang ù ù cạc cạc, tâm trạng của Trần Lư sau khi nhìn mấy dòng này trở nên rất phức tạp.

Cuối cùng thì người như thế nào mới có đủ tư cách để dual cùng U thần?

Nghĩ vậy, tay anh lại theo bản năng nhấn phím Enter.

Kênh thoại im lặng mấy giây, sau đó hiện ra một câu.

[All] Gặp Được Bộ Mặt Thật Của Lư Sơn (Tristana): Xuống bot 2v2 đi!

Trần Lư nhất thời xúc động nên vô thức phản ứng, có điều hối hận cũng đã muộn.

Nhưng mà mấy chục nghìn fan hâm mộ đã đọc được những lời này thì chết lặng mấy giây rồi hoàn toàn bùng nổ.

Vãi, 2v2 dưới bot?! Chẳng lẽ Can định dùng lời tuyên chiến này để tranh chấp chủ quyền với người chơi Vayne kia à?

Hàn Hựu vốn chỉ định khua môi múa mép hù cho bên kia 20 phút đầu hàng nên đã dùng đủ mọi chiêu trò tâm lý, ai ngờ Trần Lư lại đột ngột đưa ra yêu cầu như vậy thì không khỏi ngạc nhiên suy nghĩ. Xét theo tình huống này, không lẽ ở trên hắn đã nói câu gì đụng chạm tới đối phương rồi sao? Nếu không, dựa theo tính cách của Trần Lư thì nhìn dưới góc độ nào đi chăng nữa, anh cũng sẽ chấp nhận yêu cầu của hắn mới phải!

Giọng Khâu Mục truyền đến voice chat: “Chuyện gì thế?”

Hàn Hựu nhất thời lúng túng ho hai tiếng rồi nhẹ nhàng trả lời: “Có gì đâu, đồ đệ, ván này chúng ta đổi cách chơi đi! Chơi trò đột biến bất ngờ nha!”

Nhưng Khâu Mục không muốn cùng đổ vỏ với hắn: “Anh đi mà 1v2!”

“Đồ đệ, cậu hãy tưởng tượng dưới câu kia là meme Nhĩ Khang giơ tay* ấy.” Hàn Hựu hắng giọng, nói một cách dạt dào tình cảm “Đừng! Vậy! Mà!”

Khâu Mục sầm mặt tức giận: “Anh diễn đủ rồi đấy.”

Hàn Hựu đau lòng thừa nhận sai lầm: “Đồ đệ, tin tôi đi! Tôi sẽ thay đổi mà! Từ nay về sau vi sư nhất định sẽ trở thành một mỹ nam tử an tĩnh!”
Hết chương 37.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.