Sáng sớm, tiếng chim hót vang ngoài đường, ánh nắng ban mai chiếu sáng muôn nơi.
Lúc này, tại một gian khách điếm gần đó, trong gian phòng đang có 2 người trần trụi ôm nhau.
Nam nhân là một thanh niên anh tuấn tiêu sái, gương mặt tà mị đang mỉm cười nhìn xuống dưới thân thể mình. Còn nữ nhân kia thì đang chổng mông lên, cặm cụi bú c-c của người thanh niên chăm chỉ như những con kiến thợ.
Không sai, người nam nhân kia là Lăng Thiên, còn về phần nữ nhân thì là... Hoàng Oanh.
Lúc này, Hoàng Oanh vẫn còn đang thơ thẩn, mới ngày hôm qua thôi nàng còn đang là một thiếu nữ với đầy mơ mộng, nhưng chỉ qua một đêm nàng đã thành một người phụ nữ.
Nàng còn nhớ rõ hôm qua, khi Lăng Thiên đưa tay chạm vào môi mình, khoảnh khắc đó nàng như bị đông cứng lại, nàng không ngờ hạnh phúc lại đến đột nhiên như thế.
Lúc đó, nàng chỉ nghĩ là Lăng Thiên muốn một nụ hôn của mình nên vô cùng đỏ mặt, nhưng dù sao thì người trong mộng đã muốn nên nàng cũng đành thuận theo.
Nàng rướn người lên, hôn nhẹ vào cặp môi của Lăng Thiên, sau đó nàng bị Lăng Thiên dần dần kéo vào con đường sa ngã bởi khả năng sử dụng lưỡi điêu luyện của hắn.
Hoàng Oanh không nhớ rõ mình bị Lăng Thiên kéo vào khách điếm gần đó bao giờ, không nhớ rõ quần áo nàng bị lột ra khi nào, khoảnh khắc Lăng Thiên đút con c-c vào bên trong, cướp đi trinh tiết của nàng thì nàng mới bừng tỉnh.
Nàng con nhớ như in, Lăng Thiên ca ca của nàng trên giường không khác gì một con quái vật, hắn đ-t nàng cực kỳ mạnh bạo, không có chút thương tiếc nào, lúc đó nàng chỉ biết khóc lóc, rên la trong đau đớn.
Nhưng không hiểu vì sao, một lúc sau đó nàng lại thấy sướng một cách lạ kỳ, bất chấp việc lúc này nàng đang bị đè xuống, bị chơi không khác gì một con chó, thỉnh thoảng nàng con sủa lên vài tiếng...
Nó thực sự rất kích thích, lúc đó nàng chỉ trầm mê vào hoan lạc mà quên mất mục đích mình tới gặp Lăng Thiên để làm gì.
Lăng Thiên lúc này nhìn dưới thân, Hoàng Oanh đang bú liếm lấy con c-c của hắn, nàng tru cái mỏ lên trông cực kỳ dâm đãng, gần miệng nàng còn dính vài sợ lông, thỉnh thoảng còn ngước mặt lên nhìn hắn. Quả thật không sai khi nghĩ Hoàng Oanh với đôi môi con tớn đó có năng khiếu cho việc bú c-c người khác... à nhầm là thổi kèn!
Một lúc sau Lăng Thiên bắn ra, Hoàng Oanh vẫn cố giữ con c-c hắn ở trong miệng không buông, cho tới lúc nàng nuốt hết sạch thứ đó mới chịu.
-"Oanh nhi, từ bao giờ muội thích thích nuốt thứ đó vậy?" Lăng Thiên cười hỏi.
-"Lăng Thiên ca ca, huynh thật xấu, rõ ràng là huynh muốn muội làm vậy mà?" Hoàng Oanh đỏ mặt đáp.
Hoàng Oanh trườn lên người của Lăng Thiên, áp mặt xuống lồng ngực vững chắc đó, tận hưởng hạnh phúc của riêng mình. Hoàng Oanh vẫn là một thiếu nữ hoài xuân, người phá trinh tiết mình lại là người mình thầm thương trộm nhớ thì quả thuật quá tuyệt.
-"Oanh nhi, ngươi xem đây là cái gì?" Lăng Thiên lôi ra một thứ đưa cho Hoàng Oanh.
Hoàng Oanh nhổm dậy, trước mặt nàng là một con yêu thú nhìn giống con vịt, chiếc mỏ dài màu vàng, dưới bụng có 2 lớp lông xanh dương... Nhìn tổng thể, đây là một con yêu thú vô cùng xinh đẹp.
-"Lăng Thiên ca ca... Nó... cho muội?" Hoàng Oanh khóc lóc vui sướng, nàng cảm nhận thấy khí tức vô địch từ con yêu linh trước mặt, đây là thái cổ huyết mạch.
-"Đúng! Ta không phải đã nói rồi sao? Ta sẽ cho muội miễn phí mà!" Lăng Thiên cười nghiền ngẫm, đây chính là Pokemon Swanna mang trong mình song hệ thủy và phi hành, tuy nó tiêu tốn toàn bộ 9000 vàng của hắn khiến cho số vàng lúc này của Lăng Thiên chỉ còn lại đúng 699, nhưng thực sự con pokemon này quá hợp với Hoàng Oanh rồi, nhất là cái miệng...
"Hệ thống, quy đổi 50.000 linh thạch sang vàng đi" Lăng Thiên giao lưu với hệ thống.
【 Ting, ký chủ quy đổi 50.000 linh thạch sang vàng, số vàng hiện tại của ký chủ là 50699, linh thạch còn xót lại là 961300 】
Hoàng Oanh cầm lấy Swanna, nàng vuốt ve từng sợi lông vũ trên người nó, không một chút chần chờ, ngay lập tức nàng phế bỏ con Trác tuyệt cấp phát triển tính long huyết yêu linh trên người rồi thay Swanna vào.
Cảm nhận tu vi cùng với thể chất tăng cường cũng như công pháp nó đem lại, Hoàng Oanh vui sướng, chủ động trườn người xuống, tiếp tục bú c-c của Lăng Thiên, nàng nghĩ rằng Lăng Thiên ca ca không thích những nữ nhân chỉ biết nói, nàng cần dùng hành động của mình để cảm ơn.
-"Yêu nữ, xem ta trừng phạt nàng đây!" Lăng Thiên cười hề hề, đè ngửa Hoàng Oanh xuống...
Buổi chiều.
Lăng Thiên bước ra khỏi khách điếm, bất chợt bắt gặp Cố Bối, Cố Bối nhìn Hoàng Oanh đang nép bên người Lăng Thiên như một chú chim nhỏ, vẻ mặt đỏ ửng, chân còn không đứng vững, hắn cho Lăng Thiên một nụ cười rất bí hiểm sau đó nói:"Tỉ phu, ngài mau tới chính điện của Thiên Linh viện đi, người của Hỏa Thần Tông và Thiên Âm thần tông cũng tới rồi.
"Tới rồi!" Ánh mắt Lăng Thiên lóe lên, người hắn muốn gặp cũng tới, hắn cần phải mau chóng tới gặp nàng mới được.
Hoàng Oanh lúc này cũng đã khôi phục chút thể lực, đã có thể tự mình đi lại, nàng nhìn sang Cố Bối, cho hắn một ánh mắt cảm kích.
Cố Bối cười cười, xem ra nghề làm nguyệt lão của hắn cũng thật tốt a, nếu cứ tiếp tục kiếm thêm cho tỉ phu mình vài mỹ nữ nữa, có khi Lăng Thiên sẽ đổi cho hắn một con Yêu Linh thái cổ cấp nào đó không biết chừng...!