Hệ Thống Từ Yêu Thần Ký Bắt Đầu

Chương 134: Thu Ứng Nguyệt Như



Nghe được Ứng Nguyệt Như nói, Lăng Thiên cũng không bất ngờ lắm, hắn không thể xem thấu tương lai xa nhưng dựa theo kết quả mà hắn thu được, việc hắn xuất hiện ở đây cũng đã thành công thay đổi kết cục của nàng.

-"Còn gì nữa không?" Lăng Thiên trìu mến hỏi.

-"Thiếp, Vũ Âm muội muội cùng vô sô các tỉ muội khác quây quần bên nhau nói chuyện vui vẻ, còn nữa, chúng ta còn có với nhau một đứa con gái" Ứng Nguyệt Như hiền lành đáp.

-"Vậy à..." Lăng Thiên nhắm mắt, cảm nhận hương vị mê say của giai nhân trong ngực

Bên trong ngực Lăng Thiên, Ứng Nguyệt Như cũng không yên ổn, nàng từ từ tự mình thoát nốt bộ nội y còn xót lại, nàng muốn mình hoàn toàn trần trụi trước mặt tướng công.

-"Nàng chắc chứ?" Lăng Thiên hỏi.

Ứng Nguyệt Như xoay người lại, ôm trầm lấy cơ thể rắn chắc của Lăng Thiên, nàng để cho bộ ngực 2 người áp sát hoàn toàn vào nhau rồi đáp:"Điều gì đến rồi cũng sẽ phải đến, dù sao trong tương lai thì thiếp chắc chắc sẽ là người của chàng rồi!"

-"Nguyệt Như..." Lăng Thiên vui vẻ, sau đó đẩy Ứng Nguyệt Như xuống dưới.

Chàng trên nàng dưới, 2 đôi mắt cứ thế nhìn nhau, Ứng Nguyệt Như cười hiền lành nói:"Để ta bồi tiếp tướng công!"

Nói xong, Ứng Nguyệt Như chủ động đưa tay, cởi từng chiếc từng chiếc y phục trên người Lăng Thiên, nàng tựa như một vị hiền thê lương mẫu vậy.

Sau một lát, toàn bộ 2 cơ thể đã không còn mảnh vải trên thân, lúc này, Lăng Thiên mới đàng hoàng mà đánh giá cơ thể của Ứng Nguyệt Như.

Làn da trắng bóc tựa trứng gà, không có một tì vết nào, đôi má ửng đỏ trên gương mặt đẹp tựa thiên tiên, bộ ngực to tròn vừa đủ lòng bàn tay, điều đặc biệt là nó có chút vểnh cao lên, trông rất bắt mắt khiến Lăng Thiên muốn vồ tới mà bú liếm.

Phía bên dưới Ứng Nguyệt Như lại là bạch hồ, điều này làm Lăng Thiên vô cùng bất ngờ, hắn tò mò hỏi:"Nguyệt Như, nàng cạo hay là...?"

Bị Lăng Thiên hỏi như thế, Ứng Nguyệt Như đôi má có chút ửng đỏ, thủ thỉ nói:"Nó là tự nhiên!"

Lăng Thiên cười vui vẻ, không ngờ nữ thần cũng có những lúc đỏ mặt như thế này.

Dần dần, hắn cùi mặt xuống, đôi mắt của Ứng Nguyệt Như cũng từ từ nhắm lại, hai cặp môi chạm vào nhau, khoảnh khắc đó tựa như đóng băng thời gian vậy. Gặm nhấm lấy bờ môi Ứng Nguyệt Như, Lăng Thiên cảm nhận được vị ngon ngọt như những trái sơ ri thanh mát, quyến rũ mà bắt mắt.

Lăng Thiên đưa tay tiến tới, xoa nắn cặp ngực quyến rũ của Ứng Nguyệt Như, không thể không nói, toàn bộ cơ thể của nàng như được làm bằng thạch rau câu Long Hải vậy, vô cùng nhẹ nhàng mà mềm mại.

Vừa bóp, Lăng Thiên dần đưa bờ môi hắn xuống hôn nhẹ vào núm vú Ứng Nguyệt Như, hắn liếm, hắn mút, hắn dường như muốn vắt ra sữa từ bộ ngực to tròn của nàng.

-"Tướng công, ta còn chưa có đâu..." Ứng Nguyệt Như cười nói.

Lăng Thiên gãi đầu, sau đó nhìn Ứng Nguyệt Như nghiêm túc nói:"Ta làm nó nhé?"

Ứng Nguyệt Như đưa tay sờ lên má Lăng Thiên, nàng cười tựa tiên nữ nói:"Không sớm thì muộn, chi bằng ngay lúc này đi!"

Được nữ thần đồng ý, Lăng Thiên kéo con c-c của hắn tiến gần vào nơi mật đào kia, hắn không vội đút vào mà ve vãn hột le của nàng để kích thích. Không chỉ có vậy, Lăng Thiên còn cúi xuống, hắn sử dụng lưỡi một cách điêu luyện, đút vào bên trong Ứng Nguyệt Như làm nàng vô cùng ngứa ngáy.

Sau một lát, dâm thủy của Ứng Nguyệt Như trào ra, lúc này, Lăng Thiên mới bắt đầu cho tiểu đệ đệ của mình tiến vào.

"Phạch!"

"Ưmmmm"

Tiếng con c-c của Lăng Thiên phá đi lớp màng trinh của Ứng Nguyệt Như, dù cho đã chuẩn bị tâm lý nhưng nàng vẫn kêu lên một tiếng, nó thực sự rất đau...!

Lăng Thiên từ từ di chuyển, hắn không nỡ làm đau nàng nhưng Ứng Nguyệt Như lại đưa tay ra, ôm lấy cổ Lăng Thiên, ánh mắt nàng vô cùng hiền lành nói:"Tướng công, đừng lo cho thiếp, chàng cứ thoải mái mà phát tiết đi, thiếp chịu được!"

-"Nguyệt Như, ta yêu nàng! Đời này kiếp này của nàng vĩnh viễn sẽ thuộc về ta!" Lăng Thiên cho Ứng Nguyệt Như lời hứa hẹn, sau đó bắt đầu tăng tốc.

"Phạch... Phạch!"

"Ưm... Ah..."

Ứng Nguyệt Như nhắm mắt lại, ban đầu nàng cố kìm nén đau đớn, nhưng một lúc sau dần dần quen thuộc với cảm giác đó, nàng tự tin mà rên lên, nàng biết, đối với nam nhân, chứng kiến người nữ nhân dưới thân rên lên sung sướng chính là thành tích thỏa mãn nhất.

Lăng Thiên cũng không ngoại lệ, ngay lúc này đây, dưới người hắn chính là nữ thần của bao người, nàng vô cùng thuần khiết, thánh thiện nhưng giờ phút này lại rên lên vì hắn, làm Lăng Thiên có một phen thành tựu vô cùng lớn.

Sau một lát, Ứng Nguyệt Như ra rồi, sau đó nàng chủ động đứng lên, đưa tay chạm vào tường, xoay mông lại, đưa 2 ngón tay vạch lấy l-n mình ra rồi e thẹn nói:"Tướng công, tiếp tục đi!"

Lăng Thiên biết, Ứng Nguyệt Như đã rất mệt mỏi, nhưng vì hắn, nàng cam nguyện hết thảy, nàng biết Lăng Thiên vẫn chưa thỏa mãn.

-"Nguyệt Như...!" Lăng Thiên cảm động, hắn tiến tới, 2 tay hắn đan xen vào 2 tay của Ứng Nguyệt Như trên tường, sau đó tiếp tục chinh phạt.

"Ah... Tướng công, sướng lắm... Chàng thật mạnh mẽ!" Ứng Nguyệt Như rên lên, nàng rất biết cách thỏa mãn Lăng Thiên khi cố làm cho l-n mình khít lại, cho Lăng Thiên có cảm giác sung sướng nhất khi đút vào bên trong nàng.

-"Nguyệt Như, nàng thật dễ thương quá mà!" Lăng Thiên vui sướng, xoay người nàng lại rồi bế lên, hắn cho 2 tay 2 chânnàng vắt lên người hắn rồi chơi nàng theo kiểu tình nhân.

"Ah?"

Ứng Nguyệt Như vui sướng, trước đó nàng còn cảm giác Lăng Thiên đang có chút không tự nhiên, giờ nàng mới hoàn toàn cảm nhận thấy hạnh phúc thực sự.

"Ah... Ưm"

"Sướng quá!"

Lăng Thiên vừa bế lấy Ứng Nguyệt Như, vừa đ-t nàng rồi đi lại xung quanh gian phòng, cũng may nơi này hoàn toàn yên tĩnh nên không có ai nghe thấy âm thanh cũng như hình ảnh dâm đãng đó từ bên trong.

Một lúc sau, Lăng Thiên nhận thấy Ứng Nguyệt Như đã hoàn toàn vô lực, hắn bắn vào bên trong nàng rồi 2 người cùng nhau ngã xuống dưới đất.

Lăng Thiên cảm nhận thấy giai nhân trên ngực mình đã thoát lực, tuy mồ hôi nhễ nhại khiến tóc nàng buông xuống nhưng không thể phủ nhận, dù bất cứ hoàn cảnh nào, bình thường hay đang rên lên vì hắn, Ứng Nguyệt Như vẫn luôn xinh đẹp như thế.

Mệt mỏi là thế, Ứng Nguyệt Như vẫn cố gắng mở mắt, bồ tới rồi dùng miệng liếm sạch đống tinh trùng còn sót lại trên c-c tướng công mình, vừa bú liếm, nàng còn cho Lăng Thiên một nụ cười hồn nhiên nói:"Để thiếp tẩy sạch nó cho!"

-"Ngốc!" Lăng Thiên vuốt ve cái đầu của Ứng Nguyệt Như, yên tâm tận hưởng nữ nhân mình phục vụ

...............

-"Phu quân, mặc dù ta thấy tương lai ta cùng chàng sống hạnh phúc, nhưng dù sao ta cũng tu luyện Thiên Diễn thuật, ta sợ Thánh Đế sẽ tìm ra, lúc đó sẽ làm khổ tướng công!" Ứng Nguyệt Như vừa mặc lại quần áo, vừa có chút lo lắng hỏi Lăng Thiên.

-"Yên tâm, để ta!" Lăng Thiên cười cười, sau đó thu Ứng Nguyệt Như vào bên trong trữ vật giới chỉ.

Sau một lát, thân ảnh 2 người xuất hiện ở bên trong, nơi này từ khi rời khỏi thành Quang Huy đã được Lăng Thiên cải tạo trở thành một nơi vô cùng xinh đẹp, tựa như thế ngoại đào tiên.

-"Nàng cảm nhận thấy nó chứ?" Lăng Thiên cười hỏi.

Ứng Nguyệt Như sững sờ, nàng cảm nhận thấy thời gian và không gian bên trong này vô cùng cứng cáp, không gì có thể xuyên phá nổi, nó giống như một thế giới độc lập so với bên ngoài vậy.

"Với thứ này, chắc chắn Thánh Đế không thể tìm ra ta nữa rồi!" Ứng Nguyệt Như vui vẻ nghĩ.

-"Phu quân/Tướng Công/ Chủ nhân/ Thiên ca!" Từng tiếng gọi vang lên, Ngưng Nhi, Tử Vân, Dương Hân, Tư Không Hồng Nguyệt... thấy Lăng Thiên xuất hiện, vô cùng vui mừng liền nhào tới.

Dù cho bên trong được cấu tạo pháp tắc đặc biệt khiến thời gian trôi qua vô cùng chậm, tuy nhiên từng đó cũng đủ để cho đám người các nàng nhớ thương tướng công của họ rồi.

Lăng Thiên ôm lấy từng người, cho mỗi người một nụ hồn đáp lại vô cùng nồng nhiệt, sau một lát, hắn mới chỉ bên cạnh Ứng Nguyệt Như và nói:"Đây chính là một vị tỉ muội mới của các nàng, mọi người cùng nhau giúp đỡ nhé!"

Ứng Nguyệt Như cũng không bất ngờ, khi nàng thôi diễn tương lai 2 người đã thấy rất nhiều gương mặt quen thuộc, tuy nhiên dường như ở đây vẫn còn thiếu...

-"Muội là Ứng Nguyệt Như, mong tỉ muội giúp đỡ!" Ứng Nguyệt Như cúi người xuống, lễ phép nói.

Không ngoài dự đoán, mọi người cùng nhau niềm nở đón chào, Hô Duyên Lan Nhược còn tinh nghịch tiến tới, dùng tay vuốt ve đũng quần của Lăng Thiên kích dục nói:"Xem ra tiểu đệ của phu quân vẫn chăm chỉ làm việc phía bên ngoài lắm nhỉ?"

-"Yêu nữ, xem ra ta không trừng phạt ngươi là không được rồi!" Lăng Thiên cười dâm đãng, ngay tại chỗ đè Hô Duyên Lan Nhược ra mà chơi.

"Ah...."

Lúc sau, bên trong nhẫn vang lên từng tiếng rên rỉ dâm đãng, toàn bộ đám nữ nhân bên trong đều được Lăng Thiên tưới tắm, các nàng ai ai cũng vui sướng, tựa như hạn hán lâu năm gặp mưa rào vậy...

Biệt viện của Ứng Nguyệt Như.

Sau khi 2 người rời đi một lát, Long Vũ Âm liền xuất hiện ở đây, nàng muốn gặp sư tỉ mình hỏi cho ra nhẽ xem nàng đã nhìn thấy gì khi sử dụng Thiên Diễn thuật, ngoài ra nàng cũng muốn kiểm tra xem sư tỉ mình có khỏe không, nàng mặt ngoài luôn chửi rủa Ứng Nguyệt Như nhưng bên trong nàng cũng không muốn vị sư tỉ mình chết vì Thiên Diễn Thuật.

Đẩy cửa vào, bên trong không hề có bất cứ một ai làm Long Vũ Âm vô cùng bất ngờ, nàng biết tầm này vị sư tỉ tiện nghi của mình luôn luôn có mặt ở đây cơ mà.

-"Hả? Mùi gì thế này?" Long Vũ Âm từ trong không khí ngửi được vị đạo có chút kì lạ, nó làm cho cơ thể nàng nóng lên...

Long Vũ Âm tiến tới, nhìn thấy trên bàn có một ít chất lỏng màu trắng đục, vì tò mò, Long Vũ Âm liền dùng ngón tay quét lấy, cho vào miệng nếm thử.

"Cũng ngon, tiếc là hơi ít...!" Long Vũ Âm đánh giá vị đạo, nàng ẩn ẩn có cảm giác nghiện vị của thứ này mất rồi...!

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.