Hoàng Phổ thành (tác ko biết nơi tọa lạc của Hoàng phổ gia nên để vậy nhé), một đoàn gồm 1 nam 6 nữ đi vào Hoàng Phổ thành, 6 nữ nhân điều là mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành nên rất hấp dẫn người nhìn đặc biệt là nam nhân, bọn họ nhìn 6 nữ nhân không chớp mắt, vì các nàng đều có khí chất khác nhau, có người mị hoặc tận sương, có người thanh nhã thoát tục, có người tinh linh hoạt bát, có người lạnh lùng...đầy đủ thể loại nhưng 6 nữ nhân điều có chung một điểm là vô cùng xinh đẹp, đến đệ nhất mỹ nhân của Hoàng Phổ thành là Hoàng Phổ Tình cũng thua kém 1 2, đám đó nhìn thì nhìn không có ai dám tiến lên bắt chuyện vì tên nam nhân đi cùng các nàng đang tỏa ra khí tức Tạo Hóa cảnh đỉnh phong cùng ánh mắt ngươi mà tiến lên là chết thì có đứa ngu mới dám tiếng lên, 6 nữ nhân thấy Nguyễn Mimh như vậy liền che miệng cười, khiến mấy tên nam nhân nhìn không chớp mắt, có mấy tên có chút địa vị định tiến lên thì Nguyễn Minh tăng uy áp lên bán bộ Niết Bàn cảnh thì cả đám sợ run vòi cuối đầu không dám nhìn luôn, chúng nữ thấy hắn như sắp bạo tẩu thì mĩm cười tỏa ra uy áp cảnh cáo đám người kia, chúng nữ được hắn truyền cho công pháp thì ai nấy cũng có tuvi ít nhất là Tạo Hóa cảnh đại thành mà Huyên thì được hắn nhắc nhở giấu thực lực nên cũng chỉ tỏa ra uy áp của bán bộ Niết Bàn cảnh, đám người thấy chúng nữ điều là cường giả khủng bố thì không dám nhìn nữa mà chỉ cuối đầu, chúng nữ nhìn nhau cười rồi tiếp tục đi chơi, mà Nguyễn Minh thì đang tìm nơi đặt bậy, đi một đoạn thì hắn thấy một tòa nhà xa hoa, mà phía trên có bản đề chữ "Hoàng Phổ Đấu Giá", Nguyễn Minh mĩm cười vì đã tìm được chổ đặc bẫy, Nguyễn Minh cùng chúng nữ đi vào bên trong thì có một cô gái tiếp thị đi đến cuối chào hỏi.
- Chào công tử và các vị tiểu thư, không biết các vị đến đây giám định, bán đồ hay điến đấu giá...
- Bổn công tử đến đây bán đấu giá, mà món đồ ta bán không phải phàm vật, mau kêu người đứng đây nói chuyện với ta...
Nữ tiếp thị nghe vậy liền ngạc nhiên nhưng rất nhanh trở về bình thường, nàng liền cuối chào nói.
- Vậy xin mời công tử đến phòng dành cho khách nhân, để ta đi báo với hội trưởng...
- Được...
Nữ tiếp thị dẫn Nguyễn Minh đi đến phòng khách vip rồi đi ra ngoài thông báo, sau 2 phút cánh cửa phòng mở ra, một trung niên nam nhân bước vào cười hòa nhã nói.
- Vị công tử đây, không biết ngài muốn đấu giá bảo vật gì, có thể cho ta xem qua một chút không...
- Xem thì không được nhưng nhìn bên ngoài thì được...
Nguuễn Minh lấy ra một cái ngọc giản, từ bên trong ngọc giản tỏa ra khí tức cường đại mà chỉ có Linh Vũ cấp công pháp hoặc võ kỹ mới có, tên hội trưởng cảm nhận được khí tức kia liền kinh hãi đứng dậy nói lắp bắp.
- Linh...Linh...Linh vũ cấp...công pháp...
- Đúng...mà cũng không đúng, nói cho đúng là Linh Vũ cao cấp công pháp... nó có tên Huyền Phong Lộng Thiên quyết, sao các ngươi có muốn nhận cuộc làm ăn này không...
Nguyễn Minh để ngọc giản lên bần nhìn tên hội trưởng nói, tên hội trưởng rất nhanh từ kinh hãi trở lại bình thường rồi cung kính khom người nói.
- Vị đại nhân đây..., việc này ta không làm chủ được nên phiền đại nhân đợi một lát ta đi mời chỉ quản cao nhất đến nói chuyện với ngài...
- Được ngươi cứ đi đi...
Tên hội trưởng cung kính khom người một cái rồi chạy ra ngoài, lúc này bên trong nội tộc Hoàng Phổ gia tộc một trung niên đang tức giận cầm roi quất vào Hoàng Phỏ Ảnh chính là tên ca ca của Hoàng Phổ Tình vì chuyện hắn đắc tội với cường giả trẻ tuổi thần bí.
- Tên ngu xuẩn...chát...ta có dạy ngươi kiêu ngạo không xem ai ra gì sao...chát..., bây giờ ngươi lại đắc tội với một cường giả trẻ tuổi, đầu ngươi bị nhúng nước sao... Chat chát chát...
Tên trung niên vừa quất vừa mắng, chuyện là hôm qua Hoàng Phổ Tình vừa về tới gia tộc liền đem chuuện này báo cho tộc trưởng cũng là cha nàng, khi lão vừa nghe thì giận sôi máu tính đi tìm tên nghịch tử kia giáo huấn nhưng nghỉ lại hắn vừa bị thương bởi uy áp của vị kia thì không nở, đợi đến sáng hắn vừa hồi phục thì lão liền lôi tên nghịch tử ngu xuẩn này ra đánh, Hoàng Phổ Ảnh từ hôm qua đến giờ vẫn còn sợ bởi uy áp khủng bố kia, thứ mà hắn chỉ cảm nhận trên người phụ thân, tuy hiện tại hắn bị đánh nhưng chỉ là đau đớn ngoài da thôi nên có thể chịu được, còn người kia mang đến cho hắn sự sợ hãi đến từ tận linh hồn, sự sợ hãi của thực lực tuyệt đối, Hoàng Phổ Thịnh (tộc trưởng) đang giáo huấn nhi tử thì tên hội trưởng lúc nãy nói chuuện với Nguyễn Minh chạy vào nói.
- Tộc trưởng có đại sự...
- Vội vàng như vậy còn ra thệ thống gì nữa..., nói đi có chuyện gì...
- Bẩm tộc trưởng..., bên đấu giá hội có một vị công tử trẻ tuổi mang một bộ công pháp Linh Vũ cấp cao cấp đến đấu giá, thuộc hạ không dám quyết định nên đến mời tộc trượng chủ trì...
Tên tộc trưởng giơ roi lên tính đánh tên nghịch tử kia nhưng khi nghe tên hội trưởng nói thì khựng lại sau đó ném roi đi, chạy tới kích động nắm chặc vai tên hội trưởng hỏi.
- Ngươi vừa nói cái gì...nói lại xem...
- Bẩm...bẩm tộc trưởng...có vị công tử trẻ tuổi muốn bán đấu giá công pháp Linh Vũ cấp cao cấp...
Tên hội trưởng bị tộc trưởng nắm đến gãy xương vai nhưng không dám kêu đau mà nói lại lời vừa nói, Hoàng Phổ Thịnh nghe lại rõ ràng thì nắm cổ áo của tên hội trưởng kích động vui mừng bay thẳng đến phòng đấu giá bằng tốc độ nhanh nhất, khi đến cửa phòng của vị công tử kia thì Hoàng Phổ Thịnh chỉnh chu lại tác phong rồi đẩy cửa đi vào, vừa vào lão liền ngạc nhiên vì vị công tử trước mắt vô cùng trẻ tuổi và có 6 nữ nhân xinh đẹp hầu hạ bên cạnh mà trong 6 nữ nhân đó thì nữ nhân có bộ dạng vũ mị đến tận xương thì lão không thể nào nhìn thấu tuvi và vị công tử kia cũng vậy, Hoàng Phổ Thịnh rất nhanh thu hồi ánh mắt rồi cười đầy thân thiền nhìn vị công tử trẻ tuổi nói.
- Vị công tử đây...không biết ngài muốn bán công pháp Linh Vũ cấp có thật hay không.
- Ngươi tự nhìn đi...
Nguuễn Minh nhìn con cá đã cắn câu nói, Hoàng Phổ Thịnh đưa ánh mắt nhìn vào cái ngọc giản trên bàn liền mừng rở kích động, vì công pháp ngọc giản trên bàn tỏa ra khí tức mạnh hơn công pháp trấn tộc Tạo Hóa cao cấp công pháp của Hoàng Phổ gia rất nhiều, lão tuy chưa nhìn thấy công pháp Linh Vũ cấp nhưng đã nghe qua nó, mà cái này chắc chắn là như vị công tử này nói, đây là công pháp Linh Vũ Cao cấp, Hoàng Phổ Thịnh ánh mắt nhìn cái ngọc giản như muốn lao lên cướp nhưng lý trí của lão không cho phép, tộc trưởng của một gia tộc thì phải có đủ định lực và sự khôn khéo, chưa nói đến vị công tử này có gia tộc lớn chống lưng hay không, chỉ mỗi việc lão không nhìn thấu tuvi của hắn đã đủ cho thấy hắn rất mạnh, mà trường hợp hắn ẩn giấu tuvi thì cũng có nhưng lão chắc chắn hắn mạnh hơn lão, nhìn cái công pháp ngọc giản này là đủ hiểu rồi, Hoàng Phổ Thịnh thu lại tâm tình rồi nhìn Nguyễn Minh cười nói.
- Không biết công tử có muốn bán cho Hoàng Phổ gia không chúng ta sẻ trả giá cao khiến công tử hài lòng.
- Vậy ngươi thử nói xem ngươi đưa ra giá thế nào..., nên nhớ đây là Linh Vũ cao cấp công pháp không phải võ kỹ...
Nguyễn Minh tuy không quan tâm giá cả lắm nhưng chọc cái tên bố vợ tương lai này cũng vui, Hoàng Phổ Thịnh nghe Nguyễn Minh nói thì bộ óc đầy chất sám của lão liền hoạt động hết công xuất, cuối cùng lão định ra một cái gia đến lão cũng run rẩy.
- Vậy công tử thấy 200 vạn Niết Bàn đan thì sao...
- Ngươi ra cái cũng không hiền lành lắm nhỉ, để ta phổ cập lại cho ngươi hiểu giá trị của thứ này nhé..., Linh Vũ hạ cấp công pháp rẻ nhất là 500 vạn, Linh Vũ trung cấp công pháp giá rẻ nhất là 2000 vạn, Linh Vũ cao cấp công pháp rẻ nhất là 5000 vạn Niết Bàn đan..., mà công pháp này thuộc hàng đỉnh của Linh Vũ cao cấp thì ngươi nghỉ nó có giá bao nhiêu...
Nguuễn Minh nói vậy cũng không phải chém gió, đúng là công pháp mắc hơn võ kỹ rất nhiều, vì một cuốn công pháp cao cấp có thể khiến một gia tộc trở nên cường thịnh, nên Hoàng Phổ Thịnh mới kích động như vậy và quyết khô máu để có được công pháp này, Hoàng Phổ Thịnh nghe Nguuễn Minh nói thì mặt tái mét, lão đúng là có nghe Limh Vũ công pháp rất quý báu và cũng không nghi ngờ lời nói của Nguyễn Minh, nhưng con số lão đưa ra là toàn bộ tích góp của gia tộc trong hàng trăm năm đấy, đang lúc Hoàng Phổ Thịnh tính từ bỏ thì Nguuễn Minh cười lớn nói.
- Hahaha...ta đùa lão thôi, thật ra ta tính dùng nó để đuổi khéo một nha đầu Hoàng Phổ gia các ngươi nhưng nha đầu đó không cần ta đuổi thì đã đi rồi, mà coi như ta và các ngươi cũng có duyên nên ta tặng nó cho các ngươi đấy, không cần nghi ngờ, ta không phải loại chơi âm mưa quỷ kế đâu, nếu các ngươi sợ có thể đem bán nó, giá thì ta đã phổ cập cho lão rồi đấy, thế thôi nhé...tạm biệt...
Nguyễn Minh nói xong liền đứng dậy đi ra ngoài rồi biến mất trước sự ngở ngàn của đám người Hoàng Phổ gia, Hoàng Phổ Thịnh đứng hình trước sự xoay chuyển nhanh đến chóng mặt này cho đến khi Nguuễn Minh biến mất hắn mới hiểu ra vị công tử đó là ai, vì trong lời nói hắn nhắt đến nha đầu Hoàng Phổ gia và kết hợp với chuuện hôm qua nghe con gái lão kể thì có thể chắc chắn, từ nha đầu kia là ám chỉ con gái lão, Hoàng Phổ Thịnh sau một lúc trầm ngâm thì đột nhiên mắt lão mở lớn vì lão nghỉ đến một khả năng, đó là vị công tử kia thích con gái lão nhưng vì một lý do nào đó mà không trực tiếp theo đuổi mà mượng hoa dân phật, chứ chuuện cho người khác công pháp cao cấp như vậy vì có duyên là điều hết sức vô lý, mà khoan đã cái chữ "có duyên" này có thể hiểu theo nghĩa khác nha, Hoàng Phổ Thịnh sau khi vận động hết công xuất liền hiểu ra ẩn ý trong câu nói kia, lão liền vui vẻ thu ngọc giản lại rồi đi về, nếu Nguyễn Minh mà biết điều lão nghỉ thì phải khâm phục lão rồi phán một câu "lão cáo già", đúng là trong câu nói của hắn có ẩn ý như vậy nhưng hắn nghỉ lão phải suy nghỉ mấy ngày mới ra cơ, Hoàng Phổ Thịnh đi về đến biệt viện thấy tên nghịch tử vẫn quỳ ở đó thì thở dài nói.
- Ảnh nhi đứng lên đi...lần sau hãy hành sự khôn ngoan một chút, vị công tử kia cũng không trách con nữa nên không cần lo lắng chuyện đó, mau về đắp thuốc đi...
- Vâng phụ thân...
Hoàng Phổ Ảnh nghe phụ thân nói thì đứng lên đi về, hắn không phải là kẻ ngu ngốc nhưng vì sống trong nhung lụa và thiên phú cao nên đã hình thành tính kiêu ngạo rồi biến thành tự phụ nên hắn mới mắc sai lầm như hôm qua, mà từ khi hắn nghe tên hội trưởng kia nói có một vị công tử trẻ tuổi bán công pháp Linh Vũ thì hắn đã nghỉ ngay đến người kia, rồi khi nghe phụ thân hắn nói thì hắn chắc chắn là người kia nên mới yên tâm đi về, lúc hắn vừa về cũng là lúc Hoàng Phổ Tình chạy vào, vì nàng có nghe tin một vị công tử thần bí bán công pháp, khiến nàng nghỉ đến người kia nhưng chưa kịp chạy đến phòng đấu gia thì nghe phụ thân đã về liền chạy đến tìm phụ thân, vì nàng nghỉ người kia chắc đã đi rồi có đến cũng không gặp mà cũng chưa chắc là người nàng muốn tìm nên tìm phụ thân hỏi là tốt nhất, nàng chạy vào thì thấy lão đang cầm một cái ngọc giản và đang nhắm mắt tu luuện, Hoàng Phổ Thịnh thấy con gái đến liền mở mắt, vì chuyện công pháp làm sau cũng được, nhưng chuyện con gái thì phải làm rõ trước, lão nhìn Hoàng Phổ Tình bằng ánh mắt đầy ý vị hỏi.
- Tình nhi...con và vị công tử kia có quan hệ thế nào...
Hoàng Phổ Tình nghe phụ thân nói liền xác định người kia là người mình muốn tìm nhưng lời phụ thân nàng hỏi là có ẩn ý à, nàng cũng hiểu cái ẩn ý đó là gì nhưng nàng không biết trả lời như thế nào, chẳng lẻ nàng nói bị người ta bơ cả tuần rồi thích người ta à, da mặt nàng không cho phép nói như vậy, vì mặt quá mỏng nên nàng không nói đến cái chuyện bị hắn cho ăn bơ cả tuần cho phụ thân nghe, nên nàng khi nghe phụ thân hỏi thì chỉ có thể đỏ mặt cuối đầu không dám nói, Hoàng Phổ Thịnh thấy con gái lộ ra cái vẻ mặt chưa bao giờ lộ ra thì mĩm cười, vì lão đã đoán đúng, con gái lão và vị công tử thần bí kia có một chân, Nguyễn Minh mà biết suy nghỉ của lão chắc ôm bụng cười chết mất, Nguyễn Minh chỉ đơn giản ám chỉ hắn có ý với con gái lão và để lão tác hợp cho hắn, ấy vậy mà lão lại nghỉ xa đến vậy, và còn cái bộ dạng đỏ mặt ngượng ngùng của Hoàng Phổ Tình nữa, nếu hắn mà biết thì đã ném hết liêm sĩ mà ôm nàng về làm áp trại phu nhân luôn rồi, Hoàng Phổ Tình bị phụ thân nhìn chằm chằm thì đã không chịu nổi nữa liền bỏ chạy, quả nhiên da mặt nàng rất mỏng à, Hoàng Phổ Thịnh thì cười đầy sản khoái vì trong tương lai lão rất có thể sẻ có một con rể cường đại rồi, "mà cũng phải công nhận vị công tử đó cũng thật cao tay, đến đứa con gái lạnh lùng của lão mà hắn vẫn có thể hớp hồn nàng như vậy, quả là cao thủ về mọi mặc" đó là suy nghỉ của lão, trong khi Hoàng Phổ Thịnh tự não bổ thì vị công tử thần bí Nguyễn Minh của chúng ta đang tiếp tục hành trình du sơn ngoạn thủy cùng chúng nữ.