Sáng sớm ngủ dậy, Lăng Cẩm Dục phát hiện người bên cạnh đã rời đi từ Lúc nào. Hắn cũng chỉ nghĩ là Cô ở dưới phòng khách vơi mẹ mình.
Lăng Cẩm Dục, vội vàng mặc lại quần áo, xuống gặp mẹ mình.
Lăng Phu nhân, đang nhâm nhi hồng trà, nở nụ cười về phía con trai mình.
" Tiểu Dục, con dậy sớm vậy? Sao không ngủ thêm chút nữa!
Lăng Cẩm Dục, nhìn quanh không thấy Huyên Huyên đâu, đành hỏi mẹ mình.
" Mẹ , có thấy Huyên Huyên đâu không ? Sáng giờ con không thấy cô ấy đâu hết?
Lăng Phu Nhân, nhìn gương mặt lo âu của con trai mình, thì đã đoán ra được phần nào! Bà không ngại mà thêm mắm dặm thêm muối.
" A" Sáng nay cô ấy đã xin nghĩ việc, con cũng đã tốt hơn. Nên mẹ đồng ý cho cô ấy nghĩ rồi.
Lăng Cẩm Dục ,hai mắt trợn tròn, trong bụng sinh khí.
" Nữ nhân đáng chết, ăn sạch hắn rồi chạy. Em đừng để tôi bắt được em.
Bà nhìn sắc mặt con trai bà, từ xanh chuyển sang đen. Sau cung là nghiến răng : " Có phải con làm gì có lỗi với Huyên Huyên rồi hay không?
" Mẹ cảm thấy, Huyên Huyên rất tốt. Đa phần con khỏe mạnh đều do cô ấy cho, con nên quý trọng thứ trước mắt.
" Mẹ! Con biết rồi. Con sẽ bắt cô ấy về cho mẹ ": Lăng Cẩm Dục như kiên định, trịnh trọng mà nói với mẹ mình.
Sau đó, hắn Quay Lưng Rời đi, bắt đầu cuộc hành trình truy đuổi Huyên huyên.
" A Phong~~ Anh giúp tôi. Tra xem Lâm Huyên Huyên đang ở đâu.
" Nếu tìm ra, gửi địa chỉ sang cho tôi " :
" Vâng! Thưa Lăng Thiếu.
Lăng Cẩm Dục hài lòng, tắt điện thoại, chờ tin vui.
______________
Huyên Huyên nhếch môi cười câu dẫn ": Sao rồi! Hắn lại gọi sai bảo anh theo dõi tôi?
" Rất không may với anh rồi A Phong. Hôm nay để bổn cô nương bắt được tận tay, đã là tới số của anh rồi.
Lúc này, A Phong bị trói lại nằm lăn trên giường. Miệng còn bị nhét mớ giẻ vào. Không nói lên lời.
Huyên Huyên ghé tai sát vào A Phong ": Hả! anh nói cái gì cơ? Thả anh ra hả.... Mơ đi.
" Thả ra rồi cho anh báo với tên thần kinh kia à.. Anh ngoan ngoãn ở đây.
" Điện Thoại của anh, tôi tạm thời tịch thu, ừmmm nên ngược anh như thế nào đây?
[...] Ký chủ. Cô có thể đừng đi vào con đường bạo lực được không?
[...] chúng ta có thể văn minh mà vắt kiệt đối thủ.
" Bổn cô nương rất mệt. Và còn lười.
[...] ".."""
Huyên Huyên chụp lại hình ảnh bị trói của A Phong, gửi sang cho Lăng Cẩm Dục.
Lúc này, Lăng Cẩm Dục nhận được tin nhắn của A Phong thì mừng như điên.
Nhanh chóng mở hộp thư ra, hắn đứng hình mất năm giây! Hình ảnh A phong bị trói, còn Trần trụi. Kèm theo lời nhắn.
" Lăng Thiếu, anh nói sẽ chơ tôi Hai ngày không xuống được giường? Nhưng rất tiếc tôi chỉ mất hai tiếng để xuống giường rồi.
" Tôi nên ăn từ đâu, ở trên Người tên A Phong này đây ? AQA
Lăng Cẩm Dục tức giận, đập nát điện thoại vào tường. Rống giận.
" Lâm Huyên Huyên ... Em được lắm. Em thành công chêu tức chết tôi"