Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta

Chương 1139: Khiêu chiến Thú Thần – Đế Thiên(2)



Hắc động dần khép lại nhưng Hoắc Vũ Hạo và Đế Thiên đều đối với Không Gian Chi Lực tạo nghệ có trình độ nên biết vùng không gian trước mặt hai người đã bể thành từng mảnh, muốn hoàn toàn khép lại còn cần cần rất nhiều thời gian.

 

Thoáng lướt đi trăm dặm, hai người Hoắc Vũ Hạo và Đế Thiên đều ăn ý dừng lại thân hình. Hoắc Vũ Hạo mở ra Vận Mệnh Chi Nhãn, tay phải hướng Đế Thiên điểm tới mà trên người không có Hồn Hoàn sáng lên nhưng đỉnh đầu Đế Thiên nhiều hơn một cái nước xoáy cùng một cái đầu lâu. Hoắc Vũ Hạo đồng thời thi triển Tinh Thần Hỗn Loạn cùng Hư Nhược lên Đế Thiên.

 

- Chiêu số của ngươi không có tác dụng với ta, dù Tinh Thần Lực của ngươi có cao tới đâu cũng không được. Trừ phi ngươi có thể đạt tới ngự trị ở bên trên ta cái khác độ cao. Chúng ta Long tộc vốn là đối đại đa số tinh thần công kích miễn dịch.(Đế Thiên)

 

Đế Thiên hướng phía Hoắc Vũ Hạo điểm một ngón tay, Hoắc Vũ Hạo chung quanh thân thể 1000m trong phạm vi , đã nghĩ sôi trào bình thường nguyên một đám Tử Sắc bọt khí trống rỗng xuất hiện lại nhanh chóng nổ nát vụn hóa thành Tử Sắc phong ba hướng phía trung tâm tụ lại, lại lẩn quẩn phóng lên trời.

 

Kinh khủng Ám nguyên tố đem ăn mòn đặc tính phát huy tinh tế nhưng Tử Sắc khu vực nhanh chóng an tĩnh lại, do Tử Sắc dần dần biến thành màu trắng thành từng mảnh óng ánh sáng long lanh bông tuyết theo trên không bay xuống sau đó vòng xoáy màu tím liền dần dần tán loạn hóa thành vô số bông tuyết tứ tán bay tán loạn.

 

- Được, xem ra ngươi đã lĩnh ngộ Cực Hạn Chi Băng chân lý.(Đế Thiên)

 

Đế Thiên vung tay lên, đi tới trước mặt bông tuyết tự nhiên bay ra, tay phải nâng lên không có thu hồi mà phát sinh biến hóa, khớp xương nhanh chóng trở nên vừa thô vừa to sau đó từng khối lân phiến nổi lên thình lình biến thành một cái long trảo.

 

- Long Thần Trảo sao?(Hoắc Vũ Hạo)

 

Hoắc Vũ Hạo đối với Đế Thiên vận dụng Long Thần Trảo hơi cảm thấy bất ngờ, sự hiểu biết của thế nhân với Long Thần Trảo là ẩn số nhưng uy lực rất khủng khiếp.

 

Long Thần Trảo vừa xuất hiện tuy chưa có tiến hành công kích nhưng giữa thiên địa phảng phất xuất hiện một loại khó có thể hình dung uy nghiêm khí tức, Hoắc Vũ Hạo phát ra tất cả bông tuyết trong nháy mắt này vậy mà đồng thời nghiền nát biến mất không thấy gì nữa mà ngay cả chính hắn cũng theo tuyết sương mù lộ ra thân hình, thân thể rất nhỏ địa chấn động.

 

Long Thần Trảo chỉ xa xa Hoắc Vũ Hạo, Đế Thiên sau lưng to lớn hắc long quang ảnh chậm rãi nổi lên mà ở cái này hắc long quang ảnh phía trên ẩn ẩn có một đoàn hào quang bảy màu lóe ra. Hoắc Vũ Hạo chưa từng thấy Đế Thiên trong trạng thái hiện giờ, hắn cảm thấy một cổ trói buộc linh hồn cùng thân thể không cách nào chống lại.

 

‘Đây không phải lực lượng mà bất kỳ người nào tỏa ra được, tuyệt đối là vượt qua Cực Hạn Đấu La mà sư phụ trước khi kế thừa Thần vị đạt được. Đế Thiên vận dụng Long Thần Trảo có lực lượng Bán Thần’ Hoắc Vũ Hạo nghĩ trong lòng

 

Hoắc Vũ Hạo vấn đề lớn nhất ở chỗ hắn căn bản là không có nghĩ đến chiến đấu giờ mới bắt đầu , song phương vẫn chỉ là thoáng thăm dò một chút, Đế Thiên dùng ra mình chung cực lực lượng. Tại mới vừa trong đụng chạm, hắn biết mình đã thua bởi Đế Thiên kinh nghiệm cùng mưu kế.

 

To lớn lực áp bách làm cho chính xác bầu trời đều đang run rẩy, Hoắc Vũ Hạo bên tai vang trở lại trầm thấp tiếng rồng ngâm. Đế Thiên trên tay Long Thần Trảo từng điểm từng điểm biến thành màu vàng, hai tròng mắt của nó bên trong lại bốc cháy lên hào quang bảy màu hỏa diễm. Một vòng nụ cười nhàn nhạt phù hiện tại Đế Thiên khóe miệng, nó trong nội tâm âm thầm đắc ý.

 

‘Không nghĩ tới đi, nhân loại? Trên thực tế, khi ngươi dám trước tới khiêu chiến ta thời điểm, ta cũng đã đem ngươi trở thành cuộc đời đại địch’ Đế Thiên nghĩ trong lòng

 

Đế Thiên tâm lý cao ngạo cực kỳ nhưng khi biết Hoắc Vũ Hạo xưa nay chưa từng có đạt được Đệ Tam Hồn Hạch thì nó không chút do dự phát huy ra công kích cường đại nhất của mình. Tuy Đế Thiên không biết Đệ Tam Hồn Hạch uy năng thế nào nhưng đừng quên hắn cũng nắm giữ song Hồn Hạch thời gian ít nhất là Hoắc Vũ Hạo vài chục vạn lần, hắn đối với Đệ Tam Hồn Hạch làm sao không có chút lĩnh ngộ.

 

Long Thần Trảo trên thực tế không phải Đế Thiên lực lượng mà tới từ Long Thần, Long Thần Trảo giúp nó đả bại qua vô số so với nó đối thủ cường đại, giúp nó đã trở thành một đời Thú Thần. Hiện tại, Đế Thiên vận dụng Long Thần Trảo lập tức đem Hoắc Vũ Hạo hoàn toàn áp chế. Hoắc Vũ Hạo trên người quang mang chớp nhấp nháy không ngừng biến hóa.

 

Thú Thần – Đế Thiên mơ hồ chứng kiến Hoắc Vũ Hạo trên thân Tam đại Hồn Hạch quang mang không ngừng lóng lánh. Mỗi một lần lóng lánh trên người của hắn Hồn Lực thì càng thêm mênh mông hướng ra phía ngoài tràn ra. Đế Thiên kỳ quái Hoắc Vũ Hạo làm những động tác có ý nghĩa gì, sau lưng Hoắc Vũ Hạo mấy vị Hồn Linh không ngừng lấp lóe thay đổi luân phiên nhau, Đế Thiên nào đâu biết Hoắc Vũ Hạo tựa hồ đang vận dụng các loại Hồn Lực ý đồ từ nơi này phần trói buộc trong tránh thoát đi ra ngoài.

 

Long thần Trảo trên tay Đế Thiên đã biến thành màu vàng hơn nữa đầu ngón tay vị trí lóe ra hào quang bảy màu.

 

- Không có tác dụng đâu, tại Bán Thần lực lượng trước mặt thì ngươi Hồn Lực càng tiêu hao nhanh hơn. Ta sẽ không giết ngươi mà chờ ngươi Hồn Lực tiêu hao hầu như không còn, ta liền mang ngươi về Tinh Đấu Đại Sâm Lâm.(Đế Thiên)

 

Hoắc Vũ Hạo ánh mắt bình tĩnh nhìn xem Đế Thiên, trên người Hồn Lực chấn động đột nhiên biến yếu. Hắn Hồn Lực một yếu bớt, Long thần Trảo trên tay Đế Thiên hào quang bảy màu lập tức sáng rõ, toàn bộ bầu trời đều kịch liệt bóp méo xuống. Đế Thiên sửng sốt trước biểu hiện của Hoắc Vũ Hạo, hắn biết một vị Cực Hạn Đấu La cường giả không dễ dàng sụp đổ, nhất là thiên tài như Hoắc Vũ Hạo.

 

Có điều, một khắc thất thần thì một đạo băng hào quang màu xanh lam lóe lên một cái rồi biến mất. Đế Thiên chỉ cảm thấy trước mặt hết sạch sau đó băng lam sắc quang mang đã đến trước mặt.

 

Đinh

 

Đế Thiên vô ý thức nâng lên Long Thần Trảo cản lại băng lam sắc quang mang xâm nhập nhưng băng lam sắc quang mang tựu như cùng tặng hoa tách ra bình thường huyễn hóa ra vô số đạo màu băng lam ánh sáng đem Đế Thiên thân thể hoàn toàn bao trùm.

 

- Lực lượng của Bán Thần không chỉ mình ngươi mới có.(Hoắc Vũ Hạo)

 

Hoắc Vũ Hạo quả thật là khinh thường Đế Thiên nhưng Đế Thiên không dám giết hắn, nếu vừa rồi Đế Thiên dùng Long Thần Trảo tấn công thì Hoắc Vũ Hạo rất có thể sẽ bị thương nặng. Hoắc Vũ Hạo vận dụng lực lượng Bán Thần chính là Thần Lộ Đao, vũ khí của Tình Tự Chi Thần – Dung Niệm Băng, chưa kể thủ đoạn của Hoắc Vũ Hạo không chỉ nhiêu đó. Hoắc Vũ Hạo đưa tay phải của mình ra sau làm ra hư không nắm lại động tác, trên thân có Thái Dương Chi Lực xuất hiện.

 

- Động tác đó? Không thể nào, ngươi không thể biết được chiêu thức của chủ thượng được.(Đế Thiên)

 

Đế Thiên nhìn Hoắc Vũ Hạo liền biết hắn tính dùng chiêu đó mà cũng là chiêu thức mà hắn khiêng kỵ cùng không muốn tiếp nhận công kích nhất.

 

- Thái Dương Trảm – Long Vu Tập Vũ Đao Pháp.(Hoắc Vũ Hạo)

 

Hoắc Vũ Hạo lợi dụng Thái Dương Chi Lực từ Hồn kỹ - Mô Phỏng mà hắn lấy từ Đường Long nhưng kết hợp với Long Vu Tập Vũ Đao Pháp bằng cách thông qua Thần Lộ Đao.

 

Hai bóng người giao hòa trong giây lát thì Đế Thiên phá vỡ không gian xuất hiện tại ngoài ngàn mét, Long Thần Trảo hào quang phía trên biến mất đồng thời trên người có bảy đạo vết thương, mỗi một đạo cũng không lớn cũng không có máu tươi chảy ra nhưng bên trên đều dính một tầng băng sương. Hoắc Vũ Hạo tại ngoài ngàn mét có chút thở dốc, trong tay Thần Lộ Đao lóe ra xanh đầm đìa quang mang, sương mù nhàn nhạt cùng ánh sáng màu lam dung hợp lẫn nhau.

 

Đế Thiên ánh mắt nhìn chăm chú Hoắc Vũ Hạo, sắc mặt đã kinh biến đến mức thập phần ngưng trọng. Tuy nhiên, Đế Thiên biết được Hoắc Vũ Hạo luân phiên công kích tiêu hao là to lớn nhưng hiệu quả không sai là khiến hắn bị thương. Cực Hạn Chi Băng uy năng đang đang điên cuồng xâm nhập thân thể của nó cùng với Thái Dương Chi Lực tứ ngược trong cơ thể làm cho hắn khó chịu không thôi.

 

Đế Thiên có thể hóa giải Không Gian Chi Lực nhưng Tinh Thần Ý Niệm và Cực Hạn Chi Băng sinh ra phá hư tính lại không phá giải được, hắn bằng vào Kim Nhãn Hắc Long Vương cường đại thể phách cản được nếu không đã xuất hiện thêm nghiêm trọng vết thương.

 

Đế Thiên nâng Long Thần Trảo lên, đầu ngửa lên trời gào thét, sau lưng cự đại hắc long quang ảnh bỗng nhiên nổ bung hóa thành vô số sương mù màu đen dũng mãnh chui vào thất thải long quang ảnh. Lập tức, thất thải long quang ảnh đại thịnh đưa Đế Thiên thân thể đều nhuộm thành bảy màu. Long Thần Trảo hướng phía Hoắc Vũ Hạo phương hướng làm ra một cái khẽ vồ động tác. Hư ảnh long trảo trống rỗng xuất hiện hướng Hoắc Vũ Hạo cầm lấy. Hoắc Vũ Hạo hai tay nắm chặt Thần Lộ Đao sâu hấp một hơi, chung quanh thân thể đầm đặc băng sương mù bằng tốc độ kinh người táo động.

 

Thần Lộ Đao giơ cao khỏi đầu, Hoắc Vũ Hạo cả người tràn đầy khí tức thần thánh, ý niệm cho người ta một loại khó có thể hình dung cảm nhận, phảng phất hắn đã cùng Thần Lộ Đao hoàn toàn hòa làm một thể. Hoắc Vũ Hạo trước mặt bộ phận biểu lộ trở nên nhu hòa, băng sương mù khép lại, thân thể của hắn biến mất thay vào đó là một đạo thân ảnh. Thân ảnh chừng trăm mét cao, toàn thân tản ra nhàn nhạt Băng Vũ khí tức, thấy không rõ lắm cụ thể tướng mạo chỉ có thể nhìn thấy nàng mặc lấy màu băng lam váy dài.

 

Một đoàn màu băng lam sương mù liền từ đầu nàng bộ phận vị trí thổi ra vừa vặn đón nhận Long Thần Trảo. Long Thần Trảo huyễn hóa ra thất thải quang ảnh vậy mà lập tức trên không trung dừng lại hơn nữa hóa thành màu băng lam. Đế Thiên không biết Hoắc Vũ Hạo vận dụng là hắn chưa từng vận dụng qua Băng Bích Đế Hoàng Hạt Đệ Cửu Hồn kỹ.

 

Hoắc Vũ Hạo khi đột phá lên Cửu Hoàn bởi hấp thu Tà Nhãn Bạo Quân Chúa Tể – Tà Đế Hồn hoàn cùng Hồn Cốt thì Băng Hùng Vương – Tiểu Bạch cũng cấp cho hắn Đệ Cửu Hồn Hoàn của Võ Hồn Băng Bích Đế Hoàng Hạt nhưng xảy ra dị biến Đệ Cửu Hồn Hoàn không có trực tiếp xuất hiện mà là xuất hiện một loại không giải thích được trạng thái, tựa như một đoàn sương mù. Khi đó, hắn Đệ Cửu Hồn Hoàn là màu đỏ nhưng hắn cũng không biết mình Hồn kỹ đến tột cùng là cái gì, mãi cho đến khi Băng Đế và Tuyết Đế thiêu đốt Linh Thức hoàn toàn cùng Hoắc Vũ Hạo hòa làm một thể thì Đệ Cửu Hồn kỹ mới hiển thị ra.

 

Mười vạn năm Hồn Hoàn sinh ra Đệ Cửu Hồn kỹ đương nhiên là có hai cái mà hai cái Hồn kỹ cũng không phải thuộc về bất kỳ một cái nào Hồn Linh, ngược lại là Tứ đại Hồn Linh nắm giữ Băng thuộc tình lực lượng thể cộng đồng, hơn nữa kết hợp được Thần Lộ Đao lực lượng hóa thành Cực Hạn Chi Băng hai đại chung cực Hồn kỹ.

 

- Bạo.(Hoắc Vũ Hạo)

 

Hoắc Vũ Hạo âm thanh lạnh như băng trên không trung vang lên. Đế Thiên thân thể bỗng nhiên chấn động, một cổ cường thế hắc sắc quang mang theo trong cơ thể nó bạo phát đi ra. Mặc dù như thế, tại trên người nó vẫn là vang lên liên tiếp tiếng nổ mạnh. Bị đông lại Long Thần Trảo kịch liệt rung rẩy, đúng lúc Hoắc Vũ Hạo thân thể lắc một cái đã xuất hiện ở Long Thần Trảo bị đông lại trực tiếp một chưởng vỗ lấy Long Thần Trảo.

 

Phốc

 

Xa xa Đế Thiên rung động run một cái. Bởi vì, Băng Bạo Thuật dẫn động nên Đế Thiên không có cách nào ngay đầu tiên đối Long Thần Trảo tiến hành khống chế hoặc đi chặn đường Hoắc Vũ Hạo, chỉ có thể trơ mắt nhìn Hoắc Vũ Hạo nhất chưởng vỗ vào Long Thần Trảo. Ngay lập tức, Đế Thiên đôi mắt co rút lại vì hắn cảm nhận được mối liên hệ giữa mình và Long Thần Trảo bị cắt đứt.

 

Hoắc Vũ Hạo vận dụng Đệ Cửu Hồn kỹ của Võ Hồn Băng Bích Đế Hoàng Hạt hai chung cực kỹ năng một trong Độ Không Tuyệt Đối lại lấy Đế Chưởng – Đại Hàn Vô Tuyết phụ trợ, kinh khủng nhiệt độ âm cùng Thần Lộ Đao bên trong Thần Chi Lực bộc phát giúp Hoắc Vũ Hạo chặn lại Đế Thiên trí mệnh đả kích.

 

Hoắc Vũ Hạo sắc mặt có chút tái nhợt, liên tiếp dùng đại chiêu để cho hắn bên trong cơ thể Tam đại Hồn Hạch điên cuồng vận chuyển. Đừng nhìn Hoắc Vũ Hạo nhìn như dễ dàng nhưng tiêu hao vượt qua 5 thành Hồn Lực. Đế Thiên hét lớn một tiếng đột nhiên oanh ra một quyền, lần này là quyền trái, một cổ ý niệm mang theo xưng bá thiên hạ xuất hiện. Hoắc Vũ Hạo sau lưng xuất hiện một cái to lớn hắc long há miệng liền đem thân thể của hắn thôn phệ, Đế Thiên xé mở Không Gian chui vào trong.

 

Trói buộc cùng ăn mòn nhưng ở Độ Không Tuyệt Đối tác dụng đều bị đông lại, Hoắc Vũ Hạo khi muốn phá vỡ Không Gian thì một đạo hào quang bảy màu lập tức theo bên cạnh hắn xẹt qua. Hoắc Vũ Hạo chỉ cảm thấy nửa người tê rần, lực lượng kinh khủng kéo lấy thân thể của hắn kịch liệt xoay tròn, Độ Không Tuyệt Đối nhiệt độ siêu thấp không có thể ảnh hưởng đến. Lúc này, Hoắc Vũ Hạo mới cảm nhận được uy lực thật sự của Long Thần Trảo.

 

Long Thần Trảo bên trong có một loại sức mạnh cực kỳ khủng bố. Tại bên trong sức mạnh còn kèm theo tăng thêm sự kinh khủng nguyên tố uy năng. Hoắc Vũ Hạo am hiểu là Băng thuộc tính nhưng Long Thần Trảo bao hàm ẩn chứa toàn bộ Thuộc tính.

 

Thủy – Hỏa – Thổ – Phong – Quang – Ám – Không Gian thất chủng nguyên tố chấn động đồng thời xuất hiện, hơn nữa cực kỳ hỗn loạn tư thái toàn diện bộc phát. Đế Thiên thả ra công kích theo đuổi không phải là lực lượng mà là tốc độ. Đế Thiên tốc độ xuất thủ thật sự là quá là nhanh, Không Gian Chi Lực cùng Hắc Ám Chi Lực dung hợp vận dụng đến cực hạn. Hơn nữa đúng lúc là tại Hoắc Vũ Hạo vừa mới tiêu hao rất lớn. Không có khóa định sẽ không có báo động trước, Hoắc Vũ Hạo cuối cùng không có thể hoàn toàn tránh né.

 

Hoắc Vũ Hạo nửa người tê rần, bên trong cơ thể Tam đại Hồn Hạch toàn lực vận chuyển mới chịu đựng được Long Thần Trảo công kích uy lực. Thôn phệ Hoắc Vũ Hạo vòi rồng hóa thành bột mịn, hắn sải bước chui vào Không Gian né tránh Đế Thiên công kích tới.

 

Hai người Hoắc Vũ Hạo và Đế Thiên thân hình lập lòe liên tục ở trên không trung, cứ chui vào trong Không Gian lại xuất hiện. Hoắc Vũ Hạo vận dụng đến Hồn kỹ do Tà Đế cung cấp Thì Không Chi Quang bắn thẳng về phía Đế Thiên.

 

- Thì Không Chi Quang? Ngươi làm sao thi triển được kỹ năng của Tà Đế?(Đế Thiên)

 

Khi đạo hào quang màu lam đậm xuất hiện thời điểm, thời gian phảng phất dừng lại. Đang chuẩn bị truy kích Đế Thiên trong nháy mắt này vậy mà hoàn toàn bị giam cầm tại giữa không trung.

 

- Đạo lý đơn giản như vậy mà ngươi không hiểu sao, Đế Thiên?(Hoắc Vũ Hạo)

 

Đế Thiên trong lòng minh bạch, Hoắc Vũ Hạo trước khi tới tìm nó khiêu chiến đã đi tìm Tà Nhãn Bạo Quân Chúa Tể - Tà Đế và làm thịt khiến cho Tà Đế trở thành Hồn Hoàn. Đế Thiên hai con ngươi lúc này đã hoàn toàn biến thành bảy màu, nó đang toàn lực thúc dục Long Thần Trảo lực lượng mới có thể miễn cưỡng không lại để cho Tinh Thần Bổn Nguyên của mình tại Thì Không Chi Quang trở nên già yếu.

 

Đúng lúc, Đế Thiên nhìn Hoắc Vũ Hạo trong tay lại thấy được một đạo màu u lam quang mang. Tia sáng cũng không cường thịnh chỉ là kẹp ở đầu ngón tay của hắn nhưng khi u lam sắc quang mang xuất hiện trong nháy mắt, vẻ tuyệt vọng xuất hiện ra hiện tại Đế Thiên đôi mắt ở chỗ sâu. Hoắc Vũ Hạo hai con ngươi thâm sâu như biển, tiếp theo một cái chớp mắt hắn nhắm lại hai con ngươi thậm chí liền Tu La Chi Đồng cũng theo đó khép kín. Trong tay hắn một ít điểm hào quang màu u lam bỗng nhiên cường thịnh nảy sinh thay thế trước khi Thì Không Chi Quang quang mang.

 

Vì chịu Thì Không Chi Quang ước thúc, Đế Thiên căn bản vô lực ngăn cản Hoắc Vũ Hạo. Lúc này, Hoắc Vũ Hạo phảng phất cùng Thiên Địa hòa làm một thể. Đột nhiên, hắn huy động cánh tay, một ít đoàn lam mang lập tức kiềm chế, một bả óng ánh sáng long lanh giống như thủy tinh điêu khắc thành màu xanh da trời cây đao phá không bay tới. Đế Thiên ánh mắt thảm biến, nó chứng kiến cái kia tầng tầng lớp lớp không gian bích chướng bị lập tức xuyên việt. Một đao kia tập trung Hoắc Vũ Hạo tất cả Tinh Khí Thần là của hắn tác phẩm đỉnh cao. Càng thêm đáng sợ chính là Đế Thiên cảm nhận cây đao trước đồng dạng cảm nhận được Bán Thần cấp khí tức.

 

Đế Thiên không tiếp tục nhìn cái thanh kia cây đao, bởi vì nó biết mình tránh không khỏi. Hắn cúi đầu xuống ngóng nhìn gia viên của mình trong ánh mắt tràn đầy quyến luyến cùng không muốn.

 

‘Long Thần, ta đại khái không thể hoàn thành ngài giao cho ta nhiệm vụ’ Đế Thiên nghĩ trong lòng

 

- Haiz, coi như là ngươi đã tận lực Đế Thiên.

 

Khi Đế Thiên cảm nhận được tuyệt vọng cùng tử vong thì âm thanh Đường Long vang lên. Đế Thiên giật mình ngẩng đầu lên nhìn Đường Long đứng ở trước mặt mình mà tay cầm cự phủ.

 

- Sư phụ, mau tránh. Ngài không đỡ nổi một kích đó.(Hoắc Vũ Hạo)

 

- Haha, ngươi quá xem thường ta rồi.

 

Đường Long tay phải cầm Rhitta dậm chân đứng giữa hư không, tay nâng lên đưa về sau sau đó cả cánh tay lẫn Rhitta đều bọc trong một tầng nước đen tuyền.

 

- LÔI MINH BÁT QUÁI!

 

Rhitta cùng Quỷ Điêu Thần Đao giữa không trung đụng vào nhau khiến cho Không Gian rung rẩy, Thiên Địa biến sắc. Đường Long tay cầm Rhitta cảm nhận được lực phản chấn truyền về thì trong lòng kinh ngạc, nếu hắn không phải không biết Hoắc Vũ Hạo không có ý giết Đế Thiên cộng thêm hắn không muốn Đế Thiên vì trận chiến với Hoắc Vũ Hạo mà trọng thương, như vậy khi Cổ Nguyệt Na biết hẵn là đau lòng, hắn là không nhịn được khi thấy lão bà mình đau lòng bộ dáng.

 

- Ta thua.(Đế Thiên)

 

- Thú Thần, chúng ta coi như là lần cuối gặp mặt nhưng ta vẫn còn muốn cảm tạ ngươi. Ngươi đã cứu mạng của ta hơn nữa nếu như không có ở trên thân thể ngươi lấy được những lĩnh ngộ, ta cũng không thể có thể có hôm nay lực lượng.(Hoắc Vũ Hạo)

 

Hoắc Vũ Hạo hướng Thú Thần – Đế Thiên khoát tay áo vừa sải bước ra đã trốn vào không gian biến mất không thấy gì nữa. Đường Long theo sát phía sau mà để lại câu nói cho Đế Thiên.

 

- Ngươi trở về Tinh Đấu Đại Sâm Lâm đi.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.