Triệu Vô Cực một rống này âm thành vô cùng to lớn hạo đãng, như là một làn sóng âm ầm ầm bùng nổ khuyếch tán ra tứ phương tám hướng.
Mà đứng mũi chịu sao bị Triệu Vô Cực dồn toàn bộ tổn thương vào không ai khác chính là Cầm các các chủ Yến Viên.
Bởi vì nàng vốn đang sử dụng âm công mê hoặc tâm trí người khác, lại bị Triệu Vô Cực chặn ngang một cước, đem âm công của nàng lấn át còn bắn ngược trở lại, khiến cho nàng lập tức bị nhận lấy phản phệ.
Phốc!
Một ngụm máu tươi phun ra, Yến Viên cũng cảm thấy trước mặt mình phát hoa, lỗ tai ù ù không dứt.
Vừa nãy nàng thành công trước mê hoặc đối phương, vốn tưởng rằng đối phương không thể nào thoát ra được của mình Mê tâm khúc, cứ như vậy sẽ bị bản thân dẫn dắt xuống dưới, ôm hận mà chết.
Không ngờ đối phương chỉ là mê man một chút, lập tức nhanh chóng tỉnh táo lại, sau đó chính là đối với nàng một rống.
Cái này một rống, quả thật khiến nàng ăn hết thiệt thòi.
Loại này Mê tâm khúc của Yến Viên vốn là đi âm nhu mê hoặc đường lối, mà Triệu Vô Cực Sư hống công lại là chí cương chí dương đường lối.
Triệu Vô Cực cảnh giới tuy thua nàng, nhưng nội lực cũng không hề kém bao nhiêu.
Vừa so chiêu, cao thấp liền phân ra.
Yến Viên sắc mặt tái nhợt, cả người mềm nhũn dùng ánh mắt kinh dị nhìn lấy Triệu Vô Cực.
Mà lúc này cả võ lâm liên quân cùng Thần Điện cao thủ cũng tỉnh hồn lại, không ít người liền tại chỗ nôn máu tươi, chịu nội thương nhẹ.
“ khốn kiếp, ta vừa rồi làm sao? Tại sao đầu có chút mơ hồ vựng vựng a!”
“ vừa rồi là Sư hống công của Triệu Võ tôn, là Triệu Võ tôn bảo chúng ta tỉnh lại sao? Chúng ta bị cái gì mê hoặc sao?”
“ là yêu nữ kia dùng âm công mê hoặc chúng ta! chúng ta là được Triệu Võ tôn gọi tỉnh!”
“ thì ra là thế, đáng chết yêu nữ!”
“ Phốc~ yêu nữ kia thật lợi hại, ta trúng nàng âm công mê hoặc, vậy mà trọng thương không nhẹ!”
“ nàng một tay này âm công vừa ra liền có thể mê hoặc toàn trường, quả thật là quần công lợi khí. Nhất định không được để nàng tiếp tục có cơ hội ra tay, mọi người cùng lên, đánh chết nàng!”
“ đúng vậy, đánh chết nàng!”
...
Phía sau một mảnh ồn ào, Triệu Vô Cực giơ tay lên ra hiệu bọn hắn tất cả im lặng xuống.
Hắn đối với năm vị chưởng môn nói:
“ các vị chưởng môn, bọn hắn chỉ còn hai cái Các chủ cùng mấy cái Đường chủ, các ngươi có thể giải quyết được sao?”
Trịnh Hạo Nhiên liếc mắt nhìn phía đối phương, hai cái Các chủ đương nhiên là Cầm các các chủ Yến Viên cùng thương các các chủ Tinh Kỳ, còn có chính là bốn tên đường chủ một tên sử dụng phi đao ám khí, đối thủ của Đường Thất Lang, một cái bị trọng thương sử dụng quyền pháp đối thủ của Tiếu Mị Mị, một cái sử dụng côn pháp cùng một cái sử dụng băng hàn chưởng pháp.
Nếu tính ra, là năm đấu sáu.
Nhưng tên kia bị thương đường chủ, cũng không lên nổi mặt bàn, Cầm các các chủ Yến Viên cũng bị Triệu Vô Cực đả thương chính xác là năm đấu năm, thậm chí năm đấu bốn rưỡi mà thôi.
Bọn hắn năm cái chưởng môn nếu còn không xử lí nổi hai cái Các chủ cùng ba cái Đường chủ, vậy thì ở trong trận chiến này cũng quá mất mặt.
Lúc nãy mọi người cũng chỉ là đánh nghi binh chờ Triệu Vô Cực bên này quyết ra thắng bại mà thôi.
Bây giờ chiến đấu đã có kết quả, cũng không cần tiếp tục chờ đợi thời gian dài nữa, có thể trực tiếp phân ra thắng bại được rồi.
Trịnh Hạo Nhiên mở đầu đáp ứng nói:
“ Triệu Võ tôn yên tâm, chúng ta có thể xử lí được!”
Triệu Vô Cực nhìn bọn hắn một chút gật đầu nói:
“ vậy giao bọn hắn lại cho các vị a!”
nói xong, hắn lập tức hướng về đám binh tôm tướng của Thần Điện phi thân lao tới, vừa ra chính là trảo pháp múa thành tàn ảnh, huyết quang ngập trời.
Bên này Trịnh Hạo Nhiên cũng xông lên đồng thời chủ động rống to một tiếng, nhắc nhở đám người:
“ giết a!”
Giết!
năm vị chưởng môn đồng thời xông lên, võ lâm liên quân cũng theo đó xông tới, lần này chính là một trận tử chiến đến cùng.
Phía sau đã bị khói độc chặn đường, không thể lui quân, phía trước thì có võ lâm liên quân gấp ba số lượng quân số áp chế, Thần Điện đám người không thể cấu hòa cũng không thể làm gì khác ngoài tử chiến đến cùng.
Tiếng kêu đánh kêu giết nở rộ một mảnh.
Được chứng kiến Yến Viên cầm pháp kinh dị, đám người nào dám để cho nàng có thời gian thi triển ra chiêu thức như lúc nãy.
Yến Viên vừa muốn vào thế đánh đàn, lập tức bị Trịnh Hạo Nhiên cấp tốc ngăn cản phá hư, khiến cho nàng chỉ có thể dùng Thánh Hi cầm liên tục bắn ra từng đạo phong nhận, chiến lực mất giá rất nhiều, thua cũng chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi.
Mà đám người võ lâm liên quân cũng là khí thế đại chấn, giết đến đỏ mắt.
Bọn hắn vốn vì lợi ích cùng cưỡng bức mà tham gia trận này đại chiến, nhưng đến đây gặp phải Thần Điện đám người cao cao tại thượng thái độ lập tức khó chịu trong lòng, sớm đã muốn chém chết đám người này.
Bây giờ không nghi ngờ gì, mọi người cùng lên, người đông thế mạnh, chiếm hết thượng phong.
Quả thật là nghiêng về một bên chém giết.
Thử hỏi như vậy, có thể còn sợ sao?
mà Triệu Vô Cực bên này, tốc độ giết người cũng vô cùng nhanh chóng, trước đây hắn hai ba thậm chí bốn năm trảo mới có thể thành công đánh giết một người của Thần Điện.
Nhưng bây giờ học được biến chiêu, đối với chiêu thức biến ảo đa dạng khôn lường, mỗi lần vung trảo ra tấn công tuy là thẳng tắp tiến công, nhưng lại ẩn chứa bốn năm đạo biến hóa ứng đối tùy theo đối phương hành động.
Chỉ cần đối phương hơi động một chút, hắn liền có thể dự phán ra đối phương tiếp theo hành động, từ đó khắc địch chế thắng.
Cái này cần cực nhiều kinh nghiệm chiến đấu cùng cực nhanh phản xạ tốc độ.
Mà Triệu Vô Cực lúc này, không thiếu thứ này.
Cho dù Trịnh Hạo Nhiên cái này Các chủ cấp nhân vật, cũng có lúc không kịp tránh né hắn trảo pháp biến chiêu cực tốc, chứ đừng nói đám binh tôm tướng cua này của Thần Điện.
Triệu Vô Cực hoàn toàn chính là một trảo một cái mạng người, có chút người có thực lực, chính là hai trảo.
Hoàn toàn chưa gặp ai có thể để hắn xuất ra trảo thứ ba.
Cứ như vậy, bên võ lâm liên quân cùng Triệu Vô Cực điên cuồng tổ chức đồ sát một phen, người của Thần Điện bên này liên tục ngã xuống.
Theo thời gian tăng dài, Thần Điện bên này quân số cũng càng ít.
Triệu Vô Cực đang giết vui vẻ lâm li, bỗng nhiên hắn cảm giác được, một cỗ khí tức khủng bố đang nhanh chóng tiếp cận nơi này.
Hắn lập tức nhớ ra, vừa nãy thương các các chủ Tinh Kỳ chính là bắn ra đạn pháo cầu cứu, hẳn là viện quân của bọn hắn đã tới.
Nhưng luồng khí tức này, quá mạnh mẽ, so với bất kì cái gì Các chủ trước đây hắn gặp đều mạnh mẽ hơn rất nhiều, giống như là một tòa đại sơn, cao to hùng vĩ nặng trình trịch vậy.
Hoàn toàn chính là một cảm giác đè ép khiến người ta không thở nổi, hắn như một phàm nhân chỉ có thể ngưỡng vọng sự cao lớn hùng vĩ đại khí của đối phương vậy.
Triệu Vô Cực trong ánh mắt lóe lên một vẻ tức giận, quay người lại đối với võ lâm liên quân rống to:
“ tất cả lùi lại cho ta~”
Một rống này, hắn hoàn toàn là dùng đến sư hống công.
Đang điên cuồng chém giết đám người, lập tức ngây người
Đang giết vui sướng a, tại sao phải dừng lại?
Không ít người thì đang từ trên thi thể đối phương nhặt lấy tiện nghi, mân mê mình vừa mới nhặt được đao kiếm cũng là một mặt mờ mịt, tại sao phải lùi lại?
Chỉ có đám người chưởng môn là vô cùng tinh minh, bọn hắn tuy có chút khó hiểu nhưng vẫn là lập tức làm theo Triệu Vô Cực yêu cầu.
Bởi vì bọn hắn biết, Triệu Vô Cực sẽ không tự nhiên đưa ra mấy cái ngốc nghếch mệnh lệnh mà từ bỏ lợi thế khó có được bây giờ.
Năm vị chưởng môn lùi lại, lập tức kéo lên môn nhân của bọn hắn phản ứng, cấp tốc lùi theo.
Mà đám giang hồ người cũng không ít người còn chưa bị giết đến đỏ mắt tình trạng, lập tức khôn khéo rút lui.
Đương nhiên, cũng là có một số lượng không nhỏ người, đều đang là mò thi, đang nhặt vũ khí, đang tìm chỗ tốt cho bản thân mình không chịu rút đi.
Bọn hắn trong lòng đều là cười lạnh:
“ muốn chúng ta rút chúng ta liền phải rút sao? Ngươi không nhìn một chút Thần Điện đám người đã bị đánh cho người ngã ngựa đổ, như một cái tiểu quai quai rúc vào một góc yếu ớt phòng thủ sao? Bây giờ không nhặt chỗ tốt, còn chờ đến khi nào? Chờ đến lúc các ngươi phân phối sao? Lúc đó chúng ta có thể có được mấy cái?”
“ ngươi Triệu Vô Cực tính là cái gì cọng hành? Nếu không phải vì Thần Điện tài bảo, chúng ta mới không đến cái chỗ khỉ ho cò gáy lại nguy hiểm này đây! Bây giờ có chỗ tốt, lại muốn chúng ta lùi lại? Ngươi nghĩ độc chiếm sao? Xưng ngươi một tiếng Võ tôn, ngươi còn thật cho mình là thần là thánh rồi? Buồn cười, ha ha ha ha!”
“ tiểu tử vô tri, chờ lão tử nhặt đủ chỗ tốt, tu luyện có thành tựu khai sơn lập phái, đến lúc đó ai thèm điểu ngươi cái này vắt mũi chưa sạch tiểu tử, ha ha ha ha!”
Triệu Vô Cực nhìn đám người này, lắc đầu một cái.
Nhân tâm chính là như vậy xấu xí a!
Hắn hướng phía sau nhanh chóng lui thân, đứng phía trước đại quân vị trí, ánh mắt tràn đầy hiếu kì cùng căng thẳng nhìn về phía trước.
Thần Điện Điện Chủ, đại boss cuối cùng cũng bị kinh động.
Chỉ cần chiến thắng hắn, lần này Thần Điện chiến đấu cũng xem như thành công kết thúc.
Mà trận chiến này, cũng là trận chiến đỉnh cao mà hắn mong muốn.
Trong khóe mắt của Triệu Vô Cực, chiến ý chi hỏa nhanh chóng cháy lên, cực kì mong đợi nhìn về phía kia.