Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 146: Từ tiểu bạch vs thiết sát (2)



“bạo phong kiếm pháp - phong bộ!”

“ bạo phong kiếm pháp - bạo phong liên hoàn!”

Thiết Sát sử dụng kiếm chiêu kích thích bản thân tốc độ, lại sử dụng liên hoàn kiếm chiêu như là mưa rơi không ngớt hướng Từ Tiểu Bạch công kích tới.

Từ Tiểu Bạch không dám khinh thường cũng lập tức sử dụng ra “ đạp vân bộ” của mình để tăng cường tốc độ cho bản thân để ứng đối. 

Hai người kiếm chiêu va chạm liên tục, trên kiếm của Thiết Sát bám vào cương khí được bổ trợ sức mạnh công kích, dần dần áp chế lên Từ Tiểu Bạch.

Dù sao hắn là nhất lưu cao thủ, so về nội công tổng sản lượng cùng chất lượng đều có phần nhỉnh hơn Từ Tiểu Bạch, lại đã tụ khí thành cương, không áp chế nổi Từ Tiểu Bạch mới là chuyện lạ đây.

Từ Tiểu Bạch cũng không phải là không đọc được tình hình trận đấu, hắn cũng đang muốn phản công đưa trận đấu về thế cân bằng.

Nhưng đối phương kiếm tới liên tục khiến hắn cũng là đau khổ chống đỡ.

May mắn Lăng Vân kiếm cũng là một cái cực kì bền bỉ kiếm, nếu không ở dưới cuồng phong bạo vũ công kích như thế sợ rằng sớm đã bị chặt đứt làm đôi, nhẹ cũng là toàn thân sứt mẻ. 

Từ Tiểu Bạch tìm được Thiết Sát công kích một kẽ hở thời gian,hắn thừa cơ thở dốc một cái lập tức phản công:

“ Lăng Vân kiếm pháp - xuyên vân nhất kích!”

Từ Tiểu Bạch hướng Thiết Sát tập kích mà tới cực kì nhanh chóng đưa kiếm đâm thẳng vào hắn mi tâm, khí thế hung ác muốn một kiếm đoạt mạng đối phương.

Thiết Sát cũng múa kiếm muốn quét ngang kiếm của đối phương chiêu này hắn đã quen thuộc phải dùng lực lớn một chút.

Từ Tiểu Bạch đang phát kiếm chiêu bỗng nhiên cả người chợt dừng một chút, Thiết Sát muốn đón đỡ kiếm chiêu cũng không hề đâm tới.

Trong lòng Thiết Sát cũng lộp bộp một cái, đối phương là hư chiêu, hắn chỉ giả vờ tấn công trực diện mà thôi.

“Lăng Vân kiếm pháp - xung trực vân tiêu!”

Từ Tiểu Bạch thân hình tử sát mặt đất bỗng nhiên lóe lên, hắn một kiếm cực kì hiểm hóc đâm ngược mà lên, giống như là xông thẳng mây xanh một kiếm, nhắm thẳng cổ họng của Thiết Sát mà tới.

Thiết Sát cũng có chút hốt hoảng, dưới chân thân pháp tránh né, nhưng kiếm của Từ Tiểu Bạch còn nhanh hơn hắn, hắn không thể tránh khỏi.

“Rống”! 

Thiết Sát rống giận gầm lên một tiếng, đối phương một cái nhị lưu đỉnh phong cảnh vậy mà có thể ép hắn tới mức độ này, hắn cảm thấy bản thân bị xỉ nhục,

Trên thân cương khí hộ thể lập tức sáng lên, dưới chân đạp mạnh một cái, Thiết Sát cực kì hiểm hóc thoát đi một kiếm này, nhưng kiếm vẫn là sượt qua da mặt của hắn cắt xuyên qua cương khí ở trên mặt hắn lưu lại một vệt cực nhẹ huyết tuyến.

Thiết Sát trong giây lát bùng nổ sức mạnh tránh né thành công một kiếm nhưng hắn cũng bị Từ Tiểu Bạch đánh thương, trong lòng cảm thấy vô cùng tức giận.

Đường đường Thần Điện võ sĩ, lại ở trên giang hồ bị một cái nhị lưu đỉnh phong cảnh giới đánh thương, trở về Thần Điện sợ rằng sẽ bị cười chê đến chết.

Vừa rồi hắn cũng là bùng nổ sức mạnh mới có thể tránh thoát một kích trí mạng, mồ hôi lạnh còn đang ở sau lưng toát ra, có thể nói là sinh tử một đường.

Nhất lưu cũng không như trong tưởng tượng mạnh như vậy, hộ thân cương khí đối với dưới bảo kiếm có tác dụng mạnh mẽ, nhưng gặp phải bảo kiếm cũng không thể hiện ra nó bao nhiêu uy lực, đơn giản vì bảo kiếm quá sắc bén mà thôi.

Hắn tức giận vung lên kiếm của mình hướng tay phải của Từ Tiểu Bạch đâm tới.

Từ Tiểu Bạch mồ hôi lạnh ứa ra, hắn cảm giác được đối phương nén giận một kiếm tốc độ vô cùng nhanh chóng không tránh được chính là một cánh tay đứt gãy kết cục.

Kiếm sĩ mất đi cánh tay thực lực cũng sẽ lập tức giảm mạnh, hắn không thể mạo hiểm được.

Cánh tay hơi hơi di chuyển tránh né, Từ Tiểu Bạch dưới chân lùi nhanh không dám tiếp tục cường công.

Xoẹt!

Tiếng cắt da thịt vang lên, Từ Tiểu Bạch cánh tay lập tức huyết hoa tung bay, hắn bị trúng đối phương một kiếm.

Lần này cũng là giống lần trước, hắn đã tránh né thành công vẫn là bị thương, Từ Tiểu Bạch càng cảm thấy khó hiểu.

Hắn lùi ra xa, hai mắt nhìn chằm chằm Thiết Sát, sợ đối phương ném thương mà cường công.

Bây giờ Thiết Sát đã biết hắn có sinh nhục tán, một cái sơ sẩy muốn trong chiến đấu sử dụng chính là đang tìm đường chết.

Đối phương kiếm chiêu quá quỷ dị, hắn có chút không hiểu.

Triệu Vô Cực ỏ bên dưới thì là đang không hề chớp mắt quan sát tất cả, hắn đã có chút suy đoán.

Từ Tiểu Bạch đang chiến đấu, hắn cũng không muốn nhắc nhở giúp đỡ đối phương quá nhiều, như thế sẽ hạn chế tiềm lực phát triển của Từ Tiểu Bạch.

Nhưng nếu không nhắc nhở Từ Tiểu Bạch chỉ sợ còn ăn nhiều thiệt thòi.

Triệu Vô Cực suy nghĩ một chút hướng Thiết Sát khiêu khích:

“Ta còn tưởng Thần Điện kiếm kĩ có bao nhiêu tinh diệu, thì ra chỉ là một số thủ đoạn nhỏ mà thôi. nếu có thể tỉnh táo nhận ra, các ngươi kiếm kĩ cũng không còn đáng sợ như vậy nữa. lần trước tên Cát La cũng là như vậy, lần này ngươi cũng là như vậy. các ngươi Thần Điện là tạp kĩ phường sao?”

Thiết Sát đang rất tức giận nhìn Từ Tiểu Bạch, gặp phải Triệu Vô Cực khiêu khích liền mở miệng mắng:

“ tiểu tử chớ ở bên ngoài nói linh tinh, ngươi làm sao hiểu được chúng ta Thần Điện thực lực mạnh mẽ!”

Triệu Vô Cực khiêu khích nói:

“ vậy sao? ta đúng là không rõ Thần Điện có bao nhiêu mạnh, nhưng các ngươi chỉ dám trốn tránh ở phía sau màn làm một số tiểu động tác mà không dám ở trên giang hồ đi lại thì có thể thấy được, các ngươi có điều sợ hãi hoặc là các ngươi có âm mưu nhưng thực lực chưa đủ nên mới phải trốn trốn tránh tránh như con chuột vậy. Ta nói có đúng không Thiết Sát các hạ!”

Thiết Sát không trả lời mà chỉ hừ lạnh một tiếng.

Triệu Vô Cực tiếp tục:

“ Thần Điện kiếm kĩ, tên Cát La lần trước chính là đánh vào ánh mắt điểm mù, ta không mấy thời gian liền có thể nhận ra, ngươi cũng giống hắn chỉ là một cái tiểu thủ đoạn mà thôi. ta nói các ngươi là phường tạp kĩ còn không chịu nhận? thế nào, có dám đánh cược một phen không?”

Thiết Sát nén giận nói:

“ đánh cược cái gì? ta tại sao phải đánh cược với ngươi?”

Triệu Vô Cực cười nói:

“ đánh cược ta biết được kiếm pháp của ngươi bí mật. nếu ta đoán đúng ngươi trả lời ta mấy câu hỏi là được, nếu ta đoán sai ta sẽ tặng luôn cho ngươi bộ bao tay này. ngươi nhìn a, bao tay này chính là cực phẩm binh khí a. Nếu ngươi không muốn đánh cuộc, ta cũng không ngại ở trên giang hồ tuyên truyền một chút các ngươi Thần Điện, cùng ngươi vào Cát La kiếm pháp đặc điểm để cho nhân sĩ trên giang hồ phòng tránh hai ngươi!”

Thiết Sát mặt tím lại, Thần Điện trước giờ vẫn là không hiện lên ở trên mặt nước chỉ lén lút hành động mà thôi, nếu bị Triệu Vô Cực một tuyên truyền ra sợ rằng rất nhiều người sẽ hiếu kì mà đi tìm hiểu, lúc đó lộ ra cái gì chân ngựa cũng không chừng. 

Hơn nữa đối phương đi tuyên truyền ra kiếm pháp của mình chiêu thức cùng đặc điểm chẳng phải là đang muốn để cho mọi người đều biết cách đối phó với mình sao?

Cho dù hắn suy đoán không đúng cũng có thể nói rõ một số chiêu thức lộ số a, như vậy cũng đủ đối với hắn bất lợi rồi.

Hắn cũng muốn xem xem, Triệu Vô Cực đối với kiếm pháp của hắn hiểu rõ được bao nhiêu,

Nhìn đối phương trên tay cực phẩm bao tay, Thiết Sát cũng là có chút tâm động.

Hắn biết rõ cực phẩm binh khí quý hiếm như thế nào, nhưng cực phẩm bao tay trên giang hồ gần như chưa từng xuất hiện qua.

Kiếm chính là gian hồ chủ lưu vũ khí, sau đó tới đao.

Bọn hắn cực phẩm binh khí tuy ít, nhưng bỏ công sưu tầm tìm kiếm có thể tìm được.

Nhưng cực phẩm bao tay quá khó luyện chế, cho dù là Thần Điện cũng không hề luyện chế ra một cái nào.

Bởi vậy Thiết Sát biết, Triệu Vô Cực trên tay đôi này bao tay, sợ rằng trên giang hồ hàng độc nhất, không có cái thứ hai.

Hắn lòng tham cũng đã bốc lên, mở miệng nói:

“ được, muốn đánh cược thì đánh cược, nhưng ta sao biết được ngươi sẽ chấp hành ngươi ước hẹn. Giang hồ nuốt lời người cũng không ít a!”

Triệu Vô Cực mìm cười, chỉ sợ ngươi không động lòng không cắn câu. chỉ cần động lòng, hắn nhất định sẽ tìm ra được một chút thông tin gì đó của Thần Điện.

Lần này thắng chắc, Thiết Sát là đang tự tìm xui xẻo, ha ha!
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.