Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 1077: Bỗng nhiên xuất hiện hiểu nhầm



Từ Tiểu Bạch đồng tử bỗng nhiên co rút lại, ta không thể thua!

Cho dù không có kiếm, ta còn quyền, còn sinh mạng này! không thể nào cứ như vậy chịu thua được!

nhất là thua trong tay bằng hữu chí thân của hắn, Triệu Vô Cực!

Từ Tiểu Bạch rống to, bôn lôi quyền bỗng nhiên phát ra, đánh vào Triệu Vô Cực một trảo này.

Ầm~

Một tiếng nổ phát ra, nhưng không phải là Triệu Vô Cực lui quân, ngược lại Từ Tiểu Bạch bị đánh bay lùi ra năm mét, lăn lộn trên mặt đất.

Triệu Vô Cực bỗng nhiên thu tay lại, vứt kiếm của hắn ra, sau đó thu nhỏ người lại cười nói:

“ chậc, không hổ là Tiểu Bạch nha, cuối cùng vẫn là dám đứng lên phản kháng!”

Thái Nhất nghe xong câu này tim đều muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

Tên tiểu tử này vừa rồi vận dụng một chiêu kia đối với đồng cảnh giới tu sĩ mà nói thật đáng sợ, chỉ cần không dám phản kháng, bị khí thế của Triệu Vô Cực chấn nhiếp mà bại trong tay hắn, sau này chỉ sợ cả đời cũng không bao giờ đi ra khỏi được hắn bóng mờ.

Đây chính là không giết người nhưng hủy đạo tâm a, đối với tu sĩ mà nói, tương lai liền vô vọng.

Hắn cùng Từ Tiểu Bạch là bằng hữu, vậy mà dám chơi mạo hiểm như vậy trò chơi, cảm thấy kích thích sao?

Hắn không biết Triệu Vô Cực có kích thích hay không, nhưng nhìn mặt Từ Tiểu Bạch lúc này ửng hồng thở hổn hển, hẳn là rất kích thích a!

Tuyệt địa phùng sinh, vì cầu một tia mạng sống cơ hội mà dùng tất cả dũng khí phản kháng, đây quả thật đối với đạo tâm lịch luyện không tệ nha.

Từ Tiểu Bạch cười ha ha nói:

“ thì ra là thế, thì ra là thế

ở giang hồ ngươi giết cái thây chất thành núi, máu chảy thành sông sau đó mới có thể bễ nghễ thiên hạ, làm một cái đệ nhất cao thủ a!

thì ra cảm giác đó chính là như vậy, ha ha ha, ta hiểu được!”

Từ Tiểu Bạch giống như phát điên cười lên, đám người không hiểu hắn là hiểu được cái gì, nhưng Từ Tiểu Bạch sâu sắc hiểu được, chính là Triệu Vô Cực một cái ánh mắt kia toát lên khí chất đem hắn tâm thần như thu vào đó, khiến hắn sợ hãi không thôi.

Một cái ánh mắt cao cao tại thượng, đứng giữa thiên địa duy ngã độc tôn, đối với tất cả mọi người xem đều như sâu kiến, vô cùng mạnh mẽ, vô cùng ác độc, nhưng lại cô đơn, bởi vì tất cả cường giả, cuối cùng đều bị hắn đánh bại, bị hắn giết chết, chỉ còn hắn đứng tại chỗ cao này, một mình lạnh lẽo.

Bỗng nhiên, một vòng xoáy linh lực hiện lên xung quanh Từ Tiểu Bạch, đám người nhìn thấy cảnh này lập tức kinh hô không ngớt.

“ ta thiên, Từ Tiểu Bạch vậy mà đột phá?”

“hắn đây là gian lận nha, làm sao có thể đột phá nhanh như vậy được? cho dù là cực phẩm tiên căn, tu luyện cũng không thể nhanh như vậy nha, đã là trúc cơ kì ngũ trọng rồi!”

“ người so với người muốn tức chết người a, đây là không muốn cho chúng ta sống tiết tấu sao?”

“ hắn đây meo vừa cùng Triệu Vô Cực nói cái gì cao xử bất thắng hàn tư thái, lại cùng Triệu Vô Cực đánh một trận liền đột phá, cái này đột phá cũng quá trò đùa a?”

“ cùng Triệu Vô Cực đại chiến một trận liền đột phá, các ngươi hiểu?”

Không biết ai bỗng nhiên nói ra lời này, đám người ánh mắt sáng rực lên nhìn về phía Triệu Vô Cực.

Triệu Vô Cực bỗng nhiên cảm giác toàn thân không tốt, một cỗ cảm giác bị hàng trăm hàng ngàn người nhìn chăm chú tập trung lên khiến hắn nổi cả da gà.

Con mịa nó, các ngươi coi ta là chỗ xoát cảnh giới sao?

Chưa nói có thật là hắn giúp được đám người này đột phá hay không, nhưng đông như vậy người muốn tìm hắn xoát cấp, hắn biết xoát đến bao giờ a?

Triệu Vô Cực cảm giác một trận gan đau, ánh mắt nhìn về phía Từ Tiểu Bạch tràn đầy bất thiện.

Từ Tiểu Bạch thì lúc này vòng xoáy cũng vừa tán đi, hắn nhìn mình hay tay một chút sau đó cười ha ha nói ra:

“ ta vậy mà đột phá? ha ha ha, Vô Cực,đa tạ đa tạ! Nghe nói trúc cơ kì từ ngũ trọng trở đi đột phá càng lúc càng chậm chạp khó khăn, không ngờ cùng ngươi đánh một trận liền đột phá rồi, hắc hắc hắc, quả nhiên là huynh đệ tốt!”

nói xong hắn hai tay một nhiếp, phi kiếm trực tiếp bị hắn thu vào đan điền, một mặt cười vui vẻ nhìn lấy Triệu Vô Cực.

Từ Tiểu Bạch chạy tới bên cạnh hắn, lập tức vỗ vỗ vai hắn cười to:

“ đạ ta a huynh đệ!”

Triệu Vô Cực xạm mặt lại chỉ chỉ về phía đang mắt lom lom nhìn hắn như nhìn một cái thiên tài địa bảo đám người khó chịu nói:

“ nhìn ngươi làm chuyện tốt,bọn hắn lúc này đều muốn đem ta ra làm xoát cấp bảo vật rồi a!”

Từ Tiểu Bạch ngạc nhiên ngoảnh đầu lại nhìn, lập tức một trận run lên.

Vừa rồi không chú ý, vừa chú ý liền một trận tê cả da đầu.

Đám người này lúc này đều hai mắt lom lom nhìn lấy Triệu Vô Cực, chỉ chờ mấy vị chấp sự mở ra trận pháp, bọn hắn sẽ lập tức vồ lên bắt lấy Triệu Vô Cực để xin hắn xoát cấp a!

Lúc này một cái chấp sự thấy Từ Tiểu Bạch cùng Triệu Vô Cực đã tỉ thí xong, muốn tắt đi trận pháp tiết kiệm Linh thạch, Triệu Vô Cực vội vàng la lên:

“ đừng động trận pháp, ta muốn rời đi!”

Hắn vừa nói một câu này, phía dưới đám người liền nổ ổ.

Một cái cực kì thê thảm giọng nam la lên:

“ Triệu sư huynh, ta thật thảm a.

Kẹt ở luyện khí kì thập nhất trọng đã có mười năm, thọ nguyên cũng sắp hao hết a, vậy mà còn chưa tới được luyện khí kì đỉnh phong.

Sư huynh giúp ta một chút đi, cho ta chiêm ngưỡng của ngươi cao xử bất thắng hàn tư thái, để ta đột phá đi!”

một cái khác lập tức kể lể:

“ sư huynh đừng đi, ta cũng kẹt ở luyện khí kì cửu trọng đã có năm năm, đều sắp phiền muộn đến bạc đầu a.

Sư huynh làm ơn làm phước giúp ta một tay đi!”

đám người cũng ồn ào lên:

“ đúng vậy a sư huynh!”

“ cho ta chiêm ngưỡng của sư huynh phong thái đi!”

“ giúp ta đột phá a sư huynh!”

“ đừng đi a sư huynh...”

........

Một loạt âm thanh thảm thiết kêu lên, Triệu Vô Cực mặt xạm lại nhìn Từ Tiểu Bạch một cái, trong ánh mắt ý vị kia không cần nói cũng biết, nhìn chuyện tốt của ngươi.

Từ Tiểu Bạch xấu hổ gãi đầu nói:

“ không bằng cho bọn hắn thử một chút đi, không chừng không được bọn hắn liền hết hi vọng a!”

Triệu Vô Cực tức giận, đè thấp giọng nói:

“ nói không chừng thành công, ta sau này chẳng phải trở thành xoát cấp tiểu bảo cho bọn hắn sao?”

Từ Tiểu Bạch khó xử quay mặt đi, hắn cũng là kẻ được lợi, chỗ này không tiện nói gì 

“a hèm!”

Thái Nhất trưởng lão bỗng nhiên tằng hắng một cái nói:

“ Vô Cực, ngươi là Thanh Vân Tông sư huynh, là dòng chính đệ tử.

Các sư đệ cứ như vậy cầu ngươi, ngươi bỏ đi sao được.

Như vậy đi, ngươi giúp một cái nào đó người thử nghiệm giống như Từ Tiểu Bạch lúc nãy cảm giác, nếu không được cũng là do hắn số mạng, không thể trách ai, cũng không ai được phép hướng Triệu Vô Cực tiếp tục yêu cầu quá đáng.

Các ngươi đồng ý không?”

đám đệ tử thấy Thái Nhất lên tiếng lập tức ồn ào lên:

“ được được, sư huynh giúp chúng ta thử một lần đi a!”

chỉ sợ ngươi không giúp, ngươi giúp chúng ta liền có người dám thử.

ở đây không ít người kẹt cảnh giới đã lâu, bọn hắn nếu có cơ hội thử nghiệm đột phá, đương nhiên sẽ liều một phen.

Hơn nữa cơ hội này còn không mất gì, ngu gì mà không thử.

Triệu Vô Cực thở dài nhìn Thái Nhất một cái, lại nhìn Từ Tiểu Bạch.

Tốt a một cái phu xướng phụ tùy, ách không đúng, một cái ta tung người hứng, quả thật làm rất đẹp a.

Nhưng cái này cũng là một cách để đám người này hết hi vọng, đừng có cùng hắn suốt ngày la hét nữa.

Triệu Vô Cực thở dài nói:

“ các vị chấp sự, mở ra trận pháp,ta muốn làm việc.”

Mấy người nghe vậy vui vẻ bỏ xuống trận pháp, Triệu Vô Cực ánh mắt nhìn toàn trường một cái, đám người lập tức khẩn trương lên.

Chỉ có một cơ hội a, ở đây ai không muốn thử cơ chứ?

Triệu Vô Cực bỗng nhiên chỉ vào cái kia kêu gào đầu tiên nam đệ tử nói:

“ ngươi đi! Ngươi gọi đầu tiên, cũng kẹt mười năm rồi, cho ngươi vừa vặn thích hợp!”

tên nam nhân này bị Triệu Vô Cực chọn trúng lập tức vui mừng hớn hở chạy tới, ha ha cười ti nói:

“ đa tạ sư huynh đa tạ sư huynh!”

đám người ở dưới một trận thở dài, cơ hội cứ như vậy mất đi a.

Triệu Vô Cực nói ra:

“ lát nữa ngươi việc cần làm chính là thủ vững tâm thần, dùng tất cả ý chí của mình đi phản kháng lại ta khí thế áp bách giống như Từ Tiểu Bạch vậy, như vậy mới có thể thành công a!”

đối phương nghe vậy lập tức vội vàng đáp trả:

“ vâng, đa tạ sư huynh chỉ điểm!”

Triệu Vô Cực đối với đám người nói:

“ các ngươi cũng không cần chờ mong quá nhiều, vừa rồi ai tung tin đồn vớ vẩn, không cần phải tin.

Từ Tiểu Bạch đây là vừa đến đỉnh điểm, muốn đột phá, ta chỉ là kích thích nhẹ hắn một cái hắn liền đột phá, cũng là do hắn cực phẩm tiên căn, các ngươi,... aizz, biết nói các ngươi thế nào đây!”

Triệu Vô Cực thở dài, phía dưới một người bỗng nhiên nhỏ giọng la lên:

“ Nhị cẩu huynh, ta đây có một viên sơ cấp thanh tâm đan, dùng để đột phá lúc sử dụng, ngươi đối phó Triệu Vô Cực sư huynh khí thế, sử dụng cũng có chút ích lợi, ngươi cầm đi!”

nói xong hắn ném lên một viên đan dược, tên này tên là Nhị cẩu lập tức bắt được, vui vẻ đa tạ.

“tạ cái gì tạ, chúng ta giao tình cũng nhiều năm, không cần quá câu nệ a!”

Nhị cẩu nghe vậy vô cùng cảm động, đều sắp rớt nước mắt.

Một cái khác lại nói:

“ ta đây có mảnh ngọc bội, chuyên dùng để đề thần tĩnh khí, đối với tăng lên tinh thần có chút xíu công dụng, tạm cho Nhị cẩu huynh mượn, xong việc nhớ trả ta!”

“đa tạ đa tạ!”

Nhị cẩu lần nữa vội vàng cảm ơn, đem ngọc bội đeo vào.

“ ta đây có một gốc Hỉ tâm hoa, bán rẻ cho Nhị cẩu huynh 20 điểm cống hiến...!”

“ ta đây có một cây trâm, cũng có thể đề thần...”

“ ta có một cái vòng cổ,...”

Triệu Vô Cực một mặt chết lặng nhìn đám người đang điên cuồng hiến vật quý, mấy phút sau, một cái bình thường ngoại môn đệ tử tên là Nhị cẩu từ một thân sơ sài y phục liền biến thành một thân thần trang chiến sĩ, mà Triệu Vô Cực cảm giác mình chính là đại boss, chuẩn bị cùng đối phương đánh cái liều mạng chiến.

Đáng nói chính là, bên dưới một đám lớn ngoại môn đệ tử đang mắt hau háu nhìn lên trên này, chờ lấy trên này Nhị cẩu cùng Triệu Vô Cực quyết chiến kết quả.

Triệu Vô Cực cảm giác gan đau, hắn giống như biến thành phản diện đại boss a?

Nhị cẩu được đám người hiến cho một thân thần trang, lúc này lòng tin bạo rạo đối với Triệu Vô Cực hò hét:

“ Triệu sư huynh tới đi, ta nhất định không thua ngươi!”

Triệu Vô Cực nhìn lên trời thở dài, ánh mắt chạm vào Thái Nhất trưởng lão, Thái Nhất trưởng lão nhất thời cũng bị biến cố này làm cho có chút hốt hoảng, sắc mặt xấu hổ nhìn lấy hắn.

Triệu Vô Cực nói ra:

“ được rồi, chuẩn bị xong chưa?”

“ đã xong, tới đi sư huynh!”

Triệu Vô Cực nhìn Nhị cẩu một mặt cực kì tự tin, thay một thân thần trang như là thần cản sát thần phật cản sát phật nhìn lấy mìm, nhẹ nhàng điều chỉnh lại mức độ sát khí cùng khí thế phát ra sao cho hợp lí, sau đó lần nữa ra tay.

Hắn là tới giúp người chứ không phải hại người, khí thế lúc nãy là cho Từ Tiểu Bạch chịu đựng, không phải cho cái này Nhị cẩu chịu đựng.

Nếu hắn như cũ toàn lực ra tay, Nhị cẩu chắc chắn không chịu được.

Kích thích, vừa vặn mới là tốt, mà không phải càng mạnh càng tốt

Quá mạnh kích thích, sẽ khiến người ta tan vỡ.

Triệu Vô Cực ô trảo vung ra, Nhị cẩu sắc mặt bỗng nhiên biến trở nên sợ hãi, sau đó dữ tợn.

Đúng lúc này, tham tâm đan, hỉ thần hoa, các loại đan dược linh khí đeo trên người hắn ầm ầm phát huy công dụng.

Nhị cẩu ánh mắt từ mờ mịt bỗng nhiên lấy lại một tia thanh mình, sau đó bỗng nhiên trở nên sắc bén rống to:

“ Triệu Vô Cực, ta không sợ ngươi!”

đối phương giống y như Từ Tiểu Bạch một quyền vung ra, sau đó liền bị Triệu Vô Cực đánh bay.

“oa oa oa, mau nhìn, linh khí bạo động!”

“ vòng xoáy linh khí xuất hiện, hắn đột phá kìa!”

“ a a a, phát hiện kinh thiên động địa, Triệu Vô Cực có thể giúp người khác đột phá!”

“ Nhị cẩu thật sự đột phá, Nhị cẩu đột phá, ta cũng có cơ hội đột phá a!”

“ ta bình cảnh đã kẹt tám năm, ha ha ha, Triệu sư huynh, lần này ngươi không chối nữa đi, ngươi nhất định phải giúp ta một tay a!”

“ ta cũng năm năm, Triệu sư huynh, giúp ta a!”

Triệu Vô Cực một mặt mộng bức nhìn lấy Nhị cẩu nằm trên đất, linh khí vòng xoáy tán đi, hắn bỗng nhiên nhảy lên cười to:

“ ha ha ha, ta đột phá, ta đột phá, ha ha ha!”

Nhị cẩu vui vẻ rống to, cảm giác bị kẹt tại bình cảnh mười năm khiến cho hắn vô cùng khó chịu cuối cùng cũng bị đánh tan, có thể không sung sướng sao?

nhưng một cái u oán ánh mắt nhìn tới khiến hắn giật mình tỉnh lại, sau đó lạnh cả sống lưng vội vàng cúi người chắp tay nói:

“ Triệu sư huynh, vừa rồi mạo phạm, sư huynh đừng trách tội a!”

Triệu Vô Cực thở dài, con hàng này vừa rồi la hét rất sướng a, giờ mới biết sợ?

Hắn lắc đầu nói:

“ được rồi, ngươi lui xuống đi!”

Triệu Vô Cực liếc mắt một cái, phía dưới đám người lúc này ánh mắt so với lúc trước còn nóng bỏng gấp trăm lần nhìn lấy Triệu Vô Cực, hắn cả người tê dại.

Từ Tiểu Bạch, Thái Nhất,tất cả đều là tại hai người các ngươi!

Trong lòng như có vạn đầu thảo nê mã chạy chồm mà qua, Triệu Vô Cực tế ra phi kiếm, muốn chạy.

Nhưng đúng lúc này một cái người như là cá chép giãy người một cái nhảy lên, nằm rạp trên đất túm lấy chân hắn khóc to:

“ Triệu sư huynh đừng đi a! giúp ta đột phá đi, ta kẹt bình cảnh đã tám năm rồi a!”

Tên này còn chưa xong, một cái khác lập tức học theo hắn, nằm rạp trên đất kéo chân Triệu Vô Cực:

“ Triệu sư huynh cứu mạng,ta thọ nguyên sắp hết, sư huynh giúp ta đột phá với a!”

Triệu Vô Cực tê cả da dầu, Từ Tiểu Bạch thấy vậy vội vàng chạy ra xa, ánh mắt nhìn về phía hắn vừa ngạc nhiên vừa hiếu kì, giống như đang hỏi:

“bằng hữu, ngươi thật sự có thể giúp người đột phá? hảo thủ đoạn a, sao trước giờ không nói với ta?”

Triệu Vô Cực nhìn thấy cái này ánh mắt lập tức muốn điên.

Con mịa nó, đám người dưới kia phải đến hơn ngàn người, mỗi người đều tới một nhát, hắn khác nào kĩ nữ, ách, không đúng, hắn thời gian đâu mà giúp bọn hắn đột phá.

Hơn nữa, hắn meo làm gì có cái gì giúp người đột phá kĩ thuật a.

Chắc chắn là mấy tên kia vừa đủ tích lũy nên bị hắn kích thích một chút bình cảnh nới lỏng, thừa cơ xông lên đột phá mà thôi.

Nếu hắn thật có thủ đoạn này, hắn còn cần khổ sở tu luyện sao?

Chỉ sợ ngày mai hắn liền làm Thanh Vân Tông tông chủ a!

Triệu Vô Cực khóe mắt co giật, nhìn thấy một cái người lại như cá chép giãy một cái nhảy lên muốn túm lên chân mình giữ mình lại, linh lực bạo phát, trực tiếp đem cả đám người đánh bay.

Hừ!

Hừ lạnh một tiếng, Triệu Vô Cực trực tiếp đáp lên phi kiếm bỏ chạy

Đúng, là bỏ chạy!

chỗ này, quá đáng sợ.

Bảo bảo muốn về nhà!

“công tử, chờ ta a!”

Tiểu Mai một mặt muốn khóc la lên, nàng còn chưa trúc cơ a, đi nhanh như vậy lát nữa lại phải một mình trở về nhà sao? Đường không ngắn a công tử! Ngươi sao có thể vứt bỏ Tiểu Mai như vậy!

“ Triệu sư huynh đừng đi a!”

“ Triệu sư huynh, cầu ngươi giúp ta đi!”

“ Triệu sư huynh, giúp ta đột phá, ta có thể giúp ngươi sinh cái hầu tử!”

Phía dưới một mảnh hỗn loạn, đám người liên tiếp la to, nhìn về phía Triệu Vô Cực rời đi bất lực la to

Bọn hắn cũng không thể ngự kiếm phi hành a, Triệu Vô Cực này một đi bọn hắn cũng cản không nổi.

Cơ hội liền như vậy trước mặt chạy qua, thật là đáng tiếc a.

Một đám người tuyệt vọng nhìn lấy Triệu Vô Cực rời đi, chỉ có Nhị cẩu lúc này chính là đang hưởng thụ sảng khoái, cảm tạ đám người chúc mừng hắn đột phá.

“ ha ha, ngọc châm này của Mai đạo hữu, đa tạ đa tạ!”

“ a, cái này ngọc bội của Lữ đạo hữu, đa tạ!”

hắn bên này ồn ào lập tức dẫn dắt đám người chú ý, ánh mắt u oán nhìn về phía hắn, chính hắn cướp cơ hội đột phá của bọn họ a!

Nhị cẩu lập tức vội vàng trả lại hết đáp pháp khí, co chân liền chạy.

ở lại không được, hắn không muốn làm công địch a!

Từ Tiểu Bạch ánh mắt mờ mịt nhìn về phía Triệu Vô Cực rời đi, gãi gãi đầu, hắn bằng hữu thật sự có bản lãnh này sao?

Thái Nhất hung hăng trợn mắt nhìn Từ Tiểu Bạch một cái, bắt lên hắn rời đi đồng thời nói:

“ trở lại, ta muốn cho ngươi giải thích một chút, rốt cuộc chuyện hôm nay là thế nào!”

Từ Tiểu Bạch một mặt cười khổ cứ như vậy bị Thái Nhất bắt đi, chuẩn bị lại một trận giáo huấn không nhẹ.

............

Triệu Vô Cực trở lại luyện khí phong, đi vào nhà, thở dài một tiếng.

Không ngờ hôm nay cùng Từ Tiểu Bạch quyết đấu một trận lại khiến cho hắn gặp rắc rối như vậy.

Trước nói Từ Tiểu Bạch, tên này gần nhất kiếm pháp quả thật có thăng tiến, Triệu Vô Cực vừa rồi cũng gần như là xuất toàn lực ra mới có thể thắng hắn, nếu tên ngốc này không muốn cùng hắn chính diện ngạnh kháng mà chơi mài linh lực, chỉ sợ Triệu Vô Cực cũng không chịu nổi hắn tiêu hao, kết quả người thắng chỉ sợ là hắn.

Thứ hai chính là sự việc kia, không giải thích thì thôi, vừa muốn dùng hành động để giải thích thì giống như tô màu, càng tô càng đen.

Chỉ sợ khắp ngoại môn bây giờ đã đồn ầm lên, Triệu Vô Cực hắn có cách để cho người khác đột phá, tại trận liền biễu diễn, cho một cái là Từ Tiểu Bạch một cái Nhị cẩu 2 người đột phá, quả thật thần hồ kì kĩ.

Sau đó chính là đông nườm nượp kéo dài không dứt người tới xin hắn hỗ trợ đột phá, Triệu Vô Cực muốn bị phiền chết, thời gian tu luyện cũng không có a!

càng nghĩ càng cảm giác hoang đường, Triệu Vô Cực cuối cùng đi vào nhà, tự lấy ra đồ ăn, bắt đầu ngồi ăn.

Tiểu Mai một lúc sau liền chạy về, hơi thở phì phò,có chút gấp gáp nói:

“ công tử, dưới chân núi tụ tập một đám người đông, bọn hắn nói là cầu công tử giúp đột phá a!”

Triệu Vô Cực nhíu mày:

“ không tiếp!”

Tiểu Mai hiếu kì hỏi:

“ công tử, ngươi thật sự có cách giúp người khác đột phá sao?”

Triệu Vô Cực tức giận nhìn nàng:

“ ngươi nhìn ta giống có sao?”

hắn meo a, hắn thật không có, các ngươi sao lại đồn thổi vô căn cứ như vậy a?

Tiểu Mai cẩn thận nói:

“ nhưng bọn hắn nhất quyết cầu ngươi, chúng ta cũng là đồng môn, từ chối như vậy cũng không có ý tứ lắm a?”

Triệu Vô Cực nhướng mày nhìn nàng nói:

“ vậy ngươi tiếp khách đi! Nhưng ta là sẽ không xuất thủ!”

Tiểu Mai khóe miệng co quắp một cái, công tử, ngươi không giúp còn nói ta tiếp khách làm cái gì a!

“ta, ta vậy thì không làm!”

Triệu Vô Cực không quan tâm:

“ ngươi không làm vậy để Tiểu Hoàng làm! ta muốn bế quan một thời gian! Nhớ chú ý Tiên Y phường tình huống báo cáo cho ta!”

“ ách, được rồi, công tử!”

...............

Triệu Vô Cực có thể giúp người khác đột phá bình cảnh.

Đã có 2 người thử nghiệm thành công, một cái trong đó còn là Thanh Vân Tông thiên tài, chưởng môn chân truyền đệ tử Từ Tiểu Bạch.

Mấy đầu này tin đồn lập tức ở Thanh Vân Tông được truyền người này qua người khác, vô cùng náo nhiệt

Đám người không xuất hiện ở hiện trường thì một mặt ngờ vực không ngừng, nhưng đám người ở đó thì lại dùng một cách khoa trương thái độ kể lại câu chuyện:

“ ngươi không biết a, Triệu sư huynh lúc đó chính là dơ ra một tay, Tam túc kim ô hỏa diễm như liệt nhật cháy rừng rực, ô minh vọng cửu thiên, một tay xuất ra thần thông hiện, thiên địa biến sắc, ngươi chỉ cần có dũng khí đánh ra một quyền, vậy liền đột phá rồi!”

dạng này khoa trương cách kể chuyện lập tức khiến nhiều người từ nghi ngờ chuyển thành hơi tin tưởng, sau đó lại nghe nhiều người khẳng định, bọn hắn không muốn tin cũng phải tin.

Thế là Triệu Vô Cực trước cửa nhà, người đông nườm nượp, nối cả một hàng dài.

Đa số đều là ngoại môn đệ tử, đã kẹt tại bình cảnh ít có 3 năm nhiều có mười năm, tất cả đều đến cầu Triệu Vô Cực giúp đỡ bọn hắn đột phá.

Ngay cả nội môn đệ tử cũng không nhịn được phái người tới đây dò xét xem, Triệu Vô Cực có phải là thật sự có thần thông kinh khủng như thế hay không?

Nếu thật sự như vậy, Thanh Vân Tông tu luyện sau này không phải là dễ dàng vô cùng sao? Bọn hắn sẽ càng ngày càng phát triển, vứt xa tứ đại môn phái còn lại sao?

đột phá đã không còn khó khăn như trước đây nữa, tu luyện cũng trở nên một đường xe nhẹ đường quen không phải sao?

Thế là trước nhà Triệu Vô Cực lập tức xuất hiện kì cảnh.

Đám người nối dài không dứt xếp hàng, Tiểu Hoàng ở trước cửa diễu võ dương oai:

“ các ngươi đến là cầu chủ nhân ta, chớ có làm loạn, tất cả ngoan ngoãn xếp hàng cho ta!

Chủ nhân bận rộn tu luyện, không phải ai cũng tiếp.

Ta có thể giúp các ngươi báo cáo, chủ nhân muốn tiếp ai liền xem ý của hắn, muốn cường thế xông vào, vậy thì các ngươi nên nhìn rõ một chút, đây là nhà của ai?

Đây là 2 Sở trưởng lão cùng Triệu trưởng lão nhà riêng, các ngươi nếu cảm giác mình không sợ hai người này, vậy thì cứ thử xông tới cùng gây chuyện ở đây xem sao?

Ha ha ha, mỗi lần để thử gia đi báo cáo, như vậy cũng không cần nhiều, 5 viên Linh thạch hạ phẩm mà thôi.

Cái gì, ngươi còn chê nhiều? 

Vậy thì mau mau cút, phía sau ngươi còn có một đống người muốn cầu kiến chủ nhân ta kia kìa, 5 Linh thạch cũng không muốn bỏ, còn muốn đột phá? ha ha ha, ở đâu đến ngốc bức a!

Nhớ kĩ, ta giúp các ngươi báo cáo, chủ nhân có đồng ý hay không là việc của hắn, ta cũng không quản được a!”

Tiểu Hoàng một mặt diễu võ dương ai, đi bằng hai chân, đối với đám người một mảnh hò hét.

Nhưng cho dù là ai cũng không dám cùng nó làm căng, bởi vì nó là yêu sủng của Triệu Vô Cực a!

Hơn nữa đừng quên, Tiểu Hoàng còn là trúc cơ kì yêu thú đây, đám người ở đây cũng mới luyện khí kì, sao dám đắc tội nó.

“ đây là 5 Linh thạch hạ phẩm, làm phiền thử gia giúp ta báo cáo một tiếng xem sao?”

“ừm, tốt lắm!”

Tiểu Hoàng thử nhãn híp lại cười xấu, nhận lấy Linh thạch sau đó đi vào nhà, biến mất sau cánh cửa.

Một lúc sau, nó đi ra lắc đầu thở dài:

“ vị này sư muội, ngươi tiên duyên chưa đủ a, đáng tiếc, chủ nhân ta không giúp được ngươi!”

vị này nữ tu nghe vậy ủ rũ ra về, cũng không đề cập cái kia 5 viên Linh thạch tiêu vô ích sự tình, Tiểu Hoàng thấy vậy Thử tiếu càng lúc càng đậm.

Triệu Vô Cực đã sớm bế quan không tiếp khách, nó đây là cáo mượn oai hùm, tranh thủ lừa gạt đám người vơ vét một bút mà thôi.

Chờ đám người này hết hi vọng sau, tự nhiên tản đi đến lúc đó cái gì chất béo cũng đừng hòng vớt được.

Mà bây giờ chính là lúc đám người tâm tư đại động, bởi vậy Tiểu Hoàng mới có thể tranh thủ kiếm Linh thạch để tu luyện a.

Thử sinh tu luyện rất gian nan,các ngươi có biết hay không?

Không có tài nguyên tu luyện, thử gia làm sao có thể đuổi kịp Triệu Vô Cực tên biến thái kia, làm sao có thể trở thành một phương yêu tổ.

Cái gì, ngươi nói tiết tháo, đạo đức?

Thử gia trước giờ có thứ đó sao?

Tiểu Hoàng hắc hắc cười nhìn đám người nói ra:

“ còn ai muốn thứ vận may mau mau tới, nếu không thì giải tán đi a, đứng ở đây quá chiếm đường, 2 vị trưởng lão nếu trở lại chúng ta cũng không tiện ăn nói a!”

“thử gia, đây là Linh thạch, mời giúp ta!”

Tiểu Hoàng lần nữa nhận lấy Linh thạch, vui vẻ nện bước đi vào.

Linh thạch, chính là như thế dễ kiếm, ha ha ha!

...........

Một tuần sau, đám người lúc này mới triệt để hết hi vọng rời đi, Tiểu Hoàng lúc này trong túi không gian cũng là Linh thạch chất thành núi, tài nguyên tu luyện vô cùng đủ.

Nằm trước cửa nhà, Tiểu Hoàng vỗ vỗ cái bụng chuột, một cái gọi là thoải mái a.

Tiểu Mai đi đến nhìn Tiểu Hoàng một cái, sau đó lách người đi qua, quăng cho nó một cái bạch nhãn!

“công tử, Tiên Y phường đã hoàn toàn đánh bại Hoa Tú phường rồi, bên kia đang tìm cách bán tháo cửa hàng, không hề động tay vào kinh doanh y phục nữa, chúng ta đã chiếm được vị thế độc tôn rồi, tiếp theo chỉ còn mở rộng kinh doanh nữa mà thôi!”

Triệu Vô Cực gật đầu, trong dự liệu.

Tiểu Mai tiếp tục nói ra:

“ công tử, bên Hoàng cung có thái giám tới truyền chỉ, truyền công tử hoặc một vị quản lí cấp cao của Tiên Y phường chúng ta tới hoàng cung diện thánh!”

Triệu Vô Cực ồ một tiếng nói:

“ Hoàng cung? Hoàng đế? chúng ta trước giờ có liên lạc với bọn hắn sao?”

Tiểu Mai mỉm cười nói:

“ kim sắc y phục đã ở Hoàng thành bán ra, gây nên Hoàng đế chú ý.

Bọn hắn lần này chỉ sợ là muốn độc quyền cái này màu sắc, bởi vậy mới cho triệu công tử tới gặp mặt a!”

Hoàng quyền cùng tu tiên giả, hay nói cách khác là Hoàng đế cùng Thanh Vân Tông, đệ nhất tu tiên phải đông vực trước giờ cũng không hề qua lại quá nhiều.

Mỗi người tự lo phần việc của mình, không ai động tới ai.

Hoàng đế cũng là một cái tu chân giả, bọn hắn lão tổ là kim đan kì đỉnh phong cấp bậc tu sĩ, so với Thanh Vân Tông yếu hơn rất nhiều lần.

Đây là tình báo của nhiều năm trước, bây giờ có cái gì biến cố hay không, Triệu Vô Cực cũng không rõ.

Chỗ Triệu Vô Cực đang sống tên là Đại Chu quốc, dưới sự quản lí của vương triều họ Chu.

Cái này mời, nên đi hay không đi?
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.