Hè Này, Ta Vô Tình Yêu

Chương 4: Thái độ cư xử



Khánh My có chút nhăn mày, cô không nói gì chỉ ngắm cảnh xung quanh. Đối với cô, thân là đến đây xử lí công việc chứ không phải đi du lịch đây đó nên... việc này không đáng để bận tâm đâu.

Thư kí Hạ dường như cũng đã hiểu điều gì, cô cảm thấy thái độ của Tiểu thư có hơi căn thẳng. Cô nhìn người tài xế chủ động lên tiếng:

- Chúng tôi không quan tâm điều đó đâu, xin anh cứ đi đến chỗ chúng tôi đã yêu cầu. Cảm ơn

Người tài xế gật đầu như đã hiểu chuyện. Cả ba không ai nói gì, một mảnh yên lặng ở trong xe suốt quãng đường còn lại

Chiếc xe dừng lại trước cổng của khu nghỉ dưỡng, Khánh My bước xuống xe và lấy hành lí của mình.Chiếc xe sau khi hoàn thành nhiệm vụ của mình thì nhanh chóng rời đi, chỉ để lại thư Kí Hạ và cô. Thư kí Hạ phụ trách tiền xe, Khánh My nhìn cổng mà nhíu mày

- Có chuyện gì sao, tiểu thư?

- Không có gì!

Gần như là đáp lại ngay sau đó, cô nhẹ nhàng lấy chiếc điện thoại từ trong túi áo khoác của mình ra. Mở nguồn, một lúc sau thì màn hình hiện lên.

- Sanka, mở cửa!

"Kẹt... két..."

Cánh cổng vừa được mở ra sau lời nói của người con gái khiến thư kí Hạ giật mình, Khánh My liền đi vào cổng ngay sau đó. Cô nhùn trong xung quanh khu nghỉ dưỡng mà nhăn mặt thật sự

Khánh My "...."

Khu nghỉ dưỡng gì mà cổng còn không mở được cho khách, sân khu nghỉ dưỡng chắc không quét gần chục năm. Kìa, cả bể bơi nữa kìa. Nước nó chuyển màu thành xanh hết rồi kìa, rêu đồ mọc tùm lum



Cái ông Lâm Chấn Khanggg kia, ông quản lí cái gì vậy hả?

Vẻ ngoài của cô trông rất bình thường nhưng không ngờ bên trong lại hiện rõ con người như vậy, cô tức giận đến cực độ, tức đến độ muốn san bằng cả cái khu nghỉ dưỡng này cho rồi điiii

_______________________________________

- Cô ta? Là ai chứ? Khu nghỉ dưỡng này sớm đã đóng cửa rồi mà?

- Suỵt, cô be bé cái miệng lại thôi. Cô ta chỉ cần một cuộc điện thoại là mở được cổng chính rồi đó. Tôi nghĩ cô ấy không là kiểu người đơn giản.

Tiếng nói khe khẽ được phát ra đằng xa, Khánh My dường như đã thấy bọn họ. Cô không nói gì chỉ lẳng lặng đi tiếp như không có gì xảy ra

Nếu như những người làm công án lương mà như vậy thì có cần xử lý hay không? Câu trả lời luôn là có, có và có

Nhưng nhìn kĩ lại, khu nghỉ dưỡng này được xây dựng theo tiêu chuẩn 5 sao của quốc tế cách đây 5 năm, vậy mà một thời gian sau nó lại trở nên như thế này đây. Xuống dốc đầy nghiêm trọng

Bước vào sảnh chính của khu nghỉ dưỡng, Khánh My nhìn đám người đang nói chuyện mặc kệ người ngoài có nói chuyện như thế nào cũng không hề quan tâm. Thư kí Hạ thấy cô dừng lại thì định hỏi nhưng cô đã ngăn cản

- Ông chủ quả thật là rộng lượng, không ngờ có một ngày chúng ta ăn sung mặc sướng như thế

Tụ tập đông người, trong khi cô đang đứng ở ngay đây mà bọn họ cũng không thấy nghênh ngang tung hoành. Dù gì thì cô cũng muốn biết thêm thông tin, cho họ nói hết đã rồi xử họ sau

- Phải nhờ ông chủ cả, nhờ ông ấy yêu cầu Lâm Gia cung cấp thêm tiền để duy trì và sửa chữa khu nghỉ dưỡng này. Mà ở đây cứ như nhà ma ấy. Tối đi cũng sợ ghê hồn ~

Một giọng nam không ra nam, nữ không ra nữ cất lên, khiến người con gái đang hoàn thành bảng báo cáo nổi da gà

- Ganesh, cậu bớt sến lại đi có được không hả? Coi cậu kìa, y như đàn bà ấy./ Còn mọi người à, mọi người mau đi làm công việc của mình đi / Mọi người cứ như vậy thì khu nghỉ dưỡng này sẽ...



Cô gái nào đó cảm thấy bất bình thì lên tiếng giải thích, đồng thời kêu gọi mọi người đi làm đúng công việc của mình. Cất lời chưa được bao lâu thì đã bị một cô gái khác chen ngang vào

Người nào đó trong nhóm kia lên tiếng, cô ta ẻo lã. Lên giọng khinh người:

- Levy à, cậu đừng có chăm chỉ làm việc nữa hãy nhìn chúng tôi mà xem. Không làm mà cũng có ăn đây nè. Tôi thấy cậu nên học hỏi chúng tôi mới đúng đó. Là con người àm, cậu nên sống theo phong trào, sống theo sự phát triển của xã hội chứ đùng sống một mình rồi giả nhân giả nghĩa. Xem kìa, bây giờ tất cả mọi người đều theo phe tôi cả rồi. Họ ăn sung mặc sướng, tôn trọng và quý tôi. Nhìn cô mà xem, thật thấp hèn

- Goneness, cô ấy nói đúng đó Levy à. Nhìn cô xem... thấp hèn. Không xứng đáng để nói chuyện với bọn tôi đâu

- Đúng vậy thật, không biết nghĩ cái gì mà dám lên mặt dạy đời người ta như thế chứ?

- Tôi... như đàn bà thì sao nào, hả con dzú lép

Cô gái kia liền cúi mặt xuống, không đáp lại gì. Cô ấy mím môi, cắn răng chịu đựng. Dù gì thì cả cái khu nghỉ dưỡng này hầu như là rơi vào con đường xa đọa cả rồi, muốn cứu vãn nó... là điều không thể nào làm được. Levy cô đã cố gắng để nó phát triển như ngày đầu nhưng lại.... đổ bể

- Mới sáng sớm mà đã chọc con người ta khóc rồi à? Có tin không?/ Tôi có thể làm các người như thế được đó... thậm chí là mạnh tay hơn / Các người,muốn thử không? Hay là...

Cả đám người bao gồm cả cô gái cúi mặt lúc này đều nhìn về hướng phát ra giọng nói. Người thì tỏ vẻ ngạc nhiên, người thì tỏ ra vẻ khinh thường, khinh bỉ. Không đợi mọi người khác phản ứng, cô gái đã nói nặng lời với cô nhân viên kia lập tức phản biện, chỉ tay vào mặt Khánh My quát:

- MÀY LÀ AI? HẢ?

Truyện chỉ mang tính chất vui vẻ và hạnh phúc, không cổ xuyến cho bất kì hành động tiêu cực nào hay đi ngược lại với thuần phong mĩ tục của Việt Nam

Truyện không phải là của KikuTakehi mà là của tác giả, KikuTakehi chỉ muốn mang lại một cốt truyện khác cho các bạn độc giả mà thôi. Nếu các bạn không muốn đọc thì xin hãy đừng đọc. KikuTakehi xin ghi nhận những lời góp ý từ bạn đọc ( độc giả) xin đừng chửi bới hay có bất kì hành vi xấu nào làm ảnh hưởng đến tác giả

Trân trọng cảm ơn mọi người nhiều
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.