Hậu Tinh Thần Biến

Chương 162: Dụ địch



"Phong đoàn, Vũ đoàn, đối với người của Chu gia giết sạch không chừa một người, Lôi đoàn, trước hết giết Nghịch Ương cùng Liễu Hàn Thư!" đối với những người của Chu gia còn sống sót Thạch Nhược Tín căn bản không để ý tới, quyết đoán hạ xuống mệnh lệnh.

Thạch Nhược Tín vừa dứt lời, ba đoàn đồng loạt hành động, vừa rồi còn là chỗ ba người Hồng Quân cùng người của Chu gia liều mạng chém giết, đảo mắt liền trở thành một cái chiến tuyến của vô số người.

Phong Vũ không hỗ là hai đoàn phối hợp với nhau hoàn mỹ nhất, người của Chu gia vừa rồi trận thế bị phá, còn muốn bày trận lại đã là không có khả năng, còn lại ba mươi ba người chỉ có thể vội vàng nghênh địch.

Phong Vũ đoàn hai ngàn người mặc dù chiếm thế thượng phong, nhưng nếu muốn đem ba mươi ba người này của Chu gia toàn bộ giết chết thì cũng không phải lập tức là làm được, Thạch Nhược Tín đối với người của Chu gia có chút đánh giá thấp, khó trách Chu gia ở đệ nhất thần giới tài năng hiển hách như vậy, mỗi một người của Chu gia đều không đơn giản.

So sánh với bọn họ, ba người Hồng Quân tình huống tốt hơn nhiều, ít nhất Hồng Quân thở ra được một hơi dài, bên trong trận pháp di động kinh khủng đó hắn thật sự không có biện pháp, nhưng ở ngoài trận pháp, những người này muốn vây khốn bọn hắn thì không phải là một việc dễ dàng.

"Thạch Nhược Tín này, ngươi giúp chúng ta thật nhiều a!" Hồng Quân a a cười, đối với Lôi đoàn một ngàn người đang bao vây hắn không thèm để ý, không có trận pháp khống chế, hắn muốn đi đâu là có thể đi.

"Hồng Quân huynh đệ, cũng chỉ ngươi mới có thể cười được, những người này không có dễ đối phó như vậy đâu!" Nghịch Ương cười khổ một tiếng, Lôi đoàn còn chưa có công kích, nhưng lại cho bọn họ áp lực vô hạn.

"Hồng Quân, đại nhân ta lại cho các ngươi thêm một cơ hội cuối cùng, giao ra thiên thần khí cùng với nói ra phương pháp thuấn di, có thể tha cho các ngươi một mạng!" Lôi đoàn đã chuẩn bị sẵn sàng, Cao trưởng lão cũng tiến tới, hắc hắc cười nhìn ba người Hồng Quân.

Khác với lần trước, vòng vây Lôi đoàn lần này hình thành nên một thế trận hình cầu, vây quanh tất cả mọi mặt của ba người Hồng Quân, phòng ngừa loại phương pháp đào thoát đặc thù của Hồng Quân, ngày đó Hồng Quân thuấn di quả thật làm cho Thạch Nhược Tín giật mình, chỉ là trong khi bọn hắn hồi tưởng lại mới phát hiện thuấn di của Hồng Quân không giống với thuấn di bình thường.

"Tha cho chúng ta một mạng? chỉ mong các ngươi có bản lãnh này!" Hồng Quân cười lạnh một tiếng, Lôi đoàn này tạo thành hình cầu, mặc dù gió cũng thổi không lọt, thậm chí thế trận của bọn họ ngăn cản được sự liên kết với vật chất màu xám… nhưng những người này không thể so sánh với Bất diệt kết ấn, chỉ cần có thể tập trung đánh vào một người, hắn có thể dễ dàng mang Nghịch Ương cùng Liễu Hàn Thư chạy đi.

"Chính ngươi muốn chết, động thủ! Các ngươi trước khi chết, ta có thể biết được những gì ta muốn biết!" Thạch Nhược Tín cười lạnh nói, nói tới Sưu hồn, Thạch Nhược Tín hắn tự nhận đệ nhị thì không có ai dám xưng đệ nhất.

"Oanh!" Thạch Nhược Tín lời vừa nói ra khỏi miệng, một ngàn thần nhân Lôi đoàn đều đồng loạt tấn công, Lôi điện, được xưng là Thiên kiếp, mặc dù ở không gian này không có thiên kiếp, nhưng cũng không ảnh hưởng tới Lôi điện công kích cực mạnh đánh tới.

Theo tiếng nổ vang lên, một đạo tia chớp dày cỡ cánh tay giống như cuồng long trong chớp mắt bổ xuống trước người Hồng Quân.

Hồng Quân sắc mặt đại biến, trong nháy mắt cảm giác được uy lực của đạo lôi điện này, lập tức truyền âm cho Nghịch Ương cùng Liễu Hàn Thư, "mau tránh ra!" hai tay đẩy Nghịch Ương cùng Liễu Hàn Thư, chính mình cũng rất nhanh bay né sang một bên, cùng lúc đó thượng phẩm thiên thần khí bay ra, Phá Thiên nhất kiếm phát xuất, cũng không có hướng tới mục tiêu, mà là tùy tiện một kích, chỉ cần mở được một lỗ hổng là ba người có thể dễ dàng đi ra ngoài.

"Oanh long long!" tiếng nổ vang dội, ngay lúc Hồng Quân xuất ra Phá Thiên nhất kiếm, vô số đạo tia chớp màu xám trong không gian hình cầu sinh ra, mỗi một đạo thiểm điện đều mang theo uy lực khổng lồ, trong nháy mắt nổ vang xung quanh ba người, cũng may là có thiên thần khí, vô số điện xà công kích tới thiên thần khí đều biến mất, nhưng vẫn còn có không ít tia chớp tiếp tục đánh lên mình ba người.

"A!" Thật sự không có cách nào ngăn cản, Liễu Hàn Thư vì bảo vệ toàn thân, hai tay bị tia chớp màu xám chém thành phi hôi, Nghịch Ương cũng không khá hơn, một tay cùng với một chân hoàn toàn biến mất, Hồng Quân thân thể mặc dù không có thụ thương, nhưng dưới một kích này Thượng phẩm thần khí chiến y đã bị phế.

Cùng lúc đó, Phá Thiên nhất kiếm của hồng quân cũng xảy ra va chạm khắp ngõ ngách của Lôi đoàn.

"Oanh!" Một tiếng nổ lớn, Lôi đoàn không có cái trận pháp của Bất diệt kết ấn, bị Phá Thiên nhất kiếm này phá banh thành một cái lỗ hổng, lỗ hổng vừa xuất hiện, Hồng Quân đã mang theo hai người thoát khỏi vòng vây.

Sau một khắc, ba người toàn bộ đều cước đạp thiên thần khí bay lên không trung, căm tức nhìn Lôi đoàn cùng Thạch Nhược Tín.

Nghịch Ương cùng Liễu Hàn Thư hình dáng thoạt nhìn có chút thê thảm, một người thiếu hai cánh tay, một người chỉ còn lại một tay và một chân, biết rằng không phải là không thể khôi phục, chỉ là bây giờ còn có một chút năng lượng tia chớp đáng chết đang tán loạn trên thân thể, một chút này cũng là vừa làm cho hai người bị trọng thương.

"Hừ, còn chưa chết?" Cao trưởng lão nhổ nước bọt khinh bỉ, nhưng lại phát hiện trận thế hình cầu của lôi đoàn vây quanh Hồng Quân có hạn chế, mặc dù vừa mới bị Hồng Quân đâm thủng một lỗ hổng, bất quá cũng chỉ chết có mười mấy người, căn bản không ảnh hưởng tới lực chiến đấu cũa Lôi đoàn.

"Hừ!" Hồng Quân đứng trên không trung hừ lạnh một tiếng, "Chỉ bằng lũ phế vật các ngươi mà muốn giết chúng ta? Thật quá si tâm vọng tưởng!"

Chỉ thấy Thạch Nhược Tín cười âm hiểm, "Hồng Quân, nói tới chuyện này, có thể từ lúc Lôi đoàn ta bắt đầu công kích mà phá vòng vây thoát ra, ta phải thừa nhận thực lực của các ngươi, thậm chí từ "kinh khủng" cũng không đủ để hình dung các ngươi, bất quá, đáng tiếc các ngươi dù sao vẫn chỉ là thần nhân, chỉ cần là thần nhân, ta Thạch Nhược Tín hoàn toàn có thể đối phó," nói đến đây, Thạch Nhược Tín làm như vô tình liếc qua Nghịch Ương cùng Liễu Hàn Thư, "hả? các ngươi như thế nào lại thiếu mất tay chân như vậy, các ngươi như vậy, không sợ mất đi hình tượng sao?"

Nghịch Ương cùng Liễu Hàn Thư nghe nói thế đều là một trận kinh ngạc, nói thật cũng không phải bọn họ không nghĩ tới chuyện khôi phục thân thể, nhưng năng lượng của tia chớp thật sự quá mức kinh khủng, lúc bị thương có vô số điện xà trong chốc lát đi theo miệng vết thương len lõi vào người, phá hư kết cấu bên trong thân thể, nếu không có năng lượng trong cơ thể không ngừng chữa trị, thì bây giờ thân thể hai người đã bị điện xà hoàn toàn cắn nuốt rồi.

Trong lòng kinh hãi, nhưng mặt ngoài không biểu lộ ra chút cảm tình gì, Nghịch Ương nhất quyết không chịu thua, hướng tới Thạch Nhược Tín chậm rãi giơ ra ngón cái, sau đó lật ngược xuống, khóe miệng lộ ra một tia cười khinh miệt, không nói gì nhưng thật sự là hành động mang tính vũ nhục.

Liễu Hàn Thư lại trực tiếp mở miệng nói, "Thạch Nhược Tín, Lôi đoàn của ngươi rốt cuộc là cái quái gì, lực công kích như vậy mà muốn đoạt mệnh huynh đệ chúng ta? Ta hảo tâm nói cho ngươi, không nên nằm mơ giữa ban ngày!"

"Hừ hừ!" Thạch Nhược Tín cười lạnh đáp, "Các ngươi bây giờ chính là con vịt đã bị nấu sôi, lại còn mạnh miệng, không biết thân thể các ngươi có thể kiên trì được bao lâu? Mùi vị tia chớp như thế nào a?"

Hồng Quân giờ phút này đã chú ý tới tình hình của Nghịch Ương cùng Liễu Hàn Thư, sau khi truyền âm hỏi mới biết trạng thái bây giờ của hai người.

"Không thể tưởng được, lần này lại hại hai vị ca ca, tiểu đệ thật sự xấu hổ!" Hồng Quân ngàn tính vạn toán, chưa từng nghĩ rằng Thạch Nhược Tín cũng sở hữu được quân đoàn lợi hại như vậy, hai lần để cho Nghịch Ương cùng Liễu Hàn Thư trọng thương, trong lòng đã sớm phán ba đoàn này tử hình, lần này nếu sống sót, tuyệt đối sẽ không để cho người của ba đoàn này chạy thoát dù chỉ một người.

Nghịch Ương ha ha cười, đáp lại câu hỏi của Thạch Nhược Tín vừa rồi: "Ta nói Thạch Nhược Tín ngươi, lôi điện của ngươi đích thực lợi hại, nhưng ngươi đã chọc giận ba huynh đệ chúng ta rồi a, nếu ngươi muốn có kết cục tốt thì chuẩn bị nạp cho chúng ta vài mỹ nhân của đệ nhất thần giới đi!" Nghịch Ương nói những lời này làm cho Cao trưởng lão tức tối, vừa muốn nói gì nhưng lại thấy Thạch Nhược Tín âm trầm nghiêm mặt nên thôi.

"Hừ, không nhiều lời với bọn hắn, Lôi đoàn, tiếp tục công kích!" lần này là Thạch Nhược Tín tự mình hạ lệnh.

"Nằm mơ!" Hồng Quân cười lạnh một tiếng, thượng phẩm thiên thần khí Phá Thiên đã xuất hiện trong tay. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL

"Phá Thiên cửu kiếm!" Phá Thiên trong nháy mắt phân ra làm chín, kiếm khí mạnh mẽ điên cuồng công kích, trong nháy mắt chém chết hơn mười thành viên Lôi đoàn đang muốn xông lên.

"Thạch Nhược Tín, thù này Hồng Quân ta tạm thời nợ ngươi, ngàn vạn lần ngươi không được chết, chờ huynh đệ chúng ta tới bứng sạch hang ổ Hoàng Sa Thành ngươi!" vừa dứt lời, chín kiện thiên thần khí hợp lại làm một, xuất hiện dưới chân Hồng Quân, nhanh chóng phi tẩu.

"Đuổi theo!" Thạch Nhược Tín nóng nảy, không nghĩ tới chỉ làm bị thương nặng mà không lấy mạng được bọn họ, lại nhìn trận chiến của Phong đoàn cùng Vũ đoàn đã chấm dứt, hơn trăm đoàn viên nổ lực cuối cùng cũng đem toàn bộ người Chu gia giết sạch, Thạch Nhược Tín tực giận mắng: "Nếu không phải đám lão già các ngươi cản đường, cả Phong Vũ Lôi đoàn cùng công kích thì bây giờ thiên thần khí đã là của ta!"

Ngay cả nghỉ ngơi đều chưa kịp, Thạch Nhược Tín lập tức mang theo ba đoàn đuổi tới ba người Hồng Quân, đương nhiên đồng hành còn có vài vị trận pháp cao thủ. Hồng Quân thành vốn vô cùng phồn vinh, sau một hồi chiến tranh, hôm nay trở thành tòa thành trống rỗng, ngoại trừ La Băng còn đang bế quan, đều không có một người, thậm chí cả quân đội trấn thủ cũng không có.

Hồng Quân ba người đang bay thì dừng lại, đợi cho Thạch Nhược Tín phát hiện ra bóng dáng bọn họ thì lại chạy đi, đây là kế sách dụ địch của Hồng Quân, lúc này thương thế của Nghịch Ương cùng Liễu Hàn Thư có chút nghiêm trọng, đã qua vài ngày nhưng lực lượng của tia chớp màu xám trong cơ thể vẫn chưa tiêu trừ, nếu không nghỉ ngơi một chút sợ rằng thương thế có thể tăng lên gấp trăm lần.

Thạch Nhược Tín cũng không có nghĩ tới hành động dụ địch của Hồng Quân, lực công kích của Lôi đoàn hắn rất rõ ràng, đối với đặc tính của tia chớp màu xám nọ hắn hoàn toàn tin tưởng không nghi ngờ, thậm chí trong lòng hắn Nghịch Ương cùng Liễu Hàn Thư đều đã chết, cho dù là nghỉ ngơi chữa thương cũng rất khó khu trừ lực lượng của tia chớp màu xám trong cơ thể.

Trên đường Thạch Nhược Tín cũng cẩn thận, thỉnh thoảng phân phó vị trận pháp cao thủ cẩn thận điều tra,

nhưng chỉ với chút tài học nhỏ nhoi này làm sao có thể phát hiện ảo trận thâm thúy Hồng Quân, căn bản hắn không có phát hiện được nửa phần, khiến cho Thạch Nhược Tín mang theo ba đoàn đi vào trung tâm đại trận kinh tâm mà Hồng Quân bố trí.

Cứ như vậy chút đi chút nghỉ, mặt sau truy binh đuổi sát không tha, sau nữa năm, ba người Hồng Quân đã đi tới mục tiêu chính thức của bọn họ, Huyền Tinh thiết quáng.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.