Tại thời điểm Vân Nham hét lớn bạo phát sức mạnh, hồn ẩn chín đạo kim văn sáng chói hiện lên đại biểu cho võ thần cảnh cường giả xuất ra hồn kĩ thứ chín của mình.
Hồn kĩ này cho phép hắn liên tục tạo ra mười trảm kiếm khí mang sức mạnh hủy diệt trời đất có thể lấy mạng võ đế cảnh dễ dàng, làm tổn thương nghiêm trọng võ thần cảnh.
Cách đó không xa, Thanh Trúc thấy Vân Nham bắt đầu nghiêm túc chiến đấu muốn kết liễu đối phương càng nhanh càng tốt liền phát động hồn kỹ thứ tám Liễu Thanh Cấm Ngục.
Hồn kỹ này cho phép nàng ta tạo ra những cành liễu bao quanh đối phương phạm vi mười mét thành một lồng giam vô cùng kiên cố, trong lồng giam này tỏa ra khí mê vụ có thể làm suy nhược sức chiến đấu của đối thủ giảm đi một nửa, cũng vì chiêu này mà Bạch Linh tu vi bỗng chốc giảm xuống yêu đế cảnh cộng thêm công kích của Vân Nham lại càng thêm đáng sợ, Bạch Linh muốn bình an trước hắn ta cũng vô cùng khó khăn, trừ khi có kì tích xuất hiện.
Chưa gặp lại được Cổ Viêm sao ta có thể bỏ mạng ở đây được.
Bạch Linh phẫn nộ, lôi tịch luyện thể bạo phát sức mạnh ngưng tụ ra hắc sắc tử lôi cự kiếm bay tới ngăn chặn hồn kĩ thứ chín của Vân Nham.
Tu vi bị sụt giảm làm cho sức mạnh của hắc sắc tử lôi kiếm giảm theo rất nhanh đã bị mười đạo kiếm khí bá đạo kia chém nát, thực lực của hai vị võ thần cường giả quá mạnh một người tấn công một người phụ trợ phối hợp quá hoàn hảo nàng có thua cũng không có gì lạ, lúc này Bạch Linh hoàn toàn bất lực, lời hứa với bản thân sẽ gặp lại Cổ Viêm, gặp lại mẫu thân trên thiên giới e rằng không thực hiện được.
Xin lỗi Cổ Viêm, mẫu thân, xem ra hôm nay ta thật sự bỏ mạng tại đây rồi.
Bạch Linh nhắm mắt lại cam chịu số phận thê thảm trước mắt, nước mắt nàng cứ thể chảy ra trong sự tiếc nuối mà không làm gì được, nàng ước rằng sẽ có kì tích xuất hiện cứu nguy nàng một mạng, nhưng xem ra rất khó có thể xảy ra được, đặc biệt là bên ngoài tinh không.
Ầm!
Một tiếng nổ lớn vang lên, Bạch Linh vẫn nghĩ là bản thân mình đã chết cho đến khi cảm nhận xác thịt nhịp tim vẫn còn đập mới cảm thấy có điểm gì đó khác lạ đang xảy ra, mở mắt ra trước mặt nàng là một bong bóng nước bao quanh thân thể nàng, còn tiếng nổ lớn mà nàng vừa nãy nghe được có lẽ chính là mười đạo trảm kiếm khí kia của Vân Nham va chạm vào bong bóng nước này nên mới nổ tung, trong lòng nàng lúc này tự hỏi không biết đây là thủ đoạn của cường giả cao cấp nào nhưng có thể chắc chắn kẻ này tu vi đã vượt qua cả yêu tổ cảnh.
Vân Nham, Thanh Trúc thấy cảnh tượng trước mắt, mặt mày đều biến sắc có thể phá được chiêu thức cấp bậc võ thần của họ chứng tỏ kẻ đến giúp Bạch Linh tu vi chỉ có hơn không kém họ.
Từ phía xa có ba đạo lam quang sắc năng lượng bay tới gần phía với Bạch Linh, trong bao đạo năng lượng này có hai đạo năng lượng của yêu đế cửu gia, và một đạo năng lượng quá mạnh khiến họ không thể phán đoán được tu vi của kẻ này được.
Là Lam Hải tiền bối.
Bạch Linh hai mắt mở to kinh ngạc nói.
Nha đầu ngươi giỏi lắm, vừa mới được Ngọc Nhi phu nhân hồi sinh liền có thể đột phá đến thú vương cảnh, thiên phú không tệ chút nào.
Lam Hải bật cười tán thưởng.
Hai người bên cạnh tiền bối là?
Bạch Linh quay sang nhìn hai người bên cạnh Lam Hải hỏi.
Họ là hai thuộc hạ thân tín của ta, Bát Chu ( yêu đế cửu giai), Kình Ngạc ( yêu đế cửu giai).— QUẢNG CÁO —
Còn ngươi tại sao, ngươi lại ở đây đánh nhau với cường giả võ thần nhân tộc.
Lam Hải hỏi lại.
Chuyện này nói ra dài dòng lắm, Lam Hải tiền bối có thể cho ta biết, Cổ Viêm hiện giờ hắn ở đâu không, có phải hắn đã lên thiên giới rồi phải không?
Bạch Linh mở miệng tra hỏi.
Chủ nhân hiện tại đang lưu lạc ngoài vũ trụ vẫn chưa lên thiên giới, còn vị trí chính xác ta cũng không biết, nhưng ngươi có thể yên tâm, có Ngọc Nhi phu nhân đi theo ngài ấy, sẽ không có chuyện xấu gì xảy ra đâu, sớm muộn gì ngài ấy cũng sẽ quay trở lại đại lục thôi.
Lam Hải lên tiếng đáp lại.
Thì ra là như vậy, mặc dù rất muốn được gặp hắn nhưng xem ra, ta vẫn phải lên thiên giới trước hắn một bước.
Bạch Linh nói.
Vị tiền bối mới đến là viện trợ vị yêu tổ phái tới phải không?
Vân Nham mở miệng khẽ hỏi.
Bạch Linh là bằng hữu của chủ nhân ta, ngươi đắc tội với cô ta cũng đồng nghĩa đắc tội với chủ nhân ta.
Kẻ nào đắc tội với chủ nhân ta đều phải chết.
Lam Hải trừng mắt quát lớn nói.
Tiếng quát lớn mang theo uy áp cực kì khủng bố, khiến cho toàn thân Vân Nham và Thanh Trục trở nên cứng đơ như tượng đá không cách nào di chuyển được, loại thực lực này sớm đã vượt qua võ thần cảnh của bọn họ, theo suy đoán của họ chỉ có khả năng vị cường giả trước mặt đến từ thiên giới.
Thanh Trúc muội, thực lực kẻ này quá mạnh, mau chạy trước đi, để ta cầm chân hắn.
Vân Nham sắc mặt nghiêm trọng quát lớn ra lệnh.
Chúng ta còn pháp bảo của Vân Dương tiền bối để lại, ta không tin không trị được hắn.
Thanh Trúc không một chút sợ hãi, nàng rất tự tin với pháp bảo Trấn Ma Tháp của mình, nàng vừa kết ấn triệu hồi ra tòa tháp chín tầng khổng lồ hút cơ thể Lam Hải vào bên trong một cách dễ dàng.
Chủ nhân, cẩn thận.
Kình Ngạc vô cùng lo lắng lên tiếng nhắc nhở.
Yên tâm đi, ta vào bên trong tòa tháp này chơi một sau sẽ quay lại.— QUẢNG CÁO —
Bạch Linh đối với chuyện Lam Hải bị hút vào bên trong tháp không một chút lo lắng, hắn là thuộc hạ của Cổ Viêm thực lực vô cùng mạnh mẽ đối với cái pháp bảo này chỉ coi như một đống rác không đáng nhắc tới, sớm muộn gì hắn cũng sẽ thoát ra được thôi.
Lam Hải bật cười, cơ thể thả lỏng không một chút chống trả để cho tòa tháp hút vào bên trong.
Thấy chưa, Vân Nham ca, thực lực kẻ này có lợi hại đến đâu, có là người thiên giới đi chăng nữa, gặp phải pháp bảo do Vân Dương tiền bối chế tạo ra cho dù muốn dãy giụa thế nào cũng không thể thoát ra được.
Không lâu nữa, tên yêu tộc này sẽ bị luyện hóa thành đan dược thôi, đến lúc đó cho huynh sử dụng, tu vi ắt sẽ còn tăng lên rất nhiều.
Thanh Trúc cười tự tin nói.
Vân Nham nghe được lời này của nàng ta không thấy cảm giác nhẹ nhõm chút nào trái lại có chút bất an, mặc dù nói cảnh giới võ thần tại Phục Long Đại Lục là sự tồn tại chí cao vô địch thiên hạ, nhưng so với thiên giới cường giả tính ra cũng chỉ là một cảnh giới thấp không đáng nhắc đến.
Đối với cường giả yêu tộc vừa bị hút vào kia, xem biểu cảm của hắn không lấy gì làm sợ hãi, trông hắn rất bình thản chỉ e hút hắn vào trong là họa chứ không phải phúc.
Bên trong Trấn Ma Tháp.
Bên cạnh Lam Hải chính là Ngân Dĩnh, lúc này cả hai người đang ở trong thế bất lợi, bên trong tháp là một trận pháp với những văn trận quỷ dị triệu hồi ra hỏa diễm mang năng lượng hủy diệt dường như có thể luyện hóa vạn vật.
Đối với loại dạng công kích hỏa diễm này, Lam Hải không một chút lo sợ, chỉ cần tạo ra tấm khiên bằng nước từ Thủy Thiên Sinh Linh Tinh, cho dù lửa này có cháy lớn đến đâu cũng không làm gì được hắn.
Ngân Dĩnh tu vi hiện tại đã quay về võ đế cảnh hoàn toàn không còn sức chống trả, thời gian vừa qua nhờ Huyết Hồn Chi Diễm phụ thể chống đỡ nên kéo dài mạng sống nhưng cũng không thể kéo dài lâu được vì hỏa diễm đệ nhất này cũng sắp đến giới hạn chịu đựng không thể bảo vệ nàng lâu hơn được nữa, nếu không nhờ có sự xuất hiện của Lam Hải che chắn cho thì sớm muộn gì nàng cũng bị trận pháp này luyện hóa.
Cảm tạ tiền bối cứu ta một mạng, nếu không có ngài không biết ta còn có thể trụ nổi trong tòa tháp quái quỷ này bao lâu nữa.
Ngân Dĩnh cúi đầu hành lễ cảm ơn nói.
Tiểu bối không cần đa lễ, ta và ngươi có thể gặp nhau trong thời khắc sinh tử này cũng coi như là một cái duyên, cũng coi như mạng ngươi chưa tận.
Thật không ngờ rằng, chủ nhân nhà ta rời khỏi đại lục chưa được bao lâu mà đã xuất hiện hai tên cường giả võ thần cảnh ngáng đường rồi, nếu ngài ấy quay về thấy bọn chúng chắc chắn không vui chút nào.
Lam Hải tỏ vẻ khó chịu nói.
Ngân Dĩnh nghe được lời này có chút hiếu kì, cảnh giới của vị tiền bối này đã quá cao so với nàng rồi, không biết được vị chủ nhân mà ngài ấy đang nhắc tới cảnh giới còn cao hơn như thế nào nữa, cả đại lục rộng lớn không ai nàng không biết đến, không lẽ vẫn còn một số cường giả ẩn cư lâu năm không màng thế ngoại mà nàng không biết sao.
Tiền bối vị chủ nhân mà ngài nhắc tới có liên quan đến đại lục của chúng ta, không biết quý danh của vị tiền bối đó là gì vậy để sau này ta gặp được ngài ấy tiện báo đáp.
Ngân Dĩnh nhỏ giọng khẽ hỏi.
Đối với câu hỏi này của Ngân Dĩnh, đích thực nếu là cường giả khác sẽ nói câu, ngươi chưa đủ tư cách để biết tên chủ nhân nhà ta, nhưng ở đại lục nhỏ bé này Cổ Viêm chưa có tiếng nói, cũng chưa đủ sự uy hiếp đối với đám cường giả cấp cao vừa hay lúc này có thể tạo một chút uy phong cho tiểu tử này, đợi sau này hắn quay về mà nghe được uy danh mình vang khắp đại lục lúc đó ắt sẽ trọng thưởng cho Lam Hải.— QUẢNG CÁO —
Chủ nhân ta họ Cổ tên chỉ có một chữ Viêm.
Lam Hải lời nói đầy sự sùng kính đáp lại.
Là Huyết Ma Thần Cổ Viêm, thật không thể tin được, địa vị của hắn đã lan rộng đến ngay cả cường giả thiên giới cũng bái hắn làm chủ nhân, quả nhiên danh xưng Huyết Ma Thần kẻ có thể dễ dàng lấy mạng võ thần cảnh không chỉ là nói cho vui.
Võ thần cảnh là cái thá gì chứ, kẻ đứng đầu đại lục hiện tại không phải là bọn chúng mà chính là sự tồn tại chí cao mang tên Cổ Viêm chỉ cần nghe đến cái tên này thôi là không ai không khiếp sợ.