Hàng Trí Nữ Phụ, Online Chờ Chết

Chương 55: Thế Thân Nữ Phụ Là Nữ Chủ (2)



Thời điểm Diệp Vi xuyên qua, nguyên chủ cùng Từ Trì đã ở bên nhau, hơn nữa tình cảm của hai người thoạt nhìn cũng không tệ lắm.

Từ Trì làm bạn trai, thường xuyên sẽ mang theo cô đi tham gia đủ loại tụ họp, bất kể đó là một hoạt động công khai cỡ lớn hay là loại tụ họp cá nhân nhỏ, hắn cũng không kiêng dè cô, cho nên trong giới không ít người đều biết, Từ Trì có một bạn gái là sinh viên tên Diệp Vi, hơn nữa đối với cô cực kỳ sủng ái.

Từ Trì trắng trợn táo bạo như vậy mang theo Diệp Vi xuất hiện ở trong thế giới của hắn, chẳng lẽ không phải cho thấy hắn coi trọng Diệp Vi sao?

Nguyên chủ cũng nghĩ là như vậy, cô còn vì thế mà cảm thấy quá ngọt ngào, càng cảm thấy Từ Trì là một người đàn ông có thể giao phó cả đời.

Xem ra ở trong mắt của nguyên chủ, tuy rằng Từ Trì có tiền, là hào môn cậu ấm, nhưng trên người hắn không hề có thói xấu của những phú nhị đại đó, cũng không phải có gia sản cũng chỉ biết lãng phí, công tử bột phóng khoáng chơi đùa, ngược lại, hắn cực kỳ ưu tú, kết kể trên phương diện sinh hoạt hay là phương diện công tác, đều có thể dùng sạch sẽ để hình dung.

Loại ý tưởng này ở trước lúc Lương Nhược Vi xuất hiện, chưa bao giờ từng thay đổi.

Cô vẫn luôn cho rằng bản thân là tình yêu đích thực của Từ Trì, cô cho rằng bản thân cùng Từ Trì là yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên, lưỡng tình tương duyệt, cô cho rằng bản thân tìm được người đàn ông có thể giao phó cả đời rồi, nhưng kết quả là cô chẳng qua cũng chỉ là một thế thân?

Từ đầu đến cuối Từ Trì không thích cô, người hắn thật sự yêu chính là Lương Nhược Vi!

Bởi vì hắn thích Lương Nhược Vi, càng bởi vì hắn không quên được Lương Nhược Vi, cho nên tìm được cô rất giống với Lương Nhược Vi, thậm chí còn khiến cô trở nên càng ngày càng giống với Lương Nhược Vi.

Thì ra từ đầu tới cuối, đều là một hồi âm mưu, là một bên cô tình nguyện!

Cái nhận thức này tự nhiên làm cho nguyên chủ đau khổ không chịu nổi, cô thích Từ Trì, là thật sự thích, cho dù trước kia không có rất thích, nhưng hai người ở chung lâu như vậy, Từ Trì đối xử với cô lại cực kỳ ôn nhu sủng ái, một chút thích kia của cô ở lúc sớm chiều ở chung cũng đã biến thành mười phần thích. Nhưng làm sao cô đến người bạn trai đối xử cẩn thận che chở với cô, vậy mà chưa bao giờ từng để bụng, chỉ đem cô coi như là thế thân của Lương Nhược Vi?

Lúc này cuối cùng là cô cũng hiểu được, vì sao Từ Trì thích nhìn cô như vậy, rồi lại luôn sẽ nhìn cô xuất thần, thì ra là hắn đang xuyên thấu qua cô nghĩ đến người phụ nữ khác!

Cuối cùng cô cũng hiểu được, vì sao Từ Trì không cần hiểu cô không cần biết yêu thích của cô, bởi vì hắn đã cho cô yêu thích.

Cái gì hắn cũng sắp xếp tốt cho cô, không chỉ có phong cách ăn mặc quần áo của cô không sai biệt mấy với Lương Nhược Vi, ngay cả hắn thường xuyên chuẩn bị điểm tâm ngọt trà uống cho cô, cũng đều là Lương Nhược Vi thích, cô đã trở nên không còn là chính mình, cô biến thành một “Lương Nhược Vi” khác!

Chân chính Lương Nhược Vi xuất hiện, cô thân là thế thân tự nhiên nên thành công lui thân.

Sau khi nguyên chủ tự mình thức tỉnh, cô tự nhiên không cam lòng bản thân chỉ làm thế thân, hay là một vật hi sinh thế thân, cô bắt đầu trả thù Từ Trì cùng Lương Nhược Vi, cuối cùng còn kém chút nữa hại chết nữ chủ, nhiễu đến mức tuyến thể giới lộn xộn, toàn bộ thế giới cũng muốn sụp đổ, cuối cùng bị hệ thống Chủ Thần mang đi, bởi vì hệ thống Chủ Thần hệ thống quyết định, cái chủ tuyến của thế giới nhỏ này không thể sụp đổ, cũng còn có Diệp Vi tới đây là chuyện của sau đó.

―― nếu Chủ Thần hệ thống quyết định đây là một ngược cặn bã văn, không chắc lại là một cái kết cục khác. Nhưng là tính cách của nguyên chủ, không chắc có thể hoàn thành kiểm tra của Thời quản cục nhân sự, đi tổ ngược cặn bã tuyệt đối có thể sáng lên nóng lên.

Cho nên nhiệm vụ lần này của Diệp Vi rất đơn giản, chỉ cần đem cốt truyện trước khi nguyên chủ thức tỉnh đi một lần đi một lần liền tốt.

Cố gắng đảm bảo nam nữ chủ thuận lợi yêu nhau bên nhau cả đời!

……

Lương Nhược Vi là ai?

Lương Nhược Vi cùng Từ Trì là thanh mai trúc mã, cô ta so với Từ Trì lớn hơn ba tuổi, sở dĩ hai người ở bên nhau, là Từ Trì động lòng trước, cũng là Từ Trì tỏ tình trước, nghe nói lúc ấy toàn bộ nhóm phú nhị đại hồng tam đại ở thành phố B đều được mời tới, Từ Trì vì Lương Nhược Vi tổ chức một cái bữa tiệc sinh nhật long trọng, sau đó thổ lộ với cô ta trước mặt mọi người, tình của Từ Trì cùng Lương Nhược Vi chấn động một thời, trở thành đối tượng vô số người hâm mộ.

Sau khi Từ Trì thổ lộ thành công, hai người bắt đầu nói chuyện yêu đương hai năm, ở thời điểm cuối cùng trước khi chia tay, Từ Trì còn cầu hôn Lương Nhược Vi, đáng tiếc Lương Nhược Vi là người phụ nữ có ý nghĩ, có theo đuổi, cô ta cảm thấy bản thân còn trẻ, không muốn sớm bị hôn nhân trói buộc như vậy, cô ta muốn ra nước ngoài du học, mà Từ Trì từ nhỏ liền mất đi cha mẹ cùng ông nội lớn lên, hắn khát vọng gia đình ấm áp, hắn muốn lập gia đình sớm một chút.

Hai người bởi vì vấn đề này đã xảy ra bất đồng thật lớn, chiến tranh lạnh mấy tháng, cuối cùng ầm ĩ tới tình cảnh chia tay, nhưng chính là chia tay, cũng không thể khiến Lương Nhược Vi ở lại, cô ta dứt khoát kiên quyết ra nước ngoài, vừa đi chính là ba năm.

Nếu là Lương Nhược Vi không đi, cô ta lúc này đã là vợ của Từ Trì, Diệp Vi kia còn có phần gì?

Tình yêu đích thực của Từ Trì là Lương Nhược Vi, Diệp Vi chính là một thế thân mà thôi, kết cục cuối cùng tự nhiên không thể nào tốt được.

……

Thời gian Diệp Vi xuyên qua thật đúng là khéo léo, không chỉ có sau khi cô cùng Từ Trì ở bên nhau, hơn nữa còn là thời điểm Lương Nhược Vi vừa mới du học trở về.

Lúc này tuy rằng Từ Trì còn thích Lương Nhược Vi, nhưng hắn còn chưa quên đau khổ khi bị Lương Nhược Vi kiên quyết vứt bỏ, vừa lúc hắn sợ nhất chính là bị vứt bỏ, khúc mắc giữa hai người còn chưa có cởi bỏ, “Ngược luyến tình thâm” giữa hai người cũng chỉ vừa mới bắt đầu.

Nói cách khác, lúc này Diệp Vi, còn không biết bản thân chẳng qua chỉ là thế thân của Lương Nhược Vi mà thôi.

Việc này ngược lại rất dễ làm, giả vờ ngu ngốc sao, vẫn là sở trường của Diệp Vi, chỉ cần đem trí thông minh hơn người của cô giấu đi là được.

Lần đầu tiên Diệp Vi nhìn thấy Lương Nhược Vi, là khi Từ Trì phát biểu trong bữa tiệc sinh nhật của Tào Hằng, cô ngồi ở bên cạnh Từ Trì, nghe mấy cái nói nói cười cười của hắn cùng Tào Hằng.

Chính là ở ngay lúc này Lương Nhược Vi xuất hiện.

Cô ta mặc một cái váy ngắn màu đỏ cúp ngực, cầm trên tay chiếc túi xách Chanel, tóc xoăn tùy ý buông xõa, ở giữa không có bất kỳ một trang sức nào, ngay cả lỗ tai cũng sạch sẽ, chỉ là trên xương quai xanh xinh đẹp của cô ta, một cái vòng cổ hình chìa khóa nằm ở trên đó.

Đơn giản, rồi lại không mất mỹ cảm.

“Các bạn, đã lâu không gặp.”

Cô ta vừa xuất hiện, liền trở thành tâm điểm của mọi người ở đây, dường như ánh mắt mọi người đều tới trên người cô ta, kinh ngạc, vui vẻ, ái muội, ghen ghét……

Những cái ánh mắt đó, còn như có như không dừng ở trên người Từ Trì và Diệp Vi.

Mặt Từ Trì không chút thay đổi bưng chén rượu uống một ngụm, vẻ mặt hắn nhàn nhạt, giống như Lương Nhược Vi chỉ là một người râu ria. Ngược lại Diệp Vi vẻ mặt tò mò nhìn Lương Nhược Vi, cô cảm thấy Lương Nhược Vi cho cô cảm giác rất quen thuộc, còn nói quen thuộc chỗ nào, một lát cũng không nghĩ ra, cô nhỏ giọng hỏi Từ Trì: “A Trì, cô ấy là ai a, thật xinh đẹp.”

Từ Trì nhíu mi xuống, không nói gì.

Tuy rằng Diệp Vi cảm thấy biểu hiện của Từ Trì có chút kỳ lạ, nhưng cô không có để ý quá mức, bởi vì tuy rằng Từ Trì đối xử với cô rất tốt rất ôn nhu, nhưng tính cách của hắn cực kỳ thâm trầm nội liễm, hắn không quá thích nói một ít sự việc râu ria.

“A Hằng, sinh nhật vui vẻ, đây là quà tôi tặng cho cậu, là tôi tự mình thiết kế nha,cậu nhìn xem có thích hay không.” Lương Nhược Vi đưa cho Tào Hằng một cái hộp nhỏ màu xanh biển, Tào Hằng cười nhận lấy, mắt nhìn Từ Trì một bên, vui vẻ nói, “Chị Nhược Vi rốt cuộc chị đã trở lại, chị không biết chị rời đi nhiều năm như vậy, chúng em cũng sắp nhớ chị muốn chết! Lần này trở về liền không đi nữa chứ?”

Lương Nhược Vi cười cười, vén tóc ở bên má ra sau tai, mắt cô ta như có như không nhìn Từ Trì: “Ừm, không đi nữa.”

Tào Hằng vui vẻ kêu một tiếng: “Thật sự không đi nữa? Vậy thì thật tốt quá, mọi người chúng ta tới uống một chén chúc mừng một chút! Hoan nghênh Lương đại tiểu thư của chúng ta về nước!”

“Chị Vi Vi, chị cuối cùng cũng đã trở lại, chị không biết mấy năm nay chị không ở trong nước, chúng em nhớ chị muốn chết.”

“Đúng rồi chị Vi Vi, lần này trở về cũng đừng nữa, bên ngoài nào có tốt như trong nhà?”

“Chị Vi Vi trở về khi nào a, làm sao lại một chút tin tức cũng không tiết lộ, sớm nói chúng em cũng đi tiếp chị thật tốt a, đón gió tẩy trần cho chị, làm một bữa tiệc long trọng để chào đón!”

“……”

Lương Nhược Vi nâng chén uống một chút rượu, cười nói: “Cảm ơn ý tốt của mọi người, nhưng mà hôm nay là sinh nhật của A Hằng, tôi cũng không dám đoạt nổi bật của nó, hôm nào tôi lại mời mọi người ăn cơm đi.”

Lương Nhược Vi nói tự nhiên giành được một mảnh âm thanh hùa theo.

Cô ta nhàn nhạt cười một chút, cũng không đem lời khen tặng của những người đó để ở trong lòng, thái độ của cô ta thoạt nhìn lạnh nhạt lại xa cách, tuy rằng đang cười, nhưng lại khiến cho người ta có một loại khoảng cách rất xa xôi.

Bởi vì như vậy, ngược lại khiến cô ta thoạt nhìn càng cao quý ưu nhã hơn.

Cô ta ngồi xuống bên cạnh Tào Hằng, cũng không nhìn Từ Trì, tự nhiên mà bưng ly rượu vang đỏ trên bàn lên, “A Hằng, hôm nay sinh nhật cậu, tôi kính cậu một ly.”

Tào Hằng phản xạ có điều kiện lại nhìn Từ Trì, chỉ thấy Từ Trì vẫn như cũ vẫn là bộ dáng lúc trước, dường như ngay cả mí mắt cũng không chưa động một chút, Lương Nhược Vi đã chờ không kịp, nói: “Làm gì nha, không cho tôi mặt mũi a?”

Tào Hằng nào dám a? Ai không biết Từ Trì không thích Lương Nhược Vi ở bên ngoài uống rượu a, hắn ta nhớ rõ lúc trước có một lần mấy người bọn họ cũng là tụ họp cùng nhau chơi đùa, Lương Nhược Vi mê uống rượu nhiều hơn mấy chén rồi uống say, sau khi Từ Trì tới thiếu chút phá bỏ, từ đó về sau, nếu ai thấy Lương Nhược Vi uống rượu, vậy đều đến khuyên, ai còn dám để cho cô ta uống?

Huống chi Từ Trì còn ở bên cạnh nhìn, hắn ta nào có cái lá gan kia?

Nơi này hắn ta đang nghĩ ngợi, Lương Nhược Vi đã giơ chén rượu uống một hơi cạn sạch, Tào Hằng muốn ngăn cũng đã chậm, chỉ có thể căng da đầu đi theo đem rượu uống lấy: “Chị lại không phải không biết tửu lượng của chị rất kém, uống ít chút đi.”

“Lúc này mới một ly, uống không say.” Lương Nhược Vi vui vẻ nói, “Đã lâu không có gặp lại bạn cũ, vui vẻ thôi.”

Tào Hằng ôm chén rượu nhấp một ngụm, lòng nghĩ quả thật là đã lâu không gặp, chính là vui vẻ…… Mắt hắn ta nhìn Từ Trì, hắn ta thật đúng là không nhìn ra từ trên mặt của Từ Trì có chỗ nào vui vẻ.

Lương Nhược Vi nói: “Chính là mấy năm không thấy, các cậu thay đổi thật lớn a.”

Cô ta nhìn ở đây người, lại nhìn nhìn Tào Hằng, ánh mắt cuối cùng dừng ở Từ Trì trên người, “Có người a, cũng sắp coi tôi như người không quen biết.”

Tào Hằng làm động tác chọc cười nói: “Đúng vậy đúng vậy, rốt cuộc cũng đã nhiều năm như vậy, chị xem em cũng già rồi đi? Chỗ đôi mắt này có phải cũng sắp bắt đầu có nếp gấp hay không?”

Lương Nhược Vi từ chối cho ý kiến.

Tay bưng chén rượu của Từ Trì đột nhiên buộc chặt, toàn bộ gân xanh trên mu bàn tay của hắn nổi lên, đôi mắt sâu kín kia nhìn về phía Lương Nhược Vi, Lương Nhược Vi cũng đã dời tầm mắt đi, lại không nhìn hắn, chỉ là bưng ly rượu vang đỏ, chậm rì rì nhấp mấy ngụm ―― nếu là bọn họ còn đang hẹn hò, khẳng định lúc này Từ Trì đã sớm đem rượu đoạt lấy uống sạch đi. Đáng tiếc hiện tại không được, chỉ sợ cô ta uống đến chết, hắn cũng sẽ không nhìn nhiều hơn một cái.

Đột nhiên Diệp Vi cảm thấy có chút kỳ lạ, cô nhìn nhìn Lương Nhược Vi, lại nhìn nhìn sắc mặt cực kỳ không tốt của Từ Trì, cô chớp đôi mắt nhỏ giọng nói: “A Trì, làm sao vậy? Anh không thoải mái a?”

Từ Trì đến: “Anh không sao.”

Diệp Vi mếu máo a một tiếng: “Lại nói dối, về nhà nấu canh cho anh, khẳng định anh lại đau dạ dày.”

Từ Trì rũ mắt nhìn cô, nói tốt.

Đột nhiên Lương Nhược Vi đem chén rượu đặt thật mạnh ở trên mặt bàn, Tào Hằng theo bản năng run lên một chút, so với hắn ta Lương Nhược Vi cũng lớn hơn, khi còn nhỏ hắn ta cũng thích chạy theo phía sau Lương Nhược Vi, gọi chị gái chị gái, sau này trưởng thành mới đi theo mấy đứa con trai càn rỡ hồ đồ, cho nên hắn ta nghe Lương Nhược Vi, từ nhỏ liền nghe, lúc này tự nhiên cũng rất khó xử, một bên là anh em tốt, một bên là chị gái tốt, hắn ta có thể làm sao bây giờ?

Lương Nhược Vi nói: “Vị này chính là ai? Hình như tôi chưa thấy qua, rời khỏi thành phố B đi lâu như vậy, tới người mới tôi cũng không quen biết đâu?”

Tào Hằng: “……”

Hắn có thể giới thiệu như thế nào chứ? Hắn nhìn về phía Từ Trì, lại nhìn nhìn Diệp Vi vẻ mặt vô tội bên cạnh Từ Trì, nhịn không được có chút đau đầu.

Rốt cuộc Từ Trì nhìn về phía Lương Nhược Vi, hắn cầm tay Diệp Vi, nói: “Đây là bạn gái của tôi, Diệp Vi.”

Sắc mặt Lương Nhược Vi biến đổi.

Diệp Vi đối với Lương Nhược Vi cười đến mi mắt cong cong: “Xin chào, tôi tên Diệp Vi.”

Lương Nhược Vi cũng không nghĩ tới Từ Trì sẽ giới thiệu Diệp Vi như vậy, nhưng rốt cuộc cô ta cũng có hiểu biết về nhiều người trong nhiều trường hợp, lại nói lần này cô ta trở về, đã đoán trước được sẽ gặp phải cái gì, nhưng rốt cuộc cô ta có chút đau lòng, nhẫn nhịn, nói: “Chào cô, tôi là Lương Nhược Vi.”

Diệp Vi cười cười nói: “Lương tiểu thư, cô thật xinh đẹp.”

Lương Nhược Vi: “Cảm ơn.”

Cô ta rất nhanh chóng hồi phục bi thương dưới đáy lòng, Từ Trì giả bộ lạnh lùng thì thế nào? Nếu thật sự hắn đã quên cô ta, hắn liền sẽ không tìm người phụ nữ giống với cô ta mà để bên người như vậy, hắn làm như thế, chứng minh căn bản hắn chưa từng quên cô ta.

Huống hồ lần này cô ta trở về sớm hơn, chính là vì đem Từ Trì cướp về.

Đời trước cô ta bỏ lỡ Từ Trì, cảm thấy Từ Trì ràng buộc cô ta quá nhiều, tình yêu của Từ Trì ép tới cô ta thở không nổi, lại cảm thấy hắn chậm chạp không hiểu phong tình, căn bản sẽ không tạo được niềm vui cho cô ta, khiến cô ta nhịn không được muốn chạy trốn. Sau này quả thật cô ta cũng chạy trốn, mới ra nước ngoài mấy năm kia, cô ta từng thật sự phóng khoáng rất tự do, cô ta như là chim chóc tự do, cô ta có thể làm bất cứ chuyện gì cô ta muốn, cô ta nghĩ chờ cô ta chơi đủ rồi, liền trở về kết hôn với Từ Trì, chính là cô ta không nghĩ tới chính là, nhà họ Lương sẽ phá sản!

Cô ta vội vàng chạy về nước, đối mặt chính là một cục diện rối rắm, cha mẹ cô ta bởi vì không chịu được áp lực ngã bệnh, anh trai cô bởi vì sợ hãi chạy trốn, cô ta chỉ có thể đứng ra, chăm sóc cha mẹ sinh bệnh cùng công ty đang trên bờ phá sản.

Nhiều người đã từng là bạn thân sau khi nhà họ Lương ngã xuống liều sôi nổi rời đi, ở đoạn thời gian trước kia cô ta đã nhìn thấy quá nhiều sắc mặt nịnh hót giọng nói the thé, cô ta từng cầu xin rất nhiều người, cuối cùng cầu được cũng chỉ có chế nhạo cùng trào phúng, chính là ở trước mặt những người này, một đám thoạt nhìn cười khanh khách thật tốt thật tốt, ở thời điểm nhà họ Lương tất cả đều tốt mỗi người đều tới nịnh bợ, mọi người là bạn tốt anh em chị em tốt, nhưng nhà họ Lương vừa có chuyện, liền đều trốn đến rất xa, hận không thể chưa bao giờ quen biết cô, những sắc mặt nịnh hót giọng nói the thé kia, hiện giờ cô ta nghĩ đến cũng cảm thấy có chút ghê tởm.

Chỉ có Từ Trì, cô ta có lỗi với Từ Trì nhất, nguyện ý ở thời điểm nhà họ Lương xảy ra chuyện, nguyện ý vươn tay giúp cô ta một phen.

Thẳng đến lúc ấy, cuối cùng cô ta mới nhận ra cô ta bỏ lỡ cái gì, cô ta hối hận, cô ta muốn hòa hảo với Từ Trì, nhưng bên cạnh Từ Trì đã có một cô gái gọi là Diệp Vi, hắn vậy mà vì Diệp Vi từ chối cô ta?

Nhưng cô ta vẫn luôn hiểu rõ, Diệp Vi giống với cô ta như vậy, chẳng qua chỉ là thế thân của cô ta mà thôi, hiện tại chính chủ là cô ta đã trở lại, Diệp Vi đã không cần thiết phải tồn tại, vì sao Từ Trì còn muốn từ chối cô ta? Càng khiến cho cô ta tức giận chính là, cuối cùng Từ Trì cư nhiên lựa chọn kết hôn với Diệp Vi!

Cũng may cô ta trọng sinh đã trở lại, lúc này đây, cô ta không chỉ có muốn cứu lại công ty, còn muốn đem Từ Trì cướp về!

Lảm nhảm xíu, Diệp không đọc trước convert, beta mới biết nội dung thế giới này, thấy mọe này bitch ghê á, kiểu này chỉ có không cam lòng thôi, còn nghĩ nam chính là lốp xe dự phòng của bả, gì mà chơi chán rồi về kết hôn bla bla,...
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.