Triệu Du lo lắng hỏi cô có cần đến gặp bác sĩ không, cô lại một mực từ chối. Hai người ăn xong cơm trưa, tiếp đến dùng 4 giờ để trang điểm, tới khách sạn Minh Châu đã là chuyển của 7giờ.
Thiệp mời sinh nhật lấy danh nghĩa Hạ gia mà phát đi, mọi người nể tình, thời điểm Hướng Vãn đến so với mọi người không sai biệt nhau lắm.
So sánh với lần sinh nhật Triệu Du trước đó, thái độ của khách mời đối với Hướng Vãn có chút biến hoá, lần trước là thái độ khinh bỉ, lần này lại mang theo vài phần dè dặt lấy lòng cô.
"Bộ lễ phục này của Hướng tiểu thư thật là kinh diễm mọi người, tôi thấy kiểu thiết kế thiết kế này có vài phần quen mắt, có phải hay không là Melville thiết kế? Tôi cũng phải đặt hàng bên đấy mới được."
"Đều là hai mươi tuổi, làn da của Hướng tiểu thư so với da Ninh Ninh của chúng tôi đẹp hơn nhiều. Ninh Ninh, con mau tới đây cùng Hướng tiểu thư trao đổi việc bảo dưỡng làn da này."
Mặc kệ trước kia hay là hiện tại, Hướng Vãn đều chán ghét cực kỳ nhóm người thiện biến cùng dối trá này, trước đây cô có thể ỷ vào việc được gia đình sủng ái mà tùy hứng rời đi, hiện giờ lại không thể không uốn mình theo bọn họ.
"Hàn Xuyên ở bên kia, tôi cùng Vãn Vãn qua đó." Triệu Du lại cười nói.
Mọi người trêu chọc vài câu, liền tản ra.
Triệu Du cầm ly nước trái cây đưa cho Hướng Vãn, bất đắc dĩ nói: "Nói như vậy nhiều, khát nước không?"
"Có chút, cảm ơn dì." Hướng Vãn uống hết một ly, vẫn còn có chút khát, nhưng muốn đi lấy nước trái cây lại bị ngăn cản.
Triệu Du đoạt lấy ly nước trái cây trong tay cô, một lần nữa để lại lên trên bàn, "Tiệc sinh nhật này là ta vì con mà làm, nếu con uống nước quá nhiều, chắc chắn sẽ đi WC nhiều quá lãng phí."
Hướng Vãn dạ một tiếng.
"Tiệc sinh nhật này tổ chức ra chính là muốn nói cho người khác biết, Vãn Vãn con không phải là kẻ phạm tội, không phải là người đi lấy lòng người khác, con không cần chú ý đến tất cả người ở đây." Triệu Du vừa mới lấy cớ đi tìm con trai, nhưng quét một vòng, cũng chưa nhìn đến anh ở đâu.
Hướng Vãn cười khổ, "Bây giờ trên trời dưới đất, nơi này tuỳ tiện chọn một người, không ưng ý thì đều có thể làm khó dễ cho con."
Triệu Du vỗ vỗ mu bàn tay cô, thở dài, định lôi kéo cô thì từ ở trong đám người nhìn thấy Hạ Hàn Xuyên khuôn mặt anh tuấn đang đối diện với một người đàn ông trung niên nói, "Về việc cùng quý công ty hợp tác, tôi sẽ nghiêm túc suy xét."
Người đàn ông nói nhanh "Tôi đây chờ tin tức tốt từ cậu." Rồi mới xoay bước rời đi.
Hạ Hàn Xuyên xuyên qua đám người, đi đến Triệu Du trước mặt. Dừng một chút, ở mọi người như có như không đánh giá Hướng Vãn nói: "Sinh nhật vui vẻ, quà tặng lát nữa sẽ gửi đến cho cô sau."
Đem động tác nhỏ thu vào đáy mắt, Triệu Du nhẹ nhàng bẻ các khớp ngón tay cô ra, khom lưng vuốt phẳng lễ phục bị cô năn=ms chặt đến nhăn nhúm.
"Trưởng bối dặn dò kĩ càng, không cần khách khí." Hạ Hàn Xuyên sửa sang lại chiếc nơ trên cổ, không chút để ý mà nói.
Hướng Vãn khẩn môi, không lên tiếng nữa.
"Mẹ cùng Vãn Vãn mới vừa vào khách sạn không thấy được con, con đã ở đâu?" Triệu Du đổi đề tài.
Có nhân viên phục vụ đi lại, Hạ Hàn Xuyên từ trên khay cầm ly champagne, uống một ngụm rồi mới nói: "Người quá nhiều, đi WC trốn một lát."
"Vài người ngày thường không gặp được con, hôm nay tự nhiên muốn nắm chắc cơ hội." Triệu Du cười khẽ một tiếng, hỏi: "Đề tài mà người vừa nói chuyện với con, là muốn cùng Hạ thị hợp tác?"
Hướng Vãn đứng ở bên cạnh Triệu Du, đôi tay giao nhau đặt ở bụng nhỏ trước, an tĩnh mà đóng vai người vô hình.
"Còn có ý nghĩ đem con gái muốn gã vào Hạ gia, chỉ cần đầu tư tiền vào hạng mục, làm tình nhân cũng chấp nhận." Hạ Hàn Xuyên nói. Tầm mắt tạm dừng trong chốc lát ở vết thương trên lưng của Hướng Vãn, mày hơi hơi nhăn lại, bưng lên champagne uống một ngụm.
Triệu Du đáy mắt ẩn ẩn mang theo vài phần châm chọc, "Bọn người kia còn có lương tâm hay không, không làm được thì lấy con gái ra làm điều kiện trao đổi."
"Chỉ là không dễ ở trước mặt nhiều người nói mà thôi." Hạ Hàn Xuyên nói: "Lén lút một chút."
Loại chuyện này, mẹ con hai người gặp mãi cũng thành quen, Hướng Vãn cũng không để bụng.
Cái gọi là xã hội thượng lưu, bất quá là nhiều chút quyền, nhiều chút thế, nhiều chút tiền, sống so người bình thường thật quá dơ bẩn cùng bạc tình.
Thời điểm ba người đứng cùng nhau trò chuyện, các tân khách cũng tốp năm tốp ba tụ ở bên nhau tại đàm luận chuyện của mình.
"Tiệc sinh nhật của Hạ phu nhân mời Hướng Vãn, hiện tại lại tự mình tổ chức tiệc mừng sinh nhật cho cô ta... Chẳng lẽ thật sự muốn một tên tội phạm giết người trở thành côn dâu?"
"Hạ phu nhân đồng ý, Hạ lão gia tử còn có Hạ tiên sinh cũng sẽ không đồng ý. Bà ấy như thế làm, tôi nghĩ hơn phân nửa là vì cách ứng xử của Giang phu nhân."
"Nhưng tôi nghe nói Hạ phu nhân cùng Hướng Vãn quan hệ vẫn luôn rất tốt, nói không chừng bà ấy là thật sự muốn Hướng Vãn trở thành con dâu của mình."
"Tình huông của Hạ gia lúc này cũng thật kì lạ, Hạ tổng đem Hướng Vãn cưới về nhà tuyệt đối là việc không tốt chút nào, bà không cảm thấy tiền đồ của con trại và một người không cùng huyết thống như Hướng Vãn, cái nào quan trọng hơn?"
Triệu Du cùng Hạ Hàn Xuyên nói chuyện một lát, rồi mới nhìn thoáng qua khắp nơi, hỏi: "Giang gia cùng Hướng gia ta cũng đã phát thiệp mời, như thế nào, bọn họ còn chưa tới?"
"Mẹ cảm thấy thế nào?" Hạ Hàn Xuyên hỏi ngược lại.
"Hơn phân nửa là bực." Triệu Du phụt một tiếng cười, lần này đáy mắt nhiều vài phần ý cười, "Mẹ cùng Hàn phu nhân cũng lâu rồi không gặp, mẹ đi gặp bọn họ nói một lát lời nói, con đưa Vãn Vãn đi dạo một lát đi."
An tĩnh nửa ngày Hướng Vãn lúc này mới ra tiếng, "Không cần phiền toái Hạ tổng, tự bản thân con có thể."
"Không phiền toái." Triệu Du không cho cô đường sống, nghiêng đầu cùng Hạ Hàn Xuyên công đạo nói: "Vãn Vãn dạ dày không tốt, lần này con đừng cho nó uống rượu."
"Mau đi đi, hai người các con còn trẻ có nhiều đề tài để nói với nhau." Triệu Du giả vờ như không phát hiện đáy mắt Huog=ngứ Vãn khẩn cầu, gọi nhân viên phục vụ, cầm một ly rượu vang đỏ rồi xoay người bước đi.
Quy mô tiệc sinh nhật của Hướng Vãn cũng không kém so với của Triệu Du trước đó, nhưng cho dù người đến người đi, ăn uống linh đình, khắp nới đều ồn ào náo nhiệt, cô lại không cảm giác được nửa phần vui sướng.
Cô đi theo bên cạnh Hạ Hàn Xuyên, xuyên qua bên trong đám người, ngẫu nhiên nghe được cuộc nói chuyện của bọn họ, thần kinh trước sau đều căng đến gắt gao.
"Ồ, thì ra cô chính là Hướng Vãn – Hướng tiểu thư của Hướng gia!" Bùi Tung diện một chiếc áo sơ mi màu hồng, híp đôi mắt hồ ly, đáy mắt hiện lên một màn kinh diễm, nhằm phía Vãn Vãn nâng ly rượu vang đỏ, "Thất kính thất kính!"
Hắn ánh mắt phảng phất giống như nhìn không sót một bộ phận nào trên cơ thể Hướng Vãn, ngả ngớn mà phong lưu tùy ý, rồi mới ngửa đầu đem rượu vang đỏ uống một hơi cạn sạch.
Hướng Vãn bị hắn nhìn đến không được tự nhiên, nhưng vẫn là nhấc ly nước trái cây hướng về phía hắn, "Bùi thiếu."
Nói xong, uống hết nửa ly nước trái cây.
Trước kia, đều nghe mọi người nói Bùi Tung háo sắc, cô cũng chỉ là nghe nói, sau lại hắn ở Mộng Sở Hội có hành vi đụng chạm đến cô, chưa nói được hai câu liền bảo cô cởi quần áo, khi đó lời đồn về việc háo sắc của hắn cô mới triệt để hiểu rõ.