Gửi Nỗi Buồn Bay Theo Cơn Gió

Chương 61: Chương 60



Cảnh đêm như nuốt chửng toàn bộ màu sắc của sinh vật, nhưng may thay còn có ánh đèn điện xua tan đi đêm tối lạnh lẽo. Shi ngồi nhâm nhi li café trên tay mình, vẫn còn đang cân nhắc xem mình có nên đến địa điểm được ghi nắn nót trên tờ giấy mời đấy không?
Tờ giấy mời như một trang giấy trong quyển death note. Có thể tiễn Shi đến cái chết ngay lập tức, nhưng cũng có thế dồn Shi đến đường cùng. Bây giờ trong lòng Shi đang dấy lên một nỗi băn khoăn khó tả.
Lúc này, trên địa điểm ghi trên giấy. Hai đám đông đứng đối diện nhau, cả hai bên đều đưa nhau cái ánh mắt khó chịu. Như thể muốn xe nát bên đối diện mình ngay tức khắc. Đứng đầu một phe, là một cô gái nhỏ nhắn với mái tóc màu nâu nhạt khá đáng yêu, nhưng khuôn mặt không hằn lên bất cứ một tia cảm xúc nào.
Bên còn lại là ba người con trai cùng với một cô gái, họ đều là những tuyệt sắc giai nhân, ai cũng nhìn cô gái đối diện mình với ánh mắt không nỡ động thủ cùng ánh mắt nghi hoặc.
Hai phe cứ đứng nhìn nhau một hồi lâu, thi thoảng Na lại ngước nhìn chiếc đồng hồ đeo tay. Nơi đáy mắt ánh lên tia sốt ruột. Cô ta đang chờ đợi một ai đó sao? Giờ này, Shi vẫn còn đang ngồi ngâm nhi li café hết sức bình thản. Cô vẫn đang băn khoăn xem nên đi hay đừng.
Nghĩ ngợi một hồi lâu, cuối cùng Shi cũng đứng lên. Đặt ngay ngắn li café lên bàn. Sau đó vội vàng thay đồ rồi phi nhanh ra khỏi nhà, lao vào đêm đen lạnh lẽo. Cô cuối cùng đã quyết định xong. Shi muốn bảo vệ mấy người kia, càng không muốn để Na ngấm sâu vào hận thù như chính bản thân mình.
Lúc này, tại chỗ mấy người bọn họ. Ai ai cũng đều sốt ruột lắm rồi. Jim không nhịn được cũng cất lên tiếng hỏi :

- Rốt cuộc em là ai? Có thật em là Vi Tuyết? – Jim vừa nói, vừa tiến đến trước mặt Na. Mấy tên áo đen đứng sau lưng Na lao lên trước, dùng đao súng đủ kiểu như để dọa nạt Jim dừng bước.
Na không nói gì, chỉ cười lạnh một cái. Nụ cười này không những có mùi nguy hiểm, còn có nét đáng sợ. Tiếp đó là giọng nói mềm mỏng lại xen chút gì đó khá cứng rắn :
- Tấn công!! – Na phẩy tay một cái. Đám đông phe này lao lên, đánh tới tấp như thể khát máu. Bên phía Jim càng không muốn đánh khi nhận được một câu giải thích đầy đủ. Nhưng tình thế éo le, chính Na đã dồn họ tới mức đường cùng. Bèn khai lệnh tấn công lại.
Na chỉ ngồi một chỗ, vẻ mặt lạnh tanh ngồi xem trò vui. Miệng nhếch lên một nụ cười kiêu ngạo. Nhưng cơ thể cô lại hoàn toàn ứng xử một cách khác thường. Rung đùi liên tục, tay rung rung, thi thoảng còn không ngừng liếc nhìn đồng hồ.
Bởi đám người Jim thật ra chỉ là một quân cờ nhằm kéo Shi đến đây mà thôi. Cô ta đâu hề có thù oán gì mới mấy người đó. Mấy người đó đối tốt với cô, ơn nặng trả còn chẳng hết, đâu nỡ động thủ cơ chứ.
Nhưng bây giờ, không có gì còn là không thể. Hận thù ngấm sâu, Na chẳng còn tình người nữa rồi. Bây giờ Na cũng chỉ như một con quỷ ác độc, không nể tình nghĩa mà buông tha cho họ.
Còn Shi bây giờ như thêu thân vào trong bóng đêm. Cô nhảy qua mái nhà nọ, kế tiếp mái nhà kia. Cứ nhảy như vậy cho đến địa điểm thì thôi. Lòng cô rốt ruột không thôi, chỉ mong họ còn bình an, không ai sắp phải chuyện gì. Như vậy Shi cũng mừng được một phần.
Shi đứng từ trên cao, nhìn xuống dưới đó. Cả một đám hỗn loạn lao vào đánh nhau tới tấp, riêng một cô gái lại đang ngồi nhàn rỗi, rung đùi ngồi nhìn mấy người họ tàn sát nhau mà không thấy dơ mắt.
Shi nhảy xuống bãi đất trống, nhảy từ cao xuống mà vẫn tiếp đất nhẹ nhàng như không? Na chỉ cười một cái, nụ cười reo rắc toan tính xấu xa. Trong bốn người kia, ai nhìn thấy bang chủ của Killer đang ở đây cũng hết sức ngạc nhiên.
Bọn họ càng tò mò hơn về danh tính bí ẩn của người con gái này. Càng mong muốn biết được dung mạo thật sự ẩn sau lớp mặt nạ của cô ta. Ngược lại, họ càng ngạc nhiên hơn khi nhìn thấy khuôn mặt vui mừng của Na.
- Cuối cùng cô cũng đến. Làm tôi sốt ruột đợi lắm đó Dương-Diễm-Băng à – Na vừa nói vừa giở giọng kiêu ngạo. Bốn người kia nghe lọt tai câu nói ấy, ai ai cũng ngạc nhiên đến nỗi hốt hoảng.
Shi cũng chỉ đứng đó, mỉm cười lạnh nhạt một cái, rồi quẳng chiếc mặt nạ cùng mái tóc giả xuống đất. Ẩn đằng sau chiếc mặt nạ đó, là mái tóc màu đen ngắn ngang cằm cùng khuôn mặt lạnh băng.
Mấy người kia mặt tái mét, ai cũng thắc mắc về cô gái không lạ mà quen, không gần mà xa cách này. “Rốt cuộc thân phận của cô ta là gì?”.

- Vậy ra cô gọi họ ra đây là cố tình muốn cho họ thấy điều này. Tôi cũng một lời nói thẳng luôn. Cha cô không phải do tôi giết, ông ta cho phẫn uất mà tự sát. Cô biết phận uất điều gì không? Vì cô con gái của ông ta đó. Khi ông ta nghe được tiếng người canh gác của tôi bàn tán về việc cô con gái của ông ta - Hạnh San hay gọi là Na đã giết người nhỉ? – Shi còn cố tình giở giọng khiêu khích.
Không biết ngày hôm nay là ngày gì đặc biệt mà nhiều điều ngạc nhiên xảy ra đến vậy? Đã Shi còn Na. Hạnh San? Chẳng lẽ là Na. Na hoàn toàn không phải là Vi Tuyết sao? Bây giờ mọi việc mới vỡ lở, họ mới hiểu được phần nào sự việc.
- Nói dối, đều là nói dối – Na hét lên rồi lao đến đánh Shi tới tấp.
Tuy bốn người kia đã hiểu được phần nào sự việc, nhưng vẫn không hiểu được lí do tại sao Na và Shi lại biết được bí mật về nhau. Na và Shi cứ lao vào đánh nhau như hai con hổ, hung dữ và đáng sợ.
- Nếu cô muốn xác thực, thì đọc mà xem – Shi ngừng tay rồi đưa đến chiếc mặt Na một phong bao màu trắng. Na tò mò giật lấy bức thư, cố gắng đọc từng dòng chữ.
Từng dòng chữ như kích thích tuyến lệ của cô. Biết bao giọt nước mắt mặn chát nhẹ nhàng rơi trên hai gò má.
[ Na à, cha xin lỗi. Cha xin lỗi vì đã bỏ con lại một mình.
Không phải cha muốn làm như vậy, càng không muốn trách con. Cha chỉ tự hận mình vì đã không thể đối tốt với con, khiến con lâm vào con đường sai trái đến tột độ mà không còn cách nào quay lại. Con làm gì cha cũng chưa bao giờ quan tâm, dẫn đến việc bây giờ tay con nhuốm máu mà như thể một biển máu tươi đổ ngay trước mắt cha. Đấy cũng mới chỉ là một phần lí do thôi.

Cha chỉ muốn con mau mau thực hiện kế hoạch, không ngờ lại biến con thành một con rối cho người ta tiêu khiển, mà người vô dụng lại là cha. Cha chỉ biết ngồi trông đợi con, chẳng giúp gì được cho con. Cha sợ tay con lại nhuốm máu, cha chỉ muốn con tự tìm đường lùi cho bản thân con cũng như bản thân ta. Đừng dấn thân vào con đường sai trái nữa con ạ.
P/s : Yêu con…Cha xin lỗi vì cha cũng đã tự biến mình thành một kẻ giết người, giết chính bản thân cha. ]
Na quỳ xuống, ôm khư khư bức thư trong lòng. Từng giọt nước mắt liên hồi rơi trên gò má cô. Trái tim cô như vỡ vụn, lau xong nước mắt, lại một biển nước mắt nữa rơi không ngừng. Na cố gắng gào lên…
- Không ! Tại con…là tại con…Tất cả là tại con…Con xin lỗi cha – Na gào lên, tiếng nấc lên còn len theo tiếng gào thét trong đau đớn tột cùng.
Suy cho cùng, người cha đó cũng không hề làm gì sai. Ông ta chết đổi lại tự do cho con gái. Nhưng lại mang cho con gái ông ta nỗi cô đơn tuyệt vọng không tài nào gánh nổi.
Lời tác giả : Mấy hôm trước t/g còn định xóa hết toàn bộ mấy chap, thay bằng toàn bộ một nội dung mới. Nhưng nếu làm vậy, độc giả là các bạn chắc hẳn cũng thấy buồn. Nên t/g đã quyết định viết lại mấy chap đầu thôi, thay bằng nội dung mở đầu cho câu chuyện một cách mới mẻ. Cám ơn đã đọc, ngày mai mình sẽ tiến hành sửa chap.


— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.