- Cú… khụ khụ, ý tao là, lâu lâu phá lệ một tí, chơi hết mình chứ
Nó thương cảm nhìn thằng bạn muốn ra vẻ với crush hic.
- Đan cứ tự nhiên nhé, ở đây toàn người quen thôi.
- Dạ, em sẽ cố gắng ạ
Hic, tự nhiên cũng cần cố gắng, quả nhiên là thành viên hội Kỉ luật mà.
- Này …
Nó ghé tai anh nói thầm.
- Anh uống đấy à?
Anh nghiêng đầu khó hiểu.
- Sao lại không?
- Thì lần trước anh say chỏng vó ra còn gì?
Bắt gặp ánh mắt ngây thơ ngu dốk của nó, anh ngờ ngợ ra gì đó, cười không hề giả trân.
- Không sao, còn em đưa về cơ mà.
- Thôi thôi, em không đưa đâu, mặc xác anh.
- Nên uống không nhỉ?
Anh cầm chén bé lên nhìn nhìn. Nó lấy cái chén đặt xuống, đưa cho anh cốc nước cam.
- Đừng đừng, anh uống cái này …
- Hmm?
- Bia rượu không tốt cho người già :v
-……
- Hehehehe, đùa đấy, anh uống thì cứ uống, dù sao cũng ở lại đây mà.
- Thôi, em bảo không anh liền không uống.
Nó nhất thời đỏ mặt.
Sao … sao lại nó bảo liền không làm chứ?!!!!!!
- Này_ Nó lúng túng_ Làm sao thì làm? Mai đi học đấy
-…
- Mày rất biết khá hỏng không khí đấy.
Nó thậm chí còn thấy được mấy tên tâm thầm này uống rượu nữa chứ. Đứa nào cũng ngà ngà say, chắc có bé Đan với Bích Lan, cả anh nữa, còn tỉnh táo. Nó bị ép uống tầm 2 chén mà thấy đầu cũng lâng lâng này.
Nãy Mỹ Đan có nói xin phép mẹ rồi, cũng kà chỗ quen biết, nên con bé có thể ở đây.