Bạn đang đọc truyện Giữa Tiếng Lòng Rung Động của tác giả Lâm Dữ San. Nhưng dạo gần đây đi càng thường xuyên hơn, từ tháng biến thành ngày, từ ba ngày lại thành một ngày
Nguỵ Kiều cảm động, nghĩ rằng con trai vẫn rất nhớ thương mình, không yên tâm mình, nên mới thường lại xem.
Nhưng mà sao cặp mắt con mình cứ thường dừng trên người hộ công là sao vậy nhỉ?Một ngày bình thường là như thế nào?
Lúc tưới hoa sẽ nghĩ đến anh, chụp phong cảnh ngoài cửa sổ gửi anh. Vạt sáng dịu êm, áng mây rất đẹp, nhưng nhớ nhung anh còn hơn cả mây trời trong mắt.
Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm hay của cùng tác giả.