Giỏi Cởi Quần Áo Người Khác

Chương 9: Ánh sáng đột ngột



Trong chớp mắt, ánh sáng giống như pháo hoa khổng lồ thiêu đốt bầu trời đêm, đã thắp sáng tầm nhìn, cũng đã bùng cháy nổ tung.

Thích nghi quá lâu trong bóng tối, ánh sáng chói mắt khiến Từ Gia Hòa không chịu được nâng tay phải chặn bớt ánh sáng ấy. Mới vừa bị Lương Lục chịch liên tục không nghỉ, vừa sướng vừa đau, phía dưới kích thích làm đôi mắt cậu chảy ra nước mắt sinh lý, thậm chí còn khóc đến nỗi khóe mắt ửng hồng. Bây giờ đột nhiên có ánh sáng lóe lên, khiến đôi mắt càng thêm khó chịu. Từ Gia Hòa nhấc mu bàn tay xoa nhẹ hai mắt, mới mở được cặp mắt ướt nhẹp ra, quay đầu nhìn về phía cửa.

Đập vào mắt cậu chính là Lí Nhất Thước đang trố mắt đứng nhìn.

Xấu hổ, bối rối, khó xử, hoảng hốt.

Tất cả những cảm xúc phức tạp trộn lẫn vào nhau ở trong lòng, từ góc nhìn của Lí Nhất Thước có lẽ sẽ không thấy rõ được phía dưới của mình, nhưng Từ Gia Hòa bị dọa sợ nên cứ nép chặt chân lại, cố gắng với lấy quần áo của mình, lại nhận ra ở dưới đất bừa bộn như bãi chiến trường. Quần lót với đồng phục học sinh của mình với Lương Lục bị ném chồng lên nhau thành một cục, giờ không biết quần mình là cái nào.

Toàn thân lạnh ngắt, như bị đông cứng, đầu óc trống rỗng, Từ Gia Hòa thấy mình như con búp bê hết pin, sau khi bị chủ nhân chơi cho hư rồi tụt pin. Vào thời điểm này trông như một đống sắt vụn cứng ngắc tại chỗ.

Tiếng bước chân gấp gáp đi tới.

Trong nháy mắt, Từ Gia Hòa thấy Lí Nhất Thước dường như điên lên nhào tới, liều mạng kẹp chặt cổ Lương Lục, quật ngã xuống đất. Hai người đều đỏ mặt tía tai, lửa giận lại một lần nữa bùng lên. Hai tay Lương Lục túm lấy cổ tay Lí Nhất Thước, vặn mạnh sang một bên.

"A —— "

Lí Nhất Thước gào lên đau đớn, buông Lương Lục ra, loạng choạng lùi về sau.

Lương Lục cau mày, không đi kiểm tra cổ mình có sao không, mà trước tiên quay đầu lại mở chăn ra, quấn quanh người Từ Gia Hòa, nhẹ giọng dỗ: "Đắp kín."

Ngay sau đó, Lương Lục quay lưng đấm mạnh một cú lên má trái của Lí Nhất Thước, Lí Nhất Thước cũng đánh lại, nhưng Lương Lục phản ứng cực nhanh, cấp tốc chặn lại nắm đấm của đối phương, tóm mạnh lấy cổ tay còn lại của Lí Nhất Thước, cả hai giằng co chưa đầy một giây, thì Lí Nhất Thước đã giơ chân đá mạnh xuống dưới háng Lương Lục——

"Garrrr —— "

Lương Lục né không kịp, thét lên một tiếng, một đá cực mạnh đó, thốn tới mức gân xanh trên trán giựt giựt, mồ hôi lạnh chảy đầm đìa, nghiêng người về phía trước, như muốn ngã quỵ xuống đất.

Đột nhiên Từ Gia Hòa thấy cảnh trước mắt có chút buồn cười, Lí Nhất Thước ăn mặc chỉnh tề vật lộn với Lương Lục đang trần truồng, còn mình thì đang đắp chăn yên lặng ngồi xem bên cạnh. Cậu không hiểu sao Lí Nhất Thước lại muốn đánh Lương Lục, hơn nữa ánh mắt rất hung ác tàn nhẫn như thế, đấm cũng mạnh nữa, hận không thể đánh cho Lương Lục phế luôn.

Lí Nhất Thước chân mang đôi AJ đạp cho một đạp, Từ Gia Hòa ngồi xem nghe thấy một tiếng ré lên cực đau kia cũng thấy thốn dùm. Chớ nói chi là lúc này Lương Lục còn chơi tay không, bị đá vô chỗ hiểm đau đớn biết bao, thậm chí sau một đạp đó hoàn toàn bị lép vế.

Nhưng Lí Nhất Thước không đánh nữa, sắc mặt hắn tái mét đi đến gần Từ Gia Hòa, cả người khác hẳn với con người thích pha trò khi xưa, bây giờ toàn thân hắn tỏa ra khí chất cực tàn nhẫn.

Lí Nhất Thước đứng ở trước giường, Từ Gia Hòa theo bản năng đắp kín chăn, cậu sợ Lí Nhất Thước giật mạnh chăn lên, biến mình thành trò hề phơi bày cho tất cả mọi người thấy.

Nhìn thấy vẻ mặt hoảng sợ của người trước mặt, Lí Nhất Thước bừng tỉnh, bắt đầu xoa xoa má trái bị sưng của mình, sau đó ngồi xổm ở trước giường, vẻ hung dữ trong mắt cũng giảm đi nhiều, dường như do dự một chút rồi bảo: "Chắc cậu vẫn ổn nhỉ."

Ổn? Sao mà ổn được? Nhưng câu trả lời chuẩn vẫn là "Tôi ổn."

Từ Gia Hòa còn chưa nói ra câu "Tôi ổn", thì Lí Nhất Thước đã chú ý tới hộp bao cao su bị xé ở trên giường, và cái trứng rung màu tím lấp ló ở dưới chăn.

Lí Nhất Thước siết chặt nắm đấm, lúc này Lương Lục cũng tròng đồng phục lên người, trên dưới trông nhếch nhác làm sao.

Chú ý tới động tác nhỏ này của Lí Nhất Thước, trong nháy mắt Từ Gia Hòa biết hắn muốn làm gì, cơ hồ là buộc miệng nói ra không hề suy nghĩ: "Coi chừng——"

Hai người lại đấm nhau ở bên giường, bọn họ đánh lộn va vào bàn ghế mấy lần, phát ra tiếng cót két rất to.

"** má mày!!" Lí Nhất Thước vừa nổi khùng vừa đánh tới.

Lương Lục cũng không hiền, bây giờ mang giày vào rồi, lúc nãy cay muốn trả thù nên giơ chân đạp vào háng Lí Nhất Thước, cũng quát lên: "Mẹ mày Lí Nhất Thước mày điên rồi hả!!"

Từ Gia Hòa hết chịu nổi, mà mình thì đang trần truồng quấn chăn, đành phải hét lên, thậm chí muốn vỡ giọng: "Hai người các cậu má nó dừng tay hết lại cho tôi——"

Hai bọn họ rốt cuộc không tẩn nhau nữa, chỉ đứng thở như chó, ánh mắt hận không thể nhai đầu đối phương.

"Hai người ra ngoài, để tôi mặc quần áo." Lúc này Từ Gia Hòa trầm giọng xuống, toàn bộ sức lực trên người như bị rút cạn.

Từ Gia Hòa thấy mệt.

Nhớ lại hồi đầu năm học chưa đầy một tuần mà mọi nguyện đã thay đổi hết cả lên, bí mật chôn giấu suốt mười mấy năm bất ngờ bị bại lộ, bị bạn học khác lớp ghét mình uy hiếp, bị cưỡng dâm, lại còn muốn yêu đương.

Chưa kịp lấy lại tinh thần thì đã bị bạn cùng phòng kiêm bạn cùng lớp khác cũng rất ghét mình bắt quả tang. Chỉ là bản thân không hiểu tại sao Lí Nhất Thước lại tức giận như đi đòi nợ vậy... Hiện tại Từ Gia Hòa đang rất mệt, không muốn nghĩ nữa, giờ cậu chỉ muốn đi tắm, rửa đi mồ hôi nhớp nháp trên người, sau đó mặc quần áo vào, hiện tại mới khá hơn một chút.

Ngoài cửa rất yên tĩnh, trông có vẻ bọn Lương Lục lại không đánh nhau nữa, Từ Gia Hoà mới từ phòng tắm bước ra thở phào nhẹ nhõm, lấy khăn lau nước còn động trên người, nhưng những dấu vết lúc làm tình chùi mãi không mất.

Eo nhỏ bị Lương Lục bóp thâm tím, cổ còn bị Lương Lục mút ra dấu hôn, đo đỏ loang lổ khắp cổ tỏ rõ cậu mới vừa trải qua một trận điên cuồng.

Hầy.

Từ Gia Hòa thở dài một hơi, mặc vào áo sơ mi cổ cao hòng che đi mấy dấu dâu tây trên cổ, rồi lại mặc quần bò, đi tới trước cửa túc xá, mở khóa cửa.

Lý Nhất Thước ngơ ngác đứng ở cửa, không biết đang suy nghĩ gì. Còn Lương Lục thì quang minh chính đại đứng ngoài hàng lang KTX hút thuốc, thở ra một vòng khói trắng, thấy cửa KTX mở, dứt khoát dập tàn thuốc, rồi đi vào.

Ba người trong KTX mất tự nhiên im lặng, Từ Gia Hòa không biết phải giải thích như thế nào, thậm chí cậu không biết Lí Nhất Thước có thấy rõ bí mật của mình hay không.

Cuối cùng vẫn là Lương Lục mở lời trước, anh dựa vào ghế, nghịch đầu thuốc lá trong tay, không quay người về phía Lí Nhất Thước, nhưng muốn nói để đối phương nghe: "Tôi không hiểu vì sao cậu lại nổi giận...thấy việc nghĩa nên hăng hái làm hả? Tôi và Từ Gia Hòa ở bên nhau, tự nguyện lên giường còn phải cần cậu đồng ý à?"

Lí Nhất Thước tức muốn sặc: "Tự nguyện? Tôi thấy là cưỡng dâm mới đúng!"

Thấy Từ Gia Hòa không có lên tiếng chối cãi, Lí Nhất Thước nói tiếp: "Lúc tôi vừa đi vào là đã thấy cậu ấy khóc đỏ cả mắt...Từ Gia Hòa...cậu ấy chắc chắn là bị cậu cưỡng dâm!"

Lương Lục không giận mà còn bật cười, mắt chỉ nhìn chằm chằm Từ Gia Hòa, giọng điệu ngả ngớn hơn rất nhiều: "Cậu nói xem, có phải tôi cưỡng dâm cậu không?"

_________________________________

<quánh lộn mà chơi đạp dô ku 🤕>
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.