Rõ ràng miệng lưỡi khô khốc, nhưng Giang Dữ Thành vẫn vô thức nuốt nước bọt, hầu kết lăn lăn, tiếng nuốt ực xộc thẳng lên não truyền tới bên tai, trong phòng thay đồ yên tĩnh lại cực kỳ chói tai.
Giang Dữ Thành cụp mắt nhìn Từ Gia Hòa, biết rõ đối phương sẽ không nghe được tiếng nuốt ực của mình, nhưng lại không nhịn được cảm thấy chột dạ, thậm chí nhịp tim còn đập nhanh bình bịch.
Trong vài giây chờ đợi câu trả lời, nhịp tim ngày một gia tăng, tim như muốn nổ tung ra ngoài, hiện tại Giang Dữ Thành lại bắt đầu lo đối phương có nhận ra tim gã đang đập như trống bỏi hay không... Thật là không chịu nổi mà.
Từ Gia Hòa ngước đầu, ánh mắt bình tĩnh hơn rất nhiều, nhưng lời thốt ra lại giật mình ngã ngửa: "Anh muốn thử với tôi không?"
Giang Dữ Thành nghe mà chấn động cả người, thân thể cứng ngắc, đôi mắt mở to, thở dài một hơi, nhưng lại không có nói ra chữ "không".
Mặt trời lặn về tây, ánh nắng nhạt đi không ít, Từ Gia Hòa nhìn Giang Dữ Thành bước đến gần mình hai bước, sau đó cúi người xuống, bóp lấy cằm mình, mạnh mẽ nhấc lên cao.
Hai người tới gần nhau, thấy rõ được Giang Dữ Thành đang cau mày, sắc mặt bối rối, nhưng lập tức cúi đầu hôn xuống môi mình.
Khác với kiểu hôn môi ve vãn tán tỉnh như của Lương Lục, Giang Dữ Thành không phải hôn môi mà trông như muốn nuốt chửng, đầu lưỡi nóng hổi luồn vào trong miệng chẳng hề dây dưa, mà là muốn chinh phạt càn quét, chui tọt vào trong liếm láp qua cả từng kẽ răng, muốn hút cạn nước bọt ở sâu trong cổ họng. Giang Dữ Thành giống như một du khách đã ở rất lâu trên sa mạc, khi gã ta đang trên bờ vực mất nước, thì bỗng đâu xuất hiện một ốc đảo, gần như là mút mát đến điên cuồng.
"Ha, ha..."
Đầu lưỡi của họ quấn quýt nhau hồi lâu mới tách ra, Từ Gia Hòa bị hôn cho ngạt thở, nhưng Giang Dữ Thành thì lại chả hề hấn gì, chỉ là ánh mắt đột nhiên tối sầm xuống, ngay sau đó một tay vòng ra sau lưng Từ Gia Hòa, còn một tay khác thì ôm ngay dưới khớp chân, một hơi bế Từ Gia Hòa theo kiểu công chúa.
"Ôi."
Hai người ngã xuống chiếc ghế sofa da màu nâu phía sau phòng thay đồ, là chỗ mà hai thằng kia mới vừa hút thuốc xong, bây giờ lại bị Giang Dữ Thành và Từ Gia Hòa đè lên, sức nặng làm mặt ghế sopha bằng da lõm xuống tạo thành một cái hố sâu, theo chuyển động phát ra tiếng sột soạt.
Từ Gia Hòa ngồi lên người Giang Dữ Thành, hai bắp đùi của gã căng cứng, làm cho cặp mông mềm của cậu đè lên không thoải mái, đang định nhúc nhích cái mông nhưng lại bị Giang Dữ Thành mạnh mẽ hôn lên đôi môi.
So với nụ hôn lúc nãy, lần này đầu lưỡi của Giang Dữ Thành dường như ôn nhu hơn rất nhiều, lượn vòng triền miên khắp nơi trong cổ họng, cuối cùng, còn núc lấy núc để hai cánh môi chúm chím... Khi hai người rụt lưỡi lại kéo thêm một sợi chỉ bạc ra ngoài, trông dâm đãng tục tĩu cực kỳ.
Giang Dữ Thành đẩy vạt áo cổ tròn ngắn tay lên trên, ra lệnh: "Cầm cho chắc."
Từ Gia Hòa bé ngoan nghe theo, cong cổ tay, vén áo lên, lại lõa lồ thân trên lần nữa. Những dấu hôn loang lổ chồng chất, theo hơi thở hổn hển, mà phập phồng lên xuống, hai núm vú sáng lòa phơi bày trước mắt.
Ngón trỏ và ngón cái của Giang Dữ Thành ngắt mạnh lấy đầu núm bên phải, người nằm trong ngực rên rỉ vì nhịn đau.
Khuôn ngực lép. khác với bộ ngực khủng của tụi bạn gái cũ, ngón tay se se nhũ thịt, vẫn mềm mại, không cương chút nào.
Giang Dữ Thành cúi đầu xuống, lè lưỡi liếm mút, núm vú bên phải bị chọc khẩy, rốt cuộc chịu không nổi nên đã cương cứng như đá, Núm Từ Gia Hòa không có mùi vị gì, chúng nó nho nhỏ, cảm giác kích thích khi không bị bầu nhũ đè ép chóp mũi như lúc gã bú vú bạn gái.
Nghĩ tới đây, gã ngẩng đầu liếc nhìn Từ Gia Hoà. Đối phương cắn chặt môi, kiềm nén tiếng rên, ánh mắt nhìn sang chỗ khác, hai tay nắm vạt áo tủi thân cứ mặc cho người ta làm loạn trên người mình, khác hoàn toàn với bạn gái cũ dâm đãng khi ở trên giường.
Lại bực bội, Giang Dữ Thành tự nhiên bắt đầu thấy khó chịu, hỏi một câu: "Lúc Lương Lục ** cậu, cậu cũng như thế này à?"
Còn chẳng chờ đối phương đáp lại, Giang Dữ Thành cúi đầu mút vú tiếp, lại bực, gã không chịu, nhưng không biết làm thế nào... Hàng ngàn cảm xúc phức tạp trộn lẫn vào nhau, khiến gã không tài nào phân biệt được, chỉ đành mút đầu núm hết lần này tới lần khác, hận không thể nhai cắn cho hai chúng nó sưng đỏ lên thì thôi.
Gã nói là làm.
Hai núm vú nhỏ bị liếm đến mức đỏ bừng, sưng tấy, rõ ràng còn nở lớn hơn lúc trước.
Từ Gia Hoà cảm thấy thật kỳ diệu, rõ ràng bị liếm vú làm khuôn ngực ướt sũng, nhưng sâu trong cơn đau rát âm ỉ ở đầu núm lại nổi lên một khoái cảm lâng lâng khó tả.
Bởi vì cậu cảm giác rõ được Giang Dữ Thành cứng rồi.
Chỉ mới mút vú mình thôi mà đã cửng.
*** bự kia từ từ gồ lên, chọc vào trong khe mông của mình, quy đầu ngóc dậy ngày một rõ, độ cong cương lên cứng ngắc.
Mình cũng bị gã núc vú làm cho ướt nhẹp. Nước dâm trong lỗ *** men theo khe rỉ ra ngoài, chất nhầy nhớp nháp thấm ướt cả mép quần lót, bướm non ngứa ngáy, miệng *** thoi thóp co rút không ngừng. Từ Gia Hòa ngồi lùi lại một chút, nhổng mông, định cọ cọ *** cho bớt ngứa—— đột nhiên Giang Dữ Thành banh rộng hai chân, làm Từ Gia Hòa mất trớn ngã ngồi trên đũng quần.
Cái chày cối kia lúc nãy chen ở trong khe mông mình, bây giờ đầu cu đang đặt vào ngay lỗ dâm, hai tay Từ Gia Hòa bận giữ vạt áo, nên đành phải lắc lắc eo nhỏ, cạ háng lên đầu *** to như quả trứng gà, nhưng gãi không đúng chỗ, càng cọ càng ngứa, không hề hiệu quả tí nào.
*** Giang Dữ Thành cong cứng muốn phát đau, mà cậu thiếu niên trước mắt còn chẳng biết sợ cứ hẩy eo cọ hai mép *** mãi, đã vậy còn híp mắt hưởng thụ, như sa vào trong bể dục, lắc mông không ngừng nghỉ.
Bỗng nhiên lại nhớ tới bạn gái cũ, nếu như là các cô gái ấy, thì bây giờ đã như hổ đói tụt quần lót mình xuống từ lâu, hơn nữa còn rên rỉ cầu xin nói những câu dâm đãng như "*** dâm ngứa, mau đút *** bự vào đi", nhưng Từ Gia Hòa vẫn cắn chặt răng khư khư, không chịu rên một tiếng nào.
Giang Dữ Thành ngẩng đầu, tạm tha cho hai núm vú, không muốn mình nhớ tới các cô gái kia nữa, bây giờ chỉ muốn ăn thử cậu trai trước mắt. Gã đưa tay ra phía sau bóp lấy cánh mông Từ Gia Hòa, năm ngón tay trông như đang chơi đàn cứ thay phiên xoa nắn, tuy Từ Gia Hòa gầy, nhưng cặp mông lại tròn múp, sờ sướng tay vô cùng, làm người ta chỉ muốn xé nát quần để mò vào bên trong tha hồ mà vò bóp.
"Đừng nhúc nhích." Giang Dữ Thành khàn giọng nhắc nhở, đồng thời giơ tay đè lại chiếc eo thon đang lắc lư không dứt.
Giang Dữ Thành bắt đầu giúp Từ Gia Hòa cởi áo thể thao ngắn tay của gã ra, sau đó muốn tụt quần đùi xuống—— nhưng bị Từ Gia Hòa túm quần lại.
Từ Gia Hòa nhẹ nhàng thở dốc, ngay cả dục vọng cũng tiêu tán đi một chút, ánh mắt phức tạp nhìn Giang Dữ Thành.
"Để tôi tự cởi."
Vừa dứt lời, lúc này đến phiên Từ Gia Hòa tự làm, cậu không nói gì, chỉ quỳ gối ngồi sang bên cạnh, đầu gối đè xuống ghế sa lon, nhấc đùi phải lên, sau đó cởi luôn quần cộc lẫn quần lót, vắt lên tay vịn của ghế.
Lúc cởi quần, Từ Gia Hòa thấy rõ ánh mắt Giang Dữ Thành nhìn chằm chằm dưới háng mình chợt lóe lên vẻ kinh ngạc thất thố... Mặc dù Giang Dữ Thành đã cố gắng hết sức để che giấu cảm xúc của mình, bình tĩnh nhất có thể, nhưng Từ Gia Hòa vẫn nhìn thấy rõ.
Từ Gia Hòa vẫn trèo lên đùi Giang Dữ Thành như cũ, ngã người về phía sau hẩy *** để có thể nhìn vào cho rõ, tay trái cậu chống đỡ phía sau, tay phải của cậu vẽ vòng tròn trên túp lều cứng ngắc dưới đũng quần gã, dịu giọng nói: "Còn muốn làm không?"
Không có bất kỳ một lời hồi đáp nào, phòng thay đồ tĩnh lặng mất nửa phút, Từ Gia Hòa lại quỳ gối xuống lần nữa, sắc mặt bình thản, dường như đã biết trước được kết quả, vươn tay lấy quần lót, đang định mặc vào lại——
"A" Từ Gia Hòa bị đẩy ngã xuống ghế sopha.
Giang Dữ Thành tóm lấy hai mắt cá chân của đối phương, chẳng ngó ngàng gì, kéo mạnh háng cậu áp sát vào đũng quần gã, đầu *** phồng lên cách lớp vải quần đè xuống hai mép ***, một trận kích thích dâng lên trong lồng ngực, mở miệng nói: "Cho tôi ** đi."
________________________________
<mn ơi anh Thànk chỉ nói chơi hoy chứ ảnh thẳng lắm hôk cóa ** pé nó đâu, e sẽ cố gắng tẩy trắng cho ảnh ☺️>