Giỏi Cởi Quần Áo Người Khác

Chương 16: Trong tủ đồ



Giang Dữ Thành cảm giác cơ thể như mất kiểm soát, vô thức giật lấy chiếc áo ngắn tay mà Từ Gia Hòa đang che ngực ra, làm những vết đỏ đỏ đầy rẫy khắp nơi lại lồ lộ trước mắt, cực kỳ rõ ràng.

Bực bội, nổi cáu kỉnh lại chiếm cứ trong lòng, mà sự cáu kỉnh này không giống như lúc trước, Giang Dữ Thành cũng không giải thích được, nhưng giờ đây chỉ thấy cổ họng mình khô khốc, tâm tư tơ lòng như rối bời.

Ngoài hành lang có tiếng đập bóng thùng thùng thùng, còn có tiếng cười đùa ồn ào của bọn con trai, từ xa tới gần, ngày một lớn.

Đồng tử trong mắt Giang Dữ Thành căng thẳng, bế Từ Gia Hòa lên khỏi ghế bằng một tay, sau đó đẩy cậu vào tủ đựng đồ của mình, bản thân nhanh như chớp cũng chui vào trong.

Toàn bộ quá trình chỉ kéo dài ba giây, Từ Gia Hòa hiển nhiên còn chưa hết xấu hổ khi bị lộ dấu hôn trên người, nên không kịp để ý hành động bất chấp này của Giang Dữ Thành, mãi đến khi cơ thể của mình và đối phương áp sát vào nhau, nhiệt độ nóng rực lan truyền từ lớp áo đồng phục bóng rổ mỏng manh, lúc này Từ Gia Hòa mới chợt kinh ngạc: Đẩy mạnh cậu vào thì thôi đi, sao Giang Dữ Thành cũng chui vào chi vậy?

Mình muốn hé miệng hỏi, Giang Dữ Thành khư khư bụm miệng cậu lại, lòng bàn tay nóng hổi đè trên đôi môi đỏ hồng, lòng bàn tay còn đó chút mồ hôi, nhưng cũng không có mùi. Từ Gia Hòa hơi nghẹt thở, mở to hai mắt, nhưng lại nhận ra trong tủ chứa đồ tối tăm không thấy rõ được sắc mặt của Giang Dữ Thành, hết cách đành phải gật đầu mạnh một cái, ý bảo mình hiểu rồi, đối phương mới bỏ tay xuống.

"Cạch ——" Cửa phòng thay đồ bị đẩy ra.

Tiếng đập bóng xuống ba lần, sau đó ném mạnh quả bóng rổ sang một bên, bóng tưng xuống sàn liên tục từ từ nhỏ dần.

Một giọng nam nói rằng: "Giang Dữ Thành chưa tới nữa à?"

Một giọng nam khác bảo: "Đội trưởng nói cậu ấy đang trong phòng thay đồ mà ta."

"Thôi kệ đi, lát nữa ra sân bóng thử."

Crack, có tiếng bật lửa.

Soạt, tiếng ngồi xuống ghế sofa da.

"Cho mượn bật lửa."

Trong tủ chứa đồ cũng dần ngửi thấy mùi thuốc lá nồng nặc, lúc này Giang Dữ Thành đang ôm chặt Từ Gia Hòa, mới vừa đủ để đứng vững, nhưng gã to xác tới 1m89 chui ở bên trong tủ đồ thật sự rất mỏi, chỉ đành phải cúi đầu, vùi vào một bên cổ của Từ Gia Hòa, khi hít thở không tránh khỏi nhẹ nhàng ngửi ngửi, mùi sữa tắm trên người cậu trai thơm ngát, hoàn toàn khác xa với mùi mồ hôi lúc chơi bóng cùng đồng đội.

Một tay Giang Dữ Thành đỡ mặt tủ, một tay ôm eo Từ Gia Hòa, người trong ngực chỉ mặc độc có cái quần thể thao ngắn, đầu ngón tay chạm nhẹ lên làn da mềm mịn nuột nà, cơ thể man mát, xúc cảm rất khác so với lúc đụng chạm với phụ nữ.

Xúc cảm trên tay thật sự rất sướng, Giang Dữ Thành bất giác trượt nhẹ ngón tay xuống dưới eo Từ Gia Hòa —— người trong lòng bỗng run lên một cái, nhưng vẫn cố nén lại tiếng của mình khi bị kích thích.

Đúng là mẫn cảm thật.

Giang Dữ Thành lập tức hiểu ra.

Vừa rồi lúc Giang Dữ Thành bế Từ Gia Hòa lên, gã chỉ dùng có tí sức...người này sao nhẹ thế? Trong ngăn tủ tối tăm, không nhìn rõ được đối phương, nhưng Từ Gia Hòa đang dựa trước bả vai mình, ôm gọn nằm trong ngực, hơi thở nóng hổi phả vào hầu kết gã... Hóa ra khung xương của con trai mà cũng có thể nhỏ như vậy sao?

Tay Giang Dữ Thành cứ thản nhiên vuốt ve trên làn da, Từ Gia Hòa hơi gầy, lòng bàn tay đối phương lướt nhẹ từ dưới hõm eo lại trượt một đường lên trên bờ lưng, làn da mịn màng giống như ở phía dưới eo, hệt như một tấm vải lụa tơ tằm cao cấp, sẽ lên đỉnh ngay khi sờ vào nó.

Quan trọng hơn nữa đó là, cậu trai trong lồng ngực thế mà không hề chống cự, cũng chẳng vùng vẫy, cứ mặc mình tùy ý khám phá.

"Mày nói Giang Dữ Thành với cô gái kia chia tay rồi á?"

Mãi đến khi ở bên ngoài tủ nhắc tới tên gã, Giang Dữ Thành mới tỉnh táo lại, tập trung nghe cuộc trò chuyện của các thành viên.

"Chắc chia tay rồi, trừ khi hắn có đam mê thích đội nón xanh."

"Ha ha ha ha cái đoạn clip đó kích thích vãi, đù mẹ đúng là biết cách chơi thật."

"Nhưng mà không giống sinh viên đại học, ngực rất bự, mỗi lần mặc áo hai dây cứ đi loanh quanh ngoài sân, trắng bóc, làm tao không tập trung nổi."

"Mẹ, mày dơ vãi."

"Mày dám nói mày không có nhìn đi?"

"Nhìn nhiều là cứng, cái clip kia tao vừa xem vừa sục."

"** má ha ha ha ha cầm thú."

Giang Dữ Thành xấu hổ muốn toát mồ hôi, cái chuyện mình bị cắm sừng rẻ rách này thế mà bị những người xung quanh nhiều chuyện không dứt, mấy thành viên khác không ai dám nói chuyện này ở trước mặt gã, nhưng thực chất Giang Dữ Thành đã không thèm để ý nữa, thậm chí lúc bạn bè lâu lâu nhắc tới bản thân còn pha trò vài câu.

Nhưng không biết vì sao, vừa nghĩ tới Từ Gia Hòa cũng nghe thấy được, thì lại thấy nhục. Ngoài nhục ra, không biết sao còn có hơi lúng túng khó chịu...Nói chung là không muốn để cậu biết.

Cảm giác người trong ngực hơi nhúc nhích, cánh tay Giang Dữ Thành thoáng siết chặt, hai cơ thể càng dính sát vào nhau, không muốn cho đối phương rời khỏi cơ thể mình một chút nào.

Hai thành viên bên ngoài tủ tám chuyện đã đời cuối cùng cũng dứt.

"Hút xong chưa?"

"Đi thôi."

Có tiếng vứt tàn thuốc vào trong thùng rác, sau đó là tiếng cửa sắt đóng mở, cuối cùng là tiếng bước chân xuống cầu thang tiếng cười đùa ngày càng xa.

Sau khi xác nhận trong phòng không còn ai, Giang Dữ Thành đẩy cửa tủ bằng cùi chỏ, tiếng cửa tủ mở ra, ánh sáng tràn vào trong, gã cúi người đi ra ngoài, tiếp đó cơ thể trần thân trên của Từ Gia Hòa lại lọt vào trong mắt gã.

Giang Dữ Thành học văn không giỏi, nên vốn từ hạn hẹp, gã rất khó để hình dung vẻ mặt lúc này của Từ Gia Hòa. Ngoài nổi lúng túng, ngượng ngùng ban đầu ra, bây giờ hình như là đang nín cười? Nhưng rõ ràng trên mặt Từ Gia Hòa rất bình tĩnh, nhẹ nhàng như mây gió, miệng cũng không cười mắt cũng không cong.

Từ Gia Hòa cũng bước ra khỏi tủ, mới vừa biết được tin nóng sốt dẻo của Giang Dữ Thành, nên bây giờ chỉ có thể quay mặt đi, cố gắng giả vờ bình tĩnh như chưa nghe thấy gì.

"Mặc vào." Giang Dữ Thành lấy chiếc áo tay ngắn lúc nãy mình vừa mới giật ném cho Từ Gia Hòa.

Từ Gia Hòa bé ngoan nghe theo, luồn hai tay vào áo, rồi tròng đầu vào cổ áo, kéo vạt áo xuống, che kín những dấu hôn trên ngực. Dù sao cũng là quần áo của Giang Dữ Thành, nên size rất to, vạt áo rũ xuống bao trùm luôn cả quần. Thực ra Từ Gia Hòa không lùn, con trai lớp 11 cao 1m76 là đã gọi là vượt trội rồi, nhưng nếu so với Giang Dữ Thành cao 1m89, thì trông như đứa nhỏ trộm mặc quần áo người lớn.

Mí mắt Giang Dữ Thành giật giật, đột nhiên nhớ tới bạn gái cũ của gã đều thích mặc áo thể thao của gã kiểu như này, vạt áo dài bao mông, như thể phía dưới không có mặc gì, còn muốn ôm mình, ép cặp vú đẫy đà lên cánh tay gã, nhõng nhẽo bảo đây là "Áo sơ mi của bạn trai".

... Mà hình như, không ai trong số họ mặc đẹp như Từ Gia Hòa.

Giang Dữ Thành sửng sốt nửa giây, phát tởm những suy nghĩ kỳ cục này của mình, đành gạt bỏ những tâm tư đó đi, mở miệng giải thích: "Cậu nghe thấy rồi nhỉ, thực ra cũng không có gì, bạn gái cũ của tôi vừa bị chịch vừa gọi điện thoại cho tôi, còn quay video clip ngắn, cuối cùng bọn họ chia tay, rồi tung nó lên mạng. Người quen nhận ra cô ta cũng nghe ra được giọng của tôi trong đó."

Một cục cưng ngoan như Từ Gia Hòa bị tin đồn đó làm chấn động sợ chết khiếp, nhưng vẫn giả vờ bình tĩnh, khóe miệng cứng ngắc bảo: "Ghê gớm thật..."

Giang Dữ Thành bị phản ứng của đối phương làm bật cười thành tiếng: "Có gì mà ghê gớm, làm nhân vật chính trên Station P(*) là ghê gớm lắm hả?"

(là web sex nko các pạn nhỏ 😀)

Ngay sau đó, Giang Dữ Thành ngừng lại vài giây, hạ thấp giọng: "Vậy còn cậu, chuyện xảy ra với Lương Lục là như thế nào?"

____________________________________
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.