Khoảng chừng 20 phút sau thì Quân Hiên mới trở lại văn phòng,anh vừa đẩy cửa vào thì thấy ba người bọn họ đang ăn uống nói chuyện rất say mê và dường như xem anh là không khí trong căn phòng này vậy…
" Khụ …khụ …" anh giả bộ ho vài tiếng để bọn họ để ý đến sự có mặt của mình rồi mới ngồi xuống.
" Đồng phục đã có rồi lát nữa em đi xuống dưới ký nhận là được còn đây là thẻ sinh viên khi nào gặp các bạn thì phát ra …"
" Dạ …"Ái Niên gật đầu rồi nhận lấy số thẻ sinh viên.
" Ái Niên em ăn gì chưa hay là ba chúng ta cùng nhau đi ăn đi …"
" Đúng đó Ái Niên chúng ta đi thôi dù gì thì mình cũng đang đói bụng …"
" Ừm vậy cũng được…"
Mấy người bọn họ cũng thật là đi ăn mà cũng không rủ mình sao đúng là cái đồ vô lương tâm nhưng khi thấy ba người họ chuẩn bị đứng dậy rời đi thì Quân Hiên lên tiếng.
" Này Kim Minh mày không định rủ tao đi cũng à …"
" Hả … chẳng phải lúc nãy mày nói phải làm giáo án sao …"
" Tao làm xong rồi cho nên bây giờ muốn đi ăn cùng…"
" Ờ vậy muốn đi thì cùng đi ăn thôi …"
Kim Châu ngày hôm nay cũng thấy được vẻ mặt này của giáo sư đúng là có chút buồn cười rồi ra dấu cho cô bạn của mình.Hai cô gái thì đi trước còn anh và Kim Minh đi theo phía sau bây giờ cũng hơn 6 giờ rồi cho nên trời cũng đã bắt đầu tối dần …
Nữa tiếng sau thì 4 người họ cũng đến một nhà hàng chuyên về đồ nướng và lẩu …
" Giáo sư,thầy có khoa trương quá hay không bữa tối có thể đến mấy quán ăn là được không nhất thiết phải đến nhà hàng…"
" Em gái à em đừng lo cho giáo sư nữa người này rất là nhiều tiền cho nên em và Ái Niên cứ ăn uống thoải mái đi "
" Wow … thật sao …"
" Ừm dù sao thì hai người cũng là sinh viên đó tôi làm chủ nhiệm nên cứ ăn uống thoải mái đừng có ngại …"
Kim Minh nghe thấy hai người họ nói vậy liền không kiêng dè gì mà đưa menu cho Ái Niên lựa chọn cùng mình.Cuốn menu được hai người lật đến méo mó luôn nhưng vẫn chưa đặt được món khiến cho hai người đàn ông có chút mất kiên nhẫn.
" Quân Hiên hay là mày chọn vài món trước đi …"
" Ừm cũng được "
Lúc này thì anh cũng gọi phục vụ ra rồi chọn vài món ngon và nổi tiếng ở đây. Người phục vụ kia liền hiểu ý rồi nhanh chóng ghi chép lại và trong đó cũng có mấy món mà Ái Niên thích ăn lúc trước mẹ anh cũng hay rủ cô qua nhà ăn cơm nên anh cũng biết được vài món vừa khẩu vị với cô.
" Ái Niên đây là lần đầu em đến đây sao "
" Dạ đúng vậy hôm nay là lần đầu em đến "
" Ừm vậy sau này có thời gian rảnh thì anh sẽ dắt em đi nhiều hơn…"
" Wow …anh hai và bạn của em tình cảm quá đi thôi…"
" Đâu có đâu…cậu đừng có chọc ghẹo mình…"
" Haha …mặt của cậu đỏ rồi kìa …" Kim Châu chỉ lên gương mặt nhỏ nhắn kia khiến cho Ái Niên có chút mắc cở …
" Kim Châu đừng có chọc cô ấy nữa …"
Lúc này đây thì Ái Niên chỉ biết cầm ly nước lọc lên mà uống để bản thân không cảm thấy ngượng ngùng nữa.Khi cô vừa đặt ly nước xuống bàn thì thấy Quân Hiên đang nhìn cô chầm chầm,ánh mắt không lạnh không nhạt khiến cho cô không thể hiểu được ý tứ của người đàn ông này. Nhưng sau khi thấy nhân viên bưng bê thức ăn ra thì cô cũng không nhìn nữa, bởi vì bây giờ cô rất đói chỉ muốn tập trung ăn cho no cái bụng mà thôi …
" Quân Hiên mày gọi nhiều thật đấy …"
" Ừm để cho mọi người ăn thoải mái một chút …"
" Thầy Hà công nhận thấy quá là ga lăng …"
" Ừ cám ơn em "
Kim Châu khen thầy giáo xong rồi liền quay sang gắp thức ăn cho cô bạn của mình bởi bì cô biết tính tình của Ái Niên rất dễ ngại ngùng chắc sẽ không dám gắp thức ăn đâu …
" Ái Niên miếng thịt này cho cậu…"
" Cái đó còn tái cô ấy chỉ ăn được thịt chín mà thôi …’’
" Thầy … sao thầy biết cô ấy thích ăn thịt chín vậy."
" À thì tôi và Ái Niên là hàng xóm " l
Đến lúc này thì Kim Minh mới nhớ ra rồi day day trán mình một cái: " Ờ mình quên mất thầy ấy là hàng xóm của cậu nên cũng biết thói quen ăn uống cậu thôi cho nên miếng này mình sẽ ăn còn khi nào thịt chín thì sẽ gắp cho cậu miếng khác …"
" Ừm …"
Đúng là nha đầu ngốc mà đã không ăn được mà cũng không chịu nói ra nữa.Bên này anh vừa nướng thịt vừa mắng thầm một cô gái.Mấy giây trước khi nghe Quân Hiên nói như vậy khiến cho cô chút bất ngờ,bởi vì cô tưởng anh sẽ không bao giờ để ý đến sở thích của cô,bỗng dưng khoé miệng liền cong môi lên cười một cách đầy mãn nguyện…