Hans bây giờ đang khá phân vân. Cậu ta đã lưỡng lự rất nhiều lần. Cuối cùng, Hans không thể chịu được nữa đành lấy hết can đảm mở miệng.
"Ngài không đi sao?"
"Hửm?"
Grander đang nằm trên ghế sô pha hơi quay đầu lại. Khi đối mặt với đôi mắt đỏ rực với vẻ khó chịu biểu thị rõ ràng, Hans cảm thấy rất sợ hãi như thể bản thân đang rơi xuống một vách đá vô tận.