Giam Cầm

Chương 22: Gặp Nhau



-" Ông Kiều , ngọn gió nào đã đưa ông đến công ty nhỏ bé của tôi thế kia "

-" Ngôn Trực, anh cứ khiêm tốn, nếu anh chê công ty anh nhỏ vậy chi bằng cho tôi "

Cuối cùng cũng đã xuất chiêu , Ngôn Trực nhìn ông ta cười như không cười :

-" Công ty anh lớn thế cần gì để ý đến mấy công ty nhỏ như chúng tôi "

-" Đúng vậy đúng vậy , công ty nhỏ như thế này sao có thể xứng "

-" Dạ vâng anh nói chí lí , công ty tôi làm ăn hợp pháp trong sạch sao có thể xứng với công ty lớn làm ăn bất hợp pháp như anh được " Ngôn Trực hả hê nhìn lão ta giận tới tím người nhưng không biết đáp trả thế nào , thật là sung sướng mà :

-" Ông Kiều thời gian tôi không có nhiều , chúng ta còn hai phút nói chuyện "

-" Ấy làm gì mà vội vàng thế "

-" Tám phút "

-" Hừ , haha thật ra cũng chả có gì to lớn, tôi chỉ muốn mời gia đình cậu tới dùng với nhà tôi một bữa cơm thôi "

-" Hết giờ , cảm ơn ông Kiều đã mời , tôi sẽ cân nhắc vấn đề này , Thư kí Lưu , tiễn khách "

Hoắc Kiều Trương giận tới tím mặt , lần đầu tiên ông ta bị coi thường như vậy mà chả làm được gì

Tiếng đóng cửa vang lên lúc bấy giờ Ngôn Trực mới nới lỏng cà vạt , cả thân thể đều ngã xuống sô pha :

-" Không biết ông ta lại có ý định gì đây "

Chiều hôm đó , lái chiếc xe mercedes trên đường về nhà anh vẫn luôn nhớ tới lời Hoắc Kiều Trương đã nói, cuối cùng vẫn quyết định đi để xem ông ta còn có thể làm gì

Ngôn Trực không biết rằng ý định này đã khiến cho cả gia đình ông phải hối hận

Chiếc xe dừng trước tòa lâu đài to lớn , thật ra là căn biệt thự nhưng đối với Ngôn Dực và Ngôn Hi thì đây chính là lâu đài :

-" To quá anh hen, còn to hơn cả nhà mình " Ngôn Hi cuối cùng không kìm lòng được mà thốt lên ca ngợi

-" Mày làm như tao mù à , nói ra làm gì "

-" Hai đứa không được cãi nhau , nếu không lúc về coi chừng mẹ " Bà Ngôn đứng bên cạnh không quên nhắc nhở

Ngôn Trực lần này rút kinh nghiệm , khi vợ đang dạy con không nên xen vào , nếu không hậu quả sẽ là sô pha lạnh lẽo

Sau một hồi bấm chuông cuối cùng cũng có một người phụ nữ chạy ra mở cửa :

-" Thật xin lỗi thật xin lỗi đã để mọi người chờ lâu , ông Hoắc Kiều Trương đang ở trong , mời mọi người vào "

-" Hừ , hắn biết chúng ta tớ nên mới để chúng ta chờ ngoài cửa như thế này thật là tức chết mà " Ngôn Trực tức giận nghiến răng nói

Thấy giọng điệu tức giận của chồng mình , bà Ngôn bên cạnh nhỏ nhẹ nhắc nhở :

-" Anh bình tĩnh lại cho em, thu lại dáng vẻ này , chúng ta phải cho ông ta thấy chúng ta không dễ bắt nạt "

-" Ừm "
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.