Thấy Song Hà lúi húi chuẩn bị đi làm, Louis kéo tay cô:
"Nghỉ một bữa đi em, đồ ăn vẫn còn một ít mà."
Cô lắc đầu:
"Gia chủ đã đồng ý cho em làm cả hôm nay, nếu không đi lần sau người ta cần họ cũng không ưu tiên thuê mình. Tìm việc không dễ đâu. Em ổn mà anh đừng lo, nếu thấy mệt quá em sẽ xin về."
Khi Song Hà đã đi rồi, không nhìn vào Louis Bạch Quang hỏi bâng quơ:
"Cô ấy làm sao?"
"Sốt cao lắm!"
Cả hai cùng nín lặng. Những ngày đầu khi Song Hà ra ngoài tìm thức ăn Louis tìm đủ mọi cách cà khịa Bạch Quang để xả bớt nỗi ấm ức bấy lâu trong lòng. Nhưng rồi cứ mỗi lần cô về, mệt muốn quị ra đấy vẫn gắng gượng mỉm cười, làm gì cũng vừa làm vừa ngủ gật thì cả hai biết thật quá vô lí nếu cãi cọ, gây sự với nhau.
Để kiếm được cái cho vào miệng cũng chẳng dễ dàng gì. Dù là thuê người làm dăm ba công việc vớ vẩn: lau nhà, dọn dẹp, nấu ăn người ta vẫn thích thuê những ai có vẻ ngoài ưa nhìn, thế giới này điên rồ vậy đấy. (2)
Tuy nhiên Song Hà cũng không thể quá nổi bật, kẻ thù của Bạch Quang đang săn lùng cô ráo riết. Do đó mỗi khi ra ngoài cô đều phải hóa trang kĩ lưỡng.
Có những hôm kiếm được quá ít đồ ăn, Song Hà nhường tất cho hai người ON đàn ông, nói dối là mình đã ăn no bên ngoài rồi. Ai lại không rõ cô nói dối nhưng phải vờ như không biết, thức ăn nuốt xuống nghèn nghẹn nơi cuống họng.
Từ một kẻ chỉ có hai bàn tay trắng, chỉ trong một thời gian ngắn Bạch Quang đã trở nên giàu có sánh ngang với những tay cự phú trong vùng. Đẹp trai, tài giỏi, không vướng vào cờ bạc rượu chè, anh ta đúng là mẫu đàn ông lý tưởng khiến các cô gái ước ao được nâng khăn sửa túi. (29
Gia đình nào cũng mong gả được con mình, chị mình hoặc em gái mình cho Bạch Quang nhưng anh ta từ chối tất, bảo là có sẵn ý trung nhân rồi. Bao lâu nay đâu có thấy người phụ nữ nào xuất hiện bên cạnh Bạch Quang nên ai cũng đinh ninh rằng anh ta lấy cớ thoái thác thế thôi chứ chưa dành tình cảm cho ai cá.
Các gia tộc giàu có đã họp bàn, thảo luận với nhau rồi đưa ra một thỏa thuận: về sau Bạch Quang có chọn cho mình nàng dâu thuộc dòng họ nào trong năm gia tộc lớn thì những kẻ khác đều phải đồng ý, không được ganh tỵ.
Còn con gái những nhà khác không được chọn làm chính thất thì ép anh ta nạp làm thiếp, đàn ông lắm vợ là chuyện thường, chẳng qua có đủ khả năng nuôi vợ hay không thôi. Mà việc đấy thì lo gì, Bạch Quang thừa tiền nuôi đàn bà cả xứ này ấy chứ, vài cô đến đâu. (2)
Vậy là tất cả cùng chờ đợi. Cuộc đời người ta dài tới mấy trăm năm, vài chục năm bõ bèn gì.
Tuy nhiên Song Hà xuất hiện làm kế hoạch đã được vạch ra sụp đổ hoàn toàn. Hóa ra lời Bạch Quang nói anh ta đã có ý trung nhân là thật, không phải bịa ra để thoái thác.Vậy là cả đám nổi giận đùng đùng, y như thể Bạch Quang là kẻ bội tín, hứa xong lại nuốt lời trong khi anh ta chưa từng hứa hẹn bất cứ điều gì, toàn bọn họ tự biên tự diễn.
Không ăn được thì đạp đổ, những nhà có máu mặt trong vùng bắt tay nhau tấn công dinh thự của Bạch Quang ngay khi có mật báo anh ta vừa ra ngoài.
Đứng trên đỉnh núi nhìn về phía chân trời xa, Bạch Quang vẫn chưa hết bàng hoàng. Khi nãy nếu không thu tay kịp anh ta đã hủy diệt vĩnh viễn người con gái mình yêu. Dù cố bình tâm lại Bạch Quang vẫn không hết run rẩy. Có lẽ nên từ bỏ thôi, mối tình tuyệt vọng này chẳng thấy có chút hi vọng nào. (29
Đang suy nghĩ mông lung thì anh ta nhận được tin báo lâu đài bị tấn công. Sợ đến lạnh cả người vừa vội vã quay về Bạch Quang vừa thầm cầu mong Song Hà vẫn bình an. Thật may anh ta về vừa kịp lúc.
Người ta vẫn nói nhổ cỏ phải nhổ tận gốc ấy vậy mà lại để cho Bạch Quang trốn thoát, đám cự phú lo lắng muốn phát điên. Tính của anh ta ai mà chẳng rõ, Bạch Quang sẽ trả thù đến cùng, chắc chắn sẽ có một cuộc tắm máu, không có kẻ nào thoát được, tru di cửu tộc chứ chẳng phải chỉ tam tộc nữa. Vì vậy lính tráng đi lùng bắt anh ta qua mỗi ngày lại nhiều hơn lên.
Khi Song Hà về tới gần cái hang nơi Louis và Bạch Quang đang trốn thì thấy rất nhiều toán lính đi lật từng hòn đá, từng bụi cây để tìm kẻ bị truy nã hàng đầu. Giờ nếu cô về không khéo lôi theo quân địch về cùng.
Đứng nép mình bên một bức tường cao kín đáo quan sát động tĩnh xung quanh, Song Hà đắn đo cân nhắc tiếp theo nên làm gì. Cô cũng là đối tượng mà người ta muốn bắt giữ.
Nếu giờ có giao tranh, Bạch Long thì quá yếu không thể chiến đấu, Louis còn tệ hơn chẳng biết chiến đấu là gì. Vậy thì chồng cô sẽ gặp nguy hiểm mất. Anh là báu vật đối với cô, người Song Hà coi trọng còn hơn bản thân mình.
Suy đi tính lại hồi lâu cuối cùng cô ra suối tắm rửa thật sạch sẽ, chỉnh trang lại áo váy rồi hướng tới một doanh trại lính gần nhất.
Tuyết Vân Phong đang nửa nằm nửa ngồi ngáp ngắn ngáp dài uể oải. Nhìn anh ta như một thứ chất lỏng đang chảy ra vắt trên ghế. Dãi nắng dầm mưa chắc chắn không phải sở trường của Tuyết Vân Phong, một công tử quen ăn trắng mặc trơn.
Chẳng biết tới bao giờ mới thoát được khỏi tình cảnh này. Nếu Bạch Quang lặn cả trăm năm thì anh ta cũng phải ngồi ngoài trời hứng bụi cả trăm năm sao, đúng là vô lí. Tuyết Vân Phong vừa mới nghĩ vậy thì con thỏ trắng đã xuất hiện, đến tận nơi nạp mạng. Đúng là trời thương người tốt, anh ta quả là may mån.