Gia Tộc Tu Tiên: Từ Tiên Miêu Cốc Đến Chín Đại Thần Vực

Chương 202: Thiên Ma Uyên Sắp Mở Ra



Chương 201: Thiên Ma Uyên Sắp Mở Ra

“3000 gốc?” Trương Tam Thiên giật mình, “Đây cũng quá nhiều, lần trước cho còn chưa dùng hết đâu.”

“Trước tiên cứ dùng đi, nói cho bọn họ không cần tiếc rẻ linh dược, mau chóng trở thành Luyện Đan sư.” Trương Huyền nói.

“Minh bạch!” Trương Tam Thiên khom người đáp, trong lòng càng thêm kính phục Trương Huyền.

Nhìn thấy miếu chủ khẳng khái như vậy, ai lại không muốn theo?

Nhưng vào lúc này, từ bên ngoài truyền đến một tiếng cười sang sảng.

“Ha ha ha... Trương Huyền Huynh, đã lâu không gặp.”

Trương Huyền theo tiếng nhìn lại, người đến không ai khác chính là Thiên Ma Tông Thánh Tử - Ma Kha.

“Ma Kha Huynh.” Trương Huyền ôm quyền, trên mặt nở một nụ cười tươi.

Trương Tam Thiên thấy người đến là trên kim đan, không khỏi run rẩy.

Hắn không nghĩ tới miếu chủ lại quen biết người kim đan, và còn cùng nhau gọi huynh đệ.

“Miếu chủ lúc nào có quan hệ tốt như vậy?” Trương Tam Thiên có chút nghi hoặc.

Nhưng hắn cũng biết, người kim đan này chắc hẳn là có điều muốn nói với miếu chủ, liền lặng lẽ rút lui.

Ma Kha trong bộ áo trắng, mỗi cử chỉ đều toát lên vẻ quý khí và thanh thoát.

“Ma Kha Huynh, ngọn gió nào thổi ngươi tới đây?” Trương Huyền hỏi.

Dù Ma Kha là người của Ma Đạo, nhưng mỗi lần gặp hắn, Trương Huyền luôn cảm thấy như được gió xuân ấm áp thổi tới.

“Vừa mới trở về sau khi g·iết người.” Ma Kha đáp nhẹ nhàng.

“Giết người?” Trương Huyền ngạc nhiên, “Giết ai?”

“Thanh Vân Tông.”

“Là vì mê chướng hắc trạch...”

“Đúng vậy, vì tranh đoạt nơi đây, ta cùng Thanh Vân Tông đã đại chiến ba ngày ba đêm, mấy vị kim đan trưởng lão bị trọng thương, còn có hơn mười tu sĩ Trúc Cơ đã m·ất m·ạng.”

“Kết quả thế nào?”

“Chưa bại, cũng không thắng.”



“Vậy thì mê chướng hắc trạch...”

“Chia đều giữa hai tông, lấy Hoang Cổ Trầm Kình làm trung tâm, một nhà một nửa.”

Trương Huyền nghe vậy, trong lòng thầm tính toán.

May mà trước đó hắn đã cho tộc nhân khai thác đủ hắc trạch chi bùn.

Bây giờ mà nói, muốn đi đào thêm cũng không có cơ hội nữa.

“Ta phát hiện bên trong mê chướng hắc trạch, hắc trạch chi bùn đã ít đi không ít...” Ma Kha thản nhiên nói.

Trương Huyền nghe xong, mặt mày liền trầm xuống: “Hắc trạch chi bùn là tộc nhân ta đào, Ma Kha Huynh không phải là muốn tìm ta gây phiền phức chứ?”

“Ha ha ha...” Ma Kha cất tiếng cười lớn, “Trương Huynh, điểm này bên cạnh chân liệu đồ vật, ta Thiên Ma Tông còn chướng mắt đâu.”

“Vậy Ma Kha Huynh lần này đến...”

“Chỉ còn vài tháng nữa, Thiên Ma Uyên sẽ mở ra, ta đến đây là đưa vài cái tiến vào danh ngạch cho ngươi, như đã hứa.”

“Thiên Ma Uyên... Khẳng định rất hung hiểm đi?” Trương Huyền có chút do dự.

“Hung hiểm thì có, nhưng vào thời điểm đó, Bắc Thần động thiên hạ, nhiều thế lực sẽ có người tham gia, thậm chí cả Bắc Thần động thiên cũng sẽ tới. Nhưng điều quan trọng hơn chính là cơ duyên, nếu nắm bắt được, Tiên Miêu Cốc chúng ta có thể bay lên.”

“Có gì cơ duyên có thể quan trọng hơn tính mạng?”

“Ta Thiên Ma Tông cần kim sí thần dực, mà bên trong khả năng có hoàn chỉnh huyết mạch xương cốt của hoang thú thời đại Hoang Cổ...”

“Coi là thật?” Trương Huyền không khỏi kích động.

Huyết mạch hoàn chỉnh xương cốt của hoang thú.

Cho đến bây giờ, hắn chỉ từng gặp qua Tiên Miêu.

Sau khi hấp thu xương cốt Tiên Miêu, hắn đã có được 999 khối thú văn xương.

Nếu không có xương cốt Tiên Miêu, để hắn từng khối từng khối thu thập thú văn xương, hắn chắc chắn sẽ phải mất rất nhiều thời gian.

“Tâm động?” Ma Kha mang trên mặt nụ cười tinh quái.

Hắn hiểu rõ điều gì có thể khiến Trương Huyền động lòng.



“Ma Kha Huynh vì sao lại muốn ta tiến vào Thiên Ma Uyên?”

“Ta xem ngươi là người có đại khí vận, muốn ngươi giúp ta làm một việc.”

“Ta chỉ là một luyện khí tu sĩ.”

“Ngươi không phải đã luyện thể Trúc Cơ sao?”

“Đúng, nhưng...”

“Tu sĩ là phải cùng trời kháng mệnh, sao có thể đắn đo do dự?”

“Ma Kha Huynh, trước tiên hãy nói cho ta biết ta cần làm gì.”

“Thiên Ma Uyên có một chỗ cấm chỉ, chỉ có Trúc Cơ hoặc tu sĩ thấp hơn mới được vào, ta muốn ngươi vào giúp ta thu hoạch một tôn Chân Ma di hài.”

“Chân Ma di hài?” Trương Huyền kinh ngạc.

“Đúng, chỉ cần có được di hài này, ta có thể luyện hóa, thành tựu chân chính Chân Ma thân thể.”

“Các ngươi Thiên Ma Tông tu sĩ Trúc Cơ không ít, vì sao lại tìm đến ta?”

“Bọn họ?” Ma Kha khinh thường nói, “Bọn họ đều là một đám vô dụng, không ai có thể so sánh với Trương Huynh, giao chuyện này cho ngươi ta mới yên tâm.”

Trương Huyền lúc này vẫn còn do dự.

“Sau khi chuyện thành công, ta có thể đưa ngươi một bộ hoàn chỉnh huyết mạch hoang thú.”

“Coi là thật?” Trương Huyền giật mình.

“Ta có thể lập lời thề với Thiên Đạo, nếu như Trương Huyền Huynh đệ có thể mang về Chân Ma di hài, ta sẽ đưa cho Trương Huyền một bộ hoàn chỉnh huyết mạch hoang thú.” Ma Kha nói, một cỗ quy tắc chi lực nhẹ nhàng bao phủ lên người hắn.

“Tốt a...”

Ma Kha đưa cho Trương Huyền năm cái lệnh bài cổ xưa, nói: “Đây là lệnh bài tiến vào Thiên Ma Uyên, ngươi có thể mang theo bốn tộc nhân ngoài định mức, đừng nói ta không chiếu cố ngươi, ta sẽ đích thân dẫn ngươi vào.”

Trương Huyền nghe vậy, trong lòng không khỏi giật mình.

Thiên Ma Uyên quả nhiên là nơi cơ duyên thâm hậu.

“Ngươi tốt nhất chuẩn bị một chút, một tháng sau đi hướng Thiên Ma Thành, ta sẽ ở đó chờ ngươi.”

Nói xong, Ma Kha thân ảnh liền biến mất không thấy.

Đây chính là trên kim đan người, đến vô ảnh, đi vô tung, cho dù là nhị giai trận pháp cũng không thể ngăn cản.



Trương Huyền nắm trong tay năm cái lệnh bài, lâm vào trầm tư: “Nên mang theo ai vào cùng đây?”

Bây giờ còn một tháng nữa mới xuất phát, hắn cũng không cần phải nóng vội.

“Đi tìm Ngụy Như Yên trước, nàng đã đồng ý làm khách khanh cho Cửu Đỉnh Hồ phường thị một năm, thù lao đã thanh toán xong, mà vẫn chưa thấy mặt, không có chuyện tốt như vậy đâu?”

Trương Huyền ngồi lên con Thị Huyết Biên Bức, bay về phía tập vòng của Trương gia.

“Không nghĩ tới Ngụy Đạo Hữu nhanh như vậy đã tiến vào luyện khí tám tầng.”

Ngụy Như Yên nghe tiếng ngoài cửa sổ, vội vàng xuống lầu, nhìn thấy Trương Huyền đang tươi cười như hoa.

“Ngươi... Ngươi tới đây làm gì?” nàng hỏi.

“Ngụy Đạo Hữu hình như quên, ngươi vẫn là khách khanh của Cửu Đỉnh Hồ phường thị.”

“Không phải nói cho ngươi luyện chế ra Hóa Ma Đan, thì không ai nợ ai sao?”

“Ta sớm thanh toán xong thù lao một năm, ngươi quên rồi sao?”

“Ngươi muốn thế nào?” nàng hỏi.

“Tự nhiên là thực hiện ước định, đến Cửu Đỉnh Hồ phường thị làm khách khanh, mỗi tháng luyện chế hai lô đan dược cho ta.”

Ngụy Như Yên sắc mặt lạnh lùng nói: “Hai lô thì hai lô, một năm sau chúng ta cũng không thiếu nhau.”

“Nếu như Ngụy Đạo Hữu mỗi tháng có thể vì ta luyện chế thêm vài lô đan dược, thì có thể khác với thù lao.”

“Không cần.”

Trương Huyền cười ha hả, biết nàng vẫn còn vì chuyện trước đây mà không vui, nên cũng không để tâm.

“Ngụy Đạo Hữu làm gì lại từ chối nhanh như vậy, ta còn chưa nói thù lao đâu.”

“Không cần phải nói, mỗi tháng chỉ luyện hai lô.”

“Ta có thể cung cấp cho ngươi trân quý đan dược đan phương...”

“Không cần...”

“Rộng mở cung ứng linh dược.”

Ngụy Như Yên giật mình: “Rộng mở cung ứng? Thật sao?”

“Tự nhiên là thật, cho dù Ngụy Đạo Hữu có nguyên đan chi thể, muốn luyện chế một loại đan dược mới, cũng cần mười mấy phần linh dược để luyện tập đúng không? Không nói đến chi phí lớn, nhiều linh dược trong Tiên Miêu Cốc căn bản không thể mua được, những thứ này ta có.”
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.