- Diệp huynh, lát nữa chúng ta hợp tác, Y Khinh Vũ chạy không thoát được đâu, nhất định sẽ bị chúng ta thu phục!
Một ít lão đầu sò nghiên cứu Thần Đồ này mấy ngày, rốt cục nhận ra sự huyền bí trong đó.
Mỗi ngày, khi mặt trời dâng lên, bọn họ khởi hành mười vạn dặm. Mỗi khí tứ tượng nhị thập bát tinh tú xuất hiện thì bọn họ lại di chuyển mười vạn dặm.
Cứ như vậy, liên tiếp nửa tháng, bọn họ rốt cục đi vào một hải vực thần bí. Một tòa cổ đạo tọa lạc trong hải dương màu đen, trên đó bừng bừng sinh cơ, dược hương vô tận.
Điều khiến người ta kinh hãi và tâm động chính là ở trên hòn đảo này có một cây cổ mộc, lóe ra ánh sáng lóng lánh màu vàng như từ hoàng kim luyện thành, những phiến là hoàng kim um tùm. lưu động Thái Dương thánh lực.
Thang Cốc cũng có thể coi là Dương Cốc, có rất nhiều truyền thuyết ở cổ Trung Quốc, là nơi mặt trời dâng lên, rất thần bí.
Nó đối lập với một chỗ mật địa khác là Ngu Uyên, là chỗ mặt trời lặn, từng được nhắc tới trong Đại Hoang Bắc Kinh.
Bắc Hải tối đen như mực, sóng lớn tận mây cao, liên miên bất tận, mênh mông khôn cùng.
Tuy nhiên, hắc dương không thể xâm nhập chút nào vào Thang Cốc. Đây chính là một mảnh tịnh thổ tường hòa, sinh cơ bừng bừng, lão dược khắp nơi, đủ mùi dược hương tản ra khiến người ta như được tẩy lễ, toàn thân thoải mái.
Một gốc cổ mộc hoàng kim sừng sững với thần quang lượn lờ, những phiến lá hoàng kim chói mắt, xếp dày đặc, nhẹ nhàng lay động.
Những người ở đây ngây người kinh thán, chung quy đi tới được Thang Cốc, nhìn thấy Bất Tử Thần Thụ trong truyền thuyết, vô cùng kích động.
Phù Tang Thần Thụ cũng như Bất Tử Thần Dược, đủ để một vị Đại đế sống thêm một kiếp, càng không nói là tác dụng đối với người thường.
- Mỗi vị Đại đế đều có một gốc Bất Tử Thần Dược! Nó làm bạn cả đời với Thái Dương Cổ Hoàng, hắn đã sớm tọa hóa ở thời thái cổ mà nó vẫn còn trường tồn hậu thế!
Mọi người than thở, không biết đã qua bao nhiêu năm tháng, Thần Thụ còn đó mà Cổ Hoàng Nhân tộc đã sớm tiêu tan thành mây gió.
Ai ai cũng không thể ngăn cản được năm tháng xói mòn, kết quả là phải ly thế, trở thành một cành hoa của lịch sử, lưu lại uy danh hiển hách nhưng cuối cùng cũng chỉ phải táng thân dưới tầng đất vàng.
Diệp Phàm lẳng lặng cân nhắc, Thang Cốc và Phù Tang không phải là một địa phương và Thần Thụ trong truyền thuyết Trung Quốc cổ sao?! Không ngờ hiện ra nơi này.
Sơn Hải Kinh - Hải Ngoại Đông Kinh có ghi lại về Thang Cốc, trên Thang Cốc có Phù Tang, do mười mặt trời dựng dục ra...
Có cổ thư khác cũng ghi lại: Phù Tang thân dài mấy ngàn trượng, hơn một ngàn nhánh cây, có hai thân chính, gắn bó chặt chẽ cho nên mới có tên là Phù Tang.
Tuy nhiên, cây Phù Tang trước mắt chỉ có một thân chủ, còn không lớn như vậy, chỉ cao sáu trượng nhưng còn hùng hồn hơn cả núi lớn.
Nó có một loại khí thế rất đặc biệt, Thái Dương thánh lực màu vàng lưu động nhưng đang sáng lập một mảnh vũ trụ cổ, sương mù hoàng kim mênh mông lượn lờ, muôn hình vạn trạng.
Ầm ầm ầm …
Âm thanh phong lôi phát ra, trên Phù Tang Thần Thụ hiện ra một mảnh cổ điện, mông lung mà không rò, như ở trong mây mù, như ở một thế giới khác.
- Nơi ở của Thái Dương cổ Hoàng!
Mọi người nơi này lập tức trở nên kích động, không ngờ vừa nhìn thấy Thang Cốc đã được chứng kiến hành cung của cổ Hoàng.
Tiếng người ồn ào, sớm có người không nhẫn nhịn được, liền lao về phía Thang Cốc, muốn tranh cướp thần đảo, tranh đoạt Bất Tử Thụ, tiến vào trong cổ điện.
Xích!
Hơn mười người còn chưa kịp tới gần hòn đảo đã bị lưu quang bắn trúng, lập tức hóa thành tro bụi, ngay cả hừ thảm cũng không kịp, không hề phát ra thanh âm nào.
Đây là một loại lực lượng căn nguyên nhất trong vũ trụ - Thái Dương thánh lực.
Gốc Bất Tử Thần Thụ này thật đáng sợ, đám phiến lá hoàng kim lay động rầm rầm, chỉ một phiến kim quang bắn ra cũng đủ hủy diệt nhiều cao thủ như vậy.
- Bất Tử Thần Thụ a... Nó có lẽ là một gốc cây có lực sát thương mạnh nhất, không đơm hoa kết quả, không dựng dục thánh dược, chỉ có Thái Dương thánh lực.
Rất nhiều người như bị dội một gáo nước lạnh, ý thức sâu sắc sự đáng sợ của nơi tọa hóa và chứng đạo của cổ Hoàng, không dám tái vọng động.
Diệp Phàm lại thấy kinh dị, trên hư không Phù Tang Thần Thụ đúng là có cổ điện, rất giống với những gì ghi lại.
Thập Châu Ký có ghi lại: Phù Tang ở trong biển xanh, trên có Thái Đế Cung là nơi ở của Thái Chân Đông Vương...
Thái Đế được cho là người khai sáng Thái Dương Chân Kinh, chính là vị cổ Hoàng Nhân tộc! Những điều này khiến hắn suy nghĩ xuất thần, những dã sử chí dị hắn đọc trước đây không ngờ đã thành sự thật.
Ở giờ khắc này, Diệp Phàm có một loại thời không hỗn loạn, sao lại tìm được nguyên hình của địa cầu ở Tử Vi Cổ Tinh Vực?
Khởi nguyên sinh mệnh xuất phát từ cùng một chỗ hay là có người đã truyền hết những gì phát sinh nơi này tới một tinh không khác?
Bỗng dưng, một cỗ kinh sợ nổi lên trong lòng hắn, nguy cơ lớn lao buông xuống. Hắn lập tức thúc dục Thần Nữ Lô, vận chuyển Tứ Cực Mật Quyển của Hằng Vũ Kinh.
- Lục Nha ngươi dám!?
Lệ Thiên kêu lớn.
Lúc này, người của Kim Ô tộc ra tay, thúc dục Thánh binh truyền thế của bọn họ, đánh về phía mấy người Diệp Phàm.
Đó là một kiện Phượng Sí Lưu Kim Đảng, cũng được xưng là Ô Sí Thần Đảng, giống như trường mâu, có hai sí nhận tai phượng, toàn thân lóe ra thần hà hoàng kim, vô cùng sắc bén.
Binh khí do một vị Đại Thánh Kim Ô tộc luyện thành vạn kiếp bất hủ, cũng không biết đã truyền đời bao nhiêu vạn năm, ẩn chứa thần linh, có thể trấn áp vạn linh.
Lúc này, Ô Sí Thần Đảng thức tỉnh, hóa thành một con Kim Ô, lưu lại một đạo kim quang rực rỡ vọt về phía Diệp Phàm.
Khí tức kinh khủng cố định cả Bắc Hải mênh mông, chấn nhiếp tất cả cổ thú trong phiến hải vực vô tận này, khiến mọi người nơi đây cũng phải run rẩy.
Đây là oai lực Thánh binh, một khi thức tỉnh có thể sọ với Thánh nhân xuất thế, tuy rằng muốn phát huy toàn bộ thần năng của nó là rất khó nhưng cùng đủ trấn áp, diệt sát hết thảy hùng chủ.
Diệp Phàm thúc dục Thần Nữ Lô, đồng lô trong suốt lớn bằng bàn tay, như một nữ thần bay lên, phóng ra yên hà khiến người ta say mê.
Ầm!
Hai kiện Thánh binh cổ gặp nhau nhưng vẫn chưa va chạm, phát ra từng đợt thần hà, như nam châm ngưng tụ, kiềm chế lẫn.
Thần sắc Lục Nha lãnh liệt, hóa thân bị chém, Cửu đệ bị giết, Tứ tổ tông cũng bị Thần Nữ Lô trấn chết. Hắn đã sớm muốn ra tay nhưng vẫn phải ẩn nhẫn tới lúc này.
Đương nhiên đây cũng là ý chí của cả Kim Ô tộc, bằng không đã không để hắn vận dụng một kiện Thánh binh truyền thế, mấy vị đại năng liền tiến lên tương trợ, thúc dục Đảng này.
Tiếng Kim Ô minh khởi rất lớn, như vang vọn chín tầng trời, mười tầng đất, hỏa diễm màu vàng bốc lên, Thái Dương thánh lực bẻ gày nghiền nát trút xuống.
Ầm!
Phiến hải vực này bị chưng khô một mảnh nước biển màu đen rất lớn, lộ cả đáy biển sâu vạn trượng. Mấy con cổ thú đáng sợ tiềm hành trong đó nháy mắt đã hóa thành tro tàn.
Thánh binh thượng cổ đối kháng, dao động đáng sợ phương hại tới rất nhiều người. Không ít người như canh sôi, lập tức toàn thân bị bốc cháy, trở thành huyết vụ, chết oan uổng.
Tuy nhiên, những thế lực bất hủ đã sớm có chuẩn bị, hiển nhiên đã hiểu rố hết thảy, dùng Thánh binh thủ hộ, ngăn chặn dao động có tính hủy diệt này.
Ầm!
Đột nhiên, mỹ nữ thiên hạ đệ nhất Y Khinh Vũ ra tay. Trên đỉnh đầu nàng xuất hiện một tòa cung điện, đây chính là Thánh binh truyền thế được luyện chế từ Cửu Thiên Thần Ngọc, tên là Quảng Hàn Khuyết.
Nàng tương trợ Lục Nha, từ một bên sườn trấn áp mấy người Diệp Phàm. Thần uy của Quảng Hàn Khuyết rất hiển hách, bên trong như ẩn như hiện một tiên tử.
Lệ Thiên giận dừ nói:
- Các ngươi đều là bại tướng dưới Thánh binh năm đó, quên mất chuyện Thần Nữ Lô thu hết thần nữ, tiên tử của các ngươi rồi sao?!
Hắn đây đúng là chạm vào vết sẹo của đối phương. Ở thời viễn cổ, Công chúa Kim Ô tộc, tiên tử Cung Quảng từng bị Thần Nữ Lô thu đi, rơi vào trong tay chủ. nhân, kết cục chỉ nghĩ cũng biết.
- Mặc dù là binh khí do Đại đế cổ giúp thủy tổ các ngươi luyện chế thành nhưng cũng phải xem thành tựu của người sử dụng như thế nào?!
Lục Nha kêu lớn, thúc dục Ô Sí Thần Đảng áp xuống.
Cùng lúc đó, Y Khinh Vũ cũng đứng trên Quảng Hàn Khuyết áp xuống, thần y vũ động, toàn thân lưu chuyển linh khí vô tận, mi tâm phát ra một mảnh thần hà như một tiên tử.
Hai kiện Thánh binh đánh tới, đồng thời công sát đám người Diệp Phàm. Tuy rằng không có ưu thế áp đảo nhưng cũng rất đáng sợ.
Không hề nghi ngờ hai bên đã có dự mưu. Lục Nha dùng Thánh binh Kim Ô tộc trấn áp Thần Nữ Lô, Y Khinh Vũ dùng Quảng Hàn Khuyết diệt sát mấy người, quyết đưa bọn hắn vào chỗ chết!
- Chư vị còn ngây ra đó làm gì!? Bọn họ xuất thân từ Nhân Dục Giáo, thứ sử dụng chính là Thần Nữ Lô với xú danh rố ràng, đồng thời ra tay diệt sát thôi!
Lục Nha kêu lớn, cao thủ Kim Ô tộc phía sau nhất tề ra tay, trợ giúp hắn thúc dục binh khí.
Đám người Diệp Phàm đứng cạnh nhau đã sớm phòng bị hết thảy, biết được một khi đạt được mục đích sẽ bị công sát, lúc này vẫn chưa rơi vào trong vòng vây.
Thần Nữ Lô chấn động, thần năng quả thật nghịch thiên, muốn thoát khỏi Ô Sí Thần Đảng, sắp xé không mà đi.
- Muốn đi sao?!
Đúng lúc này, Thái Âm thần tử ra tay, được mấy vị đại năng tương trợ tế ra một kiện Thánh binh, trấn áp Thần Nữ Lô.
Y Khinh Vũ khẽ cười, hé ra đôi môi đỏ mọng, nhưng chiếc răng trắng ngần như ngọc, thanh âm vô cùng êm tai: