Già Thiên

Chương 651: Ô sào thánh cốt



Mấy người đều xông tới, chậc chậc tán thưởng. Thần Nguyên mắt đi từ thời thái cổ, tới giờ đã trở thành truyền thuyết, căn bản không thể gặp được.

Có thể để một nắm tay hay hai mắt của ngươi trường tồn bất hủ.

Diệp Phàm cười nói.

Gã mập họ Đoạn cười hắc hắc không ngừng, lấy một tiểu đỉnh ra cẩn thận thu Thần Nguyên dịch lại, dùng một bí pháp đánh ra tám mươi mốt lớp phong ấn, sợ nó lập tức cô đọng lại. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Tiếp tục tìm xem. Nói không chừng có thể tìm được cả một hồ Thần Nguyên ấy.

Đoạn Đức chưa vừa lòng, muốn có thu hoạch lớn hơn.

Đáng tiếc bọn họ biết đây là chuyện không có khả năng. Ngay cả ở thời thái cổ thì Thần Nguyên dịch của cực kỳ quý hiếm, chỉ có thể gặp chứ không thể cầu.

Ngao rống...

Từ xa xa truyền lại tiếng rống giận khiến non sông toáng lệ phải lay động. Lá của linh mộc bay tán loạn, tỏa ra ánh sáng xanh lấp lánh. Linh dược tỏa hướng thơm ngát cũng lắc lư theo.

&%, đó là... Một con rồng.

Lão già mù trợn trắng tròng, hai mắt xoay tròn, trông còn sáng hơn cả mắt người sáng mắt.

Ở trong ngọn núi xa xa có một con rồng dài tới hơn hai trăm trượng vọt lên không trung, vảy xanh lấp lánh, đầu rồng ngẩng cao, sừng thần phân nhánh như rừng.

Ánh mắt của tên dã man cũng tỏa sáng mãnh liệt:

Ta đã từng gặp một con dã long. Chúng thực ra chỉ là giao mà thôi. Chẳng lẽ hôm nay may mắn gặp được một con chân long thật?

Một vị lão tăng, hai vị đại năng tuyệt đỉnh đang hàng long. Ba người liên thủ đại chiến với nàng cũng chỉ đánh ngang tay mà thôi, chiến đấu vô cùng kịch liệt.

Đó là một con giao đã chứng đạo, trở thành Thú Vương man cổ, thậm chí sắp đột phá, có thể áp bức ba vị cường giả đỉnh phong của Nhân tộc, quả nhiên là cường đại.

Lão già mù rốt cục cũng xác định được.

Trên bầu trời có hỏa diễm ngập trời. Nơi có có một gốc cây Phù Tang cao vút tận mây xanh, phía trên có một tổ quạ tỏa ra hỏa diễm bừng bừng.

Một con Tam Túc Kim U Ô phá tan không trung đại chiến với hai vị Hoàng chủ. Thân chim màu vàng giống như được luyện chế thành từ hoàng kim, thần diễm thiêu đốt khiến nửa bầu trời như sắp sụp xuống.

Khắp nơi này đều là bảo vật đó...

Lúc này hai mắt lão già mù còn sắc bén hơn bất kỳ ai, bắn ra hai luồng lục quang như mắt sói, nhìn về phía tổ quạ trên cây Phù Tang.

- Bên trong có ba quả trứng, tuy rằng không phải là kim ô chân chính nhưng nếu bồi dưỡng thật tốt thì sẽ là thần cầm cường đại không gỉ sánh nổi.

Hắn mượn Pháp bảo duy nhất còn lưu lại của Tinh Hà Vương khi còn sống — Tinh Hà, muốn trộm quả trứng kim ô, đào tạo thành một con cầm vương làm vật cưỡi.

Không cần nghĩ cũng biết, một con kim ô như vậy khi trưởng thành thì còn lợi hại hơn Thánh chủ hai phàn, vô cùng quý báu, không ai không động tâm.

Nhưng hiện giờ đi trộm trứng thì không khác gì gắp lửa bỏ tay người, có nguy hiểm tới tính mạng.

Ngươi rốt cục là có cho mượn hay không?

Lão già mù trợn trắng mắt.

Cho mượn bảo bối cũng được. Nhưng lão lừa gạt ngươi có ngã thì không sao, phải nhớ đem Tinh Hà của ta trở về đó, đừng có mà đánh mất.

Đoạn Đức rất không tình nguyện đem cho mượn.

Rầm.

Tinh Hà vắt ngang trời giống như một dòng thiên hà, lập tức trải ra, đưa mấy người đi về phía cây Phù Tang.

Lão thần côn dẫn cả chúng ta theo rồi!

Chư vị, hỗ trợ một chút đi. Một mình ta không tiếp cận nổi cây cổ thụ kia đâu.

Lão già mù xin lỗi.

Mọi người:

@#$%

Tất cả mọi người đều muốn đập hắn nhưng lúc này đã bay lên trời cao, trong nháy mắt liền chìm vào trong cành lá của cây cổ thụ, có rút lui cũng không kịp nữa.

Cây cổ thụ Phù Tang này lớn hơn cả ngọn núi xung quanh tới một nửa, cao vút tận trời, toàn thân màu vàng mờ nhạt, có ngọn lửa vô cùng thiêu đốt.

Cả cây cổ thụ này cũng là dị bảo, có thể luyện hóa thành thần bảo hỏa hệ.

Đoạn Đức chảy nước miếng.

Nó không phải là Thần Thụ Phù Tang thật đâu. Đây là một gốc cây tương tự như Hỏa Thụ Vương. Tương truyền Phù Tang mộc chân chính chỉ có ở Tiên giới, trên đó có kim ô bất hủ sinh sống, ngay cả tiên nhân cũng sợ hãi.

Lão già mù nói.

Phiến lá màu vàng nhạt của Hỏa Thụ Vương rung động, ngọn lửa bừng bừng cháy. Bọn họ đều phải vận thần thông mới có thể ngăn cản nổi.

Bên trong tổ quạ có ba quả trứng màu vàng cũng không lớn lắm, chỉ bằng cỡ đầu người mà thôi nhưng lại tỏa ra dao động thần lực cường đại.

Mỗi một quả trứng đều giống như hỏa cầu màu vàng, nhiệt độ cao tới dọa người, khiến người ta ở cách đó rất xa cũng cảm thấy vô cùng lo lắng.

Ta chỉ trộm một quả trứng mà thôi, sẽ không làm đoạn tuyệt huyết mạch của giống thần cầm này.

Lão già mù niệm đạo hiệu, dáng vẻ như sắp tận thế tới nơi rồi.

Rõ là một kẻ đi ăn trộm mà còn ra vẻ như thế.

Tên dã man khinh bỉ. Hắn vốn cũng muốn lấy một quả nhưng giờ lại ngượng ngùng rồi.

Không đúng. U Ô sào này mới là chí bảo.

Vừa tiếp cận nơi này, Đoạn Đức liền kêu lên. Những người khác cũng cảm nhận được khí tức khác thường.

Khí tức thần thánh, an lành, lại có Long Tiêu Diêu lực lượng căn nguyên tinh thuần tràn ra khiến cả ô sào tỏa ra cảm giác không minh, kỳ lạ phi thường.

Chít chít chít...

Con linh thử trong tay áo Đoạn Đức kêu không ngừng. Nó là hậu duệ của Tầm Bảo Thừ, tuy ràng huyết mạch rất loãng, không thể thông thần nhưng ở phạm vi gần như vậy cũng có cảm ứng.

Bọn họ đáp xuống tổ quạ, suýt nữa ngã lăn ra. Một luồng sức mạnh mênh mông tỏa ra khiến người ta không kìm nổi phải run rẩy.

Thần vật.

Mấy người rốt cục phát hiện ra thứ dị thường. Ở trung tâm của tổ quạ kia, dưới ba quả trứng có một khúc xương cũ kỹ phi thường, tỏa ra ánh sáng vàng mờ nhạt.

Xương của Thánh nhân.

Thánh cốt bất diệt.

Đây là... Tự hóa thành đạo, để lại thánh cốt.

Bọn họ đều sợ hãi kêu lên.

Thánh nhân viễn cổ chết đi, huyết nhục cũng trường tồn bất hủ. Nhưng Thánh nhân không muốn lưu lại hình hài thì có thể tự hóa chính mình.

Nhưng ngẫu nhiên có thể lưu lại một vài khúc xương cứng rắn nhất. Đó là vị trí cường đại nhất khi còn sống của hắn, hóa đạo cũng không thể xóa đi, vĩnh viễn trường tồn.

Đây là một khúc xương cánh tay của một vị Thánh nhân sau khi hóa đạo lưu lại, là thần vật vô giá đó. Nếu luyện nhập vào bên trong binh khí thì đúng là không thể tưởng tượng được.

Bọn họ đều động tâm, đồng loạt ra tay, chụp về phía trước. Ngay cả Giác Hữu Tình xuất tràn lạnh nhạt như vậy cũng không kìm nổi chém ra cành Bồ Đề, lá cây lóe sáng.

Tuy nhiên ai cũng không thể nhanh bằng Diệp Phàm. Bởi vì hắn nám giữ bí quyết chữ Hành, lập tức chụp được. Giờ khắc này toàn thân hắn chấn động mãnh liệt. Thánh cốt ẩn chứa sức mạnh vô thượng, khiến trong lòng hắn thầm run lên.

Diệp huynh, đưa cây thánh cốt này cho ta đi. Coi như ta nợ ngươi một mạng.

Tên dã man trịnh trọng nói.

Đoạn Đức, lão già mù cũng đều kêu lên, nguyện ý trả tất cả bảo bối để trao đổi, ví dụ như ngân hà, mai rùa, binh khí của Thần Vương, cộng thêm mấy trăm vạn cân Nguyên cũng không có vấn đề gì.

Cây thánh cốt này đối với ta rất quan trọng...

Đông Phương Dã trịnh trọng thinh cầu, nói ra một số chuyện.

Hắn đến từ một vùng rừng cổ hoang dã của Trung Châu. Lang nha bổng hắn cầm trong tay vốn là một thần vật vô thượng,đáng tiếc là thời viễn cổ trải qua một trận đại chiến kinh thế nên đã bị trọng thương, nếu muốn chữa trị thì cần phải có thần vật như thánh cốt để luyện hóa.

Đừng nói cho ta là lang nha bổng này vốn làE một binh khí của Thảnh nhân nhé...

Đám người Đoạn Đức cũng rất giật mình.

Tên dã man cũng không đáp lại mà nhìn về phía Diệp Phàm, nói:

Về sau ta sẽ giúp người đoạt cổ kinh. Ta có thiên công viễn cổ của mình, không cần tới nó nữa.

Diệp Phàm nghĩ một chút. Hắn có Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh rồi. Cây thánh cốt do thánh nhân viễn cổ lưu lại này tuy lợi hại, có thể nói là thần vật vô giá nhưng vẫn còn kém so với đỉnh của hắn, đối với hắn cũng không có nhiều tác dụng.

Lập tức hắn liền đưa luôn cây thánh cốt cho tên dã man. Hắn biết về sau khẳng định mình sẽ có một cánh tay đắc lực rồi.

Tên dã man vô cùng kích động nói:

Sau này chỉ cần khắc pháp tắc của Thánh nhân lên nữa là cây lang nha bổng này sẽ được chữa trị hoàn toàn.

Đôi mắt lão già mù và Đoạn Đức nóng bừng lên nhưng vẫn còn chú ý, chưa tự giết hại lẫn nhau mà cướp thần vật.

Đừng thất vọng. Ta đưa ngươi một quả trứng kim ô.

Diệp Phàm cười nói, đưa một quả trứng màu vàng nóng phỏng tay cho lão già

Đây vốn là thứ ta muốn lấy mà...

Lão già trợn trắng mắt.

Hả, ở đây còn một khối đồng phiến màu lục.

Người dã man ngồi xổm xuống, từ từ lôi ra một khối đồng rách nát ở dưới chân, cũng không biết đã tồn tại qua bao nhiêu năm tháng, ri sét loang lổ.

Trên tấm lục đồng này có những vết khắc mà ri sét khó che khuất được, đầy những chữ nhỏ, giống như một bộ thiên thư, bên trong trên có đạo vận lưu chuyển.

Diệp huynh đệ. Cho ngươi xem.

Tên dã nhân đưa cho Diệp Phàm...

Một khối đồng nát mỏng như tờ giấy, gỉ sét loang lổ, khắc đầy chữ cực nhỏ, dày đặc chi chít, lưu động một loại khí tức huyền bí, đầy dấu vết của đạo.

Ánh mắt Đoạn Đức dựng đứng lên, bắn ra hai luồng hào quang khiến người ta sợ hãi, giống như sói xám lao vọt tới, cướp đoạt khối đồng này.

Ầm!

Diệp Phàm và tên dã man đồng thời ra tay. Trong khoảng cách gần như vậy, thân thể ba người va chạm, phát ra tiếng nổ vang, chấn động tổ quạ mãnh liệt.

Đoạn Đức kêu lên, rút lui lại, hai tay chảy máu. Lực lượng quá lớn khiến hổ khẩu của hắn rách tả tơi, máu tươi tỏa ra.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.