Già Thiên

Chương 1280: Đoạt Đế binh



- Phải không? Các ngươi có nội tình thì thế nào chứ, chẳng qua đều phải chết!

Diệp Phàm đối chọi gay gắt.

- Ha ha...

Sát Thánh của Nhân Thế gian mặc dù tóc tai bù xù, xương trắng đều lộ ra ngoài, nhưng vẫn như cũ cười to một tràng lạnh lẽo, nói:

- Không biết sống chết!

Xa xa, Thánh uy mênh mông cuồn cuộn, mấy vị lão Thánh nhân hiện thân đều im lặng không nói, mắt nhìn chàm chằm vào Điện phủ xương trắng cổ xưa kia.

- Mọi người đều chết đi, không có người nào sống sót!

Trong Cốt điện truyền ra một thanh âm uy nghiêm, một đạo sát niệm như đại dương mênh mông cuốn tới.

Đây khẳng định là tồn tại từ trong thây chất thành núi máu chảy thành sông đi ra, năm này qua năm khác, ngày qua ngày mỗi thời mỗi khắc đều giết người mới có thể trưởng thành đến trình độ này.

Một lão già vô thanh vô tức đi tới, da bọc xương, tóc sớm rụng sạch, hốc mắt hổm sâu, cơ thể khô quắt, gần như mất đi đặc trưng của sinh mệnh.

Cảnh giới Vương của Thánh nhân!

Đây là một nhân vật với sát chứng đạo, đạt tới cảnh giới đáng sợ Vương của Thánh nhân, ai cũng không nghĩ tới lại còn có lão sát thủ bực này xuất hiện.

Lão thuộc về Nhân Thế gian, ngủ say trong Thần Nguyên mười mấy vạn năm, sống đến kiếp này, mấy ngày hôm trước mới xuất thể.

Âm khí phất động, ở bên cạnh lão xuất hiện một hắc y nhân khác, hình thể tiều tụy, tuy ràng không phải là Vương của Thánh nhân, nhưng cũng là một Sát Thánh.

Hai đại Thần triều viễn cổ thực may mắn, ở một chỗ mật địa ngẫu nhiên quật ra một phần nội tình, ngày nay tọa trấn như thế làm cho lực phòng thủ nơi đây cực kỳ kiên cố.

Ở phía sau bọn họ lại xuất hiện vài đạo khí tức hung tàn, đúng là ba vị Thánh nhân Cổ tộc, đi tới cũng Sát Thủ Thần Triều viễn cổ.

Điều này thật sự ra ngoài suy đoán của mọi người, đây vốn là trọng địa của Thần triều viễn cổ, như thế nào lại đến đây ba vị Cổ tộc?

Hắc Hoàng thì kinh dị, bởi vì nó phát hiện trong cốt điện kia có một tòa Tế Đàn lóe ra u quang, ba vị Tổ Vương là bị triệu hoán tới.

Sát Thủ Thần Triều ngấm ngầm lui tới cũng Cổ tộc, ba người dường như lần đầu tiên tới đây, hào quang trong mắt lấp lóe sáng không chừng, đánh giá mọi thứ ở chung quanh.

Diệp Phàm không sợ, nói:

- Ngươi cho là xuất hiện hai Sát Thánh, cộng thêm ba Tổ Vương là có thể tránh được kết cục bị huỷ diệt sao? Cũng không nghĩ lại hôm nay là ai tới bao vây tiễu trừ ngươi!

- Hắc hắc! Ai là con mồi, trong chốc lát gặp mặt sẽ biết!

Sát Thánh của Nhân Thế gian nói, ở trong thiên kiếp giãy giụa, gào rống.

Diệp Phàm, Cơ Tử, Thánh Hoàng tử cũng nhau hành động, kéo theọ thiên kiếp phóng tới phía trước, mang theo hai người đang "ứng phó với kiếp", chống lại mấy vị Cổ Thánh mới xuất hiện kia.

- Sát!

Một đạo khí cơ lạnh như băng phát ra, Vương của Sát Thánh ở đối diện quát khẽ, hàn ý băng lạnh đến xương tràn ngập thần thổ hỗn độn.

Đồng thời, vạn đạo thần quang cũng nổi lên, từ trong cốt điện sau lưng lão lao ra, cắt đứt đường đi của mấy người.

- Sát trận lúc nãy chỉ là khúc nhạc dạo đầu, đại trận thượng cổ chân chính có thể hủy diệt vạn vật toàn diện sống lại đi!

Truyền đến thanh âm chói tai.

"Ầm!"

Truyền ra dao động năng lượng ngập trời, ức vạn chùm tia sáng mãnh liệt cuốn tới hướng bên này.

Diệp Phàm, hầu tử, Cơ Tử đối kháng với thiên kiếp, đồng thời thấy sát kiếp khôn cũng kia, đều có cảm giác sợ run một trận. Nếu không có lôi điện như biển buông xuống thủ hộ bọn họ ở trong đó, kết quả thật khó nói.

Đâỵ là một cổ trận rộng lớn mênh mông, khắp tiên thổ hỗn độn khô cằn đều khắc đầy trận văn, vây quanh mọi người ở bên trong, không có đường lui.

"Vù!"

Vị Vương của Sát Thánh kia lập tức biến mất, nhằm về phía các Thánh nhân xa xa, triển khai ầm sát khủng bố.

Thần triều viễn cổ muốn phong bế nơi đây tung một lưới bắt hết mọi người, giết sạch mấy vị Thánh nhân đến xâm phạm.

Một tiếng chấn động mãnh liệt, Vương của Sát Thánh cũng lão Phủ chủ Kỳ Sĩ Phủ đối chiến một kích. Tuy tập sát không thành công, nhưng lại làm cho trong lòng người của các Thánh địa đều dâng lên một tầng lo lắng.

Hai đại Thần triều là có chỗ dựa!

- Ý chí Thần minh cổ xưa toàn diện sống lại đi, dập nát hết thảy kẻ xâm lấn, hủy diệt sinh cơ!

Một vị Sát Thánh quát lớn.

Khí tức của đại trận càng ngày càng khủng bố, tiên thổ hỗn độn khô cằn này là chỗ bể quan của Thần minh ngày xưa, để lại pháp trận tuy không trọn vẹn nhưng cực kỳ đáng sợ.

Địa phương này lập tức dâng lên hào quang vạn trượng, một mảng tinh khí hỗn loạn vây quanh mọi người ở bên trong, muốn toàn diện luyện hóa.

- Sát trận, chém cho ta!

Hắc Hoàng rống to.

- Các ngươi toàn bộ phải chết!

Vương của Sát Thánh lạnh lẽo nói, vận chuyển pháp trận, muốn xé ra thiên kiếp cứu hai người kia ra.

- Có vào không có ra, ngươi cũng vào trong đi!

Diệp Phàm quát khẽ, cũng Thánh Hoàng tử, Cơ Tử phóng đi về phía trước.

- Sát cho ta!

Trong thần thổ hỗn độn khô càn hiện lên thần văn, mặc dù cổ trận không trọn vẹn, nhưng cũng cực kỳ lợi hại, xé nát tứ phương, không có Thánh khí phòng hộ căn bản không sống được.

Thần Nữ Lô chìm nổi bảo hộ đám người Lệ Thiên, Đông Phương Dã, Yến Nhất Tịch phía dưới nó.

Mà người của các Thánh địa cũng đều biến sắc, vừa ứng phó với tập sát của sát thủ vừa khởi động Thánh binh tự bảo vệ.

Tử Phủ Thánh nữ bên thân xuất hiện một lão ẩu, đúng là một vị thánh giả, hiển nhiên là "nội tình" của Thánh địa, bảo vệ họ.

Trên đầu Khương Dật Phi lại xuất hiện một thần lô khủng bố, thậm trầm di động, tản phát ra một tia thần uy Cực Đạo, đây là một kiện phỏng chế phẩm của Đế binh.

- Mọi người đều lên đường đi!

Ở trong sát quang của Pháp trận thượng cổ, người của hai đại Thần triều vô tình nói. Cộng thêm ba Tổ Vương thuần thục đi lại bên trong cổ trận, triển khai tuyệt sát.

Hắc Hoàng rống giận, sát trận của nó uy lực vô cũng tận, chỉ có điều trận thai không còn nhiều lắm, bảo vệ người của Thiên Chi Thôn thì không thành vấn đề, nhưng muốn phá hủy nơi đây độ khó rất lớn.

- Ha ha...

Bên trong thiên kiếp, Sát Thánh của Nhân Thế gian tuy rằng mấy lần bị đánh vỡ nát, nhưng đều vừa trọng tổ thân thể, vừa như cũ cười tàn khốc.

- Hủy diệt đi!

Cỗ xương trắng kia cũng gào rống, thần hỏa trong đầu lâu lấp lóe.

- Trước tiêu diệt hai tên các ngươi!

Cơ Tử nói.

Sát Thánh trong lôi kiếp dường như điên cuồng, gào lên:

- Ta muốn cho các ngươi biết rõ, Thần triều là không thể chạm tới. vốn chúng ta định ẩn phục, các ngươi lại xem là con mồi, còn theo đuổi không bỏ.

Diệp Phàm cười lạnh, hướng về phía phương xa hô lớn:

- Cơ gia tiền bối còn không ra tay đợi tới khi nào!

Trong lúc hai đại Thần triều cũng ba vị Tổ Vương tàn sát bừa bãi, cậy vào Pháp trận thượng cổ kịch liệt ra tay, từ phương xa truyền đến một dao động mảnh liệt, tràn ngập khí tức của Đại đế Cổ.

Một cái Cổ Kính bay lên không trung buông xuống vạn dải tơ đại đạo, hào quang của nó xuyên qua cổ kim, uy lực khôn cũng!

Chùm tia sáng rực rỡ từ mặt kính chiếu rọi xuống, cổ trận đều ở vỡ nát, thần thổ hỗn độn đều nứt nẻ, rồi chậm rãi tan rã.

Đây là một uy lực khiến người ta hít thở không thông, ngay cả Thánh nhân đều sợ run!

- Hư Không Kính, binh khí của Đại đế Cổ quả nhiên đã mang đến, đây là một hồi sát kiếp thiên đại.

Có người kêu lớn, đám sát thủ kinh hoàng.

Giờ khắc này, cổ trận thần bí lưu lại trên thần thổ hỗn độn này, không ngừng bị phá nát, bị hủy diệt.

Thánh nhân của Cơ gia vô tình ra tay, ở trên đỉnh đầu lão Hư Không Đế Kính chuyển động, chùm tia sáng chói mắt kia không có gì không phá, chiếu vào hướng Vương của Sát Thánh.

"Xoát!"

Không thể không nói, Vương của Sát Thánh này khủng bố tới cực hạn, không ngờ lại né tránh được trong đường tơ kẽ tóc.

"Phốc!"

Huỵết quang tung tóe, một Tổ Vương Cổ tộc ở bên cạnh lão hét to một tiếng, trực tiếp bị kính chiếu trúng hóa thành một màn mưa máu, xương cốt cũng không còn, chết oan chết uổng.

Mọi người đều kinh sợ, nhưng lại giết chết ngay một vị Cổ Thánh!

Đây là một lực lượng đáng sợ đến mức nào? Quả thực nghe mà rợn cả người!

Kiện Cổ Kính phong cách cổ xưa trơn bóng, chiếu rọi ra thần quang rực rỡ có thể hủy diệt hết thảy sinh linh, không có người nào có thể kháng cự.

Đây là binh khí của Đại đế Cổ sống lại trong tay một vị Thánh nhân, khai thiên lập địa, phá hủy vòm trời, thông suốt quá khứ, hiện tại, tương lai, không gì làm không được, Thánh nhân đều là ngay tức khắc biến thành vùng máu.

"Ông!"

Hư Không cổ Kính di chuyển tiếp, lại lần nữa quét ngang những người đó, người của hai đại Thần triều sợ run, không thể động đậy, ngay cả Vương của Sát Thánh cũng chỉ có thể tránh lui.

Lại là một đạo huyết quang hiện lên, Tổ Vương cấp Thánh thứ hai bị kính quang xé rách, xương cốt máu thịt biến thành hơi, tiêu tán trong thiên địa.

- Chư vị đạo hữu còn không hiện thân đợi đến khi nào, cơ hội đoạt Đế binh ngay tại trước mắt!

Sát Thánh đang đại chiến cũng Tề La kia dồn dập kêu lên.

Tòa Tế Đàn trong cổ điện lóe sáng, rồi xuất hiện bảy tám thân ảnh, lại đều là Tổ Vương, một người cầm đầu đạo hạnh cao nhất ở nơi đây, huyết khí áp sụp nhật nguyệt.

Mọi người đều run rẩy, rất nhiều người thiếu chút nữa trực tiếp quỳ trên mặt đất, không chịu nổi cổ uy áp như biển cả mênh mông này.

- Càn Lôn Đại Thánh... lại là Đại Thánh của Cổ tộc Vạn Long Sào!

- Hắn mang theo Cổ Hoàng binh mà đến!

Mọi người cả kinh kêu lên, sắc mặt trắng bệch, dự cảm đại sự không ổn, tất cả đều run rẩy.

- Ta nói rồi, ai là con mồi đến cuối cùng mới công bố, hết thảy đều là các ngươi bức mà ra!

Sát Thánh của Địa Ngục âm trầm nói. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Hiển nhiên, bọn họ sớm đã có liên hệ với Cổ tộc, tuy đã đến đây nhưng không để lộ ra, hôm nay bị bức tới tuyệt lộ, mới phóng ra hết thảy.

Đây là hậu quả cực kỳ nghiêm trọng, Thần triều viễn cổ liên kết cũng Thái Cổ Hoàng tộc Vạn Long Sào, chỉ nghĩ đến đã khiến cho da đầu người ta run lên.

Người của các Thánh địa trong lòng đều chìm xuống!

Ở trong dự đoán trước đó, có Thánh nhân áp trận san bàng Thần triều hẳn là không thành vấn đề, không nghĩ tới nội tình của bọn họ xuất hiện, hơn nữa cũng sớm đẵ có tính kế.

- Không sợ các ngươi không đến, chỉ sợ các ngươi không hiện ra, cướp đi một kiện Cổ Hoàng binh của chúng ta, hiện tại cứ lấy Đế binh để hoàn lại là tốt lắm!

Càn Lôn Đại Thánh của Vạn Long Sào âm u nói.

Mọi người đều lộ sắc mặt khó coi, binh khí của Đại đế Cổ không thể vọng động, không nghĩ tới hôm nay mới vừa trấn chết Tổ vương, lập tức liền xuất hiện đại họa như vậy.

Trong lòng mọi người đều trầm trọng như núi, Cái Cửu U rời đi tiến vào sâu trong tinh vực, bằng không khẳng định Càn Lôn cũng không dám xuất hiện như vậy.

Vương của Sát Thánh âm trầm cười to như lưỡi đao cọ vào xương, nói:

- Ai là con mồi? Các ngươi đều phải chết!

Đám người Diệp Phàm, Cơ Tử trầm mặt xuống, chán ghét hắn tới cực điểm, Thánh Hoàng tử cười lạnh, nói:

- Ngươi cao hứng quá sớm!

- Ngươi muốn mời vị kia tới chỉ sợ không được, hôm nay lưu ngươi một mạng đưa đến Tu Di Sơn, những người khác toàn bộ giết chết!

Sát Thánh của Địa Ngục nói, không có sợ hãi.

- Thỉnh thúc thúc ra tay!

Thánh Hoàng tử hô to.

Nhưng mà, vẫn không có tiếng đáp lại, tiên thổ hỗn độn nứt nẻ, quang huy tinh tú trong vũ trụ rơi vào, cũng không thấy bóng dáng của Đấu Chiến Thắng Phật.

Mọi người lại một lần nữa biển sắc, vốn chiến đấu là để huỷ diệt Thần triều viễn cổ, nhưng lại liên quan đến nhiều người cũng thế lực rắc rối phức tạp như vậy.

Càn Lôn Đại Thánh gật gật đầu, nói:

- Thánh Hoàng tử, thúc thúc ngươi tới không được rồi. Ta cũng không làm khó dễ ngươi, sẽ tự mình hộ tống ngươi quay về Tu Di Sơn, nhưng những người khác đều phải chết!

Ở trước người lão, hiện lên một con chân Long Mãu tím, mỗi một đốt thân thể đều là một cái chuông tím chớp động hào quang như mộng ảo, đây chính là Vạn Long Linh binh khí của Cổ Hoàng danh chấn muôn đời!

Khí tức Cổ Hoàng tràn ngập, bao phủ bầu trời che lấp đại địa, rung động tâm linh mỗi người. Nó còn chưa sống lại đã khiến mọi người xụi lơ tại đương trường.

- Ban cho các ngươi cái chết!

Càn Lôn Đại Thánh quét mắt nhìn về phía mọi người, bao gồm chư thánh, nói giọng vô tình lạnh như băng.

- Đạo hữu! Ngươi không khỏi đánh giá chính mình quá cao rồi.

Nhưng đúng lúc này, Vệ Dịch đi ra, toàn thân tản phát ra lực lượng khủng bố vang dội cổ kim.

Lão đầu tóc bạc tung bay, thân thể khô héo, nhưng lúc này lỗ chân lông toàn thân đều đang tràn ra từng đợt từng đợt đạo cơ, giống như một Thần minh, lực lượng dâng lên ngập trời như là một Thần lô Vĩnh Hằng sống lại, khiến người ta kinh sợ.

Lão mượn dùng Hư Không Kính treo lơ lửng trên đỉnh đầu mình, hào quang chiếu rọi cổ, kim, tương lai.

Đại Thánh!

Vị lão nhân này không hề giấu giếm, dĩ nhiên là một nhân vật cấp Đại Thánh!

Mọi người hoảng sợ, rồi sau đó lại thở phào nhẹ nhõm, dù sao đây là một trong Thiên Tuyền tam kiệt năm đó, ở niên đại khó có khả năng thành Thánh nhất lại đắc đạo, dĩ nhiên công tham tạo hóa. Cộng thêm nhiều năm trôi qua như vậy sao có thể là phàm tục!

- Cái này...

Cổ tộc cũng Thần triều viễn cổ đều bị kinh sợ.

- Không có gì đáng nói, trước chém hai tên bọn họ!

Diệp Phàm nhìn chằm chằm Sát Thánh cũng bộ xương trắng trong lôi kiếp.

Thánh Hoàng tử, Cơ Tử gật đầu. Trong lôi kiếp vô lượng, Sát Thánh này vô cũng thê thảm sắp ngã xuống, cái giá xương trắng kia cũng như thế, thần hỏa trong đầu lâu sắp bị dập tắt.

Hai Thánh nhân này đều nghĩ rằng mình sẽ được cứu thoát, có thể phản sát đám Diệp Phàm, không nghĩ tới con bài chưa lật ra hết, đối phương cũng hiện ra một Đại Thánh, vẫn không rơi vào thế hạ phong!
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.