- Ha ha, nếu như tiểu tử ngươi muốn đấu với ta thì cứ việc thả ngựa tới đây đi.
Hồng Thất Công đặt chiếc hồ lô rượu xuống đất và cười lớn.
Nhưng Phạm Thiên lại không vội ra tay mà nói:
- Lần này ta muốn cùng Thất Công giao đấu chỉ là côn pháp mà thôi, không so đấu nội lực.
Hồng Thất Công sảng khoái nói:
- Được, ta cũng không định bắt nạt tiểu tử ngươi đâu.
Phạm Thiên cười nhạt, hắn yêu cầu không so đấu nội lực bởi vì nếu làm thế thì Hồng Thất Công thua chắc.
Phạm Thiên nội kình hùng hậu có thể một mình chấp 3 người như Hồng Thất Công cũng được chưa kể đến đống trang bị trên người hắn nhiều như vậy thì có lẽ ông ta đánh mỏi tay hắn cũng chẳng hề hấn gì.
- Vậy ta tới đây!
Phạm Thiên đâm thiết côn về phía Hồng Thất Công và thi triển Cuồng Phong Côn Pháp.
Phạm Thiên không dùng Huyền Thiết Côn và cũng đã tháo bỏ hai chiếc giới chỉ vì chúng gia tăng rất nhiều lực tấn công cho hắn.
Đối mặt với thế công của Phạm Thiên thì Hồng Thất Công vẫn hết sức bình tĩnh vung cây Đả Cẩu Bổng lên đón đỡ.
Mặc dù côn pháp của Phạm Thiên uy mãnh nhưng khi chạm vào Đả Cẩu Bổng của Hồng Thất Công thì hắn cảm thấy như mình đánh vào hư không vậy.
Phạm Thiên biết rõ Hồng Thất Công đang thi triển Triền tự quyết nên lập tức trượt bàn tay trái lên trước nắm lấy đầu côn và ngay lập tức dùng đầu còn lại quét ngang hông đối phương.
Côn là thứ vũ khí có thể sử dụng cả hai đầu, nên có thể nhanh chóng đổi công thành thủ, đổi thủ thành công đánh lừa đối phương.
Nhưng Hồng Thất Công cũng là côn pháp hành gia, cảnh giới võ học chỉ cao chứ không thấp hơn Phạm Thiên thì sao có thể dễ dàng bị mắc bẫy như vậy được.
Triền tự quyết được Hồng Thất Công thi triển cực kỳ nhuần nhuyễn khiến cho Phạm Thiên không thể chạm tới được hắn.
Phạm Thiên thấy vậy thì nhanh tay thu côn lại sau đó một chiêu Trực Đảo Hoàng Long đâm thẳng vào Đả Cẩu Bổng của Hồng Thất Công.
Đây không phải là Phạm Thiên muốn so đấu sức mạnh mà hắn đang sử dụng đối pháp dĩ lực phá xảo tấn công vào trọng tâm của Hồng Thất Công.
Thiết côn của Phạm Thiên đánh trúng vào thân Đả Cẩu Bổng khiến cho động tác của Hồng Thất Công ngừng lại trong chốc lát nhưng ngay sau đó hắn lại xoay tròn thân Đả Cẩu Bổng khiến cho Phạm Thiên cảm giác như cây thiết côn như sắp tuột khỏi tay mình.
Dẫn Tự Quyết: Dẫn Cẩu Nhập Trại!!
Phạm Thiên thấy mình không thể thu côn trừ khi dùng sức thì quyết định không lùi mà tiến tiếp tục lao lên.
Khu Vân Tảo Nguyệt!!!
Phạm Thiên liên tục đảo côn để đánh vào sơ hở của Hồng Thất Công nhưng Đả Cẩu Bổng Pháp biến hóa khôn lường liên tục thay đổi phương vị để cản bước hắn lại.
Cuối cùng Phạm Thiên cũng thấy được cơ hội và thoát khỏi Dẫn tự quyết của Hồng Thất Công.
Hồng Thất Công đứng đối diện với Phạm Thiên liền nói:
- Tiểu tử ngươi côn pháp hung mãnh dị thường nhưng linh hoạt lại không đủ. Ngươi muốn dĩ lực phá xảo nhưng nếu không hiểu kỹ về kỹ xảo làm sao lấy lực để phá? Đại xảo nhược chuyết, muốn đơn giản trước hết phải đi qua phức tạp. Khi ngươi lĩnh ngộ được cái phức tạp thì hãy nghĩ đến cách giản hóa chiêu thức.
Nói xong Hồng Thất Công tiếp tục sử dụng Đả Cẩu Bổng Pháp tấn công, thỉnh thoảng lại nói ra vài câu không đầu không đuôi khiến cho Hoàng Dung và Mục Niệm Từ ngồi bên cạnh không hiểu gì cả.
Riêng Phạm Thiên sở hữu tự nhiên võ hồn có ngộ tính kinh người thì nhận ra trong những lời này của Hồng Thất Công ẩn chứa huyền cơ khác.
Chỉ sau vài lần hắn nhận ra Hồng Thất Công đang đọc cho mình nghe khẩu quyết của Đả Cẩu Bổng Pháp, chỉ là nó đã được giấu kỹ trong những câu nói lung tung của ông ta mà thôi.
Hồng Thất Công thấy Phạm Thiên đã nhận ra thì lập tức gia tăng tốc độ xuất chiêu, Bát Tự Quyết liên tục biến hóa khiến cho Phạm Thiên phải gia tăng tốc độ lĩnh ngộ để đối phó.
Hồng Thất Công thầm nghĩ:
- Tên tiểu quái vật này từ đâu chui ra mà mình chỉ nói vài câu đã lĩnh ngộ được khẩu quyết của Đả Cẩu Bổng Pháp rồi...
Nguyên bản Hồng Thất Công chỉ muốn lén nói khẩu quyết của Đả Cẩu Bổng Pháp trong những câu nói lung tung của mình để giúp Phạm Thiên nhận ra được những thiếu sót của mình thôi.
Ai ngờ Phạm Thiên vừa nghe qua một lần đã lĩnh ngộ được toàn bộ khẩu quyết khiến cho Hồng Thất Công như nuốt phải con ruồi vậy.
- Tên tiểu quái vật là tự hắn lĩnh ngộ được Đả Cẩu Bổng Pháp chứ không phải mình truyền dạy cho hắn nên cũng không tính là phá hoại bang quy.
Hồng Thất Công tự an ủi chính mình và không còn giấu diếm gì nữa mà bắt đầu thi triển toàn bộ 36 thức Đả Cẩu Bổng Pháp ra.
Phách Tự Quyết: Bổng Đả Cẩu Thủ, Cùng Hạng Cản Cẩu, Phong Cẩu Giảo Hầu, Lạc Thủy Đả Cẩu.
Ba mươi lăm thức Đả Cẩu Bổng Pháp thay nhau được Hồng Thất Công xử xuất. Phạm Thiên lúc ban đầu còn biến đổi những chiêu thức khác nhau nhưng sau đó chiêu thức càng trở nên giản dị. Biến chiêu của hắn chỉ càng trở nên đơn điệu nhưng hết sức đột ngột khiến cho Hồng Thất Công nhiều lần phải giật mình.
Cuối cùng khi thấy Phạm Thiên vậy mà đã phá giải hết toàn bộ 35 thức Đả Cẩu Bổng Pháp thì Hồng Thất Công lập tức sử ra thức cuối cùng.
Phách Tự Quyết: Thiên Hạ Vô Cẩu!!!
Bóng người của Hồng Thất Công biến ảo cùng lúc đó bổng ảnh xuất hiện khắp nơi khóa chặt mọi phương vị của Phạm Thiên lại.
Phạm Thiên bị bổng ảnh bao vây tứ phía không thể trốn thoát thì liền cắn chặt răng và hít sâu một hơi.
Xung quanh Phạm Thiên không gió nhưng lá cây tự rung, cát bụi trên mặt đất thì liên tục dịch chuyển như thể đang có động đất vậy.
Phạm Thiên bỗng động, không khí xung quanh dường như bắt đầu chuyển động theo đường côn của hắn.
- Cuồng Phong Quyển Địa!!!
Hồng Thất Công trừng lớn hai mắt nhìn thấy côn ảnh mờ ảo quét bay Đả Cẩu Bổng của mình khiến hắn bị hất văng ra xa.
- Hự!!!
Hồng Thất Công hai tay run lên suýt tuột mất Đả Cẩu Bổng khỏi tay nhìn Phạm Thiên với ánh mắt kinh khủng.
Phạm Thiên đứng ở xa cảm thấy thể lực của mình như bị rút cạn sau khi thi triển thức cuối cùng trong Cuồng Phong Côn Pháp.
Vốn dĩ thức này phải được thi triển bằng hồn khí khi võ giả đạt tới cảnh giới Võ Linh nhưng Phạm Thiên cậy vào nội kình hùng hậu cưỡng ép dùng ra một thức này nên bây giờ nội kình trong cơ thể đã bị cuốn văng đi rồi.
Chiêu thức vừa rồi đối với Võ Linh cường giả mà nói cũng cần tiêu hao lượng lớn hồn khí mới có thể thi triển nên thường những võ kỹ cấp cao chỉ được sử dụng như sát chiêu mà thôi.
Cũng may chiêu đó Phạm Thiên không nhắm tới Hồng Thất Công nếu không thì có lẽ lúc này hắn đã tan xương nát thịt rồi.
- Ài… không biết ai đã dạy dỗ ra tên tiểu quái vật nhà ngươi nữa. Lão khiếu hóa thua rồi…
Phạm Thiên thấy Hồng Thất Công nói thế thì không đáp mà lấy ra một viên Bồi Nguyên Đan ném vào miệng để hồi phục nội kình.
- Có lẽ không bao lâu tiểu tử ngươi sẽ gây nên sóng gió trong giang hồ, lão khiếu hóa này cũng rất mong chờ điều đó… ngày sau gặp lại!!!
Hồng Thất Công nói với Phạm Thiên nhưng lại giống như nói với bản thân mình vậy. Nói xong hắn liền quay đầu bỏ đi.
Phạm Thiên nhìn bóng dáng Hồng Thất Công biến mất trong bóng đêm thì thở hắt ra một cái. Vừa rồi chiến đấu đã giúp cho hắn thu hoạch được rất nhiều.
- Thiên ca ca, ngươi không sao chứ?
Hoàng Dung chạy tới gần để xem Phạm Thiên có bị thương hay không còn Mục Niệm Từ thì đang dỗ dành con ngựa bị kích động bởi uy thế chiêu thức vừa rồi của hắn quá lớn.
Hoàng Dung mặc dù vẫn nghĩ Phạm Thiên là thần tiên nhưng danh tiếng của Bắc Cái vẫn rất lớn và nàng hiểu khá rõ về võ công của của mình nên cũng biết Hồng Thất Công mạnh đến nhường nào.
- Ta không sao, vừa rồi ta chỉ cùng Thất Công so chiêu thức mà thôi, nếu như sử dụng nội lực thì hắn không thể đỡ nổi mấy chiêu của ta đâu.
Phạm Thiên xoa đầu Hoàng Dung và an ủi tiểu cô nương. Nàng nhanh chóng tin tưởng lời hắn và vui vẻ trở lại.
Tối hôm đó Hoàng Dung và Mục Niệm Từ luôn miệng nói về cảnh tượng khi Phạm Thiên thi triển Cuồng Phong Quyển Địa. Giống như là một cơn lốc xoáy quét qua vậy.
Phạm Thiên nghe vậy thì chỉ cười, lúc đó hắn thi triển ra một thức này thậm chí còn chưa thể phát huy ra được một nửa sức mạnh của nó nhưng trong mắt hai nàng quả thực không khác gì phép thuật tiên gia vậy.