Game Online 33 ngày

Chương 27: Day 27



Mặc dù nói trong 365 ngày, ngày náo nhiệt nhất chính là Tết, nhưng bạn Kim Jae Jae của chúng ta lại đặc biệt không thích ngày lễ này, dù cho được ăn vô số món ngon, dù cho đôi lúc được nhận tiền lì xì, dù cho có thể nằm dài trong nhà làm thiếu gia, nhưng, vật chất có nhiều thế nào đi chăng nữa cũng không thể bù đắp cho tâm hồn bị tổn thương được!

WTF! Vì cái gì nhất định phải là nghỉ Tết dài ngày?!

Tết Đoan Ngọ, tết Trung Thu, Quốc khánh không được sao? Dù sao cũng là nghỉ mà, thanh minh còn nghỉ có ba ngày thôi đấy!

Mỗi lần đến lễ mừng năm mới, cái gì mà cô bác chú gì toàn bộ tập trung tại nhà cậu thôi không nói làm gì, ai bảo ba cậu trước kia đã thi được giấy chứng nhận đầu bếp, khi nhà cậu tụ họp bàn luận bát quái cũng bỏ qua, phụ nữ mà, hai người thôi là thành chợ rồi, nhưng…

Dựa vào cái gì mà lúc hàn huyên, bậc trưởng bối hỏi các anh chị khác đều là —— XXX, có bạn trai/ gái chưa? Nhớ mang về cho mọi người nhìn đấy. XXX đẹp trai/ xinh gái như vậy chắc chắn rất nhiều người theo đuổi…

Mà lúc hỏi cậu lại là —— Ai nha, Jae Jae của chúng ta càng ngày càng đáng yêu! Để hôm nào anh/ chị dẫn em đi công viên mới mở nha! Jae Jae cao lên nhiều ghê…

Cậu cũng không phải chó con mèo con gì nha, vì sao mọi người ai cũng muốn xoa đầu cậu vậy, không biết rằng đầu đàn ông là không được đụng vào sao?!

WTF! Còn cái gì mà cao lên nhiều?!

Cậu hơn hai mươi rồi còn cao gì nữa, muốn cậu thành cột điện à, huống chi, từ lúc cậu vào cấp 3 đến giờ căn bản là không cao thêm phân nào, được không?! *Rơi lệ đầy mặt*

Hơn nữa, vì sao không có ai hỏi cậu vấn đề giống nhưng người khác, cậu cũng có… A… Bạn trai đấy, mấy người thật là vô tri!!!

Nhưng mà nói đến đại thần, không biết mấy ngày gần đây anh đang bận cái gì mà thời gian online Phong Vân ngày càng rút ngắn, hiếm hoi lắm nói với cậu được mấy câu thì cũng chỉ ừ hử cho qua, làm cho cậu chỉ biết một mình đi dạo trên đỉnh Lạc Hà, lại còn phải chịu cảnh phu phu Kim Junsu cùng Park Yoochun mặn nồng.

Jaejoong ngồi trong góc phòng cách cắn ngón tay nhìn mọi người ồn ào như chợ vỡ, xoắn xuýt một lúc rồi quyết định trốn về phòng lên Phong Vân.

KAO! Cậu còn lâu mới ngồi đây tiếp tục nghe mấy chủ đề thiếu dinh dưỡng, cho nên, mèo máy không có lỗ tai cũng là một chuyện tốt nha!

Đinh!

【Người chơi Là Kim hoa không phải cúc hoa online】

Phong Vân Online không hổ là game được hoan nghênh nhất trên thị trường, dù là Tết cũng không thiếu người chơi online, hệ thống từ lúc giao thừa đã tặng quà, người chơi từ level 50 trở nên đều nhận được một set đồ năm mới, bên trong chẳng những có nguyên liệu hiếm mà còn có một bộ chiến y tăng 5% phòng ngự, nhưng bộ này lại có màu đỏ chót khiến cho Phong Vân gần đây suốt ngày thấy thiếu nam thiếu nữ áo đỏ bồng bềnh.

Cũng chính điểm này khiến cho Jaejoong không tài nào hiểu nổi, cũng đâu phải năm hạn nha! Sao cứ nhất định phải mặc màu đỏ vậy, sao không chuyển thành tặng đồ lót đỏ đi, dù sao các cậu cũng sẽ không mặc ra ngoài, tặng bộ đồ này làm cho cậu cảm giác như mình thành quả cà chua.

Không chỉ vậy, kể cả phố Thịnh Đường, Vân Quy thành hay các thành khác cũng bị đổi mới hoàn toàn, đèn lồng màu đỏ to đùng treo trên cao, quảng cáo in trên tấm vải đỏ như hồi thi tốt nghiệp trung học, nền rực đỏ khiến Jaejoong mỗi lần online đều có cảm giác toàn dân tập thể tổ chức hôn lễ.

Bổ sung hàng cho Trà lâu xong, Jaejoong ngồi ở cửa ra vào nhìn avatar đại thần màu xám, yên lặng ngẩn người, rõ ràng là nghỉ rồi sao người này cứ lúc ẩn lúc hiện vậy, online rồi logout còn nhanh hơn chớp, ngay cả Quỷ Kiến Sầu cùng Bỉm Pampers cũng rút ngắn thời gian online lại, Junsu vì chuyện này mà đến nhà cậu than khóc, còn ăn hết một gói mứt hoa quả của cậu!

Hừ (ˉ(∞)ˉ)

『Hảo hữu』  【Đóa cúc nhỏ】:

Sư phụ đại nhân, năm mới vui vẻ!!! *Thở dài* *Thở dài*

『Hảo hữu』  【Là Kim hoa không phải cúc hoa】:

Năm mới tốt lành.

『Hảo hữu』  【Đóa cúc nhỏ】:

(*^__^*) Hì hì, muốn tiền mừng tuổi nha! *Vươn tay*

『Hảo hữu』  【Là Kim hoa không phải cúc hoa】:

Tiền không là vấn đề, nói đi, muốn lì xì dày bao nhiêu.

『Hảo hữu』  【Đóa cúc nhỏ】:

Người ta muốn chính là Bí tịch Trà lâu của sư phụ ấy, được hay không?! *Mắt đầy sao*

Bí tịch Trà lâu?!

Jaejoong sờ vào cuốn sách cũ vẫn luôn ở dưới cùng trong túi trang bị, đó là quà tặng mà đại thần đưa cậu trong lần đầu cậu chơi Phong Vân, cậu bởi vậy mà mở Trà lâu, cũng bởi vậy mà lạc vào trong trận bang chiến giữa đại thần cùng Cửa địa ngục, bởi vậy mà gắn bó với đại thần, đi tới hôm nay.

Tuy hiện tại Trà lâu của cậu trong Phong Vân đã là độc nhất vô nhị, cậu cũng không dùng được quyển bí tịch này nữa, nhưng vì sao lại có chút không nỡ vậy?!

『Hảo hữu』  【Đóa cúc nhỏ】:

Được không vậy sư phụ đại nhân, người ta lúc trước bị đại thần giết rớt mất 3 cấp, cho nên muốn có ít tiền mua trang bị bổ sung, ô ô. *Khóc lóc*

『Hảo hữu』  【Là Kim hoa không phải cúc hoa】:

Tiền mình có, dù sao mình cũng không cần, giao dịch với bạn là được.

『Hảo hữu』  【Đóa cúc nhỏ】:

Thế nhưng mà em cũng muốn được như sư phụ tự lực cánh sinh!!

『Hảo hữu』  【Là Kim hoa không phải cúc hoa】:

Mình… *Khó xử*

『Hảo hữu』  【Đóa cúc nhỏ】:

Nếu không, cho em mượn cũng được, em chỉ muốn nhìn thôi, học chút kỹ năng pha trà, mở được quán nhỏ ven đường là được rồi, em tuyệt đối không cạnh tranh với sư phụ, em thề!!! Sư phụ, cầu xin tỷ đấy. *Đáng thương*

『Hảo hữu』  【Là Kim hoa không phải cúc hoa】:

Vậy được rồi, xem xong nhớ giao dịch lại.

Ưu điểm lớn nhất của Kim Jae Jae, đồng thời cũng là khuyết điểm lớn nhất là dễ mềm lòng, lúc trước thì nhất thời mềm lòng xin tha cho Phương Hoa tuyệt thế, bây giờ thì lại mềm lòng giao bảo bối của mình cho đồ đệ lai lịch không rõ, bởi vậy chuyện xảy ra về sau thực sự khiến cậu đấm ngực, giậm chân, chẳng biết làm sao.

Này! Không nghe lời đại thần, thiệt ráng chịu nha!

Thiệt này như ăn phải một nhúm muối vậy, nuốt không thể nuốt, nhả thì không nhả hết được!

『Hảo hữu』  【Đóa cúc nhỏ】:

Tạ ơn sư phụ!!!

Y sư cầm Bí tịch Trà lâu đi xa, Jaejoong đột nhiên cảm thấy ngực nhói lên một cái, tùy tiện ấn phím truyền tống, cũng mặc kệ mình đang ở đâu, ngồi xuống khoanh chân nhắm mắt dưỡng thần.

Rốt cuộc từ khi nào, cậu không còn vừa online đã vội vã tìm Mập mạp bọn họ tổ đội đi cày level, không còn ngâm mình trong Trà lâu kinh doanh quán nho nhỏ, cũng không lên kênh thế giới hóng chút bát quái thiếu dinh dưỡng mà chỉ toàn tâm toàn ý ngóng trông người kia xuất hiện vậy?

Đến cùng là từ khi nào, bóng dáng hiệp khách áo trắng đã khắc thật sâu trong lòng cậu, không thể nào phai mờ?

『 Nhóm 』Bỉm Pampers:

Ê a ~~~~~~~~~~~~~ (Điện thoại online)

『 Nhóm 』【Bếu ca ca là bạn thân của phụ nữ】:

Có phải cậu đói bụng không nha ~~~~ La la la, cậu nếu đói bụng thì nói với ~~~

『 Nhóm 』【Là Kim hoa không phải cúc hoa】:

Câm miệng!!!!

『 Nhóm 』【Bếu ca ca là bạn thân của phụ nữ】:

Thì nói với Tiểu ~~~~~

『 Nhóm 』【Là Kim hoa không phải cúc hoa】:

Cậu còn hát nữa tớ giết cậu!!!!!!

『 Nhóm 』【Quỷ Kiến Sầu】:

Béo gia, bài hát gì vậy, sao chị dâu xù lông thế kia? (Điện thoại online)

『 Nhóm 』【Bốn năm sáu tám ta là bảy】:

Quốc ca của 419….

『 Nhóm 』【Là Kim hoa không phải cúc hoa】:

Ai dám hỏi tớ cắn người đấy!!!!

『 Nhóm 』【Bỉm Pampers】:

….Bạn Kim đã xù lông~

Lại nói, sao không thấy Su Su nhà tớ đâu?

『 Nhóm 』【Là Kim hoa không phải cúc hoa】:

Nó hẳn đang trên đường tới nhà tớ!!!

Mấy người sao lại online bằng điện thoại?

Phong Vân Online gần đây có thêm chức năng mới là người chơi sau khi logout có thể nói chuyện phiếm, chỉ cần dùng điện thoại đăng nhập là được, thuận tiện mau lẹ, nhận được vô số lời khen, không ít người chơi sinh hoạt dựa vào phần mềm này đã có thể chăm sóc nông trường của mình bất cứ lúc nào.

『 Nhóm 』【Bỉm Pampers】:

Ai, bởi vì tớ đang vả lại vả lại vả lại ~~~~~

『 Nhóm 』【Là Kim hoa không phải cúc hoa】:

?_?

『 Nhóm 』【Quỷ Kiến Sầu】:

Chị dâu, đừng để ý đến hyung ấy, hai hôm nay hyung ấy trượt đến đầu óc có vấn đề!

『 Nhóm 』【Là Kim hoa không phải cúc hoa】:

Trượt?

『 Nhóm 』【Bỉm Pampers】:

Là vì thành phố B nóng nha, nóng nha, nóng nha, nóng nha, sau đó…

『 Nhóm 』【Là Kim hoa không phải cúc hoa】:

Nói trọng tâm!!!!

『 Nhóm 』【Bỉm Pampers】:

Đi dạo nào, đi dạo nào, đi dạo nào, đi dạo nào ~~~~~

『 Nhóm 』【Là Kim hoa không phải cúc hoa】:

Thầy giáo Ngữ văn tiểu học của cậu có khỏe không? Môn Ngữ văn của cậu là thầy thể dục dạy à!!!

『 Nhóm 』【Quỷ Kiến Sầu】:

Là như thế này, hyung ấy hai hôm nay phụng mệnh cùng lão đại dạo phố mua đồ, phơi nắng nhiều nên não co lại.

『 Nhóm 』【Là Kim hoa không phải cúc hoa】:

Dạo phố?!

Đại thần dạo phố?!

WTF! Thật hay giả vậy?!

Đại thần tựa như tiên vậy mà dạo phố, cái này có khác gì việc Ultraman cầm giỏ rau đi chở, mèo máy mặc váy đeo tai vào đâu!

『 Nhóm 』【Bỉm Pampers】:

Đừng nói đến chuyện thương tâm đó nữa, haizz!

Nhưng mà, lại nói, hai hôm nay tớ phát hiện ra một việc.

『 Nhóm 』【Bếu ca ca là bạn thân của phụ nữ】:

Việc gì?

『 Nhóm 』【Bỉm Pampers】:

Tớ phát hiển giờ mộ thật sự rất quý, quý kinh người a, dù có chết cũng không muốn rời xa nó, quả nhiên vẫn là Phong Vân tốt, chết vẫn có thể phục sinh!

『 Nhóm 』【Là Kim hoa không phải cúc hoa】:

Cho nên, cậu gần đây cùng đại thần đi dạo ở bãi tha ma?!! *Kinh hãi*

『 Nhóm 』【Quỷ Kiến Sầu】:

Chị dâu nghĩ nhiều rồi o(╯□╰)o

Còn có, Pamper, em đã nói với hyung rồi, nếu hyung thăng, mộ phần của hyung em bao hết.

『 Nhóm 』【Bỉm Pampers】:

Thật sao thật sao?

Hyung biết ngay Tiểu Sầu Sầu là anh em tốt mà, mau tới để hyung hôn một cái.

『 Nhóm 』【Quỷ Kiến Sầu】:

Em còn chưa nói xong…

Lúc đó em mua cho hyung một mảnh đất rộng độ một mét vuông, sau đó chôn hyung ngồi thẳng, lộ nửa người trên, vậy ngay cả bia cũng giản lược, nhìn là biết hyung là ai.

『 Nhóm 』【Là Kim hoa không phải cúc hoa】:

Phụt….

『 Nhóm 』【Bếu ca ca là bạn thân của phụ nữ】:

… …

『 Nhóm 』【Bốn năm sáu tám ta là bảy】:

… … … …

『 Nhóm 』【Mông lép cỡ D】:

Ue kyang kyang, em chôn đối mặt với Chun Chun nha (Điện thoại online)

『 Nhóm 』【Là Kim hoa không phải cúc hoa】:

… Vì cái gì tớ hiện tại lại có cảm giác như đang xem phim kinh dị?! Còn có, chuyện này cũng đáng để khoe sao?!

『 Nhóm 』【Bếu ca ca là bạn thân của phụ nữ】:

Haizz, đầu năm nay, tư duy bệnh nhân tâm thần không giống với chúng ta chút nào cả.

『 Nhóm 』【Là Kim hoa không phải cúc hoa】:

À, đúng rồi, đại thần đâu?

『 Nhóm 』【Bỉm Pampers】:

À há há ~~~~~~

『 Nhóm 』【Quỷ Kiến Sầu】:

Meow ha ha ~~~~~~

『 Nhóm 』【Là Kim hoa không phải cúc hoa】:

Hai người nói tiếng người dùm cái!!!

Nếu không…

Kim Jae Jae gần đây rất bực bội, giờ hai người này cười ẩn ý như vậy, cậu quyết định sử dụng phương pháp… độc đáo, chẳng hạn như nháy máy hai người kia đến khi khai thật, nhưng tiếng gào của mẫu thân đại nhân cậu vang lên:

“Kim Jaejoong, Junsu đến rồi, nhanh lết xác ra đây cho mẹ, mẹ biết là con đang trốn trong phòng nghịch máy tính, máy tính là mẹ của con à!”

Kim Jaejoong囧!

Nếu máy tính là mẹ cậu thì ba cậu cũng không đồng ý đâu nha!

Lưu luyến tắt máy tính, cất di động vào trong túi, Kim Jae Jae lề mề bước vào phòng khách, quả nhiên gặp được Kim Junsu đang bị các trưởng bối chà đạp, haizzz, hai người cậu là ít tuổi nhất trong họ Kim, vĩnh viễn chạy không thoát vận mệnh làm sủng vật!

“Hyung, sao em cảm thấy Yoochun bọn họ có gì đó là lạ?”

Từ trước đến nay Kim Junsu nổi tiếng thần kinh không bình thường cũng cảm thấy Tam Kiếm Khách có vấn đề, vậy xem ra… Thật sự có vấn đề rồi!

“Không biết, đại thần gần đây đều không online.” Jaejoong kéo Junsu ngồi xuống ghế sôpha, nhàm chán nghịch TV.

“Bọn họ liệu có thể đã xuyên qua rồi không?”

“… Em cảm thấy đã xuyên qua mà vẫn có thể dùng di động lên Phong Vân sao?”

“Thật mà, hyung không thấy gần đây trên phim truyền hình, có rất nhiều người mang theo điện thoại mà xuyên không sao?”

“… Cho nên, em cảm thấy là di động Trung Quốc, hay là mạng sóng Trung Quốc cũng xuyên qua, phát tín hiệu ở cả cổ đại”

“Nhỡ, nhỡ là điện tín hồi xưa của Trung Quốc thì sao?”

“…”

~~o(>_<)o ~~

Ai nói người bình thường có thể giao tiếp với vịt vậy, loại sinh vật như Kim Junsu chỉ có thể giao tiếp với mấy con vịt chậm phát triển thôi, mà mấy con vịt đó còn có thể bắt cá, tên nhóc này chắc chỉ biết ôm đầu ngồi khóc thôi!!!

“Hai tên nhóc kia, ăn cơm đi, ngồi đấy làm gì, đẻ trứng à!” Kim ma ma lúc có đông người luôn dùng một vài từ khác đặc biệt.

Cho nên, kỳ thật cậu và Junsu chui ra từ trứng sao?!

Ăn qua loa vài miếng cơm, Jaejoong chống cằm nhìn bạn Junsu ăn đến miệng đầy mỡ, tên nhóc này đoán chừng dù có bảo Yoochun đang đến, cậu nhóc cũng phải ăn hết bữa cơm mới chịu đi đón.

“Tít.” Đang phát ngốc, điện thoại rất ít khi kêu đột nhiên đổ chuông, Jaejoong không nhìn tên người gọi, trực tiếp nghe máy.

“Jaejoong, nhà em ở đâu?”

WTF! Là giọng đại thần?!

“Đại thần?”

“Ừ, nhà em ở đâu?”

“Ở thành phố S nha.”

“… Anh hỏi là từ nhà ga thì đến nhà em như thế nào?”

“Ngồi xe.”

Đầu bên kia điện thoại triệt để trầm mặc, chen vào đó là tiếng cười điên cuồng của Park Yoochun cùng loa thông báo của nhà ga?

“Đại, đại thần, anh đang ở nhà ga?”

“Ừ.”

“Nhà ga thành phố S?”

“Ừ.”

Kim Jaejoong kinh ngạc!

OMG, đại thần vậy mà ngàn dặm tìm vợ? Chồng? Đến tận đây sao!

“Junsu Junsu.”

“Làm sao vậy? Em đang ăn.”

“Đừng ăn nữa.”

“Làm gì vậy.”

“Bỉm Pampers đến rồi!!”

Kim Jaejoong rống lên một tiếng, sau đó phát hiện tất cả mọi người trên bàn lặng im.

WTF! Gọi tên trong game quen rồi nên giờ chưa sửa, liệu bọn họ có thật sự nghĩ rằng Bỉm Pampers đến không?!

Jaejoong trong đầu hiện lên cảnh một chiếc bỉm siêu thấm lượn lờ trước cửa nhà cậu.

—— Hít thở ——

“Jae Jae, ai đến vậy?”

“A, mẹ, bạn đại học của con đến chơi, con với Junsu đi đón cậu ấy, không ăn tối nữa đâu.” Jaejoong đơn giản báo cáo, sau đó trước mặt mọi người kéo Junsu đứng dậy, “Đừng ăn nữa, đến nhà ga đón người.”

“A a, hyung, em ăn xong đùi gà đã.”

WTF! Đùi gà quan trọng hay người yêu quan trọng hả, Kim Junsu!!

Hai người ra khỏi nhà lao thẳng đến ga, cũng may đầu năm xe trên đường không nhiều, tài xế taxi phóng như bay, không đến một giờ đã chở hai người tới nhà ga.

Kim Jaejoong kéo Kim Junsu vẫn còn đang cằn nhằn về đùi gà, vừa xuống xe đã thấy ba người đứng trước cửa nhà ga, không biết vì sao, rõ ràng cả ba đều mặc vô cùng đơn giản, nhưng cậu vừa liếc mắt đã thấy rõ đại thần tỏa sáng, người đàn ông này vĩnh viễn chói mắt như hạc giữa bầy gà.

“Đại thần.” Lâu không gặp mặt, Jaejoong buông Kim Junsu ra, cười chạy tới, sau đó cảm thấy bên tai có một trận gió rít gào, rồi nhà ga liền trình diễn một màn phụ tử gặp mặt sau nhiều năm thất lạc:

“A ~~~~~ Chun Chun.”

“A ~~~~~ Su Su.”

“Anh gầy.”

“Em cũng thế.”

“Em rất nhớ anh.”

“Anh rất nhớ em, cũng rất nhớ ví tiền của anh.”

(╯▽╰)

Kim Jaejoong bất đắc dĩ nhìn cảnh đoàn tụ sau nhiều năm xa cách biến thành cảnh bạo lực, hai tên dở hơi này thật không còn gì để nói.

“Sao anh lại tới đây?”

“Nhớ em.”

OMG! Đại thần đừng có trực tiếp như vậy chứ, cậu không chống đỡ được đâu. Khuôn mặt Jaejoong lập tức biến thành cà chua, ấp úng nói không lên lời.

“Đến nhà em như thế nào?”

“Không, đại, đại thần, anh muốn đến nhà em?”

“Ừ.”

Vị đại thần nào đó nhẹ nhàng đáp, thản nhiên như sắp đến nhà mình.

Hiện tại đến nhà cậu?!

Kim Jaejoong nghĩ đến việc về nhà lại phải đối phó với mấy người suốt đời hứng thú với bát quái, lại nhìn nhìn đại thần đã tự động ôm eo cậu…

Có khi là thôi đi, hôm nay nếu về nhà cậu, kết cục chỉ có hai hướng:

Đại thần bị mấy người phụ nữ kia ăn sống nuốt tươi!

Cậu và đại thần cùng bị mấy người phụ nữ kia ăn sống nuốt tươi!

“Hay là thôi đi, hôm nay nhà liên hoan, họ hàng thân thích đều đến cả, chờ bọn họ đi hãy tính.”

“Được.”

Vì đại thần nào đó cũng không nóng nảy, dù sao đã hạ quyết tâm muốn bắt cóc người ta, chờ đến nửa năm rồi, thêm vài ngày có sao đâu.

“Anh đặt khách sạn chưa?”

“Chưa đặt.”

“Vậy…”

“Yoochun với Changmin đến nhà em đi, ba mẹ em hôm nay chắc chắn sẽ ở lại nhà Jaejoong hyung.” Junsu đang nồng nàn với Yoochun phía trước đột nhiên cười tủm tỉm quay đầu lại, “Về phần hyung với Yunho hyung, em mặc kệ.”

“Này, Kim Junsu em…” Kim Jaejoong không hiểu sao lại khẩn trương, ngẩng đầu nhìn ánh mắt sâu hun hút của đại thần, chuẩn bị kháng nghị mãnh liệt, nhà Kim Junsu đủ nuôi mấy con voi, sao lại không cho cậu đến!!!

“Đi.”

Không đợi Jaejoong kháng nghị, đại thần bình tĩnh cắt ngang, quay đầu hỏi: “Gần nhà em có khách sạn không?”

Nhất định phải là khách sạn gần nhà cậu sao?!

Kim Jaejoong mắt trợn trắng, mẹ cậu là một người vạn sự thông, nếu ở gần nhà, sau đó chẳng may bắt gặp, cậu phải giải thích với mẹ như thế nào khi —— Cậu, sáng sớm ra cùng với một người đàn ông, ra khỏi khách sạn?!

Đâu thể nói rằng vào khách sạn chơi mạt chược?!

Bốn thiếu hai thì chơi kiểu gì?! Chẳng lẽ các cậu dùng cả tay lẫn chân, WTF!

“Em biết, em biết, ngay gần nhà hyung có đó, vừa mới mở, em còn chưa vào.” Kim Junsu nhảy lên ngăn taxi, đọc địa chỉ.

Vì sao, cậu cảm thấy việc nào liên quan đến Kim Junsu đều không đáng tin vậy?!

Sự thật chứng minh, trực giác của Kim Jaejoong cậu không bao giờ sai, về sau xin hãy gọi cậu là Kim bán tiên (= =?!)

Jaejoong kéo đại thần lệ rơi đầy mặt nhìn Love Hotel trước mặt, lại nhìn phòng ghi chú dành riêng cho tuần trăng mật…

Kim Junsu, có giỏi thì em đừng có chạy!

Đây là cái khách sạn mà em bảo vừa mới mở, điều kiện tốt, phục vụ đúng lúc?!

Cậu và một người đàn ông vào khách sạn đã rất kỳ quái rồi, giờ cậu phải giải thích thế nào khi cậu, cùng một người đàn ông, vào trong Love Hotel?!

Chẳng lẽ là chơi mạt chược trong bồn tắm của Love Hotel sao?!

“Vào đi.” Đại thần thừa dịp cậu đang xuất thần, bình tĩnh mở cửa, thuận tiện đẩy Jaejoong còn đang yên lặng rơi lệ trong lòng.

“A, chúng ta thật sự phải ở đây sao?”

Giường lớn hình trái tim đỏ thắm, phòng tắm toàn bộ tường đều là thủy tinh, giấy dán tường phấn hồng, bồn tắm lớn hình tròn bên trên còn treo một tấm gương, đây, đây là chuyện gì vậy?!

Cậu, Kim Jae Jae sau khi đã trải nghiệm động phòng trong Phong Vân online giờ lại muốn thử cảm giác ở Love Hotel?!

“Anh đi tắm, thu thập đồ hộ anh.” Đại thần ngược lại không thèm để ý mọi thứ xung quanh, ném ba lô trên vai xuống giường, sau đó chẳng mang gì theo mà bước vào phòng tắm.

Này! Đại thần, anh không cầm quần áo thì tắm kiểu gì?!

Lát anh mặc cái gì ra hả?!

Da người không có gì hay để xem hết đâu nhá!

Cậu, cậu nhiều nhất chỉ liếc một cái thôi, chỉ liếc thôi đó, ╭(╯^╰)╮.

Quay người nhìn đại thần chậm rãi buông màn che phòng tắm thủy tinh, Jaejoong thở dài một hơi không biết có phải là vì thất vọng hay không, liếm liếm môi, sau đó ngồi khoanh chân trên giường bắt đầu loay hoay bỏ đồ trong balo đại thần ra.

Trên cùng để một loạt đồ lót, Jaejoong tiện tay cầm ra mấy cái, sau đó bĩu bĩu môi, thực nhàm chán nha, chỉ có hai màu đen trắng, có khi là mua một bộ, khác hẳn với cậu, toàn hoa cỏ chó mèo, màu sắc rực rỡ, vậy mới có tình thú nha. (= =?!)

Nhưng mà, Jaejoong cầm một chiếc quần lót, cẩn thận nghiên cứu, sau đó cúi đầu nhìn chính mình, ahh, bé của đại thần hình như so với cậu… Lớn hơn nhiều?!!

Ồ! Dưa leo rất lớn rất thô nha, nhất định là đã được phun thuốc trừ sâu!!

Kim Jae Jae thở phì phì bới toàn bộ đồ lót vứt ra một bên, tiếp tục khám phá balo đại thần, áo áo quần quần, khăn mặt, sạc điện thoại, bít tất… Haizz, chẳng có gì thú vị cả!

Jaejoong lật gần hết ba lô vẫn không thấy có gì hay, nhàm chán dốc ngược balo lên, đột nhiên mấy hộp nhỏ rơi ra.

Ồ, đây là cái gì?!

Jaejoong lòng hiếp kỳ phát tác ngay lập tức ném balo đi, lao về phía mấy hộp, sau đó bị chữ Condom cực lớn làm cho khiếp sợ tại chỗ.

Đại, đại, đại thần sao lại mang thứ này bên người, WTF!

Hơn nữa lại còn là một, hai, ba, bốn, năm, sáu, bảy, tám, tám hộp sao?!

Anh ấy không sợ tinh tẫn nhân vong à?!

Anh cho mình là súng bắn nước sao, cứ mở vòi là được?!

Jaejoong bĩu môi vứt hộp qua một bên, sau đó đột nhiên lại hiếu kỳ thứ bên trong rốt cuộc là trông thế nào, nhìn phòng tắm vẫn vang lên tiếc nước, lén lút cầm một hộp có in hình hoa quả.

Này! Ai bảo là vì cậu chưa nhìn bao giờ mới hiếu kỳ?!

Cậu dù thế nào cũng là một… Khụ khụ… Người đàn ông quen không ít phụ nữ, tuy chưa từng xem qua T_T, nhưng mà… Cậu đã nhìn thấy khinh khí cầu rồi, dù sao nó cũng không khác khinh khí cầu lắm mà đúng không?! (= =?!)

Mang theo tâm tình như hồi bé thừa dịp mẹ không ở nhà mà xem Hoàn Châu cách cách, Jaejoong mở họp trên tay, lấy một vật thể trong suốt màu sắc rực rỡ bên trong ra, hình như sờ cũng khá dễ chịu.

A? Còn có mùi thơm sao?!

Jaejoong vui sướng ngửi ngửi, oa! Vị chuối này, vị táo này, vị ô mai này, vị dưa hấu này… Thảo nào hiện tại nhiều người mua loại này thế, vừa làm việc vừa ngửi hương thơm cũng không tệ nha (= =?!)

Bạn Kim Jae Jae hưng phấn bắt đầu tàn phá những hộp khác…

Hả, sao cái này lại nhỏ vậy?

A a a! Cái này sờ thật mát nha!

Ồ! Cái này nhìn thật bình thường!

… Chỉ chốc lát sau, bạn nhỏ Jaejoong đã mở gần hết các hộp, mặc kệ condom rơi đầy giường, vươn tay lấy hộp in hình bé gấu ở chỗ xa nhất.

Cái này nhìn thật đáng yêu nha, cậu nhanh chóng mở ra, sau đó 囧 tại chỗ!

Cái này, cái này là cái sh*t gì vậy?!

Trông bên dưới thì rất bình thường, nhưng sau bên trên lại in hình mặt gấu là sao?! Trên đỉnh lại còn thêm hai cái tai là cái quái gì vậy?!

Thứ này có cần phải giống mũ như vậy không, chẳng lẽ dùng để đeo lên ngón tay à?!

Jaejoong 囧囧 nghĩ đến mấy manga đã từng đọc, sau đó lại nhìn condom hình con gấu trên tay, đột nhiên nảy ra một ý nghĩ rất bỉ ổi:

—— Cái này lúc dùng xong có phải nhìn sẽ giống gấu sùi bọt mép không?! *Tà ác*

Jaejoong càng nghĩ càng buồn cười, ôm bụng ngã xuống giường, đầu đập vào một vật cứng, cầm lên nhìn thì thấy là một chiếc điều khiển từ xa, bên trên có không ít nút bấm.

Vì vậy, bạn Kim Jae Jae ấn phím một, sau đó nhìn ngọn đèn trong phòng biến thành mà hơi tối mà quyến rũ.

Meow ha ha! Thật vui nha!

Jaejoong quăng cái hộp trên tay, lần này ngọn đèn không thay đổi nhưng sau lưng lại vang lên tiếng vật di chuyển nho nhỏ, Jaejoong cố xác định hướng phát ra, quay đầu lại…

WTF! Cậu làm cái gì vậy?!

Tấm màn che phòng tắm mà đại thần đang ở bên trong dần dần cuộn lên, mắt cá chân, bắp chân, đùi, eo, bụng, cổ, cuối cùng là ánh mắt bình tĩnh của đại thần đang xuyên qua lớp thủy tinh nhìn cậu.

A a a a a a a!!!!

Kim Jaejoong xấu hổ cầm điều khiển trong tay ấn loạn, muốn khôi phục nguyên trạng, cậu thật sự không hề khao khát nhìn lén nha!! Cậu thật sự cái gì cũng không biết nha!!

Tuy rằng, vóc người đại thần rất đẹp (Này!!)

Sau đó, Kim Jae Jae không biết ấn nhầm nút gì đột nhiên thấy giường cậu đột nhiên khẽ đung đưa, sau đó càng ngày càng mạnh, khiến cậu nhìn đại thần cũng thấy chóng mặt.

… Cái này, chẳng lẽ Love Hotel mô phỏng xe chấn sao?!

Trời muốn diệt Kim Jae Jae à!!!
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.