Ngữ cảnh: fict này là sự tiếp nối của fict 4. Do đó ai chưa đọc fict 4 sẽ thấy hơi khó hiểu. Mình xin tóm tắt sơ qua
- Sau khi Tin biết đội bóng được đi chơi tại bãi biển, và thấy được cảnh Can tặng hoa cho Good ở biển thì trong đêm lập tức lái xe đến, tóm gọn Can và tỏ tình, muốn Can làm người của mình rồi 2 đưa ngủ chung 1 phòng.
- Fanfict này là buổi sáng ngày hôm sau – ngày cuối ở trên biển. vai trò và câu chuyện thú vị của Good rất là ok ạ!
- Nó làm gì mày trời ơi cái thằng này??? Mày có kể nhanh hơn không thì bảo????
- Nó... đi... mất... tiêu....
TRời ạ!!!. Cả bọn sau khi nghe xong câu chuyện đứa nào cũng thở hắt ra!
Đủ kiên nhẫn mà nghe thằng Good kể chuyện chắc chỉ có thánh!!!!!
Type lại hỏi:
- Mày có quen thằng đó không?
- Có... là.. thằng... IC.. mặt... lạnh... đó?
Ae lên tiếng:
- Thằng Tin?
- Good gật đầu, ngoái sang níu tay P;no " Pno... em... muốn... về...."
Ae: Có bọn tao ở đây rồi, 1 thằng Tin chứ 10 thằng Tin mày cũng không phải sợ!
Mà sao thằng đó lại ở đây cơ chứ? Nó tìm thằng Can làm gì?. Liệu nó có làm gì thằng Can không?, Mau, để tao điện cho thằng Can!
Cả bọn hết còn nhao nhao. Đứa nào cũng lo lắng!
*****
Ánh nắng chiếu qua cửa, gió khẽ nhẹ lay chiếc rèm đung đưa. Tin khẽ mở mắt, Đã lâu lắm rồi, Tin mới có được 1 giấc ngủ ngon như thế này! Căn phòng không phải là loại xa hoa, khẽ nhìn cái kẻ nằm bên cạnh, lại chẳng phải là mỹ nhân gì!. Một con mèo nhỏ nghịch ngợm thì đúng hơn!. Lúc thức giấc có thể cào cấu làm người ta phiền chết... mà lúc ngủ...
Tin đưa tay chạm lên mái tóc xù của Can. Không kìm được, mà đặt lên trán cậu ta một nụ hôn nhẹ. Thật không muốn rời giường chút nào...Tay không tự chủ được mà muốn hư một chút... bèn mò mẫm xuống lưng quần của con mèo nhỏ ---
- Shit!!!. Cái gì thế này? Ướt nhẹp!,Mẹ kiếp... Tên này đêm qua.....
- Ring ring ring.... Tiếng điện thoại làm Can nhỏm dậy, Tin vội rút tay về, đứng dậy đi vào phòng tắm
Can vừa thức giấc buột miệng:
- Còn tưởng bị con chó nhà hàng xóm liếm trán nữa chứ, thì ra là mơ?. Trong nhà tắm, mặt ai đó khẽ nhăn lại!
- Alo. Ae. gọi tao gì đó?
- Mày không sao chứ?
- Tao làm sao?
- Thằng Tin làm gì mày?
- Thằng Tin?. Ừ ha? Tối qua tao ngủ với nó. Tao có nói với thằng Good rồi mà?
- Mẹ kiếp!. Mày không sao thì tốt rồi, mau xách cái mông của mày xuống nhà ăn ngay!
Nhắc đến ăn là lại thấy đói. mà... Lại mộng tinh nữa rồi, bẩn hết cả quần!. Đã mang ít đồ đi lại còn bị dơ thế này... Can nhỏm dây, cũng muốn bước vào nhà vệ sinh..
- Nhanh lên Tin, tao muốn đi tiểu
- Mày đã tiểu hết ra quần rồi đó! Bẩn kinh!
- Ơ? Cái này người ta gọi là mộng tinh, sao mày lại nói là tao tè dầm được!
- Tin..... ( câm nín)
- Mày chưa bị bao giờ sao? Ai nha!. Không phải mày thiếu thốn tình cảm đến mức không xuất được ra đó chứ?
Tin cố găng kiềm chế cơn bực mình lại, mở cửa nhà vệ sinh. bước thẳng ra ngoài:
- Nhanh lên. Rồi đi ăn!
Sau khi Can xong xuôi, Tin hướng ra chỗ lấy xe,
- Nhà ăn ở ngay đằng kia, mày lấy xe làm gì?
- Đi ăn.
- Bọn nó đang chờ tao ở khu ăn đó?
- Có lên xe hay không?
- Không!, Tao không thể để bạn tao chờ được.
Nói xong Can bước luôn về phía nhà ăn. Tin thở dài. Đành bước theo sau.
Không phải nói, có bao nhiêu cái mồm thì có bấy nhiêu chữ O, chữ A. Mồm đứa nào đứa lấy ngoác tới tận tai khi thấy Can chạy tung tăng phía trước, Còn Tin mặt lạnh tanh bước đằng sau.
Chỉ có AE là vô cùng khó chịu hỏi:
- Cái thứ gì đằng sau mày vậy Can?
- Kìa Ae- Techno vỗ vai Ae- kệ mẹ nó đi- hỏi xem có chuyện gì đã?
Can định ngồi kế bên ngay thằng Good, Tin liền kéo nó ra ngồi chỗ khác,bên cạnh mình. Có đứa xì xào:
- Ôi Dm tình tay 3 à?
- Cái thứ gì thế này?
- WTF?
Type đúng là một mẫu người vô cùng điềm tĩnh, chuẩn mực, lên tiếng:
- Chào Tin, trùng hợp quá, mày cũng đi nghỉ ở đây hả?
Tin không thèm trả lời, liếc mắt qua cái đám người trước mắt. chán ghét quay đi
Khi liếc qua Good, Good vội vàng bấu chặt vào tay Type.
- Là.. nó... đó...
Type: Tao không biết mày làm vương tướng gì ở trường. Nhưng dù thế nào việc bắt nạt Good tối quá là mày không đúng?
Can: Đúng vậy, đúng vậy!. Good ơi, tao xin lỗi nhé!. Sao mắt mày lại ra thế kia?
Không ngủ được hả? Can vươn người định chờm tay qua chạm vào Good, Tin liền giật người cậu lại:
- Làm cái gì thế?
- Ae: Mẹ kiếp chuyện quái gì thế này?. Nếu mày cảm thấy chướng mắt tụi tao thì cút về chỗ của mày đi, ai mượn mày vác cái mặt đó đến đây?!
- Tôi đến vì người của tôi, Không vì đám các cậu!
- Thế đéo nào lại có người của mày ở đây?
- Tin quay sang Can: Can, nói nghe coi?
Can vội vàng gãi đầu:
- Tin cũng không xấu đâu, Mọi người cứ ăn cứ chơi làm việc của mọi người đi đừng để ý đến Tin.
- Vậy thì mày nói với nó: không ai ở đây chịu ơn nó cả, Đừng trưng ra cái mặt thối đó nữa!
- Bữa này tao bao
- Cầm tiền của mày và xéo đi nơi khác!
Thấy AE chuẩn bị nổi đóa. Teckno vội vàng túm lấy áo Ae. nói nhỏ: Nó là bạn của Pete đó, bình tĩnh lại... Ae nghe thấy tên Pete, liền ngồi xuống và quay mặt đi chỗ khác.
- Bữa trưa bữa tối nay tao cũng bao, Nguyên cái phòng ăn này. Tất cả muốn ăn gì tao sẽ thanh toán!
OMG!!!!!!. Can nhảy lên:-
- Đấy đấy, tao đã bảo Tin cũng không xấu đâu mà chúng mày lại không tin!. Nào nào, gọi món gọi món. Cả bọn sau vài giây sững sờ thì cũng đồng thanh:
- Quà làm quen kiểu này cũng được à nha!
- Muốn có thằng Can thì ăn free 1 ngày là tao bán bạn tao luôn!
- Xem xem xem... Đừng nói là bạn Can của mình lừa được một công tử giàu ú ù nha. Xem ra đội bóng của mình toàn người xuất sắc. Hết thằng AE lại đến thằng Can. Có triển vọng, có triển vọng!
Can:- Chúng mày điên sao? Tao chỉ là thương cảm Tin thiếu thốn tình cảm thôi. Nó rất là thiếu thốn đó nha!. Những người thiếu thốn tình cảm thường phải thích những người có bộ ngực thiệt bự.
Can ưỡn ngực: chúng mày nhìn ngực tao xem? Có bự ư? Quả chanh cũng không bằng nữa!!!!
Phát ngôn của Can suýt làm sặc chết cả đám!!!!!
Mặt Tin xám xịt.
Ăn xong, cả đám cởi áo nhảy xuống biển tắm. Can cũng định cởi áo, Tin giữ tay lại:
- Muốn tắm thì tắm. Không cần cởi áo
- Sáng đã 1 cái quần rồi, giờ ướt cả áo tao hết đồ thay luôn!
Good: - Tao...có... mang... dư... áo....
Tin liếc Good 1 phát, rồi lôi xoành xoạch Can đi vào hướng quầy bán đồ lưu niệm
- Mày làm gì gì, tao muốn tắm biển!
- Hết chỗ này. Tính tiền. – Tin chỉ vào nguyên 1 sào đồ.
- Hết... hết chỗ này... Mày điên rồi sao? Chỗ này cả chục bộ chứ?
- Vâng.... Nhân viên thấy gặp được khách vip. Vội vàng chạy tới gói đồ. Can trợn tròn mắt lên:
- Khoan, khoan, khoan!
Đến khi kịp định thần lại thì Tin đã thanh toán xong. Can trách móc:
- Cậu làm cái gì vậy Tin?
- Rút cuộc não của cậu có bao nhiêu phần hoạt động được vậy?
- Cậu nói sao?
- Là tối qua ai đã nhận lời làm người của tôi?. Cậu có hiểu được làm người của tôi nghĩa là thế nào không?
- Tôi,.... Tôi...... Ừ nhưng mà làm người của cậu thì phải mặc 3 lớp quần áo đi tắm sao,mà mua nhiều như vậy?
- Tôi không thích cậu cởi trần trước mặt người khác?
- Ơ hay! Tôi có phải là con gái đâu? Con trai cởi áo trước mặt nhau không phải quá là bình thường sao? Tôi cũng không có bộ ngực lớn. Có muốn cũng chẳng có cái gì mà nhìn!
- Tóm lại là tôi không thích!
--
Hai người đang đấu khẩu thì nghe tiếng ầm ĩ:
- Kìa, kìa, có người bị ngạt nước kìa, mau kéo vào bờ đi!
Can ôm đống quần áo to đùng trước mặt, nghe thấy vậy vội vàng chân trước chân sau chạy tới!
Tin cũng giật mình mà chạy theo!
- Mau mau,AE, dìu cô gái đó vào bờ đi!Type la to,
Có vẻ như do Ae đang ở gần cô gái đó nhất,
Khi Tin và Can chạy tới, thì thấy Cô gái đó đang được AE dìu vào bờ. Trong khi Can loi nhoi chạy lại thì Tin chỉ cười mỉm. Giơ máy ảnh lên:
Tách: > Pete> Send!.
Trên đời có rất nhiều cách khiến con người ta cảm thấy thoải mái. Một trong số đó nhất định là cảm giác phá hoại chuyện tốt của người khác!.
-Can: Cô gái đó không sao rồi, May có thằng AE ở ngay đó chứ không thì nguy hiểm quá. Tin, xuống tắm đi!
-Tin: tôi không chơi trò trẻ con này?
- Trẻ con ư? Can quay mặt bước đi. Tin nắm chặt tay lại, nói nhỏ;
- Tôi mới nói như thế, đáng ra phải năn nỉ tôi mới đúng... con mèo đáng ghét!
Can bước xuống nói gì đó với cả lũ bạn. Cả lũ đột nhiên xông tới chỗ Tin, trong khi Tin còn đang ngây ngốc thì đã bị cả bọn túm lấy khênh lên. 1-2-3 Quăng thẳng ra biển! Cả lũ không còn phân biệt ai là IC, ai là chương trình thái nữa. Vật lộn nhau, vui đùa cùng nhau đủ mọi trò trẻ con....
Vui vẻ.
Bạn bè.
Nếu một ngày tôi nói, tôi không cần tình bạn nữa. Ngày đó. Nhất định là mặt trời ngừng chiếu sáng!
Cám ơn, Can.
*******
Buổi tối cuối cùng của mọi người trên bãi biển
- Mặt mày bị gì vậy AE?
- Không hiểu sao từ chiều tới giờ tao gọi mà Pete không nghe máy
- Hỏi thằng Tin xem, có khi khoa nó có việc
- Tin: Làm sao tao biết được???? ( lời tác giả: á đù!!! Thật không biết???)
- Thôi có lẽ nó để máy đâu đó, nào nào nào. Chơi trò " nói thật hay chọn sự nguy hiểm " nha!
Sau một hồi quay tít lừ, thì Can dính, Techno chán nản: Mẹ chứ!. mong mãi mới tới lượt mình thì lại hỏi thằng Can. Thằng óc bằng quả nho đó. có cái mẹ gì mà hỏi: à ừm...
- Nếu giờ mày mày trúng số được 100.000 bath ( = 71.500.000đ) thì mày có nguyện ý trả toàn bộ số tiền mà mày đã ăn của anh mày trong suốt thời gian qua không?
- Can: Ủa, hỏi gì kỳ vậy?
- Anh muốn xem độ ăn năn của mày với cái ví của anh tới mức nào?
- Can:... Em sẽ mua cho thằng Good cái điện thoại nó thích đã, còn số tiền còn lại em sẽ ăn sạch các quán xung quanh trường!!!! yeah!!!!
Cả bọn cười đến tắc thở. Đúng là bó tay với tên não nho này.,
Nhưng có một người không cười. Hôm trước, nó nói muốn tới coi điện thoại., coi tới coi lui. Rồi còn nói chưa tiết kiệm đủ tiền.Nó còn hắc hắc nói rằng sẵn sàng nhịn ăn để tiết kiệm tiền! Tin nghĩ là nó cần, nên mua cho nó 1 cái mới.
Nhưng giờ Tin mới biết. Nó tiết kiệm tiền... là vì thằng kia! Việc đầu tiên của nó khi có tiền lại là vì thằng kia....
Tin không nói gì, Với tính cách của Tin, thì đáng ra Tin sẽ xử lý Can luôn tại đây, túm cổ áo hay đại loại vậy... nhưng bây giờ,không còn là sự ghen tuông bình thường nữa.
-----Là nỗi buồn! ---
Khi người ta mới yêu, người ta ghen. Nhưng khi người ta lặng người đi, thì nó chính là sự trưởng thành của tình yêu.
Tin lặng lẽ đứng dậy, quay trở vào phòng...
Au! Tin? Mày đi đâu vậy?
- Tao ăn đồ ở đây không quen. Hơi đau bụng, tao về phòng trước.
- Can, mày mau về theo nó xem sao!
- Ơ!
- Tao nghe mấy con em mê mẩn thằng Tin này nói nó bị dị ứng lắm đó. Mày mau đi theo đi!
- Can lật đật đứng dậy chạy theo...
Tin nằm xuống giường, Can bám theo không rời:
- Tin, có sao không? Cần đi bệnh viện không?
Tin chán nản quay đầu sang một bên, nhắm hờ mắt. Can lại càng sốt ruột"
- Cậu đau ở đâu?. ở đâu, nói rồi ngồi xuống giường đưa tay lên chạm vào bụng Tin
- Tin hỏi: cậu có thực sự muốn biết tôi đau ở đâu không?
- Thì dĩ nhiên rồi?
- Ở đây!. Tin đặt bàn tay Can lên ngực. rồi khẽ ngồi dậy., nhấn mạnh:
- Ở đây. chính cậu làm tôi đau!
- Tôi đút gì mà cậu không ăn được cậu phải nói chứ? Sao lại ăn hết để dị ứng đau lên cả ngực vậy?
- Cậu nói xem. giữa tôi với Good, cậu coi trọng ai hơn?
- Sao lại hỏi chuyện này?
- Tôi đang ốm đó, nói rồi Tin ra vẻ mặt đau đớn.
- Được rồi được rồi... Là như thế này!.., Không so sánh được. Cậu là cậu. Good là Good.
Good là bạn thân nhất của tôi. Tuy nó chậm chạp nhưng lại rất biết cách quan tâm tới người khác. Nó biết đi chơi tôi sẽ đem thiếu quần áo, nên sẽ đem dư. Nó biết mỗi khi tôi tức giận là muốn ăn nên sẽ mang theo bánh. Dù là sau này, ai nói gì đi chăng nữa. tôi cũng không bao giờ bỏ mặc nó đâu! Bạn bè đối với tôi rất quan trọng?!
- Còn tôi?
- Cậu khác. Tôi không giải thích được. Đối với cậu. Tôi có chút nhớ. Cũng có chút khó chịu, Mỗi khi cậu gặm môi, à không, hôn tôi. Tim tôi rất lạ!. Nó cứ đập bình bịch.
Tôi cũng có mơ thấy cậu nữa. Hôm qua... Như tối hôm qua đó! Cậu cứ sờ soạng tôi, làm đến tối qua không hiểu sao... mơ thấy cậu... mà sáng ra... bẩn hết 1 cái quần!
-.......
Sự vui sướng trong lòng Tin dâng trào. Tên ngốc này nói ra được như thế, thì để có được trọn trái tim của hắn, chỉ là vấn đề thời gian... Tin giả vờ ôm bụng:
- Ôi sao thế này? Sao thế này? Đau quá. nói rồi Tin vật ra giường
- Can vội vàng luống cuống: - sao rồi đau ở đâu tao xoa cho!
- Giúp tôi cởi bớt quần áo ra cho thoáng đã.
- Can vội vàng tháo thắt lưng của Tin, trong chốc lát, Tin chỉ còn lại cái quần đùi.
- Nhanh, lấy tay mày xoa bụng cho tao đi?
- Có cần uống thuốc không?
- Không cần đâu bệnh này tao biết. Chỉ cần cậu xoa 1 lát sẽ khỏi
- Được rồi được rồi...
- Xuống dưới 1 tý nữa... xuống 1 tý nữa...
Can xoa bàn tay trên người Tin. Cùng là con trai. Nhưng thật sự ghen tỵ tới chết!. Khuôn mặt đẹp thì thôi đi! làn da trắng mà nhìn không yếu đuối. Cơ thể cân đối hoàn mỹ,. Phí của giời! làm người mẫu cũng đáng xếp Top. Xem đi, tay mình đặt trên vùng tam giác của cậu ta... Một đường lông nhỏ mà rõ nét như được tỉa, kéo từ chiếc rốn xuống cạp quần.... Thật con mẹ nó đốt mắt mà!.
Cũng muốn xem thử, dưới cái quần kia lại là thứ gì? có đáng để bất ngờ như dáng người cậu ta không chứ? Can lại suy nghĩ tới mộng xuân đêm qua. Liền hỏi Tin:
- Hay là thử một chút đi?
- Sao cơ?
- Không phải là mày không biết cả mộng tinh là gì sao? Tao giúp mày thử xem mày có xuất ra được không?. Đàn ông phải xuất ra được mới là bình thường! như tao đó!
Sấm thường chỉ nổ khi trời chuyển mưa. Miếng ngon dâng tới mặt mà không ăn thì chính là kẻ ngốc!
Dĩ nhiên. Tin không ngốc.
Tin kéo Can xuống giường, Không cần nhẹ nhàng, mà lột sạch quần áo của Can. Can nhìn chằm chặp vào Cái quần của Tin, Rồi thì với tay lôi luôn xuống!. Cậu em nhỏ của Tin mới đó mà đã đứng thẳng, bật ra khỏi quần. Can trố mắt:
Không... giống nhau.. lắm!!!!! Của Tin...Không giống cái củ cải trắng của mình..... Can khẽ chau mày...Thôi chết rồi... như thế kia... to như thế kia, chắc sẽ đau chết..
Trong khi Tin bận hôn loạn trên tai, trên cổ Can,lại không thấy Can có động tĩnh gì.Tin nghi hoặc hỏi:
-Sao vậy?
-Tin,.. Tin... Hôm nay tớ chưa tắm!Mình chỉ giúp nhau tuốt thôi, có được không?
- Tin hiểu ra ngay tức thì. - Được rồi!. Cậu không cần lo, Chỉ tuốt. Tôi cũng không muốn làm cậu đau chết.
Câu nói vừa được thốt ra khỏi miệng. Can quá đỗi sung sướng liền đưa tay chạm vào cậu nhỏ của Tin, bắt đầu chà sát lên xuống.
Tin rên lên trong sự bất ngờ, tuy Can chẳng có một tý kỹ thuật gì. Nhưng mọi sự ngây ngô, đều có giá trị của nó.
Tin đưa miệng tới, mút nhẹ vào tai Can, bàn tay liên tục xoa từ vai xuống lưng cậu rồi dừng ở 2 cánh mông tròn., đôi môi dời xuống dưới ngực Can, liếm một chút:
- Nói, có thích hay không?
- Ưm... Tớ là con trai.. có... có chút.... Không có ngực đâu! Cảm giác kỳ quá!
Hai tay Tin giữ lưng Can, để cậu ưỡn lên một chút. răng cậu khẽ cắn nhẹ lên hạt đậu nhỏ trước ngực Can.
- Thích.. ư... Quá!
- Đồ ngốc!
- Ai cho cậu nói tôi là đồ ngốc chứ? Tôi cũng có thể... thể.... ăn ngực cậu!
Can buông tay khỏi cậu nhỏ của Tin. Vội vàng đưa miệng tới. Chưa bao giờ. chưa bao giờ, cậu dám nghĩ tới cảm giác hôn ngực của 1 thằng con trai lại khoái trí tới như vậy. Ngực Tin săn chắc. có cơ rõ ràng, thật ngon lành! Can hết hôn rồi liếm mãi mà không thấy thỏa thích. Mắt thấy thằng nhỏ căng đau tới khó chịu, mà tên Can này cứ mải miết liếm mãi hai hạt đậu không chịu buông. Tin liền đẩy đầu Can xuống dưới:
- Ăn mãi một món không chán sao? thử ở đây xem?
Can ngây ngốc đưa đầu xuống, Làm theo.... Tin gần như chết đứng!. Cậu không dám nghĩ tới việc hiện giờ- cậu nhỏ của mình đang được trùm lên bởi đôi môi của Can.! ấm, nóng. Cảm xúc len lỏi tới từng lỗ chân lông. Cậu gần như không thể kìm được mà di chuyển hông.
-- aaaaaaaaaaaaa! Sặc chết tôi rồi!. Can muốn nhả cái thứ to lớn này ra khỏi miệng. Nhưng bàn tay Tin trụ lại đầu cậu, những ngón tay liền đan vô tóc Can.
- Cho tôi... chịu khó chút.....
.......
- Tôi cũng muốn!.
- Để xem, với cậu, chỉ dùng tay là đủ!
Tin đưa bàn tay của mình bắt đầu tìm đến 2 ổ trứng của Can, vân vê theo từng ngón tay. Can chưa từng trải qua những cảm xúc như vậy., các ngón chân như co lại, cơ thể cong lên, run rẩy,
- Tin, Tin, tao muốn ở cả phía trên, cầm lấy nó đi, tuốt cho tao.....
Tin để Can ngồi trong lòng, tựa lưng vào mình, miệng liên tục liếm mút lên tai, lên cần cổ Can,, Phía dưới tay di chuyển lên xuống liên tục.Cậu cũng cảm nhận được khe hở giữa hai cánh mông Can cọ sát vào cậu nhỏ của mình....
Tiếng thở dốc của Tin, những câu mắng khó nghe chắp vá rời rạc của Can. Đã kết thúc trong đỉnh điểm của sự cao trào.....
Khi con mèo ngốc nghếch đã ngủ say trong lòng. Tin cảm giác như tất cả những vết thương lòng xưa kia, đều không còn đau nhức nữa. Tin thì thầm:
- Can. Tôi biết cậu yêu quý bạn bè. Tôi sẽ không ép cậu phải rời bỏ chúng. Nhưng từ nay. Cậu đói. Người có thể cho cậu ăn, chỉ có thể là tôi. Cậu thiếu áo mặc. Người có thể nhường áo cho cậu. Cũng chỉ có thể là tôi.....
Biết làm sao được....
"Mỗi con người như một cái cây. Mỗi cuộc tình như một bông hoa. Đa tình chẳng qua là việc các bông hoa nở cùng 1 lúc.
Kẻ đa tình. Khi yêu, nhất định sẽ là một kẻ chung tình.
Kẻ không có tình cảm gì. Khi yêu. nhất định sẽ là một kẻ thích chiếm hữu"
Trả lời cho tiếng lòng của Tin, là cái dụi đầu của Can vào ngực. Tin, Tin, miệng nói ra những lời vô nghĩa, vẫn không quên gọi tên của mình. Tin khẽ mỉm cười, đôi mi khép lại. Ngọt ngào.
*******
Sáng hôm sau. Can ướm 1 chiếc áo lên người Tin.
- Cái gì đây?
- Đây là tôi tặng cậu vì đã làm cho ông đây thoải mái đêm qua!
- Cậu coi tôi là trai bao?
- Thì không phải tôi cũng làm cho cậu sao?. Cả 2 đều là trai bao. Hắc hắc hắc!
- Nhưng đây là cái áo trong đống áo hôm qua tôi mua cho cậu?
- Cậu đã tặng nó cho tôi thì tức là nó là của tôi. Giờ tôi tặng lại nó cho cậu, thì vẫn được tính là quà của tôi tặng cậu đó!
- Tin:..... Ôm đầu!
========
Sao cơ? Thằng AE bắt xe đêm qua về rồi ư?. Nó sao ấy nhỉ?
Không sao cả. Cơ mà có 1 kẻ đang mỉm cười. Rất thỏa mãn.
=====
đây là lần đầu mình viết H. Nếu có chỗ nào chưa đủ quắn quéo và rơi máu thì mong các bạn thông cảm ạ
CÁC BẠN ƠI! ĐỌC XONG NẾU HAY VUI LÒNG VOTE CHO MÌNH VÀ ĐỂ LẠI THẬT NHIỀU THẬT NHIỀU Ý KIẾN NHÉ!. Ý KIẾN CỦA CÁC BẠN SẼ LÀ ĐỘNG LỰC ĐỂ MÌNH VIẾT TIẾP Ạ.