Hôm nay có nhiều mây, mặt trời chỉ lộ ra chút xíu vào buổi sáng, lúc này là hoàng hôn, ánh mặt trời đã sớm tắt, che giấu lại sự mờ ám không chút kiêng dè của hai người lại trong góc.
"Hướng vào trong một chút..."
Hơi thở của Bùi Y Y rất nặng nề, vừa sung sướng lại vừa kích động. Có lẽ hai gò má của cô tích tụ nhiều máu nên nóng rực, ngoài miệng cất tiếng gọi Thẩm Ý, lại cúi đầu nhìn ngó, thấy miệng anh đang ngậm toàn bộ hai mảnh thịt trai của mình. Khi đầu lưỡi càn quét khuấy động mật dịch tiết ra, nơi đó phát ra âm thanh tấm tắc, xấu hổ tới nỗi vành tai Bùi Y Y dần dần đỏ lựng, nhưng không kiềm chế được mà hơi nhếch cao vùng riêng tư lên cao một chút.
Đầu lưỡi Thẩm Ý đẩy sâu vào hoa huy*t nhỏ xinh, nhẹ nhàng lấp đầy toàn bộ miệng hoa huy*t, lúc nhẹ nhàng khuấy đảo, một cảm giác ngứa ngáy như có kiến bò từ miệng hoa huy*t lan tràn từ từ phủ khắp vách th*t.
Cái chân Bùi Y Y nâng cao đã bắt đầu run rẩy, cô khoan khoái tới mức vùng bụng dưới co chặt, đầu óc giống như có gì đó đè ép, vừa nặng nề vừa thoải mái.
Ngoài hành lang thỉnh thoảng có người đi qua, giữa không gian yên ắng tiếng nói cười được phóng đại vô cùng tận.
Bùi Y Y vừa phải ứng phó với cơn khoái cảm ập tới như nước thủy triều, vừa phải thẳng sống lưng tránh cho người bên ngoài đột ngột nhìn thấy, tư thế của cô kì lạ không gì so sánh được khiến người ta phải nghi ngờ.
Khi đầu lưỡi đang càn quét, không biết là Thẩm Ý vô tình hay cố ý, hàm răng khẽ cắn vào viên trân châu, đại não của Bùi Y Y như có điện giật,
người run rẩy kịch liệt, mà vào lúc này, đầu lưỡi cũng chọc thẳng vào miệng mật huy*t, nhịp nhàng càn quét viên trân châu.
Cảm giác sung sướng bao bọc khắp cơ thể tựa như lửa được châm thêm dầu, Bùi Y Y quả thật không thể kiềm chế nổi, phát ra tiếng rên rỉ rối rắm lại mờ ám.
Đúng ngay lúc này có hai người đi đến, hơn phân nửa là họ không nghe thấy, chỉ có âm thanh từ bên lớp 12-7 truyền sang.
"Em thấy thoải mái không Bùi Y Y." Rốt cuộc Thẩm Ý cũng ngồi dậy, nhưng hai tay vẫn sờ soạng tới lui trên eo và giữa hai chân cô.
Bùi Y Y hừ một tiếng yếu ớt, xem như câu trả lời.
Có lẽ do Thẩm Ý đang đối diện với ánh đèn nên chất dịch thấm đẫm trên môi anh phản chiếu, giống như một loại trái cây mọng nước đầy thơm ngon mang theo vẻ cực kỳ cám dỗ.
Bùi Y Y vươn tay ra, cơ thể Thẩm Ý áp sát tới, hai người cứ thế mà hôn hít nhau rất tự nhiên.
Trên môi lưỡi Thẩm Ý là mùi vị của phần bên dưới của cô, nhưng không biết có phải do hòa quyện cùng với mùi vị của Thẩm Ý hay không, nụ hôn này lại cảm thấy có chút ngon miệng.
"Oa, Thẩm Ý cậu cũng ma mãnh quá nha! Nói là đi giảng bài cho Bùi Y Y, rõ ràng là nói chuyện yêu đương!" Ngô Tư Khải chơi bóng xong thì đi về, theo sau cậu còn có mấy thành viên của đội bóng rổ.
Tim Bùi Y Y đập loạn xạ, cũng may lúc nãy cô vừa thuận thế kéo quần lên, nếu không nhất định Ngô Tư Khải ngồi phía sau bọn họ chỉ cần đi qua một cái là có thể nhìn thấy.
Thẩm Ý cười một cái, không tiếp lời.
Học sinh yêu nhau thấy nhưng không thể trách, ôm ấp hôn hít nhau đâu phải mọi người chưa từng thấy ở dưới sân trường, mấy nam sinh nhanh chóng đổi chủ đề qua bàn tán sôi nổi về bóng rổ.
"Sao các cậu không chơi nữa?" Thẩm Ý hỏi.
"Tên khốn Ngô Tư Khải bảo đói bụng không có sức chơi bóng, bọn tớ chuẩn bị đi ăn, haiz, cùng đi không?" Nói mấy câu này là nam sinh lần trước trên sân bóng cạnh khóe Thẩm Ý.
Đều là nam sinh khí huyết sôi trào, lần trước cũng do nam sinh này nghe lời nói của Lê Nhu, cộng thêm bình thường nhìn Thẩm Ý thờ ơ ít nói, tạo nên một số hiểu lầm với các bạn nam. Sau khi sự việc được làm sáng tỏ vào ngày hôm qua, buổi chiều bạn nam này đã chủ động nói chuyện với Thẩm Ý, vả lại Thẩm Ý cũng vốn là người không để bụng, mấy cậu nam sinh cùng nhau chơi một trận bóng, hai bên cũng nói chuyện với nhau nhiều hơn.
"Các cậu đi đi, tớ giảng thêm vài câu cho Bùi Y Y rồi về luôn."
"Thế bọn tớ đi trước đây." Ngô Tư Khải giống như quỷ đói đầu thai, đợi không nổi mà đẩy mấy cậu bạn đi.
Đợi khi trong lớp vắng vẻ trở lại, Thẩm Ý đột nhiên nói: "Mẹ anh bảo thứ bảy dẫn em về nhà ăn cơm."
Cả người Bùi Y Y chấn động. "Nhưng mà thứ bảy đi học." "Buổi chiều, sau khi tan học."
"Nhưng mà..."
Thẩm Ý nhìn cô: "Em không muốn đi?"
"Tất nhiên em muốn đi chứ." Bùi Y Y xoa tay, "Nhưng mà cái kia... Dì sẽ không ghét bỏ học lực em kém cỏi, không cho phép chúng ta ở bên nhau chứ?"
Thẩm Ý cười, ra sức nhéo gương mặt cô: "Bùi Y Y, em thật đáng yêu." Bùi Y Y nhíu mày, đẩy tay anh ra.
Thiệt tình, khen thì khen thôi, còn phá hủy dung nhan cô là sao chứ.
- -
Ban đêm.
Bùi Y Y nằm trên giường nhắn tin báo cáo cho Trâu Diễn tin tức tốt: [Tớ nói với bố mẹ tớ rồi, mẹ tớ nhìn không vui cho lắm, nhưng cũng không nói là không cho tớ đi.]
Chiều về cô vội vã kể cho Trâu Diễn nghe chuyện mẹ Thẩm Ý muốn mời cô đến ăn cơm.
Lúc này đoán chừng Trâu Diễn cũng nằm trên giường, trả lời tin nhắn rất nhanh: [Vậy phần lớn là ngầm thừa nhận, tới lúc đó cậu mang theo ít quà cáp, tuyệt đối không thể đi tay không, vậy là bất lịch sự.]
Bùi Y Y xem xong tin nhắn, đang khổ não phải mang quà gì đến nhà Thẩm Ý, Trâu Diễn đã gửi tới vài dòng tin nhắn. Cô đọc, trông thấy là ba clip thì trong đầu nhất thời nhớ ra Trâu Diễn nói tự mình giải quyết.
[Cậu có thể xem trước, nếu không thể cùng làm với Thẩm Ý mà lại có ham muốn thì có thể thử xem sao.]
Trâu Diễn gõ chữ rất nhanh, Bùi Y Y đọc xong chữ mới kéo lên phía trên xem.
Clip chắc cũng hơi dài, vẫn đang tải xuống, Bùi Y Y thừa dịp này, bò dậy lấy tai nghe trong ngăn kéo, nhẹ nhàng cắm vào.