Eo Thon - Điềm Dữu Tử

Chương 103: Ngoại truyện 3



Thẩm Ý hôn tới, trực tiếp đè cô xuống bàn ăn phía sau lưng.

Lúc này Bùi Y Y không làm bộ làm tịch nữa, nằm đó hừ hừ hai tiếng, cắn môi nhìn Thẩm Ý cởi quần mình ra... Rồi lại cởi quần anh...

Góc độ này rất tốt, cũng rất thoải mái.

Suốt con đường Thẩm Ý đã nhẫn nhịn rất lâu, lúc này ngược lại không nóng lòng, cởi xong quần áo cũng không xâm nhập ngay, mà đè nửa người xuống dùng miệng làm trước.

Rất ấm áp, rất dễ chịu.

Cực kỳ giống với làn gió ẩm ướt dây dưa triền miên của miền Nam, lay động từng đợt một lên từng bộ phần mềm mại nhất của cô, lại giống như cọng lông vũ khẽ khều nhẹ, dịu dàng ẩm ướt dán sát cùng da thịt. Cảm giác ngứa ngáy quét từ bờ môi lan tràn ra khắp cả cơ thể, giống như dây leo trong ngày hè, bao vây chặt chẽ từ đầu tới chân Bùi Y Y.

Bùi Y Y cong bụng dưới lại, trong cổ họng bật ra tiếng rên rỉ kì lạ. Mỗi lần cô kêu lên một tiếng, đầu lưỡi của Thẩm Ý càng tiến sâu vào thêm một chút, cứ lòng vòng như vậy một hồi, Bùi Y Y cảm nhận có một luồng ấm áp men theo cặp mông chảy ra, thong thả rơi tí tách trên mặt bàn,

Khoái cảm mạnh nhất tới rất nhanh, Bùi Y Y nằm trên mặt bàn giật giật dữ dội, giống chú cá trong hồ bị ném lên bờ, há miệng hô hoán, ở bên dưới nước tựa như từ trong vách th*t chảy ra, vừa nhiều vừa cuộn trào mãnh liệt.

Sau cùng, Bùi Y Y không ngọ nguậy nữa, xụi lơ nằm im trên bàn.

"Thoải mái không, Bùi Y Y?" Bàn tay Thẩm Ý mò mẫm giữa hai đùi cô, vừa thong thả vừa dịu dàng.

"Thoải mái..." Cả nửa ngày sau Bùi Y Y mới trả lời lại.

Thẩm Ý bóp mông cô, "Bước xuống nằm sấp, vểnh cao chút."

Cơ thể Bùi Y Y mềm oặt, cặp mông có thể vểnh cong không giống như người bình thường có thể làm được. Thẩm Ý thích tư thế này, ham muốn cũng không cần kích thích, anh vừa nhúc nhích đã khiến cả người Bùi Y Y run rẩy theo.

Có một loại cảm giác chinh phục.

Khi Thẩm Ý tiến vào, Bùi Y Y chỉ có cảm giác sung sướng như núi lở đá mòn. Nơi đó đã lâu không chứa đựng vật nam tính thô to, ngay miệng hoa huy*t căng đến phát ngứa, miệng Bùi Y Y nức nở, hưởng thụ động tác nhanh mạnh kịch liệt của Thẩm Ý.

Ưm.

Nguyên nhân do Thẩm Ý lớn thêm một tuổi à, tại sao nơi đó lại giống như to hơn trước kia? Vậy cô cũng thêm một tuổi, ở bên dưới có phải cũng rộng hơn trước kia một chút, có phải cũng đã lỏng rồi không, có khi nào Thẩm Ý không thích nữa...

"Thẩm Ý..." Giọng nói Bùi Y Y vỡ vụn, gián đoạn vừa mới gọi tên. Thẩm Ý hừ một tiếng, bóp chặt cặp mông xinh đẹp của cô, anh thở hổn hển, biểu hiện mỗi một lần cực kỳ sung sướng đều giống như thường ngày, lúc va chạm vẫn còn cúi người xuống hôn lên lưng của Bùi Y Y.

Bùi Y Y bị cắm rút tới mức mơ mơ hồ hồ, bản thân rất thoải mái, nửa người phía dưới càng cảm nhận rõ rệt, miệng huy*t và vách th*t bên trong bao bọc lấy gậy th*t, lúc vật nam tính đó rút ra còn mang vài phần gian nan.

Ưm, hình như chưa lỏng...

Lúc Bui Y Y đi tắm, điện thoại đặt ở trên bàn rung lên vài tiếng chuông, vừa đúng lúc Thẩm Ý ngồi kế bên uống cola, vì vậy cực kỳ thuận tay cầm điện thoại lên, nhập số sinh nhật của mình mở khóa, mở wechat xem tin nhắn Bùi Thông gửi tới.

Thẩm Ý nhìn xong đoạn đối thoại của hai anh em song sinh, ánh mắt dừng lại một dòng tin nhắn mà Bùi Thông gửi đến: [Biết rồi, hết tiền thì nói với anh.]

Thẩm Ý đặt điện thoại của Bùi Y Y xuống, đi lấy điện thoại của mình, chuyển trong wechat cho Bùi Y Y năm trăm đồng, rồi lại lấy điện thoại của

Bùi Y Y bấm nhận. Vừa chuyển lại giao diện chính của wechat, nhìn thấy danh bạ có thêm một yêu cầu xin kết bạn.

Tiện tay mở ra.

[Hi~ Tớ là Ngô Trạch Hạo của nghệ thuật truyền thông.]

Thẩm Ý không quen Ngô Trạch Hạo, nhưng vừa nhìn thấy tên đã biết ngay là con trai, anh không nhìn đến lần hai, trực tiếp từ chối, sau đó bấm hủy yêu cầu xin kết bạn.

Bùi Y Y được Thẩm Ý đưa trở về trường, lúc này mới nhận ra mình đã nhận tiền chuyển khoản của Thẩm Ý. Cô nhìn thời gian chuyển tiền, ngẫm nghĩ một chút, sau đó thoát ra ngoài liếc mắt đọc tin nhắn của Bùi Thông, chợt bừng tỉnh hiểu rõ ra, vì thế trả lời tin nhắn cho Bùi Thông: [Anh à, Thẩm Ý vừa chuyển năm trăm cho em, đã đủ tiền xài rồi.]

Cô cầm điện thoại về lại ký túc xá, đẩy cửa ra phát hiện ngoại trừ ba cô bạn cùng phòng ký túc xá, còn có ba cô bạn ở phòng kế bên. Thôi Hàm cũng ở đây, mấy người đang không biết bàn tán chuyện gì, đang cười ha ha lớn tiếng.

Lúc này nhìn thấy Bùi Y Y trở về, mọi người đều chào hỏi cô: "Y Y, về rồi đó à."

"Đúng thế." Bùi Y Y ngồi vào bàn học, mở túi nilon ra nghiêng đầu hỏi cô ấy, "Các cậu ăn trái cây không?"

"Là bạn trai cậu mua cho hả?"

"Ử, có cam có nho." Bùi Y Y rộng rãi mở túi lấy trái cây ra.

Bạn trai người ta mua, mọi người cũng không đành lấy nhiều, bạn cùng phòng chỉ lấy một chùm nho, nói là để rửa cho mọi người cùng ăn.

"Ôi chao, Bùi Y Y, cậu và bạn trai quen nhau hồi trung học à? Anh ấy học đại học nào thế?"

Bùi Y Y chia sẻ chuyện tình của mình và Thẩm Ý, "Bọn tớ bắt đầu ở bên nhau từ lớp mười hai, anh ấy đang học ở đại học nhân dân."

"Wow~ Dáng dấp đẹp trai lại còn là học bá, trời ơi, đúng thật là được ông trời thiên vị mà."

Mọi người lao nhao cảm thán, thì có giọng nói không hài hòa vang lên, là tiếng nói của Thôi Hàm, chất vấn Bùi Y Y: "Là tự mình thi đậu hay bỏ tiền để vào đó? Hồi trung học tớ quen mấy anh chàng đẹp trai thành tích kém muốn chết, tớ thấy anh ấy lái chiếc xe kia, đừng nói là hộ khẩu Bắc Kinh nha? Điểm số vào đó cũng không yêu cầu cao, tùy tiền bỏ chút tiền là rất dễ vào đại học nhân dân."

Bầu không khí vốn không tệ, Thôi Hàm vừa mở miệng, những người khác đều không biết nói gì. Khi nãy trò chuyện chỉ mỗi mình cô ta oán giận người khác, lúc này Bùi Y Y vừa quay về, cô ta ăn nho của người ta thì không nói, còn nói chuyện như vậy, không phải EQ thấp thì cũng là miệng mồm xấu.

"Cũng không phải, bạn trai tớ luôn đứng nhất ở trường trung học số một. Anh ấy cũng không phải có hộ khẩu Bắc Kinh, chỉ là bố mẹ làm việc ở Bắc Kinh mà thôi, bọn tớ là cùng nhau đi thi đại học."

Thấy Bùi Y Y nói vậy, Thôi Hàm "A" một tiếng, tuy không nói gì, nhưng vẻ mặt không hiểu sao chẳng lấy làm dễ nhìn.

Có người thấy mất hứng, đứng dậy nói: "Y Y, cảm ơn nho của cậu, chúng tớ về phòng trước nha."

Có người dẫn đầu, những người khác cũng lục tục đứng dậy, những bạn ở phòng ký túc xá khác cũng đã đi, Thôi Hàm cũng không bằng lòng một mình ở lại, cũng đi về theo.

Chờ khi còn lại những người chung phòng ký túc xá, một cô bạn khác không khỏi thở phào: "Thôi Hàm thiệt là phiền, người khác tốt đẹp, trong mắt cô ta như mang tội ấy."

Một cô bạn khác an ủi Bùi Y Y: "Đừng để trong lòng, trước khi cậu về, cô ta cũng đâu có thiếu phần oán giận bọn tớ. Trương Quyên suýt chút nữa là nổi giận, cô ta còn không có mắt ngồi đó cứ bẹp bẹp miệng.”

"Ừ, không có gì, trong tiểu thuyết cũng hay xuất hiện mấy nhân vật kỳ quái, tớ đọc qua rồi." Bùi Y Y gật đầu, mấy cô bạn khác bật cười, một người nhéo mặt cô, "Y Y cậu thật là đáng yêu."

Cô ấy nói như vậy, Bùi Y Y ngay lập tức nhớ đến Thẩm Ý. Hồi trước lúc học lớp mười hai, thỉnh thoảng anh cũng hay nhéo mặt cô không rõ lý do, nói cô thật đáng yêu.

Ôi, nhớ Thẩm Ý quá, tuy rằng vừa mới tạm biệt nhưng đã thấy rất nhớ.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.